Nhìn lại sau này,khoảng thời gian sau một năm khi cô rời khỏi hắn thì chữ “Ngự” này vẫnsẽ luôn nhắc nhở lại thời điểm cô từng là người phụ nử của Phàm Ngự.Nhìn cái chữ này, đôi lông mày xinh đẹp cau lại trở nên phiền muộn, thởdài rồi nhẹ nhàng mặc quần áo vào.
Mặc một cái váy màu xanh nhạt, tóc chải thành đuôi ngựa, đây là trang phục Phàm Ngự chuẩn bị cho cô,chúng luôn được phối hợp với các phụ kiện thích hợp
An Tuyết Thần chậm rãi đi xuống, cảm thấy trên lầu có tiếng động, thói quen nhìn lên trên, ai ngờ làm cho xuất hiện một khung cảnh làm cho Phàm Ngự khôngthể rời mắt đi.
Gió mát ngoài cửa thổi tới, làm cho chiếc váy của An Tuyết Thần khẽ lay động theo làn gió giống nhưg là nàng tiên nữ đang lạc giữa vườn hoa.
Phàm Ngự nhìn cô ngồi xuống, tao nhã lấy thức ăn
“ Bảo bối, em có biết không? Em thật là đẹp, ngay cả trong lúc ăn cũngrất đẹp” Phàm Ngự ngồi dựa vào ghế, thu hồi biểu tình mê say của mìnhbiến thành giọng điệu trêu chọc cô.
An Tuyết Thần không để ý vẫn cúi đầu chăm chỉ ăn thức điểm tâm của mình.
Lúc này ngoài cửa xuất hiện một người phụ nữ mắc trang phục công sở tiến vào phòng
“ Phàm tổng, thời gian không còn sơm, hôm này ngài có hẹn dùng tiệc cùngLâm tổng” Người phụ nữ này là thư ký công ty của Phàm Ngự. Cô nhìn thấyAn Tuyết Thần ngồi ănđiểm tâm ơ bàn tạo cho người ta cảm giác đầu tiênchính là tinh khiết cùng an tĩnh
Cặp mắt của Phàm Ngự vẫn luônquan sát An Tuyết Thần, thầm nghĩ cô cảm nhận được ánh mắt của hắn nhưng một lần nữa hắn lại thấy thất vọng khi An Tuyết Thần ngẩng đầu nhì nữthư ký, khẽ cười nhạt rồi để món ăn cô đang dùng xuống đĩa nói:
“ Thím Trương dọn thức ăn đi” nói xong cô đứng đi lên lầu, đi được vàibước quay lại nói với hắn “Tôi hôm nay muốn ra ngoài gặp bạn”
"Cô đã được sự đồng ý của tôi?” Phàm Ngự nhìn bóng dáng trên cầu thang của cô nói
An Tuyết Thần thản nhiên cười nói “Không, là tôi nói cho anh biết” rồinhìn hắn, nụ cười vẫn ở trên mặt từ từ biến mất ở cầu thang.
Nữthư ký nhìn mọi cử chỉ của An Tuyết Thần, trong lòng cảm thán “Thật làtuyệt mỹ, cặp mắt kia sao lại trong suốt không hề gợn sóng như thế.Không phải Phàm tổng hôm nay không đến công ty ở nhà cùng người đẹp đóchứ?”
“ Lily, cậu kêu tôi ra gặp mặt có gì không? An Tuyết Thần ở quá cà phê hỏi Vương Ly Lỵ bạn của cô
“ Hì hì…ta, tôi muôn cho cậu gặp bạn trai tôi, hẹn gặp ở khách sạn, cậuđi chung với tôi nhe…” Vương Lỵ Lỵ sử dụng chiêu làm nũng đó là đòn sátthủ của cô
Cuối cùng An Tuyết Thần rốt cuộc chịu không được phải đồng ý đi với Vương Lỵ Lỵ đến khách sạn .
Khách sạn Hoa Thiên——
Đi vào một phòng Vip, Vương Lỵ Lỵ khẩn trương gõ cửa.
“ A..Lily, cô đến rồi à, chúng ta đợi lâu rồi đó” Người vừa lên tiếng làbạn trai của Lily. Khi nhìn thấy An Tuyết Thần ánh mắt liền ngây ngẩnnhìn nàng. An Tuyết Thần thấy vậy liền đưa tay về phía hắn, thản nhiênnói
“ Xin chào, tôi là bạn thân của Lily, tên là An Tuyết Thần, lần đầu tiên gặp mặt”
Nhưng có một người đàn ông khi nghe thấy tên của An Tuyết Thần, liền ngưnguống rượu quay đầu nhìn ra cửa xem người vừa xuất hiện là ai.