Giờ đây, tại bến cảng toàn là lời đồn liên quan đến tàu Bắc Cực, Craig càng nghe càng muốn bốc khói.
Trong quán rượu Hồ Đào đúng lúc có người nhắc đến tàu Bắc Cực, Craig lớn tiếng phản bác:
“Tàu Bắc Cực có thể tìm thấy sân cua hoàng kim cũng không phải công lao của Trương Kiệm, vì trên thuyền hắn có hai tên du hành từ phương đông tới! Nếu không, năm nay tàu Bắc Cực nhất định lỗ đến nỗi không còn gì để bán!”
Mắt đám người trong quán bar sáng mắt, không ngờ lại có chuyện như vậy?
Ngay lúc này, một người Châu Á thấp bé đến ngồi đối diện với Craig:
“Có thể nói chuyện không, ta muốn hỏi thăm một chút, hai người du hành trên Tàu Bắc Cực kia trông như thế nào?”
Craig cố gắng nhớ lại rồi nói:
“Đều rất ưa nhìn.”
Con người thấp bé kia dường như đã tìm đúng mục tiêu của mình nên rất hứng thú, hắn lấy bức ảnh của Khánh Trần từ trong túi áo ra:
“Là hắn sao?”
“Đúng, chính là hắn…”
Craig nhìn ảnh chụp Khánh Trần, mơ hồ nhớ lại vài ngày trước, khi hắn bước vào trong quán rượu Hồ Đào mang theo làn gió lạnh của cảng Amsterdam.
Người đàn ông thấp bé nói:
“Bây giờ hắn vẫn còn trên Tàu Bắc Cực sao?”
Craig đã biết được vị này không phải người bình thường:
“Đúng vậy, lúc chúng ta trở về có thấy tàu Bắc Cực, chắc chắn hắn vẫn còn trên đó.”
Người đàn ông thấp bé cười nói:
“Xin chào, chúng ta làm quen đi, ta tên Jindai Gura. Ta có thể nhận ra ngươi rất căm ghét hai tên du hành đó, vừa hay ta lại rất muốn diệt trừ họ.”
Craig sửng sốt:
“Ngươi?”
“Không chỉ có ta…”
Jindai Gura cười nói:
“Cón có rất nhiều người, chúng ta đều là người du hành đã đuổi giết hắn từ lâu.”
Trong khoảng thời gian tàu Bắc Cực rời Amsterdam, rất nhiều thế lực đang tìm kiếm một người du hành có tên là Khánh Trần.
Ban đầu gồm có Jindai, Kashima, Côn Lôn, Cửu Châu đi tìm, về sau còn có cả Future của Bắc Mĩ.
Tổ chức du hành lớn trên thế giới nhiều như vậy, trong mấy ngày nay, trừ tổ chức Hacker của Bắc Mĩ, năm tổ chức lớn còn lại đều đang tìm Khánh Trần…
Càng kỳ lạ hơn là, Future tìm Khành Trần làm gì?
Có người từng hỏi nhưng Future trả lời, mọi người đều đi tìm, chứng tỏ người này rất quan trọng.
Mọi người đều tìm, ta không tìm có phải rất không đồng lòng không?
Ban đầu mọi người đều cử người du hành chờ ở từng địa điểm du lịch, vì biết Khánh Trần tới Hà Lan.
Kết quả đợi đã mấy ngày, một bóng người cũng không thấy.
Dần dần, nhân thủ cũng bắt đầu từ trung tâm thành phố tản ra ngoài thành, cho đến khi Jindai Gura tới, đột nhiên nghe nói “thuyền viên mới của Tàu Bắc Cực rất trẻ tuổi” mới đặc biệt chú ý.
Tất cả người lạ đột nhiên xuất hiện đều đáng ngờ.
Nhưng làm người ta không ngờ nhất là thật sự bị Jindai Gura tìm được.
Jindai Gura nhìn Craig, cười nói:
“Lần này ra biển, mong ngươi giúp chúng ta tìm kiếm tàu Bắc Cực.”
Craig sửng sốt một chút, nhanh chóng hỏi:
“Ta được lợi lộc gì? Thuyền bắt cua cần thời gian làm việc những mấy ngày, nếu ta vì tìm người mà chậm trễ việc bắt cua thì sao?”
“Năm ngoái ngươi bắt cua kiếm được bao nhiêu tiền, chúng ta trực tiếp trả cho ngươi…”
Jindai Gura nheo mắt cười:
“Chúng ta đồng ý đặt cọc trước một thành tiền, đây là thông lệ trong ngành.”
Nếu như có Hà Kim Thu ở đây, chắc chắn biết được tổ chức Jindai lại chuẩn bị lừa đảo.
Thật ra, tổ chức Jindai đã làm qua rất nhiều chuyện tương tự như vậy. Đầu tiên thanh toán một chút tiền đặt cọc, xong việc giết người, như vậy không còn ai tìm bọn chúng đòi số tiền còn lại.
Những người này cũng không biết bị làm sao, thường ngày thì trông cũng bình thường, nhưng cứ nhìn thấy máu là lập tức biến thành kẻ hung hăng vô liêm sỉ.
Mà Jindai Gura cũng có chút xem thường Craig.
Đợi sau khi Jindai quyết định sáng ngày mai ra biển, Craig lập tức gọi Fern của tàu Hổ Kình và Frodo của tàu Trường Vĩ.
Sau khi ba người bàn mưu xong, tin tức trên thuyền pử cảng Amsterdam có người du hành nhanh chóng truyền đi chỉ trong một đêm.
Đây là một thành phố cảng, nếu hỏi ai là người có quan hệ rộng nhất trong thành phố thì chắc chắn là thuyền trưởng cùng thủy thủ.
Nhờ sự giúp đỡ của người du hành, Tàu Bắc Cực tìm được sân cua hoàng kim trong truyền thuyết dưới bầu trời đem Amsterdam hôm ấy.
Nhưng hình như mọi người đều biết, Tàu Bắc Cực nhờ hai người du hành phương đông mới tìm được sân cua hoàng kim.
Một nam một nữ, trông rất ưa nhìn.
Craig rất thông minh, hắn nhận ra rằng ‘vẻ ngoài đẹp’ là tiêu chuẩn để người du hành để tìm một ai đó, cho nên cố ý tung tin đồn như vậy.
Đến sáng ngày thứ hai, đúng giờ, Jindai cùng hơn 10 thành viên đến bến cảng, thấy người của Kashima và Future cũng đến…
Jindai Gura khẽ giật mình, hắn tưởng rằng chỉ có mình hắn tìm được tung tích của Khánh Trần, không ngờ Kashima cũng tìm được?
Hệ thống tình báo của Kashima ở bên ngoài xem ra cũng rất lợi hại.