Nhà Trọ Cực Phẩm

Chương 308: Thú vị như thế nào




Chương 308: Thú vị như thế nào

Phòng tối đen, như là chỗ sâu bên trong bị tầng tầng lá cây che lại ánh trăng, yên tĩnh lại lộ ra hơi thở nguy hiểm. Tivi trên tường yên lặng truyền đến hình ảnh ảm đạm giống nhau, cẩn thận coi kỹ mới có thể nhận ra, đó là một phòng ngủ được sắp xếp đơn giản.

Đối diện với tivi trên tường, Thân Đồ Mặc yên lặng dựa ngồi vào đầu giường, đôi mắt đen u ám nhìn chằm chằm vào màn hình như sư tử kiên nhẫn chờ đợi con mồi rơi vào bẫy.

Hắn biết cô ở phòng khách.

Dạ dày liên tục co rút, nhắc nhở hắn đã bỏ qua thời gian dùng cơm, nhưng hắn vẫn không nhúc nhích.

"Trước kia tôi vẫn rất tò mò, nếu như có một ngày nào đó Thân Đồ Mặc cậu động tình sẽ có dáng vẻ như thế nào, bây giờ xem ra... thật đúng là không thú vị gì cả. Đây là đánh giá của Tông Kiên Định đối với tình trạng bây giờ của hắn.
Không thú vị...

Cái gì là có thú vị?

Nâng tay phải lên, nhìn cúc áo nhỏ mà trắng ngà giữa mấy ngón tay, càng trong bóng đêm, cúc áo bé nhỏ ấy lại càng lộ ra vẻ óng ánh, sáng bóng nhu hòa, làm cho người ta thấy rồi chỉ muốn cầm lấy trong tay.

Màn hình trong phút chốc lại sáng lên, làm phòng của hắn cũng sáng lên một chút. Nhìn thoáng qua, Thân Đồ Mặc liền tắt tivi, phòng lại quay về với bóng tối, nhưng mà hình ảnh nam nữ trần trụi kia đã để lại bóng trong đôi mắt hắn, mặc kệ nhìn về phía nào, hắn đều có thể nhìn thấy hình ảnh Nguyễn Lân đang ôm cô.

Cô mặc dù gầy yếu nhưng cảm giác thân thể rất tốt, xúc cảm cực kỳ thoải mái, bàn tay mơn trớn vai cô, thắt lưng, mông, khuỷu tay, chân dài... hầu như khi sờ mó tất cả da thịt trên người cô, cô đều có phản ứng rất đáng yêu, dáng vẻ cô nhẹ nhàng rụt cổ, ngâm khẽ như mèo con kêu, đều làm cho người ta thầm muốn đặt cô ở dưới thân mà hung hăng đùa bỡn.
Hắn chưa bao giờ đam mê tìиɧ ɖu͙©, cho dù là thời kì niên thiếu, thân thể hắn cũng không có chút hứng thú dư thừa nào đối với phản ứng của một cô gái. Nhưng mà bây giờ... nếu như hắn thầm muốn đem cô gái kia làm đến mức cô không đứng nổi, Tông Kiên Định có phải sẽ cảm thấy rất thú vị hay không?

"Nếu như nói trên đời này có người nào đó làm cho tôi, mặc kệ như thế nào cũng không muốn hát hắn cho hắn nghe, vậy nhất định người đó tên là ── Thân Đồ Mặc."

Nếu như không phải Quý Tiết và Tần Chi Tu trở về đúng lúc, hắn không chút nghi ngờ ngay lúc đó hắn sẽ làm cô đến mức cô phải vừa khóc vừa hát mới thôi. Nhưng đồng thời hắn cũng tin tưởng, ngay lúc đó, cho dù cô chết ở trên giường, cũng sẽ không hát cho hắn nghe một chữ.

Nhếch nhếch khóe miệng, trên khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng của Thân Đồ Mặc hiện lên tươi cười quỷ dị. giống như thưởng thức, giống như đồng ý, càng giống như một chút cưng chiều sủng nịnh của một người đàn ông đối với cô gái mình thích.
Hắn thích cô gái này.

... Đúng vậy, thích.

Tươi cười càng ngày càng sâu, cười đến mức lồng ngực của hắn cũng tràn ra tiếng cười. Là một người trời sinh tính tình lạnh lẽo, được xưng là động vật máu lạnh, lần đầu tiên hắn cảm thấy thân thể mình cũng có được độ ấm thích hợp.

Thích...

Thích.

Một lần nữa mở tivi ra, trong màn hình chính là hình ảnh Nguyễn Lân ôm Hà Nhạc Nhạc đi ra từ phòng tắm, cô gái vốn dĩ đã ngất đi nay lại tỉnh dậy, đang ôm lấy cổ của nam nhân triền miên hôn môi.

Đem cô đặt ở trên giường, nam nhân không lãng phí chút thời gian nào liền nâng một chân của cô lên. đâm vào thân thể của cô, tiếng kêu rêи ɾỉ yêu kiều của cô bật ra từ cánh môi.

Lại tắt màn hình theo dõi, Thân Đồ Mặc nhắm mắt nghỉ ngơi, đau đớn co rút ở bụng dần dần bình tĩnh lại.
"Nhạc Nhạc, cậu, gần đây có..."

Hà Nhạc Nhạc đợi một lúc lâu cũng không nghe được câu tiếp theo của Nhậm Linh Vũ, đành hỏi lại, "Gần đây mình cái gì vậy?"

"Cái đó..."

"Linh Vũ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Nói không rõ ràng như thế cũng không phải phong cách của cậu a!"

"Nhạc Nhạc... " Giọng Nhậm Linh Vũ bình tĩnh lại, "Mình biết chuyện của cậu và sư phụ, mình không nên can thiệp nhiều, nhưng gần đây mỗi ngày sư phụ đều rời khỏi văn phòng rất sớm, mình lo lắng hắn ── không ổn."

"Linh Vũ... Thực xin lỗi..."

"Đừng, mình không có ý trách cậu, chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, mình hiểu được ── "

"Không phải, mình còn chưa nói với cậu, L, hắn... vào nhà trọ ở."

"... A?"

Ngày 23 đến ngày 30 tháng 12, 100 thí sinh mạnh nhất trên cả nước của chương trình 《 Nữ hoàng 》bắt đầu tập huấn, loại 21 người, trong cuộc thi bỏ cuộc 7 người, cuối cùng có 72 người tiến vào đấu bán kết.
Số báo danh huấn luyện, Vinh Thanh Nhã 32, Hà Nhạc Nhạc ── 4.

Từ ngày 4 đến ngày 7 tháng 1, có hai đợt đấu bán kết, 2 phần ba thí sinh bị loại, 24 người tiến vào tranh đấu trực tiếp trên cả nước.

Số báo danh thi đấu bán kết, Vinh Thanh Nhã 10, Hà Nhạc Nhạc ──17.

Thời gian hơn nửa tháng, điểm số hai đợt thi tuyển và huấn luyện dần dần được lộ ra, một đám gương mặt mới lần lượt được xếp hạng gọi tên trên các trang web, các phương tiện truyền thông, trên các diễn đàn, thời gian ngắn ngủi, cuộc thi 《 Nữ hoàng 》trở thành chương trình nổi tiếng trong cả nước, mặc kệ có hiểu công việc này hay không, trong mắt đa số mọi người cả nước đều mong chờ đến ngày bắt đầu trận thi đấu trực tiếp ── ngày 12 tháng 1.

Thứ năm, ngày 10 tháng 1, tại sân vận động thành phố G ── buổi lưu diễn 'LOVE & MUSIC' khắp Châu Á đầu tiên của Tần Chi Tu sẽ bắt đầu, khi khai mạc cả sân vận động chìm trong tiếng thét đinh tai nhức óc.
Tu... ngọn đèn mờ ảo, vũ điệu cuồng dã, quần áo màu đen bó sát người, trần trụi cả nửa thân trên, từ khóe mắt đến cả cánh tay phải đều là hoa văn màu lửa đỏ, tạo hình làm cho Tần Chi Tu giống như thiên sứ từ trên trời giáng xuống, gợi cảm, dụ hoặc, không chỉ đối với ngàn vạn fan.

"A a a a a... Tần Chi Tu! Em yêu anh! Tần Chi Tu! Tần Chi Tu!"

Hà Nhạc Nhạc quay đầu cười cười nhìn Nhậm Linh Vũ bên cạnh điên cuồng la hét.

"Quá đẹp trai! A a ── quá gợi cảm a! A a a... Nhạc Nhạc! Mau nhìn! Mau nhìn! Tần Chi Tu! Tần Chi Tu!"

"..."

"The first song── Only for you."