Yến Nguyệt không để ý đến anh nữa mà cô chỉ biết làm công việc của mình mà thôi …
" Vũ Hạo,anh đưa chân ra chỗ khác đi …"
" Cô tự dời đi, tôi nhấc chân không nổi."
Cái tên này đúng là thật là kỳ quái mà …Anh ấy đâu có bị liệt đâu mà lại ra những lời như thế chứ.
Ngay sau đó cô liền để cây lao nhà qua một bên rồi khom người xuống kéo chân anh qua một bên..
" Nặng quá đi. "
" Vậy để tôi giúp cô."
Ngay sau đó anh liền đưa chân qua một bên rồi kéo Yến Nguyệt ngồi lên đùi của mình.
" Sao,thế nào.Bây giờ được chưa."
’ " Vũ Hạo,em muốn đi xuống…"
" Lý Yến Nguyệt sau này đừng chơi với Cửu Vi nữa,cô ta không tốt như cô nghĩ đâu. "
" Lúc nãy cô ta quyến rũ tôi đấy. "
" Vũ Hạo,con bé nó còn nhỏ lắm nó sẽ không như vậy đâu. "
" Nó quyến rũ tôi như thế này. "_ Nói xong anh liền đặt tay của Yến Nguyệt lên cự vật của mình, ngay lập tức một hơi ấm nóng hổi liền truyền đến khiến cho cô vô cùng khó chịu …
" Anh …anh …mau buông ra. "
" Không buông …"_ Vũ Hạo gằn giọng lên rồi hôn lấy môi của Yến Nguyệt …
" Ưm…ư…"
" Chụt..chụt.."
Bàn tay anh luồng ra sau tóc của cô mà sờ soạn,ngay lập tức cả người của Yến Nguyệt liền run rẩy lên..
" Ưm …ư. "
" Đừng. á.. đừng làm ở đây. "
" Nhưng mà tôi muốn làm ở đây…ưm.ư…"_ Vũ Hạo vừa nói vừa hôn lên cổ và xương quai xanh của cô …
" Ưm.a."
" Đã lâu rồi chúng ta không có làm. "
" Ưm.ư…"
Vũ Hạo kéo dây áo xuống rồi hôn lên ngực của Yến Nguyệt,anh vừa hôn vừa hút đầu ti của cô.
" Ngọt thật đấy..ư."
" Vũ Hạo xin anh đấy … đừng làm ở đây. "
" Được…"
Vũ Hạo bế cô đi ra phòng khách,anh muốn kích thích một chút.Dù sao thì hiện giờ cũng không còn có ai ở đây hết..
Anh tắt đèn rồi đặt Yến Nguyệt nằm xuống sofa,ngay sau đó anh cũng cởi quần áo của mình ra..
" Vũ Hạo.".
'" Em có chuyện muốn nói với anh."
" Để mai đi,tôi đang muốn làm tình, chỉ muốn nghe cô rên rỉ mà thôi."
" Chúng ta chấm dứt hợp đồng đi,em sẽ rời khỏi đây. Em không muốn làm tình nhân của anh nữa …"
Vừa nói xong thì Vũ Hạo liền ngồi dậy rồi bóp cằm của cô …
“” Cô nói lại một lần nữa đi,nói. "__ anh hét lên,hai mắt thì đỏ ngầu.
" Em muốn kết thúc tại đây,em không muốn chúng ta dây dưa nữa. "
" Choảng. "
Anh đập bình trà ở trên bàn, thật sự mà nói thì hiện tại anh đang rất tức giận.
“Có phải cô đã có người mới rồi không,hả..” _ lúc này đây thì máu ghen tuông và sự chiếm hữu đã lên ngôi rồi.Vũ Hạo không thể kìm chế được nữa.
" Mau trả lời tôi nhanh lên.."
" Ừm,đúng vậy.." _ cô thẳng thắn trả lời anh …
" Lý Yến Nguyệt,cô chán sống rồi có đúng không.Sao cô lại dám phản bội tôi hả,cô cũng giống như bọn họ mà thôi…"
" Được,vậy thì đây chính là đêm cuối cùng của chúng ta.Qua ngày mai cô hãy cút khỏi đây cho tôi. "’
Nói rồi anh liền đè lên người của Yến Nguyệt mà hôn,anh hôn một cách mạnh bạo nhất có thể.Hôn đến nổi chảy cả máu luôn.
Ở phía dưới thì co thắt liên tục,Vũ Hạo ra vào không ngừng.Mặc cho cô có cầu xin như thế nào thì anh cũng không chịu dừng lại.
" Á …hức. …a..đau..đau quá. "
" Cô đúng là đồ độc ác mà,hôm nay tôi phải phải cho cô chết ở dưới thân tôi.Chắc mấy tuần qua cô đã được đàn ông thoả mãn rồi, nhưng mà sẽ không sướng như bây giờ đâu. "
" Lý Yến Nguyệt cô phản bội tôi bao nhiêu lâu,cô quen 1 người hay là 2 người cùng một lúc vậy. "
" Á …đau …đau quá. "
" Vũ Hạo xin anh …xin anh đấy,dừng lại đi. "_ Yến Nguyệt đánh lên lưng của anh nhưng kết quả cũng bằng không mà thôi,sự chênh lệch sức lực của hai người nam và nữ rất là lớn.
" Bạch. …bạch..bạch. "
" Ưm.á. …ư…ư…"
" Đừng có kẹp chặt như vậy …Chặt quá …ưm…"_ Anh khẽ rên rỉ rồi đánh lên mông của cô.
" Mẹ kiếp,sướng thật đấy. " _ Nhìn vào nơi tiếp xúc của cả hai,ngay sau đó anh liền tăng lực mạnh lên một chút.
" Lý Yến Nguyệt cô thật là dâm đãng mà."
"Đúng là trời sinh thiếu đàn ông thao có đúng không?? Không có tôi ở đây thì cô lại đi tìm thằng khác. "
" Nó là thằng nào,nó có lớn như tôi không…Hay là Đàm Dự bạn tốt của cô. "
Vũ Hạo vừa nói vừa nâng hông đẩy mạnh vào bên trong,còn Yến Nguyệt cảm thấy nhục nhã quá và cô cũng chỉ biết khóc mà thôi. …
" Hức …hức. "
" Phụt … phụt…"
Vũ Hạo bắn hết vào bên trong rồi sao đó liền kéo cô chổng mông lên và đâm sâu vào bên trong.
" Chát..chát."_ Anh đánh lên mông của cô rồi hôn lên nó,vòng 3 của Yến Nguyệt rất trắng nhưng mà đã bị anh đánh đến đỏ luôn rồi.
" Á. …đau …đau quá.""
" Hức..hức. "…
" Lý Yến Nguyệt hôm nay tôi sẽ cho cô chết ở dưới thân tôi."
" Tôi đã nói là cô không được phản bội tôi rồi,là cô không nghe …"
Cuộc đời của anh ghét nhất là sự phản bội,anh sẽ không chấp nhận được chuyện này cho dù người đó từng là ân nhân của anh đi chăng nữa,thì anh quyết sẽ hủy diệt họ mà thôi. …
Hết làm tình ở trên ghế sofa thì đến cửa kính,bàn trà và còn có cả cầu thang nữa.Anh làm cô bất chấp mọi nơi,cho dù cô có khóc như thế nào thì cũng đành mặc kệ.
Yến Nguyệt bấu vào vai của anh nhưng mà nó cũng ăn thua gì cả,cho dù có cào cấu đến chảy máu thì cũng bằng thừa mà thôi..
Bụng của cô bây giờ đã nhô cao lắm rồi,trong đấy toàn là tinh dịch của anh mà thôi.
Đến 3 giờ sáng Yến Nguyệt quỳ ở dưới sàn nhà mà khẩu giao cho anh,cơ thể của cô đã không thể chịu nổi nữa.
" Ưm.a …ư…mạnh lên …"
" Hút mạnh lên,sâu vào …ưm.ư…"
Vũ Hạo nắm lấy tóc của cô mà thúc mạnh vào,cái thứ đó bây giờ đã ở bên trong cổ họng của cô rồi.
" Ưm.a…ư…"
" Ưm…a… thoải mái quá …ưm."
" Lý Yến Nguyệt cô đã ngậm cho bao nhiêu thằng rồi."_ anh vừa nói vừa đẩy cự vật vào bên trong ép cô ngậm lấy,cái cảm giác này thật là sung sướng.Anh thoải mái đến nỗi mà suýt chút nữa thì bắn ra ngoài luôn.
" Tôi là người thứ mấy của cô đây…à tôi quên mất cô chính là gái quán bar mà. "
" Cái này chắc cũng mấy chục thằng rồi nhỉ…"
Nước mắt của cô rơi xuống,hoá ra trong mắt của anh ấy cô chính là loại người như vậy..Là gái quán bar là những con điếm.
" Sướng miệng quá nên khóc à. "
" Tôi làm cô sướng hay người ta làm cô sướng đây. "
"’ Ai cũng như nhau cả thôi, nhưng có điều anh nhiều tiền hơn bọn họ. "
" Cô."
" Phụt. phụt."
Ngay sau đó anh liền bắn hết t*ng trùng vào trong miệng của Yến Nguyệt và bắt cô phải nuốt xuống hết..
Khi cự vật rút ra thì Yến Nguyệt chỉ biết ôm miệng của mình mà thôi,cô ho liên tục rồi ngồi ngồi bệch xuống dưới đất.
“Lý Yến Nguyệt tôi thật kinh tởm cô mà.Gái quán bar mà cứ nghĩ là gái nhà lành, tôi đúng là đã nhìn lầm cô rồi.”
" Cô cứu tôi một mạng thì cô muốn gì tôi cũng đồng ý.Xem như tôi trả ơn cho cô,mau nói đi cần bao nhiêu tiền "
" Tôi không cần tiền, chỉ cần anh đừng động đến mái ấm mà thôi."
" Được, tôi thành toàn cho cô."
Nói xong anh liền mặc quần áo vào rồi đi thẳng ra cửa.Lúc này đây Yến Nguyệt cũng mặc quần áo vào rồi dọn dẹp chiến Trường ở đây.
Sofa và sàn nhà đã ướt hết rồi,Yến Nguyệt mở đèn lên rồi dọn dẹp. Nhưng mà có dọn như thế nào thì cũng không sạch sẽ như ban đầu được nữa.
Gần 5 giờ sáng thì Yến Nguyệt mới dọn dẹp xong,lúc này cô cũng không còn sức lực nữa.Và thế là liền ngất xuống dưới đất luôn,cô nằm bất tỉnh nhân sự.