Người Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen

Chương 94






"Tiểu Huyên, bỏ đi, chúng ta đi chọn lại vài thứ khác đi!" Thủy Băng Nhu khuyên nhủ, cô vốn không muốn tranh đoạt voiứ người, cho nên quyết định chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ.

"Không được, đây là chúng ta thấy trước, mua đồ dù sao cũng phải có thứ tự đến trước đến sau chứ! Này, nhân viên phục vụ, còn không mau đi cà thẻ!" Lý Hiếu Huyên lớn tiếng nói, cũng bởi vì họ quần áo mộc mạc mà đối đãi như vậy, thật là tức chết cô, nếu để cho tổng giám đốc Hoàng biết bọn nhân viên phục vụ này đối đãi với bảo bối của anh ta như vậy, đoán chừng anh ta sẽ giận đến khiến tiệm này trực tiếp đóng cửa.

"Nhân viên phục vụ, mau giúp tôi gói lại, là tôi nói tôi mua nó trước!" Lâm Đạt nũng nịu nói, bây giờ đã không còn là vấn đề của vật phẩm nữa, mà là vấn đề của đàn ông rồi, ai kêu mới vừa rồi Mạc Hàn lại dám nói chuyện với người phụ nữ kia.

"Cái này . . . . . Này. . . . . . Vị tiểu thư này, xin lỗi, bộ gim cài bạch kim cao cấp này chỉ có thể giành cho vị khách quý này, các vị chon lại vài món hàng khác đi được không?" Nhân viên phục vụ do dự trong chốc lát, sau đó cười nói với Thủy Băng Nhu.

Ai kêu bọn họ quần áo mộc mạc, nếu là họ mua không nổi thì làm thế nào? Đó không phải mất trắng lợi nhuận của cô rồi sao, trong lòng nhân viên phục vụ thầm nói, mặc dù ngoài miệng bảo bọn họ chọn lại những món hàng khác, nhưng là theo tình huống của bọn họ xem ra, họ có mua được hay không cũng còn là vấn đề.

"Nếu vị tiểu thư kia ưa thích như vậy, thì gói cho cô ấy đi! Chúng tôi xem chọn lại một chút những thứ khác cũng được." Thủy Băng Nhu cười nói.

"Nhưng đó không phải là quà tặng cậu muốn mua cho Hoàng tiên sinh sao? Hơn nữa vừa rồi mình thấy cậu cũng rất thích, huống chi là chúng ta nhìn thấy trước, tại sao phải nhường cho cô ta?" Lý Hiếu Huyên không phục nói, cũng là bởi vì Tiểu Nhu lúc nào cũng nhẫn nhịn, mới có thể khiến cho bọn người kia càng thêm phách lối, nếu là người đi cùng Tiểu Nhu tới là Hoàng tiên sinh, đoán chừng đám nhân viên phục vụ kia cũng không dám làm càn như vậy.

"Thôi, mình không muốn đem chuyện bé xé ra to, nếu như bị Tuyệt biết mình trong lúc không có anh ấy đi cùng lại lén chạy đi dạo xem thị trường, vậy thì hỏng bét! Chúng ta nhanh một chút lựa chọn những thứ đồ khác, về sớm một chút đi!" Thủy Băng Nhu lôi kéo Lý Hiếu Huyên đang muốn tiếp tục xông lên lý luận tiếp.

"Được, xin chờ một chút!" Nhân viên phục vui vui vẻ vẻ muốn chạy đi tính tiền, không nghĩ lại bị một giọng nói của đàn ông chặn lại.

"Khoan, đem bộ gim cài bạch kim đó gói kỹ lại cho vị tiểu thư này, tính tiền cho tôi." Vừa rồi Mạc Hàn ra ngoài gọi điện thoại mới quay lại trong tiệm, trong lúc vô tình nghe được cuộc đối thoại của mấy người Thủy Băng Nhu, lên tiếng nói.

Đoán chừng mới vừa Lâm Đạt thừa dịp anh đi ra ngoài gọi điện thoại, đã có phát sinh tranh chấp với cô gái nhỏ mà anh yêu mến, Lâm Đạt là hạng người nào? anh vô cùng rõ ràng, để cho cô ta ở bên cạnh mình, cũng là bởi vì dáng dấp của cô ta có bẩy phần tương tự Thủy Băng Nhu, Lâm Đạt chỉ là thế thân của Thủy Băng Nhu mà thôi, anh có thể cưng chiều cô ta, nhưng là cô ta ngàn lần không nên vạn lần không nên làm chính là khi dễ cô gái nhỏ mà anh yêu.

"Hàn? ! !" Lâm Đạt dậm chân một cái, làm nũng nói, trước đây vô luận xảy ra chuyện gì, chỉ cần cô ta xuất ra hành động nũng nịu này, anh đều sẽ đồng ý cho cô làm bất cứ chuyện gì, tin rằng hôm nay cũng giống vậy, trong lòng Lâm Đạt thầm nghĩ.

"Làm theo lời tôi bảo!" Nhìn phục vụ viên ngốc tại chỗ bất động, đầu mày đẹp của Mạc Hàn cau lại, đem Platinum Card đưa tới trước mặt phục vụ viên.

Nhân viên phục vụ vừa nhìn thấy Platinum Card trước mắt, vui mừng muốn ngất đi, Platinum Card, là cái khái niệm gì? bên trong thẻ chính là quẹt tiền không giới hạn nha!

"Được, được, xin chờ một chút!" Cô ta vội vã cầm lấy Platinum Card đi về phía quầy thu ngân.

"Hàn! Nhưng người ta rất thích cái gim cài áo bạch kim đó!." Lâm Đạt nhìn nhân viên phục vụ nhanh chóng đi xa, lo lắng lôi kéo cánh tay Mạc Hàn làm nũng nói, chẳng lẽ anh ta thật sự thích người phụ nữ trước mắt, nhưng nếu như cô không có nhìn lầm, trước mắt chính là một phụ nữ có thai, chẳng lẽ là cô gái mềm mại bên cạnh người phụ nữ có thai, hẳn là thế, nếu không anh ta làm sao sẽ vì nhìn thấy cái cô gái mềm mại đó lý luận với cô, liền kêu nhân viên phục vụ gói bộ gim cài áo bạch kim đó cho bọn họ, hơn nữa còn là anh ta bỏ tiền trả, lòng của Lâm Đạt trong nhất thời dâng lên một tầng cảm giác nguy cơ.

Mạc Hàn rút cánh tay đang bị Lâm Đạt ôm ra, cả người tản mát ra một cỗ âm lãnh, lạnh lẽo nhìn Lâm Đạt một cái, trong lòng của Lâm Đạt trong nháy mắt hơi kinh hãi, cô quên mất người đàn ông trước mắt này dù sao cũng đường đường là một Đại Bang chủ, dù là bình thường cưng chiều cô như thế nào, quả quyết sẽ không nghe người chỉ đạo lung tung.

"Cái này . . . . . Này không cần, bạn gái anh hình như rất thích đấy." Thủy Băng Nhu xoay người ngẩng đầu lên nói, nghe giọng điệu của bạn gái anh ta giống như không thể không có bộ gim cài bạch kim này vậy, nhớ lúc trước khi cô và người đàn ông thích ẩu đả này nói chuyện phiếm, cô gái kia rõ ràng đang ở phía xa xa chọn âu phục, nhưng không biết lúc nào thì cô ta đột nhiên đi tới bên cạnh mình, hơn nữa còn cầm lấy gim cài áo bạch kim trong tay mình, chẳng lẽ là ghen? Nếu quả đúng như vậy, cô nên cách xa người đàn ông ưa ẩu đả này ra một chút, Thủy Băng Nhu thầm nghĩ.

Trong nháy mắt khi Thủy Băng Nhu ngẩng đầu lên, mặt của Lâm Đạt trong nháy mắt trắng bệch! Mới vừa rồi bởi vì Thủy Băng Nhu vẫn cúi đầu nhìn các vật phẩm, cho nên cô ả không có cơ hội thấy rõ diện mạo của cô.

Thì ra là anh ta thích người phụ nữ đang mang thai này, dáng dấp cô ta cùng bản thân có bảy phần tương tự, không —— phải nói mình dáng dấp cùng cô ta có bảy phần tương tự, đây mới chính là nguyên nhân mà lúc anh ta nhìn thấy mình trong nhà hàng ăn thì vẻ mặt trở nên đầy kinh ngạc sao? Đây mới chính là nguyên nhân anh ta cực kỳ sủng ái mình sao? Thì ra là cô chỉ là một thế thân, đúng nha, một thế thân sao có quyền hướng về phía gốc rễ để mà giật đồ đây? Chứ đừng nói lấy được lòng của người đàn ông trước mặt này.

Nghe nói trong nhà có một cấm địa, ngoại trừ Mạc Hàn, không ai có thể đi vào, nghe đồn bên trong đó có những thứ liên quan đến người phụ nữ mà Mạc hàn thích nhất, lúc ấy cô không có để ý, bởi vì cô cho là nếu anh ta đã đón cô đến biệt thự ở, nhất định là trong lòng có cô, mà tin đồn về cô gái anh ta yêu cũng chỉ là chuyện giải dối, là tin đồn nhảm, không nghĩ tới thật sự có một người như vậy, hơn nữa liền lù lù đứng ở trước mặt của cô, cô vĩnh viễn cũng chỉ là một thế thân mà thôi, Lâm Đạt bi ai thầm nghĩ.

Thủy Băng Nhu và Lý Hiếu Huyên sau khi nhìn thấy diện mạo của Lâm Đạt, khẽ kinh ngạc, mới vừa chỉ là nhìn bóng lưng của cô ta, không nghĩ tới cô gái trước mắt thế nhưng có dáng đấp tương tự mình tới bẩy phần.

Ánh mắt của người đàn ông ở trước mặt nhìn Tiểu Nhu rất bất đồng, mà bạn gái anh ta có dáng dấp rất tương tự cùng Tiểu Nhu, sẽ không phải là người thầm mến Tiểu Nhu chứ? Mới vừa rồi bọn họ còn nói chuyện phiếm kia mà, mặc dù Tiểu Nhu nói chỉ là có duyên gặp một lần thôi, nhưng là hiện tại ví dụ về vừa thấy đã yêu nhiều không kể xiết, xem ra rất có thể người đàn ông trước mặt yêu Tiểu Nhu, sau đó tìm một cô ả thế thân, trong lòng Lý Hiếu Huyên thầm nghĩ.

Mạc Hàn nhìn thấy bụng Thủy Băng Nhu khẽ nhô ra, trong lòng đau xót, người đan fông kia hẳn là rất yêu cô ấy! Nếu không sắc mặt của ô cũng sẽ không hồng nhuận như thế, nói cũng phải, nếu là trong nhà có một người vợ xinh đẹp như vậy, ai lại không biết cưng chiều thật tốt. Xem ra cuộc sống của cô ấy rất tốt, nhưng tại sao tim của anh lại vẫn đau như vậy đây? Cô hạnh phúc, không phải anh nên vui mừng sao? Đúng nên vui mừng, chỉ cần cô hạnh phúc là tốt rồi.

"Không, tôi cũng không phải là quá thích nó! Cô cầm lấy đi!" Lâm Đạt cứng ngắc trả lời, nếu như hôm nay cô nhất định phải làm khó người phụ nữ mang thai trước mặt này, đoán chừng Mạc Hàn sẽ không bỏ qua cho cô, khó trách vừa rồi anh ta đang ở bên ngoại lại tích cực đi vào trong này, mỗi lần anh theo cô đi dạo phố đều là bộ dạng không để bụng, thì ra là người tình cũ ở chỗ này, chỉ là cô gái trước mắt đã mang thai, xem ra cô vẫn còn có cơ hội.

"Ách —— vậy thì cám ơn rồi!" Thủy Băng Nhu cũng không có kiểu cách nữa, cười nói cảm ơn.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người không biết nói gì, trong cửa hàng thương phẩm chợt an tĩnh, nhân viên phục vụ thì đang gói vật phẩm lại, Lý Hiếu Huyên đi xem những thứ vật phẩm khác, Thủy Băng Nhu chỉ có thể ngơ ngác đứng tại chỗ nhàm chán chờ, mà Mạc Hàn là lao thẳng đến trước, tầm mắt chuyên chú nhìn vào trên mặt Thủy Băng Nhu.

"Ah. . . . . . Chị dâu! Thì ra là chị ở đây!" Một giọng đàn ông vui mừng từ cửa bay vào.

Trong nháy mắt Thủy Băng Nhu ngẩng đầu lên nhìn thấy người tới, cười hỏi thăm: "Tân Thần? Anh tới thành S khi nào vậy?", vị này là hunh đệ tốt của chồng cô, đang lêu lổng khắp thế giới, làm như vậy là để né tránh phụ thân anh ta bức hôn, không nghĩ tới lại gặp anh ta ở đây.

"Vừa tới, không thể nghĩ đến lại khiến cho tổng giám đốc độc ác cách chức tôi đến Châu Phi, chị dâu, chị nhất định phải giúp tôi một chút, nếu không tôi liền cả đời sống độc thân rồi." Lạc Tân Thần làm bộ đáng thương nói, vận số của anh thật sự là quá tốt, không nghĩ tới chỉ là tới thị sát của hàng buôn bán, lại khiến anh gặp được Đại Cứu Tinh.

"Châu Phi? Chuyện gì xảy ra?" Thủy Băng Nhu nghi ngờ hỏi, chẳng lẽ là chi nhánh bên Châu Phi xảy ra chuyện gì rồi, cô biết sự nghiệp của Hoàng Phu Tuyệt cơ hồ là bao phủ toàn thế giới.

"Đó, còn không phải là bởi vì tâm tình Hoàng không tốt, cho nên liền cách chức tôi, về phần tâm tình anh ta tại sao phải không tốt, chị dâu nhất định là rất rõ ràng đi!" Lạc Tân Thần cười nói. Cái tên kia đối với chị dâu tham muốn giữ lấy cực mạnh, mới một lát không có ở bên cạnh cậu ta liền nổi điên lên, anh chỉ là trong lúc vô tình bị cuồng phong quét phải mà thôi, thất sách nha, thật là thất sách!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thủy Băng Nhu trong nháy mắt đỏ hồng, cô mới rời Tuyệt đi một lát như vậy, anh ấy cũng không đến mức khí bộc phát lung tung chứ?

"Phó Tổng giám đốc?!" Nhân viên phục vụ đóng gói tốt gói đồ, trong nháy mắt nhìn thấy Lạc Tân Thần, vui mừng hô lên, không nghĩ tới Phó Tổng giám đốc thế nhưng lại đến đi thị sát thị trường, mặc dù nói tổng giám đốc đã kết hôn rồi, nhưng là cô ta vớt lấy cái danh hiệu phu nhân phó Tổng giám đốc cũng được nha, nhân viên phục vụ tự nhiên lộ ra một nụ cười mà cô ta cho là rất đẹp.

"Ừ, giới thiệu tốt cho phu nhân tổng giám đốc về các mặt hàng có trong tiệm một chút đi, chị dâu, chị cảm thấy cái tiệm này như thế nào?" Lạc Tân Thần hỏi dò, nếu như anh nhớ không lầm, chị dâu là học kinh tế học, không biết cô ấy đối với các đại lý, cửa tiệm dưới của công ty có cái nhìn cũng như ý kiến ra sao.

"Phu nhân tổng giám đốc?!" Nghe được Lạc tân Thần gọi, tất cả phục vụ viên trong tiệm đều kinh ngạc, sau đó mặt liền lập tức trắng bệch, chẳng lẽ nói người phụ nữ có thai trước mắt là phu nhân tổng giám đốc?

Trời ạ, họ thế nhưng đắc tội phu nhân tổng giám đốc, họ làm thế nào mà sống tiếp đây? Nếu như bị đuổi ra khỏi công ty, họ thật sẽ lập tức bị các công ty con của tập đoàn Thánh Hoàng phong sát (đóng cửa không nhận), bọn họ sẽ trở thành những kẻ ăn xin, tất cả nhân viên phục vụ nghĩ tới đây, trong lòng khẽ run, hi vọng phu nhân tổng giám đốc đại nhân đại lượng, tha thứ họ một lần, nhưng sẽ được như thế sao? Nhìn bộ dáng tức giận của cô gái xinh xắn đi bên cạnh phu nhân, họ không dám trông cậy vào việc phu nhân tổng giám đốc sẽ không cáo giác bọn họ làm bậy.

Mạc Hàn đối với sự việc này cũng không có bao nhiêu kinh ngạc, dù sao thân phận thương nhân của người đàn ông kia, anh vẫn còn có thể cho người điều tra ra được. Nhưng là Lâm Đạt đứng bên cạnh vẫn kinh ngạc trợn tròn mắt, cửa hàng này không phải là đại lý của Tập đoàn Thánh Hoàng sao? Mà người đàn ông kia nói người phụ nữ mang thai này là phu nhân tổng giám đốc? Không trách được cô ta không cần Mạc Hàn, thì ra là có người ưu tú hơn, tin đồn về tổng giám đốc của tập đoàn Thánh Hoàng rất nhiều, nghe nói dáng dấp vô cùng anh tuấn, hơn nữa còn rất thần bí.

"Đúng nha, tổng giám đốc của các người luôn dính lấy vị phu nhân trước mắt này, các người tốt nhất nên hậu hạ cho tốt phu nhân tổng giám đốc, nếu không tổng giám đốc của các người sẽ không bỏ qua cho các người đâu." Lạc Tân Thần nói đùa.

Phục vụ viên trong tiệm nghe xong, chân bắt đầu run lên, tổng giám đốc đặc biệt thương yêu phu nhân, bọn họ là có nghe nói, xem ra họ lần này là chết chắc rồi, họ lẳng lặng chờ đợi vận rủi đến.

Giữa lúc tinh thần của tất cả nhân viên phục vụ đều đang thấp thỏm, Thủy Băng Nhu cười nói: "Tôi cảm thấy hàng hóa trong tiệm này rất đầy đủ, hơn nữa chất lượng nhìn qua cũng rất tốt, nếu như thái độ phục vụ của nhân viên có thể mềm mỏng hơn, hài hòa được với cửa tiệm, vậy thì hay hơn rồi."

"Ừm, phu nhân, các người nghe chưa? Theo lời phu nhân mà làm cho tốt." Lạc Tân Thần nói với đám nhân viên.

"Dạ!" Tất cả nhân viên phục vụ thận trọng đáp lời, len lén thở ra một hơi, thật may là phu nhân không có vạch ra lỗi trong thái độ phục vụ của bọn họ vừa rồi, nếu không cuộc đời của bọn họ liền, xong.

Lý Hiếu Huyên còn muốn tiến lên nói gì đó, tính khí Tiểu Nhu tốt thì không tính rồi, nhưng cô thì không phải, tính tình của cô luôn luôn người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta nhất định chịu bị đáp trả, nhưng là cô bị Thủy Băng Nhu giữ tay lại, chỉ đành chịu ngốc tại chỗ.

"Tôi đi trước tìm anh ấy đã, gặp lại sau! Có rãnh rỗi nhớ đến nhà chơi." Thủy Băng Nhu nói với Lạc Tân Thần.

"Được, chị dâu, nhớ nhất định phải thương thuyết giùm tôi nha, hạnh phúc cả đời của tôi phải dựa vào ngài rồi." Lạc Tân Thần khoa trương nói.

"Ha ha ha. . . . . ." Đối với hành động khoa trương của Lạc Tân Thần, Thủy Băng Nhu cười trừ, hướng Mạc Hàn gật đầu một cái, sau đó cầm lấy gói đồ trong tay nhân viên phục vụ theo Lý Hiếu Huyên đi ra khỏi cửa hàng.