Nhà Trọ Cực Phẩm

Chương 119: Thanh mai trúc mã




Trường quay cách trung tâm thành phố khá xa, Hà Nhạc Nhạc ở trên xe ngủ gật, chờ khi trở lại khách sạn đã gần mười giờ. cô xem qua kịch bản hôm nay đã sắp xếp, mấy ngày nay đều là bốn diễn viên chính quay, Tần Chi Tu bởi vì là khách mời nên cảnh diễn cũng không nhiều, lần trước đã quay mộtphần, mấy phần còn lại mấy ngày nay sẽ tập trung hoàn thành, vì thế mấy ngày này không chỉ quan trọng còn rất gấp rút nữa.

“Cảm ơn anh đã đưa tôi trở về.” Hà Nhạc Nhạc nói cảm ơn với Lâm Kỳ rồi về khách sạn lấy đồ, mới đibộ đến trường quay.

Nhìn các nhân viên trường quay đang đi lại làm việc, Hà Nhạc Nhạc hít sâu một hơi đi vào ── ngoài dự kiến của cô, vậy mà không có việc gì cả! Tuy rằng cũng có vài người cố ý vô tình liếc nhìn cô vài cái, nhưng không có ai nhìn chằm chằm cô không e dè gì! cô vốn đang lo lắng hành động đưa cô đi ngày hôm qua của Quý Tiết sẽ đem đến vài ánh mắt tò mò nghiên cứu của người khác, bây giờ nghĩ lại, cô lo lắng nhiều rồi. Ở trong làng giải trí, các loại bát quái nhiều chuyện này mọi người đã sớm chán ngấy rồi, trừ khi xuất hiện một chuyện gì rất kinh ngạc, nếu không cũng không có bao nhiêu người chú ý đến.

thật sự là… tốt quá.

Trong lòng buông lỏng, cô mới bắt đầu tìm kiếm thân ảnh của Nguyễn Lân. Bây giờ là thời gian nghỉ ngơi, nhân viên công tác bình thường đều đang điều chỉnh đạo cụ và ánh sáng hoặc năm ba người đangthảo luận trò chuyện, mà diễn viên… diễn viên đâu rồi? Nguyễn Lân không có ở trong phòng nghỉ a!

Tìm một vòng cũng không thấy được Nguyễn Lân, Hà Nhạc Nhạc nghĩ nghĩ, đi tới phòng nghỉ của Tần Chi Tu trước.

“Tần tiên sinh! Là tôi, Hà Nhạc Nhạc.” Hà Nhạc Nhạc gõ gõ cửa.

Hơn nửa ngày, cửa mới mở ra. một chút ánh sáng màu vàng xuất hiện ở trước mắt Hà Nhạc Nhạc, Hà Nhạc Nhạc ngẩng đầu nhìn đã thấy Quý Tiết ra mở cửa, rất nhanh, đem đầu cúi thấp.

Quý Tiết luôn luôn có phong thái, có khi làm cho người ta không phân biệt được hắn rốt cuộc là người đại diện hay là nghệ sĩ, giống như loại quần áo màu sắc sáng ngời này, đơn giản không phải ai mặc cũng thích hợp, nếu không để ý một chút sẽ giống như lưu manh trong hoạt hình Nhật Bản, nhưng Quý Tiết… lại rất rất thích hợp.

“Xin hỏi, Nguyễn Lân có ở bên trong không?”

“…” Quý Tiết trên cao nhìn xuống đánh giá Hà Nhạc Nhạc, cũng là áo bỏ vào quần, nhưng bây giờ dáng vẻ của cô rõ ràng có khuynh hướng cảm xúc hơn, đặc biệt là chiếc quần vừa vặn với mông của cô, làm cho đường cong cân xứng ở chân được bao vây lại rất duyên dáng.

“không có.” Quý Tiết lạnh lùng đáp.

“… Cám ơn.” Hà Nhạc Nhạc cúi đầu nói lời cảm tạ.

“Hà tiểu thư, phiền toái cô vào đây một chút.” Trong phòng đột nhiên truyền đến tiếng nói của Tần Chi Tu.

Hà Nhạc Nhạc nhìn sang Quý Tiết, Quý Tiết liếc mắt nhìn cô một cái rồi lui mở cửa ra cho cô vào phòng.

Tần Chi Tu trong phòng nghỉ vẫn đang mặc trang phục diễn, vai diễn của hắn cũng là một ca sĩ nên hắnđang mặc bộ đồ biểu diễn có đính đinh tán và đá, chỉ thấy hắn đang dựa vào bên cạnh bàn trang điểm, hai tay để hờ ở trên mặt bàn, hai chân thon dài vắt qua nhau, hơn nữa trên người hắn có đồ trang sức trang nhã càng làm tôn thêm khuôn mặt hoàn mỹ tinh xảo của hắn, nếu nhân vật chính không phải Nguyễn Lân, chỉ sợ rất dễ dàng bị khách mời này đoạn đi tất cả nổi bật.

“Hà tiểu thư, cô có thể đi đến phòng nghỉ của Đỗ Vi một chút để xem tình hình của cô ấy như thế nào không?” Tần Chi Tu nhẹ giọng nhờ vả.

“Tần Chi Tu!” Quý Tiết nhíu mày, “Đừng quên cậu đã đồng ý với tôi cái gì! Tôi có thể giúp cậu sắp xếp nhân vật, nhưng không cho phép cậu ở trường quay lén tiếp xúc với Đỗ Vi! Vừa nãy cậu đã vi phạm điều này!”

“Tôi biết.” Tần Chi Tu nhìn Hà Nhạc Nhạc, trong ánh mắt hiện lên lo lắng. “Vì thế tôi mới nhờ Hà tiểu thư giúp đỡ.”

Khoảng mười phút sau, Hà Nhạc Nhạc xuất hiện ở trong phòng nghỉ của Đỗ Vi. Thẳng thắn mà nói, làm trợ lý của Nguyễn Lân, cô nên đi tìm Nguyễn Lân trước, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt của Tần Chi Tu, côtrừ gật đầu nói ‘Được’ thì không biết nói gì khác. Cặp mắt kia của hắn giống như sẽ thôi miên ý chí của người bình thường, làm cho người ta rất khó nói được chữ ‘không’ với hắn. Từ điểm đó, Tần Chi Tu có thể cò kè mặc cả bàn điều kiện với Quý Tiết đã rất lợi hại rồi.

“Tiểu Sửa kêu cô tới sao?” Đỗ Vi bên mặt trái đang chườm túi nước đá vừa nói, “cô vừa mới nói cô là trợ lý của Nguyễn Lân, sao lại giúp Tiểu Sửa đến hỏi thăm tôi?”

Hà Nhạc Nhạc nhất thời không biết trả lời sao hết. Trừ một số người, bên ngoài cũng không biết Nguyễn Lân, Tần Chi Tu, Thân Đồ Mặc, Quý Tiết và Mục Duy ở cùng một nhà trọ, nhưng cô không nghĩ Tần Chi Tu cũng không nói cho Đỗ Vi biết.

“Hơi Hơi!” một mỹ nữ trung niên tóc ngắn kêu Đỗ Vi một tiếng, bà ta là người đại diện của Đỗ Vi cũng đồng thời là dì của cô ấy - tên là Đỗ Hồng, tối hôm qua bà vô tình nghe được Quý Tiết đang thích trợ lý nhỏ của Nguyễn Lân, nói vậy có thể vì quan hệ này nên Tần Chi Tu mới nhờ Hà Nhạc Nhạc giúp đỡ. “Hà tiểu thư, cô… cô có biết Hơi Hơi của chúng tôi và Tần Chi Tu…”

Thấy Đỗ Hồng giống như đang muốn thử gì đó, Hà Nhạc Nhạc khẽ gật đầu, “Tôi cũng không biết nhiều lắm, có gì cần chú ý cứ nói thẳng.”

Đỗ Hồng vừa nghe Hà Nhạc Nhạc nói như thế cũng nhẹ nhàng thở ra: “thật ra cũng không có gì, Hơi Hơi của chúng tôi cùng với Tiểu Sửa là thanh mai trúc mã, nhưng không có tình yêu nam nữ gì, mà Tiểu Sửa là ca sĩ thần tượng nhân khí đang rất thịnh, Hơi Hơi là người mới vừa debut cũng không lâu, nếu có chuyện gì xấu truyền ra, đối với hai người bọn họ cũng không tốt, vì thế tránh hoài nghi vẫn tốt nhất.”

Hà Nhạc Nhạc gật gật đầu tỏ vẻ hiểu được.

Đỗ Hồng thở dài một hơi. Coi như bà đã nhìn Hơi Hơi và Tần Chi Tu lớn lên, Tần Chi Tu tên thật là Tần Chỉ Tu, anh trai của bà với cha của Tần Chỉ Tu là bạn tốt, đến nhà ở cũng mua gần nhau để làm hàng xóm. Cha mẹ của Tần Chỉ Tu đều là người phụ trách hạng mục nghiên cứu khoa học trọng điểm cấp quốc gia, nhiều năm không ở nhà, trong nhà liền thuê một bảo mẫu chăm sóc cho Tần Chỉ Tu, cho nên anh trai và chị dâu của bà thường xuyên kêu Tiểu Sửa về nhà cùng chơi với Đỗ Vi, mãi cho đến trung học, hai đứa nhỏ đều cùng lớn lên một chỗ, rất nhiều người đều nghĩ anh trai bà có một nam một nữ.

Đáng tiếc khi Tiểu Sửa học cấp ba, tin dữ truyền đến, cha mẹ Tiểu Sửa ở nước ngoài khảo sát xảy ra việc ngoài ý muốn, không có thân nhân nên Tiểu Sửa bị nhân viên phụ trách trợ cấp chính phủ đem đi, mà công ty anh trai của bà khi đó đang suy sụp, toàn bộ mọi người đều suy sút, vì cuộc sống nên chị dâu của bà đã làm bà chủ gia đình vài thập niên cũng phải đi làm việc lần nữa. Mà cháu gái Đỗ Vi từ một tiểu công chúa sống an nhàn sung sướng trong một đem liền biến thành học sinh nghèo khó phải vay mượn để đi học… May mà không lâu sau đó, anh trai bà Đông Sơn tái khởi nhưng bởi vì đã mất đihùng tâm tráng chí khi xưa nên việc làm ăn của công ty cũng không bằng trước kia.

Tuy rằng đã trở về cuộc sống tiểu công chúa một lần nữa, nhưng bà biết trong lòng Hơi Hơi có uất nghẹn, bởi vì công ty nhà họ Đỗ đóng cửa không phải do buôn bán không tốt mà là do ── nhà họ Đỗ bọn họ không có đại thụ (gốc to) để dựa vào.

Vì thế sau khi Hơi Hơi tốt nghiệp đại học không lâu, không để ý đến anh trai và chị dâu mãnh liệt phản đối dứt khoát quyết định muốn đi vào giới giải trí, bà vĩnh viễn còn nhớ rõ lời nói ngày đó của Hơi Hơi khi đến tìm bà ── “Dì à, con muốn nổi tiếng, muốn làm cho những ngưỡi đã cười nhạo châm chọc con chỉ có thể hâm mộ ghen tị! Tiếp đó… con sẽ gả vào gia đình quyền thế, chỉ thực sự có hào môn mới không bị người khác đạp đổ! Dì ơi, giúp con!”

“Hơi Hơi, vậy… Tiểu Sửa thì sao? Con có biết Tiểu Sửa vẫn ── ”

“Con biết hắn thích con! Nhưng hắn không cho con được tất cả những gì con muốn! Con không muốn giống như cha con bị người ta đạp đổ mà không có lực đánh trả, muốn đạp cũng phải là con đạp người khác!”

… nói dễ hơn làm? đã vào giới giải trí hai năm, bị đạp cũng đâu có ít? Tuy rằng điều kiện của bản thân Hơi Hơi rất khá, khi diễn cũng có linh khí, cũng biết nói ngon nói ngọt, nhưng trong vòng luẩn quẩn này…

Giống như vừa nãy, lúc diễn cảnh tát, tuy nói là để hình ảnh có cảm giác chân thật nên sẽ đánh thật, nhưng nữ chính Tiêu Toa rõ ràng cố ý NG (no good) nhiều lần, dựa vào cảnh diễn tát tay này mà bắt nạt Hơi Hơi, người nào khi quay phim mà không xảy ra… Nếu không phải Tiểu Sửa bắt được tay của Tiêu Toa, đề nghị đạo diễn tạm thời nghỉ ngơi, Hơi Hơi không biết còn bị đánh mấy lần nữa! Cho dù như vậy, bọn họ có năng lực nói gì sao? Họ cũng không thể đắc tội người khác.

“Tôi không sao, còn nữa, kêu hắn sau này ít lo chuyện của tôi đi.” Đỗ Vi không kiên nhẫn nói.

Từ phòng nghỉ Đỗ Vi đi ra, Hà Nhạc Nhạc có chút không yên lòng, không có đi về phòng nghỉ của Tần Chi Tu, mà theo bản năng chạy tới cửa phòng nghỉ của Nguyễn Lân, mở khóa cửa.

Hà Nhạc Nhạc đôi mắt khẽ nâng, cùng với đôi mắt đen như mực hàm chứa uy thế khiếp người đánh đầu phủ đầu ──

Lời nói của tác giả: Đồng chí Tiểu Sửa thông minh là do di truyền a… hắn đã không còn thân nhân ~~ cho nên mới ở lại nhà trọ...