Sáng hôm sau Yến Nguyệt thức dậy khá là sớm,cô định là lát nữa sẽ đến công ty nộp đơn thôi việc sẵn tiện dọn bàn làm việc của mình luôn.
" Châu Huyền cậu thức rồi sao."
" Ừm,cậu thức sớm thế,Yến Nguyệt…"
" Mình có làm đồ ăn sáng,cậu ăn luôn nha …"
" Ừm,cảm ơn cậu …" _ Châu Huyền ngồi xuống ghế …
Yến Nguyệt vào trong múc cháo ra tô,hôm nay cô nấu cháo tôm cho cả nhà cùng ăn sáng.
" Của cậu đây.." _ Yến Nguyệt đẩy tô đặt tô cháo xuống bàn.
" Ừm,Yến Nguyệt bây giờ cậu cứ ở lại đây với mình đi.Dù gì thì nhà cũng còn trống mà. "
" Vâng,vậy mình cảm ơn cậu nha …"
" Ừm "
" Sáng nay cậu có đi làm không."
" Không có, mình đến công ty nộp hồ sơ xin nghỉ rồi mình sẽ đi tìm việc khác …".
’ " Ừm,vậy cậu có cần mình đi cùng không…" _ dù sao thì Châu Huyền đi làm muộn 1 ngày cũng không có sao …
" Chị Yến Nguyệt,cho em đi cùng với,em sẽ dọn đồ giúp chị. " _ Cửu Vi bước ra nghe Yến Nguyệt đến công ty của Vũ Hạo thì cô ta liền sáng mắt lên,có thể đến đó tiếp cận anh ấy một lần nữa.
" Ừm,vậy cũng được " _ Yến Nguyệt gật đầu đồng ý. …
Sau khi ăn sáng xong thì Yến Nguyệt và Cửu Vi liền bắt xe đến công ty. Ngồi trên xe cô có chút run rẩy,cô sợ là phải gặp lại anh ấy.
Lúc này điện thoại trong túi xách của cô lại vang lên,là ba của Vũ Hạo.
[ Dạ alo …]
[ Yến Nguyệt à Vũ Hạo đã về chưa con.Sắp đến đám cưới của em nó rồi mà vẫn không thấy mặt mũi nó đâu hết …]
[ Dạ anh ấy về rồi bác,chắc là vẫn còn mệt cho nên mới không đến được..]
[ Ừm, ngày mốt hai đứa nhớ đến đó,dù gì thì con cũng sắp là con dâu tương lai của Lưu gia rồi …]
[ Dạ,con sẽ đến mà …]
[ Được,tạm biệt …]
Nói xong Yến Nguyệt lại rơi vào trầm tư,cô siết chặt điện thoại trong tay rồi thở dài.
Cửu Vi nghe loáng thoáng cái gì mà con dâu tương lai,chắc bên đó là ba chồng hay là mẹ chồng gì đây mà.Hoá ra chị ta cũng rất được lòng của người lớn.
Khi mà đến nơi thì cô cảm thấy nơi này có chút xa lạ,sau này thì cô sẽ không có mặt ở đây nữa rồi.
Yến Nguyệt cầm tờ đơn đem lên phòng nhân sự để nộp đơn thôi việc, trưởng phòng nhìn qua thì liền nhíu mày lại. Chẳng phải Yến Nguyệt làm chức vụ này rất tốt sao? Tại sao lại nghỉ chứ,tháng rồi còn có lương thưởng nữa mà.
" Yến Nguyệt sao em lại xin nghỉ vậy."
" Dạ em có lý do cá nhân cho nên em muốn nghỉ…"
" Nhưng mà anh không thể cho em nghỉ được"
" Tại sao vậy anh." _ cô có chút khó hiểu nên liền hỏi lại.
" Hợp đồng của em là 4 năm,bây giờ chỉ mới có nửa năm mà thôi,anh không thể nào ký vào được.Nếu em kiên quyết muốn nghỉ thì nên hỏi chủ tịch đi, chỉ có chủ tịch mới có thể quyết định được"
" Vâng,em hiểu rồi "
Yến Nguyệt cầm hồ sơ lên rồi đi ra ngoài,Cửu Vi thấy cô ra thì liền lên tiếng hỏi.
" Sao vậy chị, được chưa."
" Không được, phải đợi Vũ Hạo đến…"
Yến Nguyệt thở dài rồi đi lên văn phòng của anh,lúc này thì anh và trợ lý cũng vừa mới đến.Cô đẩy cửa bước vào thì thấy anh đang ngồi uống cà phê …
" Yến Nguyệt lâu rồi không gặp cô,vai của cô như thế nào rồi." _ Triệu Đức lên tiếng hỏi thăm.
" Tôi không sao,cảm ơn anh đã quan tâm.""
" Sếp, tôi có chuyện muốn nói với anh …"
" Triệu Đức cậu lên phòng nhân sự lấy hồ sơ đi. "
" Dạ được "
Ở trong phòng bây giờ gồm có 3 người kể cả Cửu Vi nữa,cô ta tự động đi vào.
" Cửu Vi,cô cũng ra ngoài đi.Cô đâu phải là người của công ty""
" Anh Vũ Hạo, nhưng mà."
" Chúng ta không thân thiết đến thế đâu."
" Chị Yến Nguyệt cũng đâu còn người của công ty nữa,chị ấy xin nghỉ việc rồi,anh duyệt cho chị ấy đi "
" Ra ngoài."_ anh hét lên …
Sau đó thì cô ta cũng hậm hực đi ra ngoài,lúc này đây thì Yến Nguyệt cũng đưa hồ sơ cho anh, đó là đơn xin nghỉ việc..
" Sếp, tôi muốn nghỉ việc,anh ký vào giúp tôi đi." _ Yến Nguyệt nói thẳng vào vấn đề chính.
" Chưa đến thời hạn hợp đồng cho nên không thể ký." _ anh nhàn nhạt đáp lại.
" Hợp đồng này cũng như hợp đồng kia mà thôi, tôi muốn chúng ta không còn liên quan gì đến nhau nữa…"
" Lý Yến Nguyệt,cô muốn cao chạy xa bay cùng với người tình của mình à,vậy thì nằm mơ đi tôi không có ký đâu …"
" Cô bây giờ là đang làm trái hợp đồng đấy,cô sẽ chịu bồi thường.Cô có tiền đền không đây,tiền nhiều lắm đấy."
" Cái hợp đồng kia là tôi nhân nhượng còn cái này thì không…"
" Lý Yến Nguyệt được cái này thì sẽ mất cái kia mà thôi,cô đừng mơ là tôi sẽ thành toàn cho cô."
" Vũ Hạo chúng ta đã kết thúc rồi,vậy nên anh hãy buông tha cho tôi đi."
" Không đời nào, tôi sẽ dày vò cô cho đến chết. " _ Vũ Hạo vừa nói vừa nghiến răng khiến cho Yến Nguyệt nhìn anh bằng con mắt sơn hãi.
’ Ừm được rồi, muốn chết thì cùng chết vậy."_ cô cũng mệt mỏi cái cuộc sống này lắm rồi.
“” Lát nãy ba anh có gọi cho tôi,ông ấy bảo anh nhớ đi đám cưới…" _ cố cố nói ra từng chữ cho anh nghe …
" Lý Yến Nguyệt cô nhớ đi đấy,dù sao thì ba tôi vẫn chưa biết chuyện này …"
" Anh yên tâm,tôi sẽ không để ông ấy phiền lòng đâu."
" Ừ, được vậy thì tốt …"
Nói xong cô liền đi ra ngoài nói với Cửu Vi vài câu rồi mới trở lại tiếp tục làm việc.Còn Vũ Hạo thì vẫn ngồi dửng dưng ở ghế sofa, giống như là anh đang chiến thắng 1 chuyện gì đó rất cao siêu.