Ngay cả khu Thất Thượng cũng đã như vậy thì khu Thất Hạ càng chẳng phải nói.
Khánh Trần đứng ở khu rừng thép dày đặc, nhìn ai đó dẫn người máy đi ngang qua hắn, những người máy này có cả hình người và hình chó.
Chúng trung thực và ngoan ngoãn đứng ngay sau lưng chủ nhân, làm ngơ trước mọi thứ xung quanh.
Trên đầu chúng là quảng cáo về rô bốt.
Chỉ thấy một nữ người máy tròn trịa đang đứng trong ánh đèn neon ba chiều nhảy những điệu nhảy nóng bỏng, một giọng nói quyến rũ vang lên trên đài:
"Ta là một người bạn có thể đồng hành cùng ngươi đi hết một đời, ta luôn có thể đáp ứng tất cả yêu cầu mà ngươi muốn."
Khánh Trần lần theo ánh đèn neon tìm sang đó, hắn đứng trong cửa hàng robot khổng lồ nhìn dãy hàng hóa rực rỡ bên trong.
Hắn không dám lên tiếng mà chỉ giơ điện thoại di động lên và gõ:
"Nhất, ngươi có thể nhìn thấy sản phẩm trong tủ kính không?"
"Ta có thể, ta có thể! Chà, có thật nhiều phong cách, ta thích cái thứ ba bên trái, cả cái thứ tư từ bên phải nữa!"
Nhất trả lời:
"Nhưng hai cái này cái nào cũng đắt."
Nhất nhìn trúng hai cái đó, đều là kiểu thiếu nữ, bề ngoài trông giống như con người thực vậy, đến nhãn cầu cũng rất linh hoạt, thậm chí có thể bắt chước sự co lại và mở rộng của đồng tử trong con ngươi, mái tóc của chúng vừa mềm mại vừa rất thật.
Nhất điều khiển zoom camera trên điện thoại di động của Khánh Trần và quan sát người máy trong tủ kính, hắn gửi một tin nhắn:
"Hay là chúng ta chọn hàng cuối cùng đi, ta thấy giá bên đó khá rẻ."
Khánh Trần mỉm cười gõ:
"Không sao, ngươi cứ lựa cái ngươi thích, những thứ này sau này đều có thể nâng cấp."
Dù Nhất đang ở trong điện thoại di động, nhưng Khánh Trần cảm thấy hai người họ giống như hai đứa trẻ đứng ngoài tủ kính khi còn nhỏ và nhìn vào mô hình đồ chơi, ngay cả khi trời mưa tầm tã cũng không quan tâm, tính xem số tiền trong con heo đất của mình, cũng tính thời gian mua đồ chơi.
Nhất hơi do dự:
"Thực sự có thể thoải mái lựa chọn sao?"
Khánh Trần trả lời:
"Tất nhiên."
"Vậy thì ta muốn cái thứ ba bên trái!"
…
Thứ mà một người máy quy tộc theo đuổi chính là tính năng và sức chiến đấu, trong khi người máy dân dụng lại theo đuổi độ mô phỏng, mặc dù chúng giữ lại các bộ phận nhúng đã sửa đổi, nhưng sức chiến đấu của chúng cũng giống như người thường.
Người máy thứ ba bên trái có mái tóc ngắn tinh nghịch, chỉ dài đến cằm, các đường nét trên khuôn mặt rất thanh tú và đặc biệt.
Khánh Trần bước vào cửa hàng, chỉ vào nó và hỏi nhân viên:
"Cái này có ưu đãi gì không?"
"Xin lỗi, đây là bản giới hạn, 4,2 triệu, hiện không giảm giá."
Nhân viên nói.
Khánh Trần hơi sững sờ:
"Bản giới hạn là ý làm sao cơ?"
4,2 triệu, trong thế giới biểu nó đã ngang bằng với giá của một chiếc Bentley.
Một con robot mô phỏng với giá bằng một chiếc ô tô hạng sang, người bình thường đều không ai nỡ mua.
Các nhân viên kiên nhẫn giải thích:
"Ngoại hình của cô ấy là duy nhất trong số các người máy, công ty bên bọn ta sẽ không bao giờ sản xuất bất kỳ sản phẩm nào khác giống như cô ấy. Ngoài ra, tất cả các cấu trúc trong cơ thể cô ấy đều có thể tháo rời và nâng cấp, đồng thời được trang bị hệ thống trí thông minh nhân tạo mới nhất, có thể nấu tất cả các món ăn, còn có thể hòa hợp sống chung với ngươi như một người vợ thực sự. Nhưng ngươi không cần phải lo lắng, cô ấy sẽ không cằn nhằn hay mua những chiếc túi đắt tiền."
Định vị của món này thực sự rõ ràng, nó làm ra là dành cho những đàn ông sợ hôn nhân.
Có điều, phiên bản giới hạn cũng khá thú vị, có lẽ trong lòng rất nhiều người đều đang rất cần thứ này.
Nghe người ở đại lục phương tây nói rằng có rất nhiều người ở đây không kết hôn và tỷ lệ ly hôn cũng rất cao, mọi người đều coi người máy là vợ của họ.
Nhưng nếu ngươi không mua phiên bản giới hạn, thì 'vợ' của ngươi rất có thể giống hệt 'vợ' của Lão Vương nhà bên cạnh.
Lúc này hàng xóm gặp nhau sẽ rất ngại ngùng, không phân biệt được là ai cắm sừng ai.
Suy cho cùng, một cô vợ người máy bán được mấy trăm nghìn chiếc, xác suất bị cắm sừng vẫn rất cao, với những người mắc chứng bệnh sạch sẽ sẽ cảm thấy không thoải mái.
Do đó, khi các thương gia tung ra phiên bản giới hạn đắt tiền đúng lúc sẽ có nhiều doanh nhân là dân tự do giàu có đổ xô tới vì nó, bọn họ cực kỳ thích mua các phiên bản người da trắng.
Khánh Trần tính toán số tiền tiết kiệm của quản gia rồi nói với nhân viên:
"Ta mua, thanh toán đi."
Nhất lập tức gửi tin nhắn tới:
"Tiền tiết kiệm của ông quản gia đó tổng cộng chỉ có 4,3 triệu, đây là tiền sạch, trước khi ngươi có thể rửa sạch tiền ở thế giới siêu đạo, đây là toàn bộ số tiền ngươi có thể sử dụng đấy."
Khánh Trần trả lời tin nhắn:
"Không sao đâu."
Nhất cả giận nói:
"Ít nhất ngươi cũng phải trả giá chút đi chứ, nhất định có thể được giảm giá."
Khánh Trần sau khi suy nghĩ chốc lát thì trả lời rằng:
"Ta đang mua cơ thể cho ngươi mà, ta không muốn nó là hàng giảm giá."