Nhưng cách quân phản kháng làm việc luôn thích núp sau lưng và xúi giục người khổng lồ tự nạp mạng, hơn nữa quy mô sức mạnh của quân phản kháng thực sự quá nhỏ, hoàn toàn không đủ điều kiện để hợp lực với vương triều người khổng lồ.
Bây giờ cuối cùng cũng có một nhân vật nặng ký lựa chọn phản bội vương quốc, đây là cơ hội ngàn năm có một của vương triều người khổng lồ.
Tất cả người khổng lồ đều nhìn vào vua của người khổng lồ, yên lặng chờ đợi.
Vua của người khổng lồ dựng thẳng cái lưng lom khom của mình!
Thời cơ đã đến!
Nếu cả ba thành phố Phong Bạo, thành phố Hắc Thủy, thành phố Phượng Hoàng đều chịu tổn thất ở đây, thì người khổng lồ sau đó sẽ chỉ phải đối mặt với thế lực của thành phố Bạch Ngân và trung ương vương thành.
Hai thế lực còn lại này chưa chắc có thể đủ sức cạnh tranh với người khổng lồ.
Người khổng lồ đứng khuất bóng trong khu cấm kỵ, bản thân họ giống như những thân cây to lớn, rắn rỏi, uy quyền và mạnh mẽ.
Họ dùng ánh mắt đầy mong chờ nhìn vào vị vua của mình.
Vua của người khổng lồ giơ cao quyền trượng:
"Huyễn!"
(Vì tương lai của Vương triều người khổng lồ, giết!)
Ngay lập tức, những người khổng lồ bắt đầu quay người, lao về phía căn cứ tiền đồn số 5, họ phải giết quân đội mặt đất của thành phố Phượng Hoàng đang rút lui kia, sau đó hợp nhất với Quân đội Thành phố Phong Bạo.
Họ muốn bước ra khỏi khu cấm kỵ và đứng lặng thật lâu dưới ánh mặt trời.
Phía sau người khổng lồ là lợn rừng, chó sói, sư tử, chó rừng và bò rừng liên tục lao ra ngoài.
Trên bầu trời, vô số loài chim rời khỏi tán cây, cất cánh bay lên không trung. Khi những đàn chim này bay lên bầu trời, cả bầu trời cũng bị che lấp.
Trong khu cấm kỵ rộng lớn có vô số sinh vật cùng sinh sống, lúc này đều bị người khổng lồ điều khiển để bắt đầu một cuộc chiến ồ ạt.
Đàn chim được chia thành ba nhóm, một nhóm dẫn đầu bởi một con đại bàng đầu hói to lớn, hướng thẳng về hướng phi thuyền Phượng Hoàng.
Hai tốp còn lại bay về hai phía chiến trường, như muốn bao vây toàn bộ trận địa.
Người khổng lồ cuối cùng cũng xông ra khỏi khu cấm kỵ!
Họ chạy ngày càng nhanh, nhanh đến mức khiến mặt đất rung chuyển!
Lúc này, Cuồng Phong của người khổng lồ ngẩng đầu lên, chợt nhận ra pháo đài không quân Phượng Hoàng không có trên bầu trời, nó đã sớm bay đi một nơi khác.
Tuy quân đội chủ lực của thành phố Phượng Hoàng vẫn ở đây, nhưng lại luôn cảm thấy nhánh quân chủ lực đó có phần...tàn tạ?
Cuồng Phong cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng hắn nhớ đến lời nói phấn chấn của quốc vương người khổng lồ, lập tức vứt những chi tiết đó ra sau đầu.
Hôm nay cho dù Phượng Hoàng còn ở đây cũng không tránh khỏi số phận rơi vào tay giặc.
...
Bờ biển phía tây của vương quốc Roosevelt, ở trung tâm của 'Căn cứ quân sự hàng đầu đế quốc'.
Miệng cống của một cái giếng sâu hoắm từ từ mở ra, từ trên cao nhìn xuống, trong bóng tối của chiếc giếng phát xạ kia dường như có một con đường dẫn đến luyện ngục ở trung tâm trái đất.
Âm thanh ầm ầm phát ra từ mặt đất, giống như một con thú khổng lồ đang gầm thét.
Chợt thấy trong bóng đen của giếng phát xạ, một tên lửa khổng lồ từ từ bị đẩy lên khỏi mặt đất bằng thiết bị hãm thủy lực. Trên đầu đạn màu đỏ có vẽ một tấm biển cảnh báo bức xạ màu vàng tươi, như sợ người khác không nhận ra sự nguy hiểm của nó.
Những người lính trong căn cứ kinh ngạc nhìn nó từ từ trồi lên mặt đất, như thể họ đang nhìn vào cây thươnng vĩnh cửu trong tay của thần Zeus trên bầu trời.
Tên mã của hỏa tiễn này chính là Vĩnh Hằng Chi Thương.
Căn cứ quân sự TOP của đế quốc này tồn tại đặc biệt cho các loại vũ khí như vậy. Ví dụ: có ít nhất 12 giếng phát xạ như vậy và có tới 1.600 đầu đạn được cất giữ.
Âm thanh máy móc khớp với nhau lách cách vang lên, Vĩnh Hằng Chi Thương đã đạt đến độ cao phóng xạ.
Binh lính trong giếng phát xạ bắt đầu nhanh chóng sơ tán, trong sở chỉ huy cách đó 500 mét, chỉ huy căn cứ quân sự lấy ra một chiếc hộp đen, cắm một chiếc chìa khóa nhỏ vào, nhưng không vặn nó.
Hắn hỏi sĩ quan phụ tá đứng bên cạnh:
"Quốc vương có lệnh chưa?"
Sĩ quan phụ tá lắc đầu:
"Vẫn chưa."
Viên chỉ huy nhìn vào báo cáo trận đánh trong mạng lưới quân sự: Tập đoàn quân Phong Bạo đã phá hủy căn cứ tiền đồn số 5.
Vương triều người khổng lồ xuất hiện, số lượng lên tới hàng chục nghìn.
Quân đội chủ lực của thành phố Phượng Hoàng đã thiệt hại hơn 15%.
Từng dòng báo cáo trận chiến lần lượt được truyền đến khiến viên chỉ huy lo lắng không thôi.
Cuộc chiến này có chút ngoài ý muốn, vốn là đi đánh vương triều người khổng lồ, sao đột nhiên lại nhảy ra một công tước làm phản?
Công tước Phong Bạo này quả thực đáng ghét, để chuẩn bị cho cuộc nội chiến này, đối phương không biết đã lên kế hoạch trong bao nhiêu năm.