Nhưng những Người Nhà lại giống như kẹo mạch nha, cánh tay giống như bị dính chặt vào trong dây thép, quăng cách nào cũng không quăng ra được.
Khi chiến sĩ thú nhân bị bắt đứng tại chỗ muốn thoát khỏi dây thép, sườn núi ở nơi xa đột nhiên vang lên tiếng súng.
Đạn bắn lén lớn chừng một bàn tay phá không bay đến.
Đột nhiên, một viên đạn bắn xuyên qua hốc mắt của chiến sĩ thú nhân, bắn lủng xương sọ của nó, óc, máu phun ra phạm vi mười mét xung quanh nó.
Một chiến sĩ thú nhân từ từ ngã xuống, Người Nhà phụ trách đối phó nó lập tức tháo dây thép ra, đi giúp đỡ tiểu tổ khác.
Trận chiến đấu này không có cao thủ tham gia, Hội Phụ Huynh lấy sức mạnh tập thể, hợp tác tác chiến chiến thắng.
Cao thủ không thể nào bảo vệ hộ tống họ suốt đời, họ phải học được cách tự chống đỡ một phía.
Sau này, chuyện này sẽ thường xuyên xảy ra.
Tiểu Thất quay đầu nhìn về phía bóng dáng máy bay trực thăng rời đi, họ đều muốn cho người ngồi trên máy bay trực thăng kia biết được, thật ra hắn không cần phải mệt như thế, cũng không cần phải tranh thủ thời gian như vậy, hắn còn có đồng hội.
Hội Phụ Huynh không còn là một tổ chức nhỏ cần được che chở, nó đã bắt đầu trưởng thành thành một cây lớn che trời, cành lá tốt tươi.
Lúc này, ở lưng núi phía Bắc cũng có thành viên thuộc tổ chức vương quốc yên lặng lẻn vào, họ dùng chiến sĩ thú nhân xung phong chính diện, lại tính toán âm thầm lặng lẽ đi đánh lén.
Nhưng mà họ còn chưa kịp xông lên giữa sườn núi, đã thấy trên đường núi phía trước lại một lần nữa có hơn một trăm người mặc quần áo ngụy trang lao xuống.
Đã có tổ A, đương nhiên phải có tổ B.
Người phụ trách tổ A là Tiểu Thất.
Người phụ trách tổ B là Tiểu Ngũ.
Khánh Trần ngồi trên máy bay trực thăng, yên lặng nhìn xuyên qua cửa sổ quan sát chiến trường, hắn cười hỏi Lưu Đức Trụ đang điều khiển máy bay trực thăng:
“Hội Phụ Huynh xưa đâu bằng nay, nhưng mà ngươi học lái máy bay từ lúc nào thế?”
Lưu Đức Trụ cười nói:
“Cũng mới học không được bao lâu, dù sao cũng rảnh rỗi... Bây giờ trong nhà có cả đống tiền, cái gì cũng muốn học, ta còn đang muốn điều khiển máy bay trực thăng dẫn ba mẹ ta ra ngoài hóng gió nữa kìa.”
“Mọi chuyện đều đang dần tốt lên.”
Khánh Trần nhìn ra phương xa, nơi đó có sáu điểm đen đang nhanh chóng đến gần, cách rất gần mới có thể nhìn thấy rõ ràng, đó là sáu chiếc máy bay chiến đấu.
Lưu Đức Trụ nói:
“Đã đến nơi cách bia ngắm 10 km, độ cao so với mặt biển hiện tại là 3800, gió cấp độ 5. Sáu chiếc máy bay chiến đấu này cất cánh từ căn cứ không quân Ramstein, nhằm về phía chúng ta, nhưng mà không thành vấn đề.”
Khánh Trần gật đầu. Hắn mặc wingsuit mở cửa cabin ra, nhún người nhảy xuống, thuận theo dòng khí bay về phía bia ngắm.
Lưu Đức Trụ điều khiển máy bay trực thăng đi theo, chuẩn bị cứu viện bất cứ lúc nào.
Hai người Khánh Trần và Lưu Đức Trụ giống như không thèm để mắt đến sáu chiếc máy bay chiến đấu kia.
Hôm nay chỉ đi làm huấn luyện thường ngày, không có chuyện gì khác.
Khánh Trần cách bia ngắm càng lúc càng gần, máy bay chiến đấu ở phía sau cũng càng lúc càng gần.
Tốc độ của Khánh Trần đã rất nhanh, nhưng sáu chiếc máy bay chiến đấu ở phía sau lại càng nhanh, gần như mới chớp mắt là đã đến!
Trong máy bay chiến đấu, người điều khiển mặt lạnh tanh ngồi ở bên trong:
“Đã phát hiện mục tiêu, 710, ngươi đi phá hủy máy bay trực thăng, những người còn lại đi theo ta, cùng nhau dùng hỏa lực bao phủ toàn bộ bên dưới.”
“Đã nhận được.”
“Đã nhận được.”
Máy bay chiến đấu càng lúc càng gần, Khánh Trần lại giống như hoàn toàn không nhìn thấy chúng nó, không hề lo sợ!
Họ bay theo đội hình chữ nhân (人),một chiếc máy bay chiến đấu trong số đó đột nhiên phóng ra đạn đạo theo dõi, mục tiêu chính là muốn phá hủy chiếc Aribus sư tử châu Mỹ trị giá 27 vạn đô la Mỹ kia1
Nhưng chuyện kỳ lạ đã xảy ra, khi đạn đạo bay quay khu vực kia, không ngờ lại trật khỏi vector vốn có, lập tức rơi xuống mặt đất.
“Xảy ra dị thường, nghi ngờ hệ thống bắn đạn đạo bị trục trặc, đề nghị được phóng đạn đạo lại một lần nữa.”
“Đồng ý.”
Máy bay chiến đấu phụ trách tấn công máy bay trực thăng phóng toàn bộ năm viên đạn đạo còn thừa ra ngoài, nhưng có một chuyện không hề ngoài ý muốn, khi đạn đạo bay đến khu vực kia, năm viên đạn đạo lại đồng thời bắn về phía dãy núi Alps.
Giống như nơi đó có lực hút kỳ lạ nào đó, điều khiển toàn bộ lực hấp dẫn!
Đội trưởng tiểu đội chém đầu đột nhiên nói:
“Không xong, đổi đường bay, vòng qua khu vực kia!”
Chỉ trong chốc lát, sáu chiếc máy bay chiến đấu đồng loạt nghiêng thân máy bay, muốn tránh đi không vực kỳ lạ kia. Đội trưởng đột nhiên nhìn thấy trong tầng trời mây đang có một cô gái thắt tóc hai chùm nhanh chóng rơi xuống. Cô gái đó mặc quần áo thể thao cực kỳ giống Khánh Trần, khí lưu dâng trào quanh thân nàng giống như sóng biển.