Lúc Chilton nghe thấy câu này liền căng thẳng trong lòng.
Hắn thầm nghĩ, ánh mắt những thuyền viên này quá sắc bén, lập tức đã nhìn ra bọn hắn là người du hành?!
Dựa vào thông tin thuê thuyền này có thể xác nhận là đang nói đến bọn hắn.
Nghĩ tới đây, người trung niên da trắng và đồng nghiệp nhìn nhau, có người yên lặng lấy súng ngắn từ trong va li hành lý ra.
Chilton đè tay đồng đội, ra hiệu cho họ nghe tiếp.
Lại nghe lão John vui vẻ đáp lại: "Năm nay kiếm tiền coi như tương đối dễ dàng, ta không giống với đám thuyền trưởng các ngươi, ta không có tinh thần mạo hiểm mãnh liệt như vậy, chỉ cần lúc xuống thuyền đủ tiền mua rượu uống là được. Cho nên, những người du hành này muốn làm gì ta cũng mặc kệ. Thuyền cho họ thuê cũng là chuyện tốt, ít nhất ta cũng không cần quan tâm quá nhiều."
Đám người Chilton nghe đến đó thì yên lòng, đầu tiên những người này đúng là người bắt cua, thứ hai, đối phương không có dự định can thiệp vào chuyện của bọn hắn…..
Nhưng sự thực là đầu tới cuối lão John và Trương Kiệm đều nói chuyện về Khánh Trần và Ương Ương, căn bản không có trò chuyện gì về đám người bọn hắn.
Có người thấp giọng nói:
"Ta cảm thấy những người bắt cua này cũng không tệ lắm, không nguy hiểm."
Một người khác nói:
"Đó là vì chúng chưa thấy một đống vàng thôi. Ngươi nhớ xem lần đầu tiên chúng ta tìm thấy thuyền đắm dưới đáy biển, trong lòng nghĩ gì? Ta cảm thấy, ngay cả Thiên Sứ nhìn thấy một màn kia cũng nguyện ý sa đọa thành Ác Ma."
Một người khác cười hì hì nói: "Vậy chẳng phải chúng ta cũng biến thành Ác Ma rồi sao, không sao, chỉ cần có thể để ta hưởng thụ cuộc sống ở Miami, làm Ác Ma cũng không sao cả."
Nhưng vào lúc này, Trương Kiệm tiếp tục nói: "Đúng rồi, sang năm ta chuẩn bị sửa chữa lại Tàu Bắc Cực, sang năm lại đi biển Baelen một chuyến nữa, lão John ngươi có thể tiếp tục làm thuỷ thủ của ta chứ? Ngươi thật sự có thể rời khỏi vùng biển này ư?"
Lão John trầm mặc một lát: "Sang năm rồi nói sau."
Chilton nghe đến đó, rốt cuộc cũng yên lòng.
Hắn chăm chú suy tư một lát sau đó đi lên boong thuyền, nói với Trương Kiệm:
"Chỗ ta có cái tọa độ này, cần các ngươi đưa thuyền bắt cua đến đó trong vòng hai mươi giờ đồng hồ."
Nói xong, lấy ra một tờ giấy đưa cho Trương Kiệm, trên đó có viết tọa độ.
Khánh Trần biết, có khả năng đây chính là địa điểm A2 mà đối phương nói tới.
Hắn liếc qua, liền âm thầm định vị được đại khái, nơi này còn cách quần đảo Jan Mayen 60 hải lý.
Sau đó, đám người này cũng rất là khôn khéo, Chilton trò chuyện một lúc mệt mỏi rồi liền trở lại trong khoang thuyền, lại đổi một người trẻ tuổi đi lên trò chuyện tiếp.
Mà người trẻ tuổi này còn mang theo một bộ đàm, mục đích đúng là ở trên boong thuyền giám sát thuyền viên, cam đoan đường đi của thuyền luôn nằm trong khống chế.
Cũng đề phòng ngộ nhỡ thuyền viên phát hiện máy nghe trộm sẽ dùng giấy bút mưu đồ bí mật gì đó.
Đến trưa, Yesenia đi ra khỏi khoang thuyền, nghe mùi tanh của cá tuyết trên thuyền bắt cua thì nhíu mày:
"Cơm trưa của chúng ta đâu, chúng ta thanh toán 70.000 đồng Euro là bao gồm cả ba bữa cơm đúng không. Các ngươi có thể khống chế thời gian nấu cơm một chút không, ta không muốn ăn cơm không đúng quy luật."
Kết quả Ương Ương chỉ vào hắn nói với Yesenia:
"Đây là đầu bếp của chúng ta, ngươi nói với hắn đi."
Khánh Trần:
"….."
Cô nương này đúng là nghiện “hãm hại” hắn, rõ ràng Nidup đi làm cơm, kết quả thuận miệng nói vậy về sau hắn liền phải giả làm đầu bếp.
Yesenia nhìn về phía Khánh Trần: "Làm cơm nhanh lên, chúng ta còn chờ ăn."
….
Ngay lúc này, tàu Alpes vẫn chưa tìm thấy tàu Bắc Cực và Khánh Trần, ngược lại còn bị tàu Hổ Kình và Hà Kim Thu tìm thấy trước.
Jindai Gura đang đứng ở trong phòng điều khiển, gầm thét với Craig:
"Tăng tốc nhanh, đừng để tàu Hổ Kình phía sau đuổi kịp!"
Bây giờ hắn cũng muốn giết Craig luôn cho rồi, nếu không phải tên khốn này tiết lộ, sao lại dẫn tới loại quái vật như Hà Kim Thu!?
…
"Dự báo thời tiết trong ba ngày tới, trên vùng biển Greenland sẽ xuất hiện một đợt gió lạnh hiếm thấy từ Cực Bắc tràn xuống phía nam, tốc độ gió có thể đạt đến 70 km/h."
Vài câu dự báo thời tiết phát ra từ hệ thống vệ tinh định vị Galileo trên tàu Bắc Cực tuy khá ngắn gọn, nhưng lại rất súc tích.
Lúc này, bầu trời trên vùng biển Greenland bỗng yên lặng lạ thường….
Ngay cả những đợt sóng trên mặt nước cũng không dữ dội như trước mà chỉ hơi gợn lăn tăn như những sợi lông nhỏ trên một chiếc thảm lông khổng lồ màu xanh biếc.
Có lẽ lúc này nơi đây mới thật sự là biển cả trong suy nghĩ của mọi người, chứ không phải một nơi gió lạnh gào thét như Hắc Ám Chi Hải.
Sau khi nghe được dự báo thời tiết, Khánh Trần biết thứ hắn đang mong chờ chuẩn bị xuất hiện rồi, nếu sức gió có thể đạt đến tốc độ 70km/giờ, rất có thể sẽ hình thành gió xoáy.
Nếu thế, tốc độ gió trong trung tâm gió lốc có thể lên đến 130km/h, đến lúc đó những cơn sóng mà nó tạo ra mới đủ để Kỵ Sĩ thực hiện sinh tử quan.