Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1064: Mục Đích 1




"Không có vấn đề gì đâu, lần này chúng ta có Giác Tỉnh giả hệ thủy, chắc chắn có thể tìm được tiền vàng trên con tàu kia. Còn rất lâu nữa mới tới thời điểm xuyên không, nếu như chúng ta tìm được tiền vàng, vậy quãng thời gian chúng ta xuyên không tới thế giới trong sẽ thoải mái hơn rất nhiều."

"Chỉ có điều nhất định phải cẩn thận tránh bị tổ chức Future phát hiện ra, nếu không chúng sẽ cưỡng ép chúng ta gia nhập, thu hoạch cũng phải nộp lên để bọn chúng thống nhất phân phối."

"Đúng rồi, trên tàu Dawn có tiền vàng thật hả?”

Có người hỏi nhỏ.

"Có, mọi người đều cho rằng đó là một con tàu trống, nhưng lúc ta ở London dọn dẹp đồ đạc đã phát hiện ra một bức thư của tàu trưởng tàu Dawn viết cho vợ, bên trong có nhắc tới việc họ chở đầy kim tệ tiến tới quần đảo Greenland, đó là tiền tài họ cướp được từ phương đông, sau đó khi ở bến cảng Cyprus thì được vận chuyển sang tàu Dawn. Nếu không có thư của tàu trưởng, ta sẽ không tốn nhiều công sức như vậy."

Khánh Trần nghe vậy thì hai mắt mở lớn, nhìn sang phía Ương Ương, nói nhỏ:

"Đây là một đội người du hành, trong số họ có một giác tỉnh giả hệ thủy, chắc hẳn là chuyên môn hành nghề tìm báu vật. Dựa theo lời nói của bọn hắn thì vào thế kỷ 19, có một chiếc tàu tên Dawn chở đầy tiền vàng chìm dưới đáy biển, chuyến đi lần này của bọn hắn là để tìm kiếm tiền vàng."

Hai mắt Ương Ương sáng lên:

“Ta thích."

Khánh Trần ngẫm nghĩ, sau đó đáp:

“Ta nghi ngờ sau khi bọn hắn tìm được sẽ giết người bịt miệng."

Đôi mắt Ương Ương sáng bừng lên:

“Vậy chẳng phải là càng tốt sao?"

Lúc này có người ở trong khoang tàu hỏi nhỏ:

“Các ngươi có cảm thấy chiếc tàu này có vấn đề không?"

"Chắc là không có vấn đề gì đâu, ta thấy bọn hắn đều là ngư dân bình thường thôi."

….

"Không cần phải quan tâm những thuyền viên này có vấn đề hay không. Ở thế giới ngoài, chỉ cần chúng ta không đụng đến những tổ chức lớn thì cứ bình thường không cần lo lắng gì cả…"

Một thanh niên bình tĩnh nói.

"Huống chi ở trên biển là sân nhà của Yesenia, dù những người du hành khác tới cũng đừng hòng chiến thắng nàng ấy trên biển."

Giọng của người trung niên lại vang lên:

"Nhưng vẫn phải cẩn thận một chút, đợi lát nữa ta lên boong thuyền tìm họ nói chuyện xem xem tình hình của họ như thế nào. Mặt khác, tốt nhất chúng ta vẫn cứ ngụy trang cẩn thận, đừng cho họ biết chúng ta đến phụ cận quần đảo Jan Mayen làm cái gì, trước khi tìm thấy tiền vàng mọi thứ đều phải hết sức cẩn trọng."

Nói xong, người trung niên nhìn về phía Yesenia: "Hiện giờ ngươi có thể lặn sâu bao nhiêu mét?"

Yesenia vừa cười vừa nói:

"Đợi ta hòa thành một thể với nước biển thì áp suất dưới đáy biển sẽ không có ảnh hưởng gì lớn với ta, chỉ cần dùng năng lực là có thể kéo dài thời gian. Dựa theo tốc độ và thời gian ta ở dưới nước, lặn xuống 900 mét rồi nán lại một giờ đồng hồ cũng không thành vấn đề."

Người trung niên gật đầu:

"Lần này chúng ta cũng khá là may mắn, tìm được chiếc thuyền có cần cẩu. Đến lúc đó chỉ cần nối dây thừng lại là có thể thuận tiện vớt đống tiền vàng của chúng ta lên."

Từng có người sau khi tìm được một cái neo thủ công ở vị trí A4, cũng đi tìm thuyền đắm ở những khu vực xung quanh.

Chỉ tiếc phía trước là vùng lòng chảo ngoài thềm lục địa, cho nên những người tìm kiếm đều phải rút lui mà không thu hoạch được gì.

Hiện tại Yesenia có năng lực hệ thủy là ưu thế mà những người đi tìm kho báu khác không thể có được.

"Đúng rồi, chờ sau khi tìm tới vị trí có thuyền đắm, biết tính sao với những thuyền viên này đây?" Một người thanh niên hỏi.

Người trung niên nghĩ nghĩ:

"Đến lúc đó cứ để ta xử lý."

Chữ xử lý này coi bộ cũng không bao hàm ý tốt gì, dù sao trước kia bọn hắn cũng đã làm những chuyện tương tự rất nhiều lần.

Khánh Trần ngồi ở trên boong thuyền nghe, đánh giá những người này cũng không nghĩ tới ở ngay trên thuyền bắt cua này cũng gặp phải những người du hành khác.

Dù sao, người du hành đều đang lợi dụng năng lực đi xuyên qua hai thế giới trong, ngoài để làm giàu, nhập cư trái phép chỉ là loại hành động cấp thấp, cũng không tận dụng được ưu thế của người du hành.

Trương Kiệm nhìn về phía Khánh Trần:

"Ngươi đừng cứ ngồi yên đó mà im thin thít nữa, rốt cuộc đám người này đến từ đâu, định đi chỗ nào, muốn làm gì?"

"Ngươi đừng đột nhiên hỏi ta cái loại vấn đề đầy tính triết học này…"

Khánh Trần nhìn hắn:

"Người ta thuê thuyền rồi thì chúng ta cứ thành thật đi theo hướng người ta bảo là được."

"Không phải họ định đi bắt cá voi sao?"

Trương Kiệm hiếu kỳ nói.

Vào thế kỷ 17 quần đảo Jan Mayen đã từng có trạm bắt cá voi lớn nhất thế giới, chỉ tiếc là đến thời cận đại đã thành hoang phế.