"Vậy ta sẽ thử qua Bolton."
Khánh Trần hỏi.
"Đó cũng là một cách, đối với những người không biết, thứ này chỉ là một công nghệ thất bại, không có tầm quan trọng đến vậy. Nếu Bolton yêu cầu, ngũ Công chúa có lẽ sẽ đưa."
Hà Kim Thu nói.
"Được rồi, ta thử xem sao."
Khánh Trần nói.
"Cám ơn."
Hà Kim Thu thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn lại nhanh chóng nhận ra có gì đó không ổn, xoay người chạy về phía doanh trại.
"Cứu người mau!"
CMN hắn còn tự mình làm dấu để dẫn dụ Vương triều người khổng lồ đến giết Bolton, nhưng bây giờ tên Bolton này không thể chết được!
Khánh Trần vui vẻ nhìn bóng lưng ông chủ Hà, không phải bây giờ vẫn làm một tên côn đồ sao? Hà Kim Thu cũng là bị Khánh Trần làm cho tức nghẹn thôi, nói xem thằng nhóc này tại sao lại nói thẳng thân phận chứ, thì ra đó chính là làm dấu với hắn, ra hiệu cho hắn, sau đó để hắn dễ bề phối hợp cùng tên nhóc đó bảo vệ mạng sống cho Bolton, bây giờ hắn còn phải làm côn đồ thay cho thằng nhóc này!
Lúc này, hàng trăm người khổng lồ đột nhiên xuất hiện, sư đoàn ba đã hoàn toàn bị phân tán, chúng lao tới chạy lui như mãnh thú, thi triển tài năng chủng tộc của mình.
Còn hầu tước Bolton...vẫn đeo kính giả lập ngồi trong xe có phòng...
Ừm, tâm trạng của xác chết rất ổn định.
Một phút sau, xác chết cuối cùng cũng bị quấy rầy bởi một tiếng động lớn.
Xác chết tháo kính giả lập xuống.
Xác chết lập tức kinh hoàng...
…
Trong khu cấm kỵ tối tăm, một nhóm người liều mạng chạy lại.
"Ngươi nói coi ngươi che giấu làm cái gì, sớm thành thật thân phận của mình với ta thì đâu ra nhiều sát thương như vậy?"
Hà Kim Thu vừa chạy vừa nói. Nếu Khánh Trần tiết lộ danh tính của mình sớm hơn, hắn chẳng việc gì phải dụ những người khổng lồ đến đây! Cũng sẽ không dẫn hơn hai trăm chiến binh gen đến tìm Khánh Trần, giúp vương triều người khổng lồ điệu hổ ly sơn! Giờ thì hay rồi, những người khổng lồ ban đầu vì chuyện ở căn cứ tiền đồn đã bắt đầu nghi ngờ động cơ của hắn.
Lần này, đích thân hắn đến để ngăn chặn đối phương giết Bolton, sợ rằng chút niềm tin cuối cùng sẽ mất đi.
Mối liên kết và sự tin tưởng giữa Hà Kim Thu và Vương triều người khổng khó khăn lắm mới gây dựng lên được, giờ thì hay rồi, kiếm củi ba năm thiêu một giờ, nhưng hắn không còn lựa chọn nào khác, bởi vì Bolton buộc phải sống.
Khánh Trần cười nói:
"Sự bình tĩnh và ung dung của ông chủ Hà đi đâu mất rồi? Ta có cách giải quyết đây."
"Hả?"
Hà Kim Thu nhìn Khánh Trần.
Nhưng mà, trước hết không cần biết tên này có cách gì, lời nói của đối phương đã nhắc nhở hắn một câu.
Bởi vì sinh mệnh của hắn sắp kết thúc, tâm lý của hắn cũng bắt đầu dần dần mất cân bằng, không còn bình tĩnh như trước nữa.
Hà Kim Thu thở dài trong lòng, quả nhiên khi đối mặt với sự sống và cái chết, hắn không thể bình tĩnh được. Suy nghĩ một chút, hắn nói:
"Theo kế hoạch của ngươi đi."
Hầu tước Bolton đang ngồi trong xe có phòng, nhìn xuyên qua mô hình ba chiều trong xe, hắn nhìn hàng trăm người khổng lồ đang hoành hành bên ngoài, miệng bọn chúng từ từ há ra...
Trong mô hình ba chiều đó, những người khổng lồ trong toàn doanh trại sư đoàn ba chạy quanh trong chiếc quần thô, và thỉnh thoảng họ xé xác một người nào đó chơi đùa.
Hầu tước Bolton ngồi xem cảnh này như thể hắn đang xem một bộ phim kinh dị.
Giống như việc thức dậy vào nửa đêm để đi vệ sinh, đi từ phòng ngủ qua phòng khách, và sau đó phát hiện ra rằng có hàng trăm con ma trong phòng khách đang âm mưu giết ngươi.
Loại cảm giác này quá khó chịu, lập tức lấn át cả niềm vui cùng Người Nhà đi luyện cấp của hắn. CMN cái quái gì thế này!
Sư trưởng sư đoàn ba như hắn mới nhậm chức ngày đầu tiên, sư đoàn ba đã sắp mất rồi sao!? Khoan đã, quản gia đâu, tên Hà kia đâu?
Hầu tước Bolton hoang mang lo sợ, và phản ứng đầu tiên của hắn là yêu cầu quản gia tìm cách cứu hắn. Thế nhưng cả quản gia và Hà đều không thấy bóng dáng đâu.
Hai người này đã vứt lại hắn mà chạy trốn sao?
Lúc này, hắn đột nhiên nhìn thấy một tên khổng lồ có mái tóc bông xù ném một tên lính vào trong tán cây, rồi chậm rãi nhìn về phía xe có phòng nơi hắn đang ở.
Người khổng lồ từ từ đi về phía xe có phòng, đôi mắt của đối phương như thể đang nhìn vào một con hàu sống, sau đó đập dập con hàu đang sống sờ sờ này, lấy phần thịt bên trong ra và ăn lấy ăn để. Bolton rùng mình, chết rồi, vợ ta phải làm góa phụ rồi!
Hắn lấy điện thoại vệ tinh ra gọi cho vợ, điện thoại được kết nối, giọng nói dịu dàng của ngũ công chúa cất tiếng hỏi:
"Sao thế anh yêu?"
Bolton:
"Vợ à, trong lòng ta, nàng thuần khiết và hoàn mỹ như cát trắng trên bãi biển Barbudo, trong cuộc đời ta, nàng như suối trong núi ở Macha...quản gia?"
Ngũ Công chúa sững sờ trong giây lát:
"Cái gì mà lộn xà lộn xộn vậy, ở núi Macha làm gì có quản gia?"
"Núi Macha không có, nhưng chỗ ta có!"
Bolton phấn khởi:
"Quản gia dẫn theo Hà đến rồi, và cả rất nhiều người đang đến cứu ta!"
Ngũ Công chúa:
"Đang nửa đêm ngươi..."
Liên lạc đột nhiên bị cắt đứt!
Ngũ công chúa cũng mơ hồ theo, chuyện gì đang xảy ra vậy? Không đúng, Bolton đang gặp nguy hiểm!