Sau khi ba chiếc xe Pickup đi qua cửa kiểm soát, điện thoại của Tôn Sở Từ bỗng nhận được thông báo: Tài khoản của hắn được cộng 85.000 tệ tiền thưởng, ngoài thông báo này, hắn còn nhận được một thông báo khác ghi là số tiền này sẽ được miễn thuế thu nhập.
Tôn Sở Từ không nói gì, vừa rồi hắn còn tưởng thu hoạch lần này của mình sẽ bị cắt xén, không ngờ bây giờ hắn lại nhận được toàn bộ số tiền.
Bầu không khí trong xe rất im lặng, ngay cả người hay nói như Đoàn Tử cũng không nói gì, bộ đàm cũng không vang lên bất cứ giọng nói nào.
Khánh Trần cười nhìn Tôn Sở Từ:
"Các ngươi ở tại chỗ nào trong thành phố số 10?"
Tôn Sở Từ do dự một lúc, hắn không biết mình nên cử xử như thế nào với một nhân vật lớn ở thế giới trong mới phải phép, nên thận trọng nói:
"Chúng ta ở Ngưng Bích bắc nhai trong khu thứ năm…."
Khánh Trần nhớ lại bản đồ của thành phố số 10, sau đó lập tức tìm ra vị trí của Ngưng Bích bắc nhai trên đó.
Hắn nói:
"Chỗ ta ở chỉ cách các ngươi một ngã tư, sau này các ngươi có chuyện gì cần giúp đỡ thì có thể gọi điện thoại cho ta."
Tôn Sở Từ sửng sốt:
"Ngài không ở trong khu Tam Thượng sao?"
"Đừng gọi ta là ngài.”
Khánh Trần cười nói:
"Các ngươi không cần cẩn thận như vậy, dù sao thì ta cũng phải cảm ơn các ngươi đã cho đi nhờ đoạn đường này."
Hai căn nhà mà ông lão mua cho hắn đầu ở khu thứ ba.
Nhưng vì Khánh Trần lại nghĩ nếu ở khu Tam Thượng thì rêu rao quá, nên hắn không định ở đó.
Khu Tam Thượng ở thành phố số 10 là nơi tập trung của giới thượng lưu, nghe nói rất nhiều minh tinh và diễn viên nổi tiếng đều ở đó, nếu hắn chuyển đến đó, rất có thể sẽ bị đám nhà báo tình cờ chụp được.
Cho nên, hắn đã sớm thuê một căn nhà ở khu thứ năm, tuy là khu thứ năm nhưng từ đó đến trung tâm tình báo chỉ mất khoảng 20 phút đi xe.
"Đúng rồi.”
Khánh Trần nhìn Tôn Sở Từ:
"Các ngươi đều là sinh viên ở thế giới ngoài sao? Dựa vào những gì Đoàn Tử từng hỏi ta lúc trước, có thể thấy các ngươi đều là học sinh tốt."
Tôn Sở Từ ngập ngừng một lúc, cuối cùng hắn cũng nói:
"Chúng ta đều là sinh viên đại học ở Trịnh thành của thế giới ngoài, nhưng vì thi đại học ở thế giới ngoài không khắt khe như thế giới trong nên số lượng sinh viên ở thế giới ngoài rất nhiều."
Đoàn Tử còn bổ sung:
"Tôn Sở Từ chính là chủ tịch hội học sinh ở Trịnh thành."
Tôn Sở Từ lắc đầu:
"Cũng không có quyền hành gì."
Đến tận bây giờ những sinh viên này mới thật sự coi Khánh Trần là dân bản địa ở thế giới trong, bây giờ chẳng còn ai nghi ngờ hắn cũng là người du hành nữa.
Khánh Trần hỏi:
"Đúng rồi, ở Trịnh thành có tổ chức người du hành nào nổi tiếng không?"
Tôn Sở Từ nghĩ một lúc rồi nói:
"Trong thành phố có ba tổ chức khá nổi tiếng, nhưng vì những người du hành ở Trịnh thành rất hay đấu đá với nhau nên danh tiếng các tổ chức không tốt lắm."
"À.”
Khánh Trần gật đầu:
"Vậy ở những nơi khác có tổ chức người du hành nào rất nổi tiếng không?"
Tôn Sở Từ nghĩ một lúc rồi nói:
"Côn Lôn, Cửu Châu, Ma Trận, Bạch Trú, Hồng Diệp…..Đây là những tổ chức khá nổi tiếng trong nước. Bạch Trú là tổ chức ở gần Trịnh thành nhất, nghe nói tổ chức đó rất lợi hại."
Khánh Trần ngạc nhiên, thanh danh của Bạch Trú đã lan đến tận Trịnh thành rồi sao?
…
"Bạch Trú? Cái tên này nghe thật lạ.”
Khánh Trần bình tĩnh nói:
"Theo những gì ta biết, thành phố số 18 ứng với Lạc thành ở thế giới ngoài không, chẳng phải Bạch Trú sẽ hoạt động ở thành phố số 18 sao?"
Bây giờ phần lớn người ở thế giới trong đều biết chuyện thành phố ở thế giới ngoài ứng với các thành phố ở thế giới trong, thậm chí rất nhiều câu truyện lịch sử ở thế giới ngoài cũng bị người du hành mang đến đây.
Cho nên, Khánh Trần biết thành phố nào ở thế giới ngoài ứng với thành phố nào ở thế trong cũng là bình thường.
Tôn Sở Từ nói:
"Từ trước đến nay Bạch Trú luôn hoạt động ở thành phố số 18, nghe nói họ còn phá hủy rất nhiều kế hoạch của Jindai và Kashima…."
Khánh Trần gật đầu:
"Tổ chức này làm rất tốt, ta cũng không thích Jindai và Kashima."
Tôn Sở Từ nói:
"Lúc trước tổ chức này hành động rất bí mật nên đa phần mọi người đều không biết, nhưng dạo gần đây họ tham gia vào rất nhiều chuyện lớn nên mới bại lộ. Bây giờ không ít người du hành ở Trịnh thành đang định đến Lạc thành gia nhập Bạch Trú."
Khánh Trần nghi hoặc:
"Trong Trịnh thành không có tổ chức người du hành nào lợi hại sao?"
"Không có.”
Tôn Sở Từ lắc đầu:
"Cũng không phải không có, sau khi những tổ chức người du hành ở Trịnh thành được thành lập, những chuyện họ làm đều không phải tốt lành gì. Họ lợi dụng năng lực của mình để bắt mọi người nộp phí bảo hộ, nếu những người đó phát hiện ra ai là người du hành thì chắc chắn họ sẽ đến tận nhà, bắt người đó trở thành người vận chuyển hàng hóa từ thế giới trong ra thế giới ngoài cho họ."