Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1109: Bởi Một Câu Của Khổng Tử




"Ngươi muốn ta giúp ngươi làm chuyện gì?" Khánh Trần hỏi.

Abby nói:

"Ta biết có bắt ngươi hứa hẹn cũng không có ích lợi gì, cho nên, ta hi vọng sau khi ngươi giúp ta làm xong một chuyện cuối cùng, ta sẽ nói điều kiện thu nhận nó cho ngươi."

Khánh Trần hỏi:

"Ngươi cảm thấy ngươi có tư cách đàm phán với ta?"

Abby hỏi lại:

"Ngươi dám tự mình từ từ thử?"

Khánh Trần vui vẻ, hắn đã tìm tòi trên mạng thật lâu, vẫn không có tư liệu về vật cấm kỵ trong tay Cabris.

Bởi vì vật cấm kỵ này xuất xứ từ Bắc Mỹ, Khánh Trần cũng không có cách nào trở lại thế giới trong tìm kiếm tin tức liên quan đến nó, dù sao giữa các đại lục đã bị chia cắt, ngay cả tin tức cũng không có mối liên hệ nào.

Cho nên nếu Khánh Trần không muốn trở về nước từ từ tìm tòi, thì tốt nhất là nên kết thúc trước khi rời khỏi Châu Âu, phải làm rõ ràng hết tất cả mọi chuyện.

Những chuyện như chậm rãi tìm tòi vật cấm kỵ, có đôi khi mấy đời người mới có thể lục lọi ra một chút quy tắc.

Thậm chí còn mất mạng mới có thể kiểm tra xong.

Biết là ai để lại còn đỡ, vật cấm kỵ bình thường cũng sẽ xuất hiện ở nơi mai táng dị năng giả, trước khi rời khỏi chủ cũ còn xuất hiện một chút dị tượng.

Nếu như biết đó là mộ của ai, liền có thể căn cứ sở thích của đối phương khi còn sống để phỏng đoán.

Ví dụ như vật cấm kỵ ACE-005 Đại Phúc, Lý Thúc Đồng nói nó do một người yêu mèo để lại, vị dị năng giả kia nuôi tổng cộng 7 con mèo, cũng rất nổi danh, cho nên người thừa kế đầu tiên bỏ ra thời gian một tháng đã tìm được điều kiện thu nhận và phương pháp sử dụng nó.

Hoặc như Con Rối Giật Dây, cái món đồ chơi này đã xuất hiện từ rất sớm, nhưng khi đó không ai biết dùng nó để làm gì.

Mọi người chỉ biết nó là vật cấm kỵ, nhưng cả trăm năm sau vẫn không có ai biết món đồ chơi này rốt cuộc làm được cái gì, điều kiện thu nhận ra làm sao.

Có người dùng nó làm dây câu cá, có người dùng nó để phơi quần áo, ai nghĩ tới chuyện dùng nó để buộc tay ký chủ với kẻ địch?

Gay ơi là gay.

Khánh Trần cũng nghĩ không ra ký chủ đời đầu làm sao phát hiện ra phương pháp sử dụng nó….đặc biệt tới mức có thể ‘thông’ luôn ký chủ.

Quy tắc thu nhận hoàn chỉnh của Con Rối Giật Dây là, mỗi tháng đều phải hiến tế một nhóm người, nếu như hiến tế không thành thì lần tiếp theo cần hiến tế số lượng gấp đôi.

Đến lần thứ chín vẫn chưa hoàn thành, nó sẽ hiến tế luôn ký chủ….

Bình quân chín tháng hiến tế một ký chủ thì ai mà chịu nổi, còn nhanh hơn cả tốc độ đầu thai.

Có người từng tính toán, số lượng ký chủ bị Con Rối Giật Dây giết phải hơn ba mươi, có thể xưng là vật cấm kỵ giết nhiều ký chủ nhất.

Vẫn còn một số vật cấm kỵ cùng loại với Con Rối Giật Dây này.

Ví dụ như Đồng Vàng Chính Xác, nếu như sau khi hỏi chuyện lấy được đáp án, lại không cho nó ăn vàng thỏi, nó sẽ khiến ký chủ vừa mù vừa điếc bảy ngày.

Còn có vật cấm kỵ ACE-038 Bí Mật Cuối Cùng, ký chủ có thể nói ra một bí mật của bản thân mà không có ai biết, dùng bí mật này để đổi lấy một bí mật của người khác.

Nhưng nếu như bí mật ký chủ nói với vật cấm kỵ, ký chủ nghĩ là tất cả mọi người không biết, nhưng kỳ thật có người biết, vậy sẽ bị mất 4999 cọng tóc.

Ký chủ của vật cấm kỵ ACE-038, từ xưa đến nay đều trọc đầu.

Cho nên, kỳ thật vật cấm kỵ vẫn luôn là một thanh kiếm hai lưỡi.

Hiện tại, Khánh Trần cũng không biết điều kiện thu nhận chiếc nhẫn là gì, thu nhận thất bại sẽ gây ra hậu quả gì.

Nếu như lúc hắn thử, không cẩn thận chạm đến quy tắc phản phệ gì đó, chỉ sợ sẽ có rắc rối lớn.

Dù Abby, Cabris nguyện ý nói ra tác dụng, điều kiện thu nhận của vật cấm kỵ này, Khánh Trần cũng phải tìm người thử, mới dám tự mình dùng.

Ví như vật cấm kỵ ACE-089 Liệp Sát Ca Tụng Giả trong tay Sở tài phán, đến nay vẫn không ai biết điều kiện thu nhận rốt cuộc là gì, chỉ có thể tạm thời phong bế nó trong hộp kim loại.

Món đồ chơi này vừa nghe thấy tiếng ca sẽ truy sát người đang hát đến chân trời góc biển.

Nếu như đồ vật trong tay Cabris cùng loại với Liệp Sát Ca Tụng Giả, kết quả Abby lại nói cho Khánh Trần, điều kiện thu nhận chính là ca hát thì Khánh Trần sợ là xui xẻo rồi.

Nhưng hắn cần một hướng đi tham khảo.

Đây chính là tiền vốn của Abby, hắn chắc chắn Khánh Trần không muốn từ từ thử, cho nên mới dũng cảm nói ra điều kiện.

Nhưng mà, Khánh Trần cũng không lo lắng chuyện này, chỉ cần có một người đồng ý mở miệng thì mọi chuyện sẽ rất dễ dàng.

Cũng không phải chỉ mình Abby biết tác dụng và điều kiện thu nhận nhẫn này.

Quá nhiều nhân loại đều chết bởi một câu nói của Khổng Tử, không lo ít mà lo không đều.