Người Xa Lạ Thân Quen

Chương 2: Bản Kế Hoạch Theo Đuổi Nam Thần.




Về đến nhà chưa kịp nghỉ ngơi cô đã rơi ngay vào vòng ôm nũng nịu của cô út:

- Tiểu Khả Khả ơi con cứu vớt đời cô út đi mà! Cô đã 40 tuổi rồi, sao con có thể ác thế nhỉ? Con mà thế cô út của con mà chết già trong cô đơn thì là tội lỗi do con gây ra đó.

Khả Hân nhăn mặt ghét bỏ nhìn vẻ nhếch nhác của bà cô già phiền phức nhà mình.

- Sao vậy? Buổi coi mắt hôm nay cô lại gặp phải hàng thứ phẩm à? Con nói mà, ở tuổi cô giờ mới chịu đi coi mắt chỉ có mấy hàng thứ phẩm bụng to đầu hói ế vợ hoặc chết vợ thôi. Mà cô ế sao lại đổ tội lên đầu con hả? Là con tìm cho cô công việc ngập mặt không có thời gian yêu đương hay là con ép cô không được tìm bạn trai khi còn trẻ đẹp sao??? Làm ơn! Đừng có đổ cho con cái tội lớn đó, con gánh không nổi đâu.

Vừa lên lớp bà cô già nhếch nhác say mèm của mình Khả Hân vừa thay dép đi thẳng về phòng, cô nhớ hình như mình có một cuốn sổ tay “Theo đuổi nam thần” do cô đút kết kinh nghiệm của các bạn hồi đại học của mình. Cô phải tìm ra xem có cách gì hay không. Bảo Vy không vì bị cháu gái lên lớp mà ghét bỏ còn lẽo đẽo theo sau Khả Hân như một cái đuôi nhỏ.

- Khả Khả con đang tìm gì thế….??? Con có thể quan tâm một chút đến cô út hay không hả? Hôm nay cô bị tổn thương tâm lý biết bao nhiêu, con biết không hả? Cái tên kia không phải chỉ là thứ phẩm như con nói đâu. Hắn đầu hai thứ tóc rồi vừa phệ, vừa hói vậy mà còn vừa ly hôn do ngoại tình. Lúc đầu thấy hắn ta cô đã cố nhịn kích động muốn đập bàn bỏ đi vì nghĩ mình phải thục nữ. Tên khốn kiếp kia chưa nói hai câu đã động tay động chân với cô, cô cũng nhịn rồi. Nhưng khi hắn kể cô nghe hắn mới ly hôn vợ cũ vì vợ hắn làm ầm lên vụ hắn ngoại tình thì cô không nhịn được nữa. Nói thật nhé, cô đã ra tay nhẹ lắm rồi ấy chứ. Kể mà cô đánh thật thì hắn chắc phải bán thân bất toại rồi ấy chứ, con cũng biết trong nhà mình cô út chỉ thua mỗi con. Thế mà hắn dám gọi điện đến chỗ giới thiệu mai mối làm ầm lên còn đòi bồi thường, còn dọa nếu ai dám nhận mai mối cho cô sẽ kiếm chuyện đến cùng. Này! con tìm gì thế hả nói chuyện đi chứ Khả Khả à….

Khả Hân phải vất vả lắm dời hết mấy chồng sách ra mới có thể lấy ra một cuốn sổ tay khá cũ. Lau lớp bụi trên đó đi cô nhẹ nhàng giở ra những trang giấy mỏng một cách tỷ mỉ.

- “Kế hoạch theo đuổi nam thần”….Khả Khả à, cô út nói con nghe, con bao nhiêu tuổi rồi hả? giờ còn chơi trò theo đuổi… con thực tế chút đi, dù cho ký ức của con dừng ở tuổi 24 tuổi nhưng thục tế con đã 32 rồi. Đâu còn là trẻ con, cái gì mà “kế hoạch theo đuổi nam thần”….Cô nói nhé nếu con mà thành công….Nhưng khoan, con có đối tượng rồi à? Này, ai thế? Kể cô út nghe đi!

Lèm bèm một hồi chẳng thấy cô cháu gái vô lương tâm nói gì Bảo Vy lăn ra ngủ như một đứa trẻ con. Khả Hân liếc nhìn kẻ lắm lời say khớt kia cuối cùng cũng đã dừng ca thán. Cô nhẹ kéo cô út lên giường, thay áo ngủ cho cô ấy. Cô sẽ không để bản thân mình giống cô út, bỏ lỡ thanh xuân rồi thì phải chạy nước rút gỡ gạc lại ngay khi khóa chặt mục tiêu.

Lật trang đầu tiên trong “Bản kế hoạch theo đuổi nam thần”. Bản kế hoạch này cô viết năm 20 tuổi, nếu giờ mình đã 32 mà áp dụng thì có ngây thơ quá không nhỉ? Thôi kệ, cứ xem như tham khảo đi.

Trước khi bạn theo đuổi đối tượng, bạn phải làm điều quan trọng nhất đó chính là “Điều tra về đối tượng của bạn”. Phải biết anh ta sống ở đâu, thường ngày có thói quen gì, gia cảnh ra sao, sở thích là gì, có thói quen gì đặc biệt. Chẳng phải thường nói muốn đánh thắng phải nắm tình hình quân địch là gì. Để tạo ra cơ hội tiếp cận ít nhất bản thân phải biết rõ anh ta.

Nhấc điện thoại gọi cho Ngọc Linh cô muốn biết biết mọi thứ xung quanh anh qua chồng của cô ấy. Sau khi dặn dò cậu ấy những điều cô cần biết cô lật tiếp cuốn sổ và đọc tiếp.

Việc quan trọng thứ 2 là “Tiếp cận mục tiêu”. Tiếp cận mục tiêu là một nghệ thuật, phải làm như thật tình cờ, thật trùng hợp, hợp tình hợp lý xuất hiện trước mắt đối tượng. Mục tiêu này là để đối phương ghi nhớ mình. Bạn phải trở thành một phần trong cuộc sống của anh ấy, anh ấy may ra mới để ý đến bạn. Ghi chú: không phải ai cũng có thể thành công vì người quen thì nhiều nhưng bạn gái chỉ có một. Vì thế da mặt phải thật dày hơn mấy tình địch kia.

Tiếp cận đối tượng có rất nhiều cách: ví dụ như chuyển đến làm hàng xóm của anh ta, hoặc xin vào cùng chỗ làm với anh ta, phải nhớ kỹ, đụng mặt sớm chiều dễ phát sinh tình cảm thế nên ông bà ta hay có câu: “Lửa gần rơm lâu ngày cũng béng”. Ghi chú: béng lửa đâu dễ thế, nếu gần ai anh ta cũng béng lửa thì hẳn nên đánh chết vứt vào chuồng heo phối giống thôi…ka…ka… cho nên cách chẳng qua là tạo cho bạn một cơ hội, còn nắm bắt và tạo ra kì tích là do độ dày da mặt, độ nhạy cảm và may mắn gặp đúng người có cùng tần sóng não với bạn. Chúc may mắn!

Quả thật, thời điểm viết cuốn sổ này cô chỉ bàn quang nghịch ngợm một tý. Có nghĩ đâu hiện tại mình lại vì một người mà ngay cả thứ này cũng lôi ra nghiên cứu một phen. Ôi! mê trai đến điên rồi mà. Dù là nghịch, nhưng cô nhớ thời điểm đó không ít cặp thành đôi là do bí kíp này của cô. Thế nhưng bản thân cô chưa từng dùng thử bản kế hoạch này bao giờ. Mỉm cười bất tắc dĩ, thử một chút cũng chẳng sao, cô muốn sống một cuộc sống mà cho dù nhìn lại cô cũng không phải hối hận. Vì thế chỉ cần có một tia hi vọng mỏng manh cô cũng sẽ hết mình để thử.



Lúc trước không để tâm và chưa gặp được người khiến cô phải để ý. Còn nay khi người đó vừa xuất hiện, cô biết trái tim mình bị anh chiếm trọn chỉ trong một ánh nhìn ấy. Ngáp dài, cơn buồn ngủ ập đến khiến cô cũng không biết mình ngủ lúc nào. Bởi tối qua thức khá khuya nên cô ngủ đến chẳng còn nhớ sáng nay mình có buổi phỏng vấn xin việc. Khả Hân đang rất vội cô đang chỉnh trang lại trang phục sửa sang lại hồ sơ của mình thì lại nghe bà cô già nhà mình lải nhải:

- Khả Khả, con không đi phỏng vấn sao??? Cô út nói con nghe con nên từ bỏ đi thôi, con đã nộp đơn xin việc khắp nơi, nhưng với cái lý lịch lâu quá không đi làm kia của con, ngành marketing là một ngành nghề có sức đào thải cao, con nghỉ quá lâu, không ai muốn tuyển một nhân viên không theo kịp thị hiếu đâu. Con nên theo cô út đến Bảo Thịnh giúp đỡ cô út thì hơn. Con lanh lẹ như vậy cô út sẽ đào tạo con thay thế cô út, khi nào con thạo việc cô út có thể có thời gian đi theo đuổi người trong mộng của cô.

- Cô mới nói cái gì, lặp lại…lặp lại con nghe???

Khả Hân đang gặm miếng bánh mì nướng dở khi nghe bà cô lải nhải, hình như cô có nghe ra một tin tức vô cùng quan trọng.

- Cô nói con bỏ cuộc đi thôi nếu ở đó nhận con thì những công ty khác đã tuyển con từ lâu rồi, con đã đi xin việc cả một năm rồi còn gì.

- Không phải cái này. Cô nói con đến đâu giúp cô nhỉ???

Khả Hân nhăn mày. Cô út à! cô có thể trả lời đúng trọng điểm hay không?

- Bảo Thịnh con đến Bảo Thịnh làm trợ lý cho cô.

- Khoan. Công ty cô không phải là công ty Bảo Phúc sao?

Cô còn nhớ rõ chỗ cô út làm là một tập đoàn lớn có danh tiếng còn Bảo Thịnh dù cũng nổi tiếng nhưng chỉ mới phát triển vài năm sau này.

- Ồ! cô chưa nói với con sao? Khi con hôn mê cô út đã chuyển việc rồi. Chỗ cô làm lúc trước lão sếp dê sồm ấy bị cô đá bay rồi ném thư từ chức vào mặt lão. Cô thất nghiệp một thời gian dài, cũng may có một công ty mới mở phát hiện cô là nhân tài thế là mời cô út con. Con biết không hiện giờ cô là nhân viên cốt cán của Bảo Thịnh. Con biết đó Bảo Thịnh dù không thể sánh bằng tập đoàn lớn nhưng ở đây cô út con được trọng dụng. Ủa? mà không phải con đang gấp sao? Không đi nữa à?

Bảo Vy đưa mắt nhìn đồng hồ. Chẳng phải bảo là 9h đi phỏng vấn sao? Đã 8h30 rồi.

- Không đi nữa. Nghe cô, đến Bảo Thịnh giúp cô vậy.

Khả Hân chớp chớp mắt khóe miệng giương lên một nụ cười gian xảo. Nhìn tới nhìn lui kiểu gì thì Bảo Vy thấy cháu gái nhà mình có gì đó không đúng nhưng không đúng ở đâu thì cô không rõ lắm. Rõ ràng khó khăn lắm mới thuyết phục được nó sang giúp mình, nhưng sao cô vẫn cứ thấy có gì đó sai sai.