Xuống lầu dọn dẹp bàn ăn, thấy tỷ muội Vinh gia cùng Thân Đồ Mặc, Quý Tiết ở phòng khách lầu mộtnói chuyện phiếm, Hà Nhạc Nhạc liền thuận tay pha cà phê cho bọn hắn.
nói là bốn người đang nói chuyện phiếm, nhưng Thân Đồ Mặc nhìn qua giống như là người qua đường. Chỉ thấy quần áo hắn mặc bộ quần áo màu đen vạn năm không đổi, chân dài ngồi ở một góc, đem laptop để trên tay vịn sô pha kế bên, ánh mắt sau mắt kính cũng chưa rời đi màn hình. Nhưng Quý Tiết bên cạnh hắn, vẫn đang cùng tỷ muội Vinh gia nói chuyện rất chuyên nghiệp. Sở dĩ nói hắn rất chuyên nghiệp, là vì hắn nói cũng không nhiều, lại có thể làm cho tỷ muội nhà người ta vẫn chủ động nóichuyện cười đùa, toàn bộ không khí đều bỏ qua Thân Đồ Mặc một bên vẫn không nói chuyện, nhìn thực nhẹ nhàng tình cảm.
Hà Nhạc Nhạc không nói gì, lẳng lặng đưa cà phê lên.
“Cảm ơn.”
Nghe được lời cảm ơn duy nhất một chữ, Hà Nhạc Nhạc ngẩng đầu nhìn tóc dài mỹ nữ vừa nói. Mỹ nữ thật đúng là mỹ nữ, không chỉ có khuôn mặt xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, tỉ lệ vừa phải, khí chất hào phóng, làm cho người ta rất dễ dàng nảy sinh cảm tình. Trong lời nói nghe được, còn có thể phát hiệnmỹ nữ đuôi lông mày khóe mắt lộ ra nữ tính còn có một ít anh khí, xứng với tóc đen dài thẳng quá ngực của nàng, tản mát ra một loại phong tình quyến rũ.
Hà Nhạc Nhạc nhìn “Tỷ tỷ” Vinh Thanh Phong mỉm cười thiện ý: “không biết khẩu vị của các ngươi, vì thế chuẩn bị thêm đường. Mọi người còn cần gì khác không?”
Nhân tiện, Hà Nhạc Nhạc cũng nhìn “Muội muội” Vinh Thanh Nhã, vẻ ngoài xuất chúng cùng so sánh với tỷ tỷ, muội muội ngũ quan nhìn bình thản, nhưng khuôn mặt khéo léo thanh tú hơn nữa làn da trắng sáng, tóc ngắn quăn ngang vai cùng một thân khí chất thanh thuần, rất giống nhân vật hoạt hình đáng yêu trong truyện tranh Nhật Bản, nhìn qua bộ dáng mới mười tám mười chín tuổi.
“không cần, cảm ơn cô, Hà tiểu thư.”
Nghe được tiếng nói nhỏ của Vinh Thanh Nhã, Hà Nhạc Nhạc lại cong cong môi. cô gần đây đang đọc bộ sách nói về việc phục vụ, bên trong có nhắc tới việc khi nói “Cảm ơn cô” cùng với “Cảm ơn” khác nhau, nói chung, khi “Cảm ơn” sau đó còn thêm xưng hô đối phương, khiến cho “Cảm ơn” giống như là một công cụ, sẽ làm ‘Cảm ơn’ có vẻ càng thêm chân thành.
“Tám giờ lại đây.”
Hà Nhạc Nhạc đang muốn xoay người rời đi, Thân Đồ Mặc đang nhìn chằm chằm màn hình máy tính không chớp mắt đột nhiên phun ra một câu.
Nghe vậy, Hà Nhạc Nhạc hạ ánh mắt, đối với mọi người gật đầu một cái, lại không tiếng động vào phòng bếp chuẩn bị đồ ăn cho Thân Đồ Mặc lúc tám giờ.
“Em nghe nói… Thân Đồ tiên sinh sớm muộn gì cứ hai giờ, năm giờ, tám giờ, mười một giờ đều phải ăn cơm một lần, đúng thật vậy chăng?” - Tiếng nói Vinh Thanh Nhã rất nhẹ nhàng, thanh âm thanh thúy nhưng không giống loại thanh âm cứ nói cao một chút sẽ thành bén nhọn.
“…” - Thân Đồ Mặc vẫn như trước nhìn màn hình.
Quý Tiết mỉm cười đá đá chân Thân Đồ Mặc.
Thân Đồ Mặc: “… Đúng.”
Vinh Thanh Nhã: “Nhưng mà, vì cái gì vậy?”
Thân Đồ Mặc: “… Bởi vì không ăn sẽ đói.”
Vinh Thanh Nhã: “Vì cái gì không ăn ── ”
“Thanh Nhã” - Quý Tiết thấy nhanh chóng ngắt lời - “Em không phải vừa nãy nói ngày mai muốn đi Mâu Tư tham quan sao? Còn có địa điểm nào khác muốn đi hay không?”
“Có có! Em đều đã viết ra đây, em đi lấy!”- Vinh Thanh Nhã vừa nghe đến đề tài này, rất là hưng phấn, một đường chạy chậm đến phòng khách vừa được chuẩn bị cho nàng.
“Ngại quá, làm cho mọi người chê cười, em gái tôi tính tình hoạt bát, mẹ lại đem em ấy ném vào học viện nữ tử của anh quốc, ngây người một năm nên chịu đựng muốn hỏng rồi.” - Vinh Thanh Phong giải thích nói.
“thì ra là thế, thật là dụng tâm lương khổ, nhưng ta cảm thấy thật ra cá tính Thanh Nhã hoạt bát rực rỡ cực kỳ đáng quý, sửa lại không khỏi có chút đáng tiếc.” - Quý Tiết uống cà phê, mỉm cười nói.
Ánh mắt Vinh Thanh Phong chậm rãi ở trên người Quý Tiết cao thấp nhìn qua hai cái, đáy mắt có chút khen ngợi: “Thanh Nhã nghe được lời nói này của anh nhất định sẽ rất cao hứng.”
trên thực tế, cô cũng rất vừa lòng. Trước mắt Quý Tiết, di truyền dung mạo động lòng người của mẹ hắn, nhưng phong thái của hắn lại phá lệ phong lưu lỗi lạc, không làm cho người ta cảm thấy ngũ quan của hắn quá mức nhu hòa. Lúc này, trên người hắn mặc là một cái áo lam nhạt, vật liệu may mặc đơn giản nhưng chỉ có ở góc độ đặc biệt mới nhìn ra được hoa văn tinh tế, hiển nhiên người thiết kế dụng tâm rất đặc biệt cùng với thưởng thức độc đáo, quần áo mặc trên người hắn cực kỳ tao nhã.
Quan trọng nhất là, qua ánh mắt nghiên cứu của nàng, đừng nhìn nam nhân này mặc quần áo có vẻ gầy yếu, chờ cởi hết, đường cong thân thể tuyệt đối gợi cảm mà không mất cảm giác, ánh mắt nàng để ý còn có ── Thân Đồ Mặc vẫn không quan tâm đến tỷ muội bọn họ kia!
Từ lúc giữa trưa ở sân bay nhìn thấy hắn, bộ dáng hắn vẫn luôn lãnh đạm như thế này, nhưng đối với yêu cầu cùng vấn đề tỷ muội nàng đưa ra, hắn trên cơ bản đều đáp lại, tuy rằng lời nói cử chỉ công thức hóa, nhưng lại lộ ra một bộ dáng cấm dục. Nhưng mà… lại không lúc nào là không tản ra hoocmon hấp dẫn giới nữ mãnh liệt.
Nam nhân này tố chất cũng rất tốt… Nhưng, nàng không thích nam nhân cùng người hầu, cấp dưới bên người không rõ ràng. Nam nhân muốn giải quyết nhu cầu sinh lý, muốn chơi muốn làm, đều có thể, nhưng nam nhân thông minh phải phân rõ được giá trị của hôn nhân với nữ nhân bên ngoài, chỉ cần không ngu xuẩn ngây thơ cùng với nữ nhân bên ngoài “yêu đương”, nam nhân tại bên ngoài chơi nữ nhân thậm chí chơi nam nhân nàng đều có thể chấp nhận ── bởi vì nàng cũng không phải nữ nhân trung trinh hiền thục gì.
Tư liệu đã xem qua lúc trước, nói Thân Đồ Mặc không cùng nữ nhân yêu đương, chỉ thường xuyên tiếp xúc với nữ nhân trên giường… không nghĩ tới, hôm nay khiến cho nàng chính mắt chứng thực. nguyên nhân Thân Đồ Mặc buổi sáng đến đón máy bay muộn, chỉ sợ là vì hắn ở trên đường cùng Hà Nhạc Nhạc - quản lý nhà trọ này chơi một hồi đi. Trong xe tuy rằng không có lưu lại cái mùi hương gì, nhưng cô gáinày vẻ mặt đỏ ửng mắt đầy sương mù cũng không lừa được người nào.
Nếu như Thân Đồ Mặc có thể bỏ thói quen này … Hôn sự của nàng với hắn, hoàn toàn có thể bàn bạc.