Người Dấu Yêu

Chương 800




Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 800 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!





****************************









Chương 800ẠP CỬA PHÒNG NGỦ CHÍNH

Ôn Tranh và Lôi Duệ Tu đang nấu cơm cũng nghe được động tĩnh ngoài cửa. Hai người chậm rãi bước ra, cơn gió lành lạnh từ cửa trước lùa vào.





Hình bóng Nghiên Thời Thất và Tần Bách Duật ôm nhau được màn đêm tôn lên vẻ ấm áp yên bình.





Ôn Tranh nhìn đến mê mẩn. Trước đó chẳng bao lâu, cô cũng đã từng nảy sinh một ý nghĩ buồn cười, bắt đầu chờ mong một mối tình tuyệt đẹp.





Cô cho rằng mình và Lôi Duệ Tu sẽ thuận theo tự nhiên đi tới cuối con đường.





Nhưng tới tối hôm qua, cô lại cảm thấy hoang mang.





Lôi Duệ Tu là người thừa kế nhà họ Lôi, cô không hiểu nhiều về họ. Nhưng Tiểu Lục từng đi thăm dò, nghe nói nhà họ Lôi là gia tộc vô cùng thần bí, chỉ có thể hỏi thăm được nhà họ là người cầm quyền vùng kinh tế Tam giác, còn lại đều không thu được tin tức gì.





Thân phận của anh là thế. Mà bản thân cô thì sao?





Đến cả dòng dõi thư hương cũng coi thường một tiểu thư không đạt chuẩn như cô, thì cô dựa vào cái gì mà sánh vai với anh?





Chỉ trong khoảnh khắc, Ôn Tranh suy nghĩ rất rất nhiều.







Nhưng cảm xúc trên khuôn mặt lạnh tanh của cô lại chẳng hề thay đổi, tiếp tục ngắm nhìn hai người ôm nhau trước mắt.





Ngón tay của Lôi Duệ Tu còn dính nước, anh vẩy tay, thấy ánh mắt của Tần Bách Duật, liền lên tiếng mời, “Tới đúng lúc lắm, cùng nhau ăn cơm đi!”





“Không ăn, bọn tôi về nhà ăn!”





Nghe câu trả lời này, Lôi Duệ Tu hiểu ý cười, rồi cúi đầu nhìn lòng bàn tay ướt nhẹp của mình, thầm nghĩ mình cũng không tốt hơn cậu tư Tần bao nhiêu.





Vì dỗ người đẹp vui vẻ, chẳng thèm ngó ngàng gì tới tinh túy văn hóa “quân tử tránh xa nhà bếp”!





Thôi bỏ đi, vẫn là người yêu quan trọng hơn!





***





Sau khi hai người Nghiên Thời Thất đi về, Ôn Tranh cúi đầu xoay người quay lại phòng khách.





Từ đầu đến cuối, cô không hề nhìn Lôi Duệ Tu một cái nào.





Có lẽ là vì biết mình đuối lí nên anh không nói gì nhiều, lại quay vào phòng bếp tiếp tục nấu cơm.





Anh nghĩ không thể trì hoãn chuyện của Ôn Tranh được nữa rồi. Rõ ràng là nhà họ Lôi đã không khoanh tay đứng nhìn nữa. Nếu anh còn tiếp tục mặc kệ, thì nói không chừng ngày nào đó nhà họ Lôi sẽ đào bừa ở đâu đó ra một đứa con trai để gọi anh về.






Hai mươi phút sau, Lôi Duệ Tu nấu xong cơm tối.





Anh nhìn vào phòng khách, không thấy bóng dáng Ôn Tranh đâu cả.





Anh nhíu mày, chạy lên lầu xem.





Có thể là do thần giao cách cảm, anh đi tới trước cửa phòng ngủ chính trước, vặn tay nắm cửa một cái. Hừm, cửa bị khóa trái.





Ngay cả chìa khóa trên cửa cũng bị lấy đi rồi!





Lôi Duệ Tu bất lực thở dài, đưa tay lên gõ cửa, “Tranh Tranh, ăn cơm!”





Không ai đáp lại!





Anh cố nén cơn giận, lại gọi tiếp: “Đừng giận dỗi nữa, sức khỏe quan trọng hơn. Ăn cơm trước đã, ăn xong rồi em muốn thế nào cũng được!”





Trong phòng vẫn lặng như tờ.





Lôi Duệ Tu gãi gãi đầu, không hiểu sao có chút bực bội, không phải bực Ôn Tranh, mà là bực nhà họ Lôi của anh.





Đúng là mẹ nó rảnh tới mức không có gì làm đây mà! Vietwriter.vn






Nếu không phải bọn họ tự quyết định thì anh đâu đến nỗi bị nhốt ngoài cửa thế này?





Rõ ràng là trong khoảng thời gian này, quan hệ giữa anh và Ôn Tranh càng ngày càng hòa hợp, ngay cả chuyện kia cũng càng ngày càng hài hòa.





Bây giờ thì hay rồi, một vị hôn thê từ trên trời rơi xuống xuất hiện, đột nhiên phá vỡ mối quan hệ ân ái mà khó khăn lắm anh mới gây dựng lên được.





Tổ sư nhà họ Lôi ở Nam Hải!





Tối hôm đó, mặc dù Lôi Duệ Tu không thể mở cánh cửa kia ra…





Nhưng mà anh có thể đạp…





Cùng lúc đó, Nghiên Thời Thất quay về nhà bên cạnh, vừa bước vào cửa liền ngửi được mùi thức ăn trong không khí.





Trong lòng cô nóng lên, không kịp nói gì nhiều, đổi giày rồi chạy vào trong phòng bếp.





Trên bàn bày món măng xào thịt mà cô thích, còn có một bát canh thịt viên, màu sắc hương vị đầy đủ.





Lúc cô xoay người, va vào ngực Tần Bách Duật, “Anh về sớm vậy à?”