Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 774: Ám Sát Lý Trường Thanh 4




Lão Cửu vừa nhìn thấy Vương Bính Tuất đi ra đã chửi ầm lên:

"Ngươi CMN, bà chủ tốt với ngươi như vậy, chẳng phải nàng là người đã cứu mẹ ngươi sao, tại sao bây giờ ngươi lại phản bội nàng?"

Vương Bính Tuất hỏi lại:

"Ngươi đã thay nàng chịu 9 phát đạn, còn nàng đã cho ngươi cái gì, chẳng phải ngươi vẫn là kẻ vô danh bên cạnh nàng sao?"

Lão Cửu cười lạnh:

"Vậy ngươi thử lại đây xem, ta sẽ chứng minh cho ngươi thấy, các ngươi sẽ phải trả cái giá đắt như thế nào để giết chúng ta."

Lý Trường Thanh không thèm nhìn Vương Bính Tuất, quay sang hỏi Tiểu Ưng đang run lẩy bẩy trước mặt nàng:

"Chuyện khiến ta cảm thấy bất ngờ nhất là ngay cả ngươi cũng dám đứng ra bảo vệ ta."

Tiểu Ưng run rẩy nói:

"A….A?"

Hắn chỉ là một tên chiến sĩ gen cấp E mới tiêm liều thuốc biến đổi gen thôi mà, thật ra hắn cũng không nghĩ mình sẽ xuống xe để bảo vệ Lý Trường Thanh đâu.

Nhưng hắn không đi không được, lão Cửu đã nói mấy câu hùng hồn như thế, chẳng lẽ hắn lại không xuống xe.

Lý Trường Thanh cười nói với Jindai Tougo:

"Lúc đi trên đường ta mới nhận ra điện thoại của mình bị làm nhiễu sóng, lúc đó ta còn thắc mắc không biết điện thoại mình bị hack từ bao giờ? Mãi sau ta mới biết, làm gì có hacker nào, các ngươi chỉ cần đặt một thiết bị làm nhiễu sóng trong xe của ta là được. Lúc đầu ta còn không nghĩ ra, nhưng khi chiếc xe dẫn đầu bỗng phanh gấp khiến cả đoàn xe phía sau đâm cả vào nhau, mãi đến lúc đó ta mới biết nội ứng ngồi ngay trong chiếc xe đầu tiên, trong chiếc xe đầu tiên chỉ có mình Vương Bính Tuất là cấp B, nếu những người khác là nội ứng thì hắn có thể giải quyết dễ dàng trước khi chuyện đó xảy ra, nên chắc chắn hắn là nội ứng."

Jindai Tougo vỗ tay cười nói:

"Chỉ có những phương pháp đơn giản như vậy mới có thể qua mắt ngươi."

"Chẳng phải những tay bắn tỉa của ngươi đã tìm được chỗ ngắm bắn thích hợp rồi sao, sao họ còn chưa nổ súng?"

Lý Trường Thanh bình tĩnh hỏi:

"Ta cảm thấy có người đang nhắm vào ta, họ không chắc chắn bắn trúng ta sao?"

"Ngươi có thể cảm nhận được những người đang ngắm vào ngươi từ khoảng các 600 mét sao, xem ra cấp bậc của bà chủ Trường Thanh cao hơn nhiều so với suy nghĩ của ta.”

Jindai Tougo vẫn không di chuyển chút nào:

"Ta chỉ có một thắc mắc, ngươi học phương pháp tu luyện này ở đâu, ta biết chắc chắn ngươi không phải giác tỉnh giả."

Lý Trường Thanh tò mò nói:

"Các ngươi chắc chắn ta sẽ chết ở đây đêm nay sao?"

Jindai Tougo cười nói:

"Nếu không có sáu tay bắn tỉa đang mai phục trên kia thì có lẽ chúng ta cũng không nắm chắc giết được ngươi."

Trên đời chỉ có ba loại siêu phàm giả là người tu hành, giác tỉnh giả và chiến sĩ gen.

Chiến sĩ gen chắc chắn sẽ không bao giờ có thể đạt đến cấp A, sau mỗi lần tiêm thuốc biến đổi gien, gien của họ sẽ được nối thêm những đoạn gien khác, sau khi chiến sĩ gen chết cũng không sinh ra cấm địa.

Nếu Lý Trường Thanh là giác tỉnh giả thì cách tấn công của nàng sẽ không như thế, vì phần lớn năng lực của giác tỉnh giả không liên quan gì đến chiến đấu, cũng không phải năng lực của giác tỉnh giả nào cũng có sức sát thương lớn như của Lý Đông Trạch.

Chỉ có những người tu hành mới tấn công như thế.

Cũng như những gì Ương Ương từng nói trước đây, giác tỉnh giả chỉ có thể làm phụ trợ hoặc đánh dã, thậm chí là dã quái, chỉ có những người tu hành mới có thể làm nhân vật chính, vì vốn dĩ năng lực của họ đã mạnh hơn chiến sĩ gen và giác tỉnh giả rồi.

Nhưng theo những gì gia tộc Jindai điều tra được, không có tài liệu nào có nhắc đến việc Lý Trường Thanh từng bái sư học nghệ, thậm chí trước đây mọi ngươi còn nghĩ nàng chỉ là một cô gái trói gà không chặt.

Mãi đến khi nàng giết một cao thủ của Kashima chỉ bằng một đòn rồi nhảy từ tầng 10 xuống dưới mà không xây xước gì.

Chuyện này thật kì quái, tại sao thực lực của nàng lại cao như vậy, nàng đã học phương pháp tu luyện đó từ ai.

Ngay cả những tổ chức tu luyện chính thống cũng hiếm khi xuất hiện người có thực lực như nàng!

….

Lúc này, có một người phụ nữ mặc áo choàng bằng vải bố màu đen đang đứng trên sân thượng của một cao ốc nào đó, đón gió của thành phố số 18.

Cơn gió thổi qua khiến áo choàng trên người nàng bay bay.

Người phụ nữ đang bình tĩnh nhìn những chuyện xảy ra trên con phố cách mình ba nghìn mét.

Như thể 3000 mét chỉ là một khoảng cách nhỏ nhoi trong mắt nàng.

Trên vai của nàng có một con Lục Nhãn Ô Nha (quạ sáu mắt) đang đậu.

Lách cách một tiếng, cánh cửa hành lang sau lưng nàng bị người khác đẩy ra, Lý Đông Trạch chậm rãi lại gần nàng:

"Tam Nguyệt, ngươi đã đến."

"Đêm nay sẽ có cấp A tử vong.”

Tam Nguyệt trả lời ngắn gọn.

Ý nàng là vì đêm nay sẽ có siêu phàm giả cấp A phải chết nên nàng mới đến.

Người phụ nữ buộc tóc đuôi ngựa, gương mặt trái xoan của nàng không trang điểm, tuy nhìn rất mộc mạc nhưng không hiểu tại sao lại rất có sức hút.