Người Tình Một Đời

Chương 22: Cơ thể của tôi có đẹp không




Vũ Hạo ngồi lên thành bồn cầu rồi gọi điện lại cho Ngô Thanh,bây giờ đây giống như là anh đang ngoại tình hay là làm việc gì xấu lắm … Chẳng hiểu sao anh lại không muốn ra ngoài mà chỉ muốn ngồi đây nói chuyện mà thôi,anh không muốn Yến Nguyệt phải nghe thấy.

[ Alo em nghe đây anh..]

[ Hôm qua cô đã nói gì với cô ấy.]

[ Anh vì cô ta mà gọi điện sớm cho em vậy à …].

[ Ngô Quỳnh, tôi và cô đã chấm dứt rồi cho nên sau này đừng có làm phiền tôi và Yến Nguyệt nữa …]

[ Anh và cô ta hạnh phúc thật sao..]

[ Chuyện này không cần cô phải bận tâm..].

Nói xong Vũ Hạo liền tắt máy rồi sau đó thì đi tắm. Anh chỉnh mức độ lạnh nhất rồi mở vòi sen, ngày nào anh cũng tắm bằng nước lạnh như thế này.

Hơn 30 phút trôi qua thì anh cũng tắm xong,do là không có đem quần áo cho nên anh đành phải mặc áo choàng tắm đi ra ngoài.

“” Cạch …"

" Tắm xong rồi sao …"

" Cô đợi lâu à …’ "

" Yến Nguyệt cô đi lấy quần áo giúp tôi đi,nhớ lấy cả quần lót luôn." _ Anh đưa mắt nhìn Yến Nguyệt rồi ngồi xuống giường bấm điện thoại.

" Anh không tự lấy được sao. "

" Tôi hơi mệt …"

" Anh thích mặc màu gì…"

" Cô đi lại tủ đi thì sẽ biết lấy cái gì "

" Ờ.."

Cái tên này sau không nói cho rõ ràng nhỉ,hay là muốn trả thù cô về việc cô nghe điện thoại của anh ấy..

Yến Nguyệt mở cửa tủ ra thì cũng hiểu những gì mà Vũ Hạo đã nói,áo sơ mi của anh chỉ có mấy màu mà thôi.Màu trắng và đen là nhiều nhất,còn lại đa số là màu xanh nhạt và màu xám mà thôi.

Nhìn một hồi thì Yến Nguyệt đành chọn áo sơ mi màu trắng,quần tây đen và áo vest đen.Quần lót cũng lấy màu đen luôn,khi mà nhìn vào cái đó thì khiến cho cô vô cùng ngại ngùng …

" Vũ Hạo đồ của anh đây.."

" Tôi để đồ ở đây nha, tôi đi thay đồ …"

’ " Khoan đã, tôi thay đồ trước …"

" Ừ vậy anh đi đi."

" Ở đây cũng được."_ Sau đó anh liền kéo tay Yến Nguyệt lại khiến cho cô ngã lên người của anh luôn.

" Thay đồ cho tôi đi,nhanh lên.."

" Anh …anh lắm chuyện"

" Nhanh lên đi sắp trễ giờ làm rồi đấy,dù sao cũng nhìn thấy cả rồi "

" Được rồi "

Yến Nguyệt cuối cùng cũng giúp anh thay quần áo,khi đối diện với cơ thể trần truồng như thế này thì lại khiến cho cô vô cùng đỏ mặt.Body của anh rất đẹp,múi nào ra múi đó suýt chút nữa thì cô đã bị xịt máu mũi luôn rồi.

" Đẹp không…"

" Hả..". truyện đam mỹ

" Tôi đẹp không,cơ thể này có đẹp hay không …"

" Vũ Hạo hôm nay anh bị sao vậy. "

Rất nhanh sao đó cô liền giúp anh mặc quần áo vào,hai người cứ thế mà quằn qua quằn lại hơn 20 phút chứ không thể nào mà nhanh được.

’ " Yến Nguyệt cô gái hôm qua là người yêu cũ của tôi …"

" Ừm em biết rồi "

" Vậy cô suy nghĩ như thế nào "

" Không có suy nghĩ gì hết. Vũ Hạo anh cúi người xuống một chút thì em mới thắt cà vạt được …"

" Ừm …"

Vũ Hạo rất cao cho nên phải cúi người xuống thì Yến Nguyệt mới thắt cà vạt được.Đây là lần đầu tiên Yến Nguyệt thắt cà vạt cho đàn ông cho nên nó cũng rất là vụn về, cũng may là lúc trước cô có xem ở trên mạng cho nên mới biết thắt.

" Cô thắt cà vạt cho bao nhiêu người rồi …" _ Vũ Hạo đứng thẳng người lại rồi chỉnh trang quần áo …

" Anh là người đầu tiên …"

" Vũ Hạo anh gấp thì đi trước đi, không cần đợi em đâu …".

Nói xong Yến Nguyệt liền đi vào trong nhà tắm thay quần áo. Ngày hôm nay anh ấy lạ lắm luôn khiến cho cô không thể nào hiểu được.Cô cứ nghĩ khi cô nói ra cái chuyện đêm qua khi tự ý xem điện thoại của anh thì anh ấy sẽ liền tức giận như bao lần khác, nhưng không anh ấy không những tức giận mà còn nói chuyện với cô như bình thường nữa.

Nhưng mà tự nhiên hôm nay lại bắt cô thay quần áo cho,lúc nãy cô ngại muốn chết luôn khi phải nhìn thấy cơ thể của anh giữa ban ngày ban mặt như thế này.

Thôi bây giờ cô phải đi rửa mắt mới được,mấy hình ảnh lúc nãy cứ hiện lên ở trong đầu của cô mãi. Nhưng mà phải công nhận 1 điều là Lưu Vũ Hạo rất cường tráng nha,cô nhìn mà muốn chảy nước miếng luôn.Lúc trước ở trường Đại học cô chỉ thay anh cởi áo khi chơi xong bóng rỗ mà thôi, phải nói thời gian trôi qua cơ bắp của anh càng cuồn cuộn hơn nữa …

Haiz Yến Nguyệt từ khi nào mà mày lại mê trai như vậy chứ,đúng thật là hết nói nổi mà.Càng nghĩ thì lại càng nhớ mà, không được cô phải tỉnh táo lên mới được.