không có việc gì… thật sự sẽ không có việc gì sao?
cô không biết.
Đối mặt với Thân Đồ Mặc, cô không có một chút lợi thế dùng để trao đổi, đến thân thể… cô cũng không biết hắn có muốn hay không. Vậy bản thân cô, lấy gì để cam đoan Linh Vũ không có việc gì?
Nhưng mặc kệ như thế nào ── Linh Vũ không thể xảy ra chuyện!
“Hà tiểu thư, mời.” Lâm Kỳ giúp Hà Nhạc Nhạc mở cửa.
“… Cảm ơn.”
Mười phút sau, Thân Đồ Mặc để văn kiện và bút máy trong tay xuống, đôi mắt đen như mực nhìn về phía cô gái vẫn im lặng đứng ở cửa.
Khí chất sạch sẽ, tính tình nhu thuận nhát gan lại mềm mại… Trong khoảng thời gian này hắn khá chú ý đến kiểu nữ nhân như vậy, thậm chí có hai cô gái chỉ vì hắn nhìn họ nhiều lần một chút đã chủ động đưa thẻ phòng cho hắn nhưng hắn lại cảm thấy không thú vị.
“Lại đây.”
Hà Nhạc Nhạc nhu thuận nghe theo bước đến, hai tròng mắt buông xuống, đập vào mắt là thân hình lạnh lùng cao ngạo.
Thấy hắn mím môi không hề phun ra mệnh lệnh nào, Hà Nhạc Nhạc tự chủ động nhẹnhàng cởi cúc áo ngọc bích xa hoa trên quần áo đen của hắn.
Thân thể hắn giống như tính cách của hắn, nghiêm cẩn không chứa bất kỳ tì vết nào, cường hãn, tàn bạo phá hủy hết tất cả các chướng ngại và lực lượng tàn nhẫn.
Quăng lại cảm giác thẹn thùng, quên hết tất cả đạo đức, cô thành kính hôn lên thân thể to lớn của hắn, dịu dàng vuốt ve. Quỳ gối giữa hai chân hắn, đem hết khả năng liếm mút dục vọng đang dần dần trướng lớn của hắn, ngậm nuốt, phun ra nuốt vào, mỗi một lần nuốt vào đều đi thật sâu vào yết hầu, làm cho yết hầu khó chịu nuốt chửng đè ép quy đầu mẫn cảm của hắn. Đầu lưỡi không biết đặt đâu làm nước bọt dâm đãng mấp máy ma sát côn thịt to lớn cứng rắn trong miệng, lúc nhanh lúc chậm, dùng sức hút mạnh, cho đến khi… Nhìn thấy khớp xương ngón tay hắn rõ ràng hơi hơi co rúm một chút.
Hai tay thay thế lời nói âu yếm thân thể hắn, một giây cũng không dám ngừng để duy trì thân thể hắn hưng phấn, cô cố lấy toàn bộ dũng cảm nhìn về con ngươi đen của hắn.
“Tôi biết… Đến tư cách cầu xin anh tôi cũng không có. Nhưng tôi có thể lấy tất cả của bản thân ra trao đổi, chỉ xin anh… buông tha cho Linh Vũ.”
Lông mày của Thân Đồ Mặc khẽ nhướng, đứng lên ôm lấy cô ngã vào sô pha, để hai chân cô lên chỗ dựa, thành thạo kéo quần lót màu lam mộc mạc đáng yêu của côxuống, tách hai chân ra, ôm lấy vòng eo mềm mại của cô khiêu khích hoa huyệt non mềm đang run rẩy.
“A a ──” thân thể trong nháy mắt buộc chặt khóa chết cự vật thô to kinh khủng trong cơ thể, trên trán tiết ra mồ hôi dâm mỹ, cô nắm lấy quần áo trên lưng hắn, cắn răng chịu khổ, dưới thân cũng không dám lộ ra một chút dấu hiệu kháng cự nào.
“thật, thật lớn…” Ghé vào lỗ tai hắn run run thở hào hển, cô biết cô nên làm như thế nào mới có thể làm cho hắn càng kích động.
“A a… nhẹ, không, ừ a ── Mặc, làm em… Tuyệt quá… A a a…”
Mãnh liệt rút ra lại điên cuồng mạnh mẽ đâm vào, nhìn dáng vẻ cô không ngừng run rẩy, Thân Đồ Mặc tăng thêm sức lực, giống như muốn làm xương cốt toàn thân cô nát vụn ra, cắm vào mạnh mẽ làm cô run rẩy càng thêm kịch liệt.
“A a… A… Mặc…” Ngay cả khi thể xác và tinh thần bị xâm lược cuồng dã đến hỏng mất, nhưng vì để cho hắn vừa lòng, cô gắt gao ôm lấy thân thể hắn, bắt buộc chính bản thân vặn vẹo vòng eo, dùng mức độ lớn nhất tiếp nhận lấy xâm nhập thâm sâu của hắn, đối đầu với kích thích cùng đau đớn, cao giọng nức nở.
“Mặc… Em, a… Em, muốn tới… A a a a ── ”
“Hu hu… Rất ngứa… Cho em…”
Đem hai chân cô đặt trên tay vịn, sức lực nam nhân như không có điểm dừng, côn thịt hồng hào cường hãn ra vào giữa hai chân cô, thỉnh thoảng khi rút ra còn mang theo mật dịch dâm mị. Phấn huyệt mềm mại bị chống ra đến cực hạn, bị côn thịt thô to cứng rắn ra vào làm ẩm ướt đầm đìa, hoa dịch vẫy ra, rung động.
“Giao L ra, Nhậm Linh Vũ sẽ không sao.”
Hà Nhạc Nhạc giật mình một cái, dâm dịch phun trào, tiểu huyệt điên cuồng co rút lại run rẩy, kích thích nam nhân cũng khó nhịn điên cuồng nắm lấy thắt lưng cô đánh thẳng về phía trước, trong lúc cô thét chói tai thành tiếng thì đâm sâu vào hoa tâm tiết ra.
một hồi lâu, Thân Đồ Mặc mới từ trên người cô đứng thẳng dậy, lau lau dưới thân mộtchút, từ trong ngăn kéo lấy ra một tập tài liệu đặt trên mặt bàn.
Hà Nhạc Nhạc từ trong mãnh liệt tê dại vẫn chậm chạp chưa lấy lại tinh thần nhìn chằm chằm tập tài liệu, nửa ngày sau mới có sức lực khép hai chân lại đi lấy tập tài liệu.
Đây là…
Tư liệu của NG tư liệu! thì ra Mâu Tư đã xác định được L xâm nhập Mâu Tư từ lâu rồi, thậm chí tất cả thành viên của NG cũng đã điều tra được một phần, nhưng đa số chỉ biết danh hiệu.
L: người quản lý NG, thân phận thật không rõ, độ tuổi khoảng 25-40, vô cùng có khả năng là hơn 30. Kỹ thuật cực kỳ toàn diện, làm việc cực kỳ cẩn thận. Có tình cảm đối với thành viên nữ Vui Vẻ.
Lông Vũ: Ba năm trước đây cùng với Vui Vẻ tham gia vào NG, thân phận thật khôngrõ, là sinh viên vừa mới tốt nghiệp khóa này, làm công việc liên quan đến pháp luật, trình độ kỹ thuật khá cao, rất sùng bái L.
Vui Vẻ: Ba năm trước cùng với Lông Vũ tham gia NG, thân phận thật không rõ, trình độ kỹ thuật không rõ, tiếng hát rất tuyệt.
Hà Nhạc Nhạc nhìn phần tư liệu bổ sung đã đưa ra địa chỉ IP của Linh Vũ, địa chỉ nhà và thông tin gia đình, hận không thể xé trang giấy ra rồi nuốt luôn, nhưng cô biết… việc cô nên làm không phải như vậy.
“Nhưng em cũng không quen biết mọi người.” Khẽ nâng cằm cô lên, giọng điệu Thân Đồ Mặc rất bình thản làm người ta không biết là hắn cười nhạo hay đang khích lệ.
“... Em cũng không biết L, người trong NG không nói chuyện ở ngoài đời với nhau.”
“A? Đụng đến người trong lòng?” Bàn tay to tiến đến giữa hai chân cô, vỗ về tiểu huyệt ẩm ướt đang chảy tinh dịch ra, một lần nữa đưa tay cắm vào khe thịt ấm áp, qua lại ra vào trong dâm huyệt.
Hà Nhạc Nhạc run rẩy nhẹ nhàng xoay chân, “L… Chưa bao giờ lên tiếng ở NG, cũng, cũng không có nói ── a!” Vừa mới trải qua cao trào kích thích, làm sao có thể nhịn được trêu đùa của hắn như vậy? Hai chân hầu như không thể đứng vững, theo phản xạ cô tính đẩy hai tay của hắn ra, nhưng đến gần tay hắn, cô chỉ có thể sợ hãi thu tay lại, nhìn hắn như cầu xin tha thứ.
“Cũng không nói cái gì?”
không thèm để ý đến ẩm ướt, Thân Đồ Mặc ngồi lại lên sô pha, làm cho cô ngồi trênngười hắn, tay phải vẫn tùy tiện thưởng thức xoay tròn vuốt ve giữa hai chân cô, chọc cho cô thỉnh thoảng buộc chặt vòng eo, không biết là thống khổ hay là thoải mái rên rỉ.
“không, cũng không nói gì cả… A, thích em nói.”
“À?”
Thân Đồ Mặc không có tiếp tục hỏi, khi cô khóc bắn ra người hắn, hắn lại ôm cô đứng lên đi vào phòng nghỉ, mang theo kiên nhẫn lại cuồng bạo bế cô lên lần nữa, thiếu chút nữa bỏ qua giờ ăn cơm lúc mười một giờ.
cô không có nói sai, rất nhanh hắn sẽ biết. Tường lửa của NG đã bị phá hủy, tư liệu trong đó sau khi được sửa sang lại, cô và L có quan hệ gì… không cần cô chính miệng thừa nhận.