Vị liên đội trưởng này còn chưa nói xong thì đã đột ngột chết đi.
Đám binh lính nhìn liên đội trưởng co quắp ngã xuống đất, lập tức hoảng sợ:
"L..."
Chết chung với hắn còn có tổng cộng 179 binh lính trong liên đội laze chỉ dẫn.
Chỉ trong tích tắc, liên đội laze chỉ dẫn đã bị xóa sổ!
Quy tắc của khu cấm kỵ như một thanh gươm sắc bén treo lơ lửng trên đầu mỗi người.
Trước đây, Trần thị đã xua đuổi các nạn dân đến đây để thăm dò khu cấm kỵ, lẽ ra chúng phải có được manh mối này rồi, nhưng kết quả vẫn bị Khánh Trần, Trần Gia Chương và Zard lừa gạt đến mức đổ máu.
Ghi nhớ một đống các quy tắc giả, nhưng lại không biết đến một quy tắc thật nào!
Mãi đến tận lúc này, Khánh Trần mới thở phào nhẹ nhõm, quy tắc mà hắn đang nghĩ tới quả nhiên chính xác.
Người kêu cứu phải thực sự gặp nguy hiểm đến tính mạng của mình mới được!
Để giữ một kế hoạch dự phòng, hắn đã dặn dò Zard và Đại Vũ sau khi đi thật xa thì hãy thử ra đòn tấn công hắn, để tạo ra một mối nguy hiểm giả tạo.
Các quy tắc trong khu cấm kỵ rất phức tạp và bí ẩn, phải có một phương pháp dự phòng mới ổn thỏa mọi chuyện.
Nhưng vấn đề là khi Zard tấn công hắn, hắn có kêu cứu nhưng lại vô ích.
Khi Đại Vũ tấn công mới thấy có tác dụng...
Chứng tỏ Đại Vũ là thực sự muốn nhân cơ hội này để giết chết hắn...
Tốt lắm.
Ở phía bên kia, trung đoàn trưởng vẫn đang dẫn bộ đội chủ lực tiến công với tốc độ như cũ, chuẩn bị bao vây và tiêu diệt Hỏa Đường ngay sau khi có hỏa lực yểm trợ đến.
Trung đoàn trưởng chuyển kênh liên lạc nói:
"Liên đội laze chỉ dẫn, trong đội các ngươi có hai chiến binh gen, cứ để bọn chúng trực tiếp vi phạm quy tắc mà tăng tốc, giữ chân Hỏa Đường bằng cả mạng sống của chúng...đội laze chỉ dẫn?"
Liên đội laze chỉ dẫn đã chết cả rồi mà!
Trong kênh liên lạc, không một ai đáp lại hắn.
Trong kênh của liên lạc của liên đội laze chỉ dẫn không còn một ai!
Trung đoàn trưởng lập tức sững sờ, đến bây giờ hắn còn chưa thấy bóng dáng của kẻ địch, kết quả là toàn bộ liên đội laze chỉ dẫn đã bị xóa sổ?
Sao lại chết cả chứ? Thật cẩu thả quá mức!
Giờ phút này trung đoàn trưởng biết đây không phải là tình huống mà hắn có thể xử lý, lần này hắn chọn cách báo cáo trực tiếp với kênh liên lạc của phi thuyền:
"Khu cấm kỵ xuất hiện những tay súng bắn tỉa không rõ danh tính, mức độ đe dọa rất cao!"
Trên phi thuyền hạng A, có người trầm giọng nói:
"Hạ thấp độ cao, chuẩn bị ra tay."
Các nhân viên tác chiến trong phi thuyền vô cùng sửng sốt khi phát hiện ra nhân vật tầm cỡ trong phi thuyền lại thực sự quan tâm đến người bắn tỉa hơn là Hỏa Đường!
Giây tiếp theo, kể cả hạm đội phi thuyền trên bầu trời cũng bắt đầu dần dần hạ xuống độ cao, chuẩn bị dệt nên một tấm lưới lớn trên bầu trời.
Sau khi Khánh Trần kết thúc việc diệt gọn đội laze chỉ dẫn, hắn không dừng lại một phút giây nào mà trực tiếp rút lui về phía sau.
Mục đích yểm trợ đã đạt được, nếu cứ tiếp tục hiếu chiến thì chính là tự tìm đường chết.
Hắn đã lờ mờ nghe thấy tiếng động cơ chỉ có ở phi thuyền loanh quanh trên đầu, chứng tỏ hạm đội của Trần thị đang không ngừng hạ thấp độ cao.
Khánh Trần nằm ngoài tầm nhìn của trung đoàn dã chiến, chạy bằng tất cả sức lực của mình.
Trong phút chốc, hắn chợt nghe thấy một âm thanh kỳ lạ.
Dường như có người từ trên trời giáng xuống, thân thể xuyên qua tán cây, tạo ra âm thanh ma sát với cành cây và lá cây.
Trái tim Khánh Trần như đông cứng lại, có người nhảy xuống từ trên phi thuyền? Là cao thủ cấp A sao?
Một cảm giác khủng hoảng không thể giải thích nổi dâng lên trong lòng hắn, cảm giác khủng hoảng này như thủy triều của biển đen, dâng trào như muốn nuốt chửng hắn vào trong đó!
Không đúng!
Người đến không chỉ dừng lại ở cấp A được, cấp A không thể khiến hắn có cảm giác ngột ngạt đến như vậy!
Khi Khánh Trần đang lao về phía trước thì vô thức cúi người xuống, đồng thời, một cây Hàng Ma Xử khổng lồ xẹt qua trên đỉnh đầu hắn.
Âm thanh của chiếc Hàng Ma Xử xuyên gió sinh ra cộng hưởng, tiếng vù vù khiến tim và phổi của Khánh Trần cũng bắt đầu cộng hưởng, ngay lập tức một cơn buồn nôn ập đến.
Chiếc Hàng Ma Xử này rõ ràng không đánh trúng ai, nhưng lại như trong thần thoại và truyền thuyết, nó có một hiệu ứng chấn động tâm can!
Không ổn!
Tốc độ này là họa tác của Trần Dư!
Trần Dư quả nhiên ở ngay trên phi thuyền trên đỉnh đầu!
Nguy hiểm!
Đang lúc suy nghĩ, Khánh Trần liền làm ra tư thế vọt về phía trước, chỉ thấy hắn nhảy ra như một con cá, lăn lộn tại chỗ hai vòng, sau đó đứng lên như mây bay nước chảy tiếp tục điên cuồng chạy.
Làm sao bây giờ?
Làm sao bây giờ?
Kỵ Sĩ của hắn hiện tại chỉ là cấp B, cho dù thăng lên cấp A cũng không thể địch lại họa tác của bán thần được!