Cho nên, từ lúc bắt đầu kết hợp, Ương Ương và Khánh Trần cũng không đơn giản chỉ là bay lên trời tạo thành pháo đài.
Năng lực nhận biết lực trường của Ương Ương, đủ để trở thành con mắt thứ ba của Khánh Trần.
Công phá từ súng bắn tỉa cùng với đạn xuyên giáp vonfram, hỏa lực tuyệt đối và khả năng nhận biết xuyên thân tàu đủ để cho tất cả những người đang nấp không còn chỗ trốn.
"Bên trong thùng đựng hàng màu xanh lam trên tàu hàng có hai người."
Súng bắn tỉa nổ vang.
"Điều chỉnh điểm rơi của đạn qua hai mét về phía bên phải."
Sau khi súng ngắm điều chỉnh đường đạn lại nổ vang lần nữa.
"Trên du thuyền, cửa sổ thứ ba của hàng thứ hai, từ trái qua một mét có người trốn."
"Cửa sổ hàng thứ ba hai mét từ phải qua, có người nằm rạp trên mặt đất."
Ương Ương lần lượt chỉ chuẩn xác vị trí của người nấp, người trong thuyền chỉ có thể nghe thấy tiếng súng, biết có người chết, nhưng lại không biết tại sao tay bắn tỉa bên ngoài lại làm được.
Họ không biết vì sao tay bắn tỉa kia lại có thể xuyên tường, thấy tất cả họ.
Lúc này tất cả thành viên tổ chức Future đều đang suy nghĩ về một vấn đề, sự kết hợp này có phải quá mạnh rồi không?
Giờ khắc này, trên bầu trời, Ương Ương từ phía sau lưng ôm eo Khánh Trần từ từ tựa đầu vào lưng thiếu niên.
Cuộc đời của nàng luôn luôn bị người ta ký thác quá nhiều kỳ vọng, cứ như nàng hẳn phải là người lợi hại nhất.
Lúc người bên cạnh nàng gặp chuyện, đều yi vọng nàng có thể giúp đỡ, có thể trở thành người hữu dụng nhất trong đoàn đội.
Cuộc sống như thế rất mệt mỏi.
Có nhiều khi, nàng cũng hi vọng mình có thể nghỉ ngơi một lúc, không cần luôn luôn phải sắm vai nhân vật chính.
Trên thực tế lấy thân phận Dị năng giả trọng lực cấp B của nàng, cuộc giết chóc trên biển đêm nay căn bản không phiền toái như vậy….
Nhưng buổi tối hôm nay, Ương Ương nhường tất cả sân khấu lại cho Khánh Trần.
Nàng cũng muốn thể nghiệm cảm giác làm kẻ vô dụng một chút, có lẽ đó cũng chính là lý do nàng gia nhập Bạch Trú.
Tiếng súng kết thúc, trên bầu trời tăm tối mây đen đã buông xuống, tựa như trong thần quốc có vị Cựu Thần đưa cánh tay ra, khuấy động dòng nước biển nay đã đục ngầu.
"Chỉ còn lại Cabris, trực tiếp giết hắn à?"
Ương Ương hỏi.
Khánh Trần nghĩ nghĩ đáp:
"Không cần giết hắn, ta còn có chỗ dùng đến hắn."
"Hửm?"
Ương Ương sửng sốt:
"Ngươi cần dùng hắn, ngươi….."
Khánh Trần đau đầu nhức óc nói:
"Những lúc như thế này cô nương có thể tập trung ‘lái xe’ được không?"
Ương Ương che miệng cười nói:
"Được rồi."
"Phải đợi ta hoàn thành Sinh tử quan khiêu chiến mới được, ngươi áp chế hắn, để hắn không có cơ hội chạy mất là được."
Khánh Trần nói:
"Hạ xuống đi, bên trên tàu Bắc Cực."
Ương Ương mang theo Khánh Trần hạ xuống bên cạnh Chilton, Khánh Trần ở trên cao nhìn xuống Chilton bình tĩnh hỏi:
"Tên đầy đủ của Cabris là gì?"
Chilton ho ra bọt máu, giãy dụa nói:
"Cứu ta!"
Khánh Trần nghĩ một lúc nói tiếp:
"Ngươi nói tên đầy đủ của Cabris cho ta biết, ta sẽ cứu ngươi."
Chilton khổ sở nói:
"Cabris Jackson."
Khánh Trần cẩn thận hỏi thăm:
"Viết thế nào."
Ương Ương nhìn Khánh Trần một chút, không biết hắn muốn làm cái gì.
Nhưng đối với Khánh Trần mà nói, đây có khả năng là đối tượng thích hợp nhất để hắn sử dụng Con Rối Giật Dây, đối phương một thân một mình trốn trong Tàu Quang Mang Tứ Xạ, lại là cấp C, loại người này không biến thành con rối chẳng phải là đáng tiếc lắm sao?
Lần này đến Châu Âu, Khánh Trần chỉ toàn bị người khác truy sát, không tìm được người chơi đùa đám Jindai một chút thì còn gì vui?
Nhưng Con Rối Giật Dây yêu cầu ký chủ biết tên thật của con rối, Khánh Trần cũng không biết có cần viết rõ ra không.
Dù sao rất nhiều cái tên Bắc Mỹ nghe giống nhau, nhưng khi viết lại có chỗ khác biệt.
Ương Ương hơi hiếu kỳ Khánh Trần muốn làm gì, mà Chilton thì dứt khoát cho là Khánh Trần chỉ là muốn tra tấn trước khi mình chết….
Người đứng đắn ai rảnh rỗi không có chuyện gì hỏi tên một người khác viết thế nào trước lúc người ta sắp chết chứ?!
Tuy vậy dục vọng cầu sinh của Chilton đã chiến thắng hết thảy:
"Carbry Jackson."
"Cám ơn."
Khánh Trần nói nghiêm túc.
"Cứu ta."
Chilton dùng hết khí lực sau cùng quát.
Khánh Trần nghĩ nghĩ, bắt đầu làm xoa bóp tim cho Chilton, tiếc là dùng sức quá mạnh trực tiếp ấn chết Chilton.
"Không cứu được, thật là đáng tiếc."
Khánh Trần tiếc hận nói.
Ương Ương mặt không đổi sắc đáp:
"Lần đầu tiên ta nhìn thấy có người xoa bóp tim cho người trúng đạn ở ngực….."
"Làm người phải giữ chữ tín chứ."
Khánh Trần than thở.
Ương Ương hiếu kỳ nói:
"Ngươi có vật cấm kỵ gì cần biết tên thật người ta à?"
Khánh Trần nhìn cô gái, đối phương thật thông minh, nhanh như vậy liền đoán được.
"Được rồi coi như ta chưa hỏi, hiện tại ngươi có tính toán gì?"
Ương Ương hỏi.
"Tàu khu trục hạm Bath hẳn là sẽ không đến khi trời bão nên trước khi gió bão ngừng lại, chúng ta vẫn an toàn."