Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1084: 18 Cây




Thật ra trong lòng anh bạn người da đen này hiểu rất rõ tên thiếu niên lòng dạ hiểm độc trước mặt muốn biết tên mình chắc chắn không có mục đích gì tốt đẹp cả.

Khánh Trần từ tốn hỏi:

“Nghe nói ngươi là dị năng giả , năng lực của ngươi là gì vậy? Trước đó khi ở thế giới ngoài ngươi lớn lối như vậy, chờ sau khi bão tan, ta lên mạng ắt sẽ tra ra thôi.”

Cabris nhắm mắt lại:

“Ta có thể biến ra trường mâu của người Sparta, phóng ra ngoài.”

“Trường mâu thì trường mâu thôi, lại còn trường mâu của người Sparta, có gì khác nhau hả?”

Khánh Trần khinh bỉ hỏi.

Cabris không dám cãi lại câu nào.

Đúng là không hề khác gì nhau cả, chủ yếu là trước đây khi hù dọa người khác, hắn thích nói đó là trường mâu của 300 chiến binh Sparta, không gì không phá được…

Hiện giờ đương nhiên chẳng thể hù dọa được đối phương rồi.

Tình thế hiện giờ không thích hợp.

Khánh Trần cảm thấy năng lực của Cabris khá là vô dụng đối với mình, dù sao thì siêu phàm giả cấp B trở xuống sử dụng năng lực phóng trường mâu còn không bằng hắn sử dụng Lấy Đức Phục Người bắn một phát.

Đạn xuyên giáp lõi Vonfram tốt hơn trường mâu Sparta kia nhiều.

Khánh Trần hỏi lại:

“Vậy một lần ngươi có thể biến ra được mấy cây trường mâu?”

“18 cây.”

Cabris đáp.

“Vậy sau này ta sẽ gọi ngươi là Mâu 18.”

Khánh Trần bình tĩnh nói.

Cabris:

“…”

Rất rõ ràng là hắn chưa biết đến câu nói cửa miệng trong Lộc Đỉnh ký rồi.

Khánh Trần thở dài một tiếng, hiện giờ hắn chỉ còn cách chờ cơn bão qua đi, sau đó dùng điện thoại vệ tinh gọi điện cho bên phía Lạc thành, bảo thành viên của Bạch Trú lên mạng tìm kiếm tên của người này.

Trước đây Cabris vô cùng kiêu ngạo, hắn là ngôi sao của người du hành, lại kiêu căng mua du thuyền Quang Mang Tứ Xạ, một trong mười chiếc du thuyền sang trọng nhất thế giới, rất dễ để tìm kiếm thông tin về thân phận của hắn.

Dù sao chắc chắn Cabris cũng có người hâm mộ.

Năng lực điều tra của những fan hâm mộ vô cùng đáng sợ.

Hiện giờ Khánh Trần nghi ngờ thằng này có tên đệm, nếu không thì sao lại khó đoán như vậy chứ?

“Đúng rồi, nghe nói ngươi còn có một món đồ cấm kỵ?”

Lúc Khánh Trần nói chuyện, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Cabris.

Ngay vào khoảnh khắc này, ánh mắt Cabris lại liếc sang nhìn một phía.

Đó là phía tay trái của hắn.

Tâm lý học là một nghành học rất thú vị, nó phân tích hành động bản năng của con người, chỉ là có rất ít người nghiên cứu sâu về nó.

Nhưng Khánh Trần không cần nghiên cứu sâu về tâm lý học.

Hắn chỉ cần biết vật cấm kỵ đang nằm trên người Cabris, như vậy là đủ rồi.

Lúc này Khánh Trần nhìn thấy trên ngón út của Cabris có đeo một chiếc nhẫn.

Chiếc nhẫn này không hề đẹp, không có hoa văn gì cả, nó chẳng khác nào một sợi dây kẽm đen quấn ở trên ngón tay.

Khi hắn nhìn về phương hướng đó, đột nhiên cảm thấy cơ bắp cánh tay Cabris cứng đờ trong nháy mắt.

Thú vị đó.

“Chờ chút đã.”

Cabris nói:

“Ta có thể gọi điện thoại cho người nhà của ta, họ có thể đưa tiền chuộc ta…”

Cabris còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị đánh ngất xỉu.

Phải biết cho dù Kỵ Sĩ rất khó thăng cấp nhưng sau mỗi lần thăng cấp thì đều đứng ở đỉnh cao trong cùng cấp độ, Cabris chỉ là một kẻ tầm thường ở trong cấp C, chỉ biết dựa vào năng lực của mình mới có được chút ít địa vị ở trong tổ chức Future.

Sau khi bất ngờ có được sức mạnh, hắn không thèm để tâm tới kỹ thuật chiến đấu của đám “cấp thấp” hơn.

Khinh thường luyện tập kỹ thuật chiến đấu, khinh thường luyện tập dị năng.

Rất nhiều dị năng giả giống như vậy, trước đây Lưu Đức Trụ cũng thế.

Nhưng Khánh Trần thì khác, hắn luôn luôn tập luyện.

Vậy nên bất kể là phương diện thiên phú chiến đấu, thần kinh vận động, kinh nghiệm chiến đấu, khống chế khoảng cách chiến đấu đều có chênh lệch một trời một vực với kẻ giết chóc từ tầng đáy đi lên như Khánh Trần.

Vẫn là câu nói đó, Khánh Trần tiêu tốn vô số thời gian để rèn luyện bản thân, thời gian sẽ cho hắn đáp án.

“Loại người du hành như ngươi mà cũng cầm vật cấm kỵ thì đâu khác gì bô được rát vàng, nào có ích lợi gì chứ, không bằng đưa cho ta.”

Cabris gỡ chiếc nhẫn trên ngón út của Cabris xuống, thắc mắc lý do tại sao đối phương không hề sử dụng nó?

Bị Ương Ương đánh sợ rồi sao? Có lẽ có một phần nguyên nhân.

Nhưng Khánh Trần cảm thấy rất có thể vật cấm kỵ này thuộc dòng công năng, không thể mang tới hiệu quả lập tức thay đổi tình thế được.

Hắn lấy con dao găm của người săn cua ra, chém lên trên, kết quả lưỡi dao bị gãy nhưng chiếc nhẫn này vẫn không hề bị sao cả thì khẳng định chiếc nhẫn này là vật cấm kỵ.

Có lẽ rất nhiều người không thể ngờ được cách Khánh Trần phân biệt vật cấm kỵ lại bạo lực, đơn giản tới như vậy.

Con Rối Giật Dây và Đại Phúc đã từng được trải nghiệm.