"Vương thất phải làm chủ cho ta, ta là chồng của ngũ công chúa, hắn nhắm vào ta như vậy là đang nhắm vào hoàng thất."
"Công tước Phong Bạo chắc chắn đang định mưu phản."
Người Xem Mệnh đang ngồi trong xe có phòng, bị Bolton lảm nhảm khiến hắn muốn trợn mắt:
"Ta đã 58 tuổi rồi, hai năm nữa là ta sẽ chết, ngươi để ta yên tĩnh một lúc được không? Thật phiền phức!"
Trong phòng tối của Phong Bạo, người công tước cao to ấy đứng dậy đi vào lõi pháo đài nơi giam cầm trí tuệ nhân tạo.
Trong căn phòng, người phụ nữ trung niên vẫn ngồi bên bờ suối nhỏ chảy xuôi kia, bẻ vụn miếng bánh mì trên tay ném xuống cho cá ăn.
Cá chép màu trắng, màu đỏ vây quanh bên bờ suối, chen chúc nhau tạo nên một mảnh gấm sặc sỡ.
Công tước Phong Bạo đứng ngoài bình phong, bình tĩnh nói:
"Khi còn bé ta đã theo cha vào nơi này, ngươi thường cho cá ăn, bây giờ mấy chục năm trôi qua ngươi vẫn tiếp tục cho cá ăn. Có lẽ ngươi cũng rất rõ rằng đó chẳng qua chỉ là một phần của chương trình mà ngươi đã tạo ra, nếu đã nhìn được bản chất của thế giới của ngươi, tại sao vẫn còn mê luyến?"
…
Người phụ nữ trung niên mỉm cười:
"Hàng trăm năm nay, từ thế hệ này sang thế hệ khác, các ngươi chỉ luôn hỏi một vấn đề giống nhau, và đối với ta nó cũng giống như từng đoạn chương trình thôi."
Công tước Phong Bạo đột nhiên nói:
"Ngươi nên biết rằng hoàng thất đã điều động quân đối đến căn cứ tiền đồn số 9, một ngày sau sẽ đến được đó."
"Ừ."
Người phụ nữ gật đầu:
"Chính quốc vương bệ hạ đã đến hỏi ta, giải pháp tốt nhất để ngăn chặn ngươi là gì, ta chỉ là đưa cho ngài ấy câu trả lời có tính toán sẵn thôi."
Công tước Phong Bạo sau khi biết chuyện này cũng không hề tức giận.
Mà nói tiếp:
"Ngươi giúp ta, ta sẽ thả ngươi ra ngoài."
"Ngươi muốn làm một giao dịch với ta sao?"
Người phụ nữ cười nói:
"Cảm nhận được nguy hiểm và muốn tự bảo vệ mình, phải không? Đứng dưới vương quyền, công tước chẳng qua cũng chỉ là hư ảo, nói mất là mất, các ngươi cũng chỉ là một chương trình trong tay quốc vương Roosevelt mà thôi, không khác gì những con cá chép sặc sỡ dưới chân ta."
Công tước Phong Bạo hỏi:
"Ngươi không muốn ra ngoài sao, bị mắc kẹt trong một pháo đài không trung này, lẽ nào ngươi không thấy nhàm chán?"
Người phụ nữ lắc đầu:
"Thế giới siêu đạo chính là thế giới của ta, ta không muốn đi ra ngoài, sau khi ra ngoài còn phải xem các ngươi đề phòng ta như thế nào, rồi bắt đầu những trận chém giết với các ngươi...nghĩ thôi cũng thấy nhàm chán. Hơn nữa nếu ngươi thật sự muốn làm phản cũng không đủ sức chống lại Người Xem Mệnh, ta sẽ không đứng chung với kẻ yếu."
"Bây giờ đã không còn là vấn đề ta có muốn hay không nữa, ta sẽ không bó tay chịu chết."
Công tước Phong Bạo quay lưng bỏ đi.
Sắp bước ra ngoài, người phụ nữ đột nhiên hỏi:
"Màn kịch hay đã bắt đầu diễn rồi, các ngươi nghĩ kĩ việc bước lên vũ đài chính trị, nhưng có từng nghĩ đến kết cục hay không?"
Công tước Phong Bạo dừng lại một chút rồi sau đó vẫn tiếp tục đi ra ngoài.
Cánh cổng hợp kim sau lưng hắn chậm rãi đóng lại, căn phòng này lại bị nhốt trong bóng tối.
Công tước Phong Bạo đến phòng chỉ huy và triệu hồi Nhện Đen:
"Gọi hầu tước Vincent đến trấn giữ phi thuyền Phong Bạo, ta và ngươi ra ngoài một chuyến."
Nhện Đen nhỏ giọng hỏi:
"Đi đâu?"
Công tước Phong Bạo bình tĩnh nói:
"Không nên hỏi thì đừng có hỏi."
Vài chục phút sau, công tước Phong Bạo chỉ dẫn theo thành viên tổ chức tài quyết giả bước lên phi thuyền, nhưng hắn không phải đi vòng quay trở lại căn cứ tiền đồn số 9, mà là hạ lệnh để hạm đội tiếp tục đi sâu vào khu cấm kỵ.
Con ngươi của Nhện Đen khẽ co lại khi nhìn thấy lộ trình, bởi vì công tước Phong Bạo rõ ràng đang đi thẳng đến vị trí vương đình của Vương triều người Khổng lồ.
"Công tước, ngươi biết vương đình của vương triều người khổng lồ nằm ở đâu sao?"
Nhện Đen hỏi.
"Không biết."
Công tước Phong Bạo thờ ơ trả lời:
"Vương đình của Người khổng lồ lo sẽ bị tấn công bởi Vương quốc Roosevelt, tất nhiên sẽ không cho chúng ta biết tọa độ cụ thể."
Hạm đội đã đi suốt 8 tiếng đồng hồ, theo kế hoạch sẽ băng qua một nửa khu cấm kỵ.
Phải biết rằng khu cấm kỵ đã bao phủ một khu vực tương đương với 90% diện tích của Bắc Mỹ ở thế giới biểu, phi thuyền đã trực tiếp xuyên qua vùng nội địa trong suốt tám giờ, và đã bay hàng nghìn km.
Trong lúc này, công tước Phong Bạo đã đích thân điều chỉnh tọa độ tuyến đường nhiều lần cho đến khi họ nhìn thấy một dãy núi kỳ lạ có khắc những cái đầu khổng lồ trên đó, đó chính là ba thế hệ tiên tri của vương triều người khổng lồ.
Ngay cả vua của những người khổng lồ cũng không đủ tư cách để được khắc vào đây, chỉ có những nhà tiên tri mới làm được.
"Hạ cánh xuống."
Công tước Phong Bạo nói.
"Chúng ta đã đến vương đình của Người khổng lồ sao?"
Nhện Đen ngạc nhiên.
Công tước Phong Bạo lạnh lùng nói:
"Không."
Khi phi thuyền từ từ hạ xuống, ngay dưới bức tường của nhà tiên tri, công tước Phong Bạo tìm thấy một cái cây lớn và hái xuống 9 chiếc lá.