Hoàng Sắc chỉ chỉ vào cổ tay.
Đến lúc này Hắc Sắc mới nhận ra không ổn chỗ nào, không biết từ bao giờ, trên tay tên quản gia đã mang lên một chuỗi hạt trên cổ tay.
Trước đó không hề có!
Đại lục phương tây cũng có Phật giáo, nhưng Phật giáo đã sớm bị các thành viên thần đồ ở thành phố Hắc Thủy đuổi cùng giết tận rồi, ngay cả những người tin theo đạo Phật cũng chỉ có thể âm thầm hành lễ tại nhà.
Không ngờ tên quản gia này lại là một Phật tử?
Hắc Sắc cho rằng có vấn đề, nhưng lại cho rằng đó không phải là vấn đề lớn...
Ngay sau đó, hắn thực hiện một động tác chiến thuật, mọi người bắt đầu tăng tốc và tiếp cận về hướng Khánh Trần.
Nhưng họ vừa bước được hai bước thì chợt nghe thấy có âm thanh vọng ra từ tán cây trên đầu.
Âm thanh giống như có người xuyên qua tán cây, cọ vào lá cây làm lá rơi xuống đất, nhưng nhẹ như không hề phát ra tiếng động trên mặt đất.
Không ổn!
Có mai phục!
Hắc Sắc nhìn Hoàng Sắc, nhưng Hoàng Sắc lại mờ mịt không hiểu gì, vì lúc trước khi hắn quét nhìn, hắn thực sự không nhìn thấy gì cả!
Hắc Sắc vội xoay người, ngay khoảnh khắc hắn xoay người lại, đôi chân như cắm rễ vào mặt đất, lực của chân truyền đến eo, và eo vặn ngược người.
Với tất cả sức mạnh của mình, hắn vung con dao găm về phía sau!
Thế nhưng hắn không đụng trúng bất cứ thứ gì!
Hắc Sắc quay đầu lại nhìn, vừa lúc nhìn thấy ánh trăng rơi thưa thớt và lốm đốm qua tán cây, một bóng dáng đen như mực đứng ngay sau lưng Hoàng Sắc.
Ở sâu trong khu khu cấm kỵ này, một bóng người tối đen như mực, không có khuôn mặt, không có ngũ quan, thậm chí không hề giống một con người, thực sự rất đáng sợ.
"Cẩn thận!"
Hắc Sắc không quan tâm được nhiều vậy nữa, chỉ có thể hét lên nhắc nhở Hoàng Sắc.
Điều đáng ngạc nhiên là cái bóng không giết ai, mà cầm theo chiếc kéo, hạ thấp cơ thể và cắt một thứ gì đó trong không khí.
Ngay sau đó, bóng đen đó không tiến lên chiến đấu mà biến mất vào trong đêm tối như một bóng ma với tốc độ kinh người.
Như thể nó vốn thuộc về bóng tối, và có thể hợp nhất với bóng tối bất cứ lúc nào.
Điều kỳ lạ là thiết bị nhìn ban đêm không thể nhìn thấy nó, và hình ảnh nhiệt cũng không thể quét được nó!
Điều này không phải do cái bóng đen không tồn tại, mà là do đặc điểm của thiết bị nhìn ban đêm, nó bị hạn chế bởi cái bóng đen.
Trong trường hợp bình thường, tất cả các bóng trong thiết bị nhìn đêm hồng ngoại đặc biệt bị mờ, trừ khi có nguồn sáng từ tia hồng ngoại, nếu không sẽ rất khó để nắm bắt được sự tồn tại của cái bóng.
Vì vậy, khi tất cả các cao thủ cấp B sử dụng kính nhìn đêm để tìm kiếm cái bóng, họ chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng đen mờ lướt qua nhanh chóng.
Vì vậy, tình huống trở thành: đám người Hắc Sắc mang kính nhìn đêm nhưng không thể nhìn thấy cái bóng đen.
Sau khi tháo kính nhìn đêm xuống thì đến con đường cũng không thể nhìn rõ ràng nữa.
Loại trận chiến này sao có thể tiếp tục chơi đây?
Hắc Sắc sởn cả tóc gáy, hắn không thể hình dung ra làm sao lại có một thứ đồ quỷ quái như vậy trong khu cấm kỵ này, chẳng lẽ đó là tài năng chủng tộc của một người khổng lồ nào đó sao?
Hắn nhìn về hướng Khánh Trần đang đứng, nhưng phát hiện nơi đó đã sớm không còn bóng dáng của Khánh Trần nữa!
Hắn đã đi đâu?
Hắc Sắc thấp giọng tức giận hỏi:
"Quản gia đi đâu rồi?"
Đám người thấy rõ sự sợ hãi trên mặt người kia, tất cả bọn họ đều không biết được Khánh Trần biến mất từ khi nào.
Cũng chính lúc này, cái bóng của Lục Sắc cũng bị cắt đứt, bóng của Hồng Sắc cũng bị cắt...âm thanh lách cách lách cách khi hai thanh kéo chạm vào nhau giống như phát ra ngay bên tai họ, nhưng Hắc Sắc và những người khác thậm chí không có khả năng tiêu diệt cái bóng đen đó.
Đêm trong khu cấm kỵ thật thích hợp để vật cấm kỵ Cắt Bóng phát huy tác dụng.
Thậm chí đến vị trí của nó cũng không nhìn thấy thì sao có thể chiến đấu với nó?
Hơn nữa, Cắt Bóng đã thừa hưởng phách thể mạnh mẽ từ Kỵ Sĩ cấp A của Khánh Trần, không biết nó nhanh hơn những chiến binh gen cấp B này biết bao nhiêu lần.
Bây giờ trong khu cấm kỵ không chỉ có mỗi Khánh Trần là cấp A, mà Cắt Bóng cũng là sự tồn tại có thể treo cổ những chiến binh gen cùng cấp.
"Tìm quản gia, là trò ma quỷ tên quản gia đó bày ra, hắn không phải cấp C!"
Hắc Sắc hét lên với Hoàng Sắc:
"Không tìm được bóng đen đó thì dùng ảnh nhiệt để tìm quản gia, bắt giặc phải bắt vua trước!"
Hoàng Sắc dùng ánh nhiệt quan sát xung quanh, nhưng lại phát hiện, trong ảnh nhiệt, bóng dáng màu vỏ quýt của tên quản gia đang ung dung dựa vào thân cây.
Khánh Trần cười nói:
"Này, phía sau các ngươi là gì vậy?"
Hắc Sắc đột nhiên quay đầu lại, liền nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng lách cách, sau đó, bóng người dưới chân vốn dĩ thuộc về chính hắn bất ngờ chậm rãi đứng lên, biến thành một cái bóng mới.
Không chỉ có hắn, phía sau những đồng đội khác bị cắt bóng, đều có một bóng đen từ từ đứng lên.