Lần này hắn lại bắt chước lần nữa, kết quả vẫn bị Joker chơi lại một vố!
Quốc vương dùng cả đời, hai cứ điểm trên không, hàng trăm khí cầu máy chỉ để đổi lại một cánh cửa của Joker!
Cái giá này quá đắt!
Công tước Phong Bạo sầm mặt, hắn vừa mới được khen ngợi thì bây giờ lại biết được tin kế hoạch thất bại.
Tên lửa rơi xuống giết chết vô số dã thú trong khu rừng cấm kỵ.
Nhưng thế thì có ích gì, khu rừng cấm kỵ chiếm cứ phần lớn đất đai ở đại lục phía Tây, đám dã thú họ thấy được chẳng đáng là bao.
Sở dĩ người khổng lồ mang đám dã thú ấy ra là bởi vì số lượng người khổng lồ quá ít, chỉ có thể khống chế bằng đấy dã thú.
Bây giờ, nếu tộc người khổng lồ có được vài bán thần thật, hơn nữa tất cả đều có thiên phú ngự thú thì vương quốc Roosevelt nghỉ chơi được rồi, chỉ riêng loài chuột trong khu rừng cấm kỵ đã có thể hủy diệt một vương quốc.
Vì thế, những thiệt hại mà họ gây ra cho tộc người khổng lồ… Là bằng 0!
Tổn thương lớn nhất có lẽ là khiến người khổng lồ khi ngửa mặt lên trời cười to thì bị sặc.
Công tước Phong Bạo không thể chịu đựng được thất bại này.
Hai bên đều sử dụng mật thược chi môn, nhưng vương triều người khổng lồ không tổn thất gì cả, mà bên hắn, kế hoạch quốc vương tiêu tốn cả đời để thực hiện lại thất bại trong gang tấc.
Chẳng khác nào quốc vương sống uổng phí một đời!
Đột nhiên có người hoảng sợ hô lên:
“Bệ hạ!”
Công tước Phong Bạo quay đầu lại, bỗng thấy cha ruột của mình lảo đảo như sắp gục ngã.
Đả kích lần này quá lớn, ngay cả Người Xem Mệnh cấp bậc bán thần cũng không chịu đựng được sự thất bại này.
Hắn dùng gần 40 năm mưu tính hết thảy, vậy mà bây giờ lại bị hủy hoại…
May sao quốc vương chung quy cũng là bán thần, là người kinh qua bao sóng to gió lớn, hắn từ từ đứng vững.
Quốc vương nhìn công tước Phong Bạo:
“Ngươi…”
Công tước Phong Bạo quỳ một chân:
“Là ta vô dụng.”
Quốc vương lắc đầu:
“Ta và ngươi đều là người có nội tâm mạnh mẽ, đừng giận cá chém thớt lên người ngoài. Đây không phải là lỗi của ngươi, cuộc chiến mưu tính cả đời lại bị né tránh tài tình như vậy, ngươi không ngờ tới, ta cũng không ngờ.”
Bây giờ quốc vương đã bình tĩnh lại, thể hiện khí phách quyết đoán của mình. Chuyện đã xảy ra rồi, rối rắm cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa…
Chẳng lẽ nhất định phải tìm một người gánh vác mọi trách nhiệm ư? Có lẽ không cần thiết.
Điều họ cần làm hiện giờ là đoàn kết tất cả mọi lực lượng để giải quyết việc này.
Quốc vương nhẹ giọng, nói:
“Phải giết chết Joker, nghĩ mọi biện pháp giết hắn đi. Ta đã thấy được tương lai, nhưng tương lai này không phải không thể thay đổi, chỉ cần giết hắn thì mọi chuyện sẽ chấm dứt.”
Joker.
Đây chắc chắn là cái tên mà vương quốc Roosevelt không có cách nào làm lơ.
Công tước Phong Bạo nhớ đến lời tiên đoán của nhà tiên tri đệ nhất, bỗng thấy ớn lạnh.
Đó là số phận ư?
Không, vương quốc vẫn có được căn cơ hùng mạnh khó có thể tưởng tượng, lực lượng ấy không phải là thứ vương triều người khổng lồ hay đại lục phía Đông có thể địch lại được.
Công tước Phong Bạo cảm thấy, lời tiên đoán này nhất định có thể bị thay đổi, như lời tiên đoán từng được viết lại bởi các đời Người Xem Mệnh mạnh mẽ.
Quốc vương mở hội nghị, hắn sắp sửa thay đổi sách lược… Nếu đã không xử lý được người khổng lồ của đại lục phía Tây thì họ đi ra ngoài đại lục này, mang tai họa đến cho đại lục phía Đông
Đế quốc phải bắt đầu một cuộc viễn chinh mới.
…
Khác với bầu không khí ngột ngạt trong hoàng cung Roosevelt, khu rừng cấm kỵ chìm trong sự vui sướng yên bình.
Mới đầu khi mọi người bị mật thược chi môn truyền tống về, không nhìn thấy khung cảnh nổ tung thì hãy còn ngơ ngơ ngác ngác.
Mọi người chỉ cảm thấy chưa tận hứng.
Nhưng khi họ thông qua ngôn ngữ của nhà tiên tri nhìn thấy những gì đối phương thấy, biết mình đã tránh thoát một kiếp nạn như thế nào…
Tức khắc người khổng lồ cực kỳ, siêu cấp, cực độ sùng bái người bạn trong lời tiên đoán vĩ đại!
Đó không phải là bạn bè nữa rồi, bây giờ Khánh Trần trở thành anh hùng cứu vớt cả vương triều người khổng lồ!
Nguời khổng lồ “oa” hết tiếng này đến tiếng khác, Khánh Kỵ nghe mà đau cả đầu.
Zard nhìn những người khổng lồ kia:
“Oa!”
…
Đại Vũ ở bên cạnh nhìn Zard với khuôn mặt không cảm xúc:
“Đừng dạy cho những người khổng lồ này nói CMN hay trâu bò, cảm ơn.”
Zard:
“Sao ngươi biết ta muốn dạy, ngươi là con giun trong bụng ta à?”
Đại Vũ:
“…”
Nhà tiên tri nhìn Khánh Kỵ với vẻ khó hiểu:
“Ta rất muốn biết người bạn vĩ đại kia đoán được mọi việc bằng cách nào, hắn cũng có năng lực dự đoán tương lai ư?”
Khả năng tiên tri này giống như thần linh vậy.
Thậm chí có một khoảnh khắc nào đó nhà tiên tri của tộc người khổng lồ cảm thấy Khánh Trần cũng có thiên phú chủng tộc tiên tri, hơn nữa đã bước chân vào cảnh giới thứ ba Số mệnh đã định.