Nhân Gian Băng Khí

Chương 269




Không khí ngưng trọng lan tràn.

Bên trong phòng hội nghị, không ai nói chuyện, mỗi người đều ngồi thẳng tắp tựa như những quân nhân chính qui, mắt nhìn chằm chằm về phía trước. Chỉ có vài ngươi hoặc không quan tâm, có vài người dùng ánh mắt trao đổi vơi nhau một cách lặng lẽ, rồi lập tức ngồi thẳng lại.

Nơi này là tổng bộ của tổ Long Hồn dị năng, không biết Liệt Hỏa vì nguyên nhân gì đó mà phát ra mệnh lệnh triệu tập khẩn cấp, phàm là tất cả thành viên trên người không có nhiệm vụ phải lập tức trở về. Trong gian hội nghị này đã có chín người ngồi, trong đó có sáu người hắn đã gặp. Phân biệt là Thiết Tướng, Mân Côi, Quỷ Hỏa, Kim Cương, Thổ Phỉ và Yêu Linh. Còn có bốn người khác, một nam tử trung niên năm mươi tuổi và một thiếu nữ còn trẻ khoảng hai mươi tuổi, Sở Nguyên cũng không biết danh hiệu bọn họ và năng lực của từng người, còn bọn họ từ khi vào đến giờ không hề nói chuyện với nhau. Ngoại trừ khi thấy Sở Nguyên vừa vào thì này hai người lộ ra vẻ hơi kinh ngạc, nhưng lập tức sau đó không có biểu hiện gì.

Quỷ Hỏa là một nam tử gần ba mươi tuổi, năng lực của hắn giống như Liệt Hỏa, đều là người có khống hỏa dị năng, nhưng tu vi khẳng định không thể bằng được Liệt Hỏa. Về phần Kim Cương, hắn giống như Thiết Tương đều là người kim hệ dị năng, nhưng hai người lại có bất đồng khá căn bản. Thiết Tướng có năng lực khống chế kim loại, còn Kim Cương có năng lực thực chất hóa, có thể biến thân thể mình trở nên giống như mình đồng da sắt, không sợ đao thương. Nhưng đao thương không vào cũng không có nghĩa là hắn vô địch. Lực xuyên thấu cường đại của súng lớn thì có thể bắn hắn nát bét, chỉ là những thứ súng này cũng không có bao nhiêu người sử dụng, Kim Cương quả thật được mệnh danh là phó đao thương bất nhập. Bất quá nếu bị một viên đạn bắn thẳng vào người, hắn cũng sẽ rất đau..

Dị năng tổ. Phải nói bao bồm tất cả những người mọi lứa tuổi, mọi lĩnh vực trong tổ chức Long Hồn. Bên trong người ta có thể thấy gặp những lão nhân cổ lai hi, cũng có thể thấy những tên mặt non choẹt. Long Hồn mặc kệ già hay trẻ, chỉ cần là nhân tài về phương diện nào đó, bọn họ sẽ toàn lực triệu tập, sau này những người này sẽ cả đời để quốc gia sử dụng. Ở Long Hồn không có từ hưu trí, chỉ cần ngươi còn sống, chỉ cần ngươi còn có thể động đậy, ngươi sẽ phải xuất lực vì quốc gia. Phần lớn họ giống như các siêu cấp cao thủ, đặc biệt cao thủ ở dị năng tổ vốn không nhiều lắm, người như thế cũng có rất ít. Do đó có thể lợi dụng được sẽ tận lực lợi dụng, trừ phi bọn họ thật sự già gần xuống lỗ, hoặc là bị trọng thương không thể tiếp tục xuất lực cho quốc gia, mới có thể được quốc gia cho phép nghỉ ngơi trong phần còn lại của cụôc đời. Đối với việc này, từng người trong Long Hồn tổ đều rất rõ ràng, nhưng tuyệt đại bộ phận bọn họ đều là tự nguyện cả. Những người này đều gia nhập Long Hồn với ý nghĩ vi quốc tẫn trung, vi gia tẫn hiếu, phụng hiến toàn bộ sức lực của mình để bảo vệ quốc gia. Chỉ là cũng có số ít cực nhỏ người bị buộc phải gia nhập, nguyên nhân rất đơn giản: siêu cấp cao thủ này một khi bị phát hiện, sẽ phải gia nhập Long Hồn thuần phục tổ quốc, hoặc là chịu giam lỏng để tránh làm hại cho xã hội. Xuất lực cho quốc gia không chỉ có ý nghĩa rất lớn, mà còn được tự do nơi nơi lữ hành, trong khi làm nhiệm vụ cho Long Hồn cũng có thể rất tự do. Nhưng nếu một khi đi làm nhiệm vụ, họ sẽ gặp nguy hiểm khá lớn. Nếu lựa chọn không phục vụ cho quốc gia, vậy coi nhự sẽ mất tự do. Mặc dù không ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường, nhưng mặc kệ muốn đi đâu, làm cái gì, nhất cử nhất động đều bị người giám thị. Sau khi cân nhắc, có người cuối cùng gia nhập Long Hồn. Nhưng cũng còn có rất nhiều người tình nguyện chịu sự giám thị nhưng cũng không muốn gia nhập Long Hồn, bọn họ không một thân bổn sự siêu tuyệt, đời này cũng đừng nghĩ động thủ lần nữa, nếu không người thứ nhất ra tay đối phó với bọn họ khẳng định sẽ là Long Hồn. Trừ phi bọn họ vứt bỏ quốc tịch Trung Quốc gia nhập quốc tịch khác.

Tổng thể mà nói, Long Hồn là một tổ chức thần bí cực độ có những mối quan hệ phức tạp. Bên trong cao thủ nhiều như mây, tùy tiện xuất ra một người đều là một nhân vật Đại tông sư. Nhưng cao thủ này cả đời đều muốn sống lặng lẽ không có tiếng tăm. Mặc kệ bọn họ phục vụ cho quốc gia nhiều đến đâu, hay cống hiến cho xã hội và nhân dân đến như thế nào, họ sẽ vĩnh viễn không có khả năng được tuyên dương ra ngoài, cũng không có khả năng sẽ có người nhớ được tên họ. Lưu lại chỉ có bản ghi chép về danh hiệu và những hoạt động được lưu trữ ở tủ án khố của Long Hồn

Mọi người phòng hội nghị, không có một ai mở miệng nói chuyện gì nhiều, tất cả mọi người trao đổi rất có lựa chọn hoặc trầm mặc. Sở Nguyên và Thiết Tương, Mân Côi, Quỷ Hỏa, Kim Cương ngồi ở một bên, bốn người khác ngồi ở phía đối diện, đều đang đợi. Có hai người trung niên nam tử và nữ tử trẻ tuổi hắn chưa gặp bao giờ, nhưng lại không ngừng lướt ánh mắt về phía hắn. Ánh mắt của trung niên nam tử tràn ngập vẻ quan sát, hắn có lẽ đã biết thân phận của Sở Nguyên. Chỉ là lần đầu gặp mặt có vẻ hơi tò mò, hắn lại cứ thỉnh thoảng liếc mắt quan sát. Còn cô gái trẻ tuổi thì tất cả đều là ánh mắt rất tò mò

Cô gái này mặc dù không phải là một mỹ nữ, nhưng cũng tuyệt không khó coi, khí chất của nàng rất tốt, cộng thêm một bộ quần áo vải nhẹ làm cho người ta có một loại rất văn tĩnh, rất thoải mái, thuộc loại người chỉ liếc mắt nhìn là không thế nào dời khỏi người được, nhưng càng nhìn lại càng giống một nữ hài tử. Đặc biệt cặp mắt linh động của nàng, hình như là luôn luôn nhẹ nhàng êm ái. Về phần anh chàng nam tử thì có điều tương đối trầm ổn, từ động tác hắn cho đến ánh mắt đều không nhìn ra hắn đang suy nghĩ cái gì, tin rằng người như thế nếu trà trộn thương trường thì nhất định sẽ là một thương nhân thành công.

Đối với ánh mắt hai người này, Sở Nguyên dường như gặp qua, nhưng vẻ mặt hắn vẫn hờ hững như lúc vừa vào, từ đầu tới giờ hắn không hề động đậy một đầu ngón tay. Giống như tất cả mọi người và sự vật khác đều không quan hệ gì với hắn, lại giống như hắn đúng là một pho tượng, tựa như cả căn phòng này lập tức sụp đổ thì hắn cũng tuyệt sẽ không một chút nào.

Từ khi Sở Nguyên vào đến bây giờ đã trải qua hơn chín phút rồi, lúc đồng hồ nhảy đến phút thứ mười thì cửa phòng hội nghị được đẩy ra, Liệt Hỏa và Tửu Quỷ một trước một sau đi vào. Tất cả mọi người trong phòng hội nghị đồng thời đứng lên, thẳng người dọc theo hai bàn. Chỉ tiếc là việc trước giờ vốn rất thống nhất lần này bị một người phá hủy. Sở Nguyên ngồi ở đâu vẫn nguyên chỗ đó, hắn không hề nhúc nhích. Thiết Tương bên cạnh nhè nhẹ đẩy hắn một chút, hắn mới chậm rãi đứng lên.

Yêu Linh bĩu môi, lóe ra một ánh mắt khinh thường. Nam tử không biết tên cũng nhìn hắn liếc mắt, chỉ là trong ánh mắt không nhìn ra hắn đang suy nghĩ cái gì. Cô thiếu nữ còn lại hướng Sở Nguyên nháy mắt, trong ánh mắt tựa hồ lộ ra một chút tiếu ý.

Liệt Hỏa không hề để ý đến biểu hiện bất quy củ Sở Nguyên, cùng tửu quỷ đi đến phía cuối cái bàn. Phân biệt ngồi xuống trên ghế thủ tịch và ghế thứ hai. Khi hai người ngồi xuống xong, những người còn lại rục rịch ngồi xuống vị trí của mình

"E hèm." Liệt Hỏa ho một tiếng, ánh mắt đảo qua trên mặt mỗi người, cuối cùng dừng lại trên mặt Sở Nguyên vài giây rồi mới thu hồi. Mở tập tư liệu trước mặt trên bàn rồi nói: " Ta biết các ngươi khẳng định rất lạ, tại sao ta đột nhiên triệu tập các ngươi trở về. Trước khi nói cho các ngươi nguyên nhân, xin mời mọi người xem một vài bức ảnh."

Lúc này Thổ Phỉ đứng lên đi đến một bàn điều khiển đặt ở góc phòng, bàn điều khiển này lớn bằng một cái bàn nhỏ, nhưng trên mặt lại có rất nhiều nút có những công năng khác nhau. Thổ Phỉ bấm vài nút, một tấm rèm cửa sổ bên trong phòng lập tức tự động cuốn lên, cùng lúc đó các ngọn đèn bên trong phòng cũng tự động tắt đi, cả gian phòng hội nghị thoáng chốc chìm vào một khoảng tối đen. Sau đó, Liệt Hỏa từ trên trên vách tường phía sau chậm rãi hạ xuống màn hình vải, máy chiếu gắn ở một cái bàn trong phòng hội nghị bắn ra một đạo ánh sáng, chiếu một bức hình rất lớn và rõ nét vào màn hình vải.

Trong hình là một nữ thi, bộ dáng của nàng xem ra còn rất trẻ, nếu chỉ nhìn khuôn mặt thì có thể tưởng rằng nàng đang ngủ. Hơn nữa ngủ rất say, rất ngọt ngào. Quần áo trên nửa người nàng bị xé rách, cái thê thảm nhất chính là trước ngực nàng bị người ta xé bung, nội tạng đều phơi ra, nơi nơi đều là máu. Bức ảnh này được chụp từ phía trên chụp xuống, do đó có thể thấy rất rõ ràng thiếu nữ bị xé mở tung cơ thể bày ra một hàng xương sườn. Trên ngực trái hai cọng xương sườn bị cắt gãy đúng vào nơi được người ta nói là rất trọng yếu - Trái tim.

Bức ảnh mới chiếu lên, tất cả mọi người đều khẽ động dung, đến cả trung niên nam tử có khả năng ẩn tàng những suy nghĩ cũng lộ ra thần sắc quái lạ. Thiếu nữ kia thì hai tay bịt miệng, tựa hồ không muốn nhìn tiếp tục, rồi lại không thể không nhìn bức ảnh này..

Không khí rất ngưng trọng, không ai mở miệng nói chuyện, mắt tất cả đều đang nhìn vài một bức ảnh huyết tinh. Tổng cộng có hai mươi bức ảnh, tổng cộng có tám người. Nam nữ già trẻ đều có, mỗi người có tử trạng khác nhau, nhưng không có một ngoại lệ nào: bộ ngực đều bị xé toạc ra. Trái tim không cánh mà bay.

Bức ảnh cuối cùng hiện lên xong, những ngọn đèn trong phòng hội nghị một lần nữa được bật lên, còn rèm cửa sổ cũng tự động kéo về.

"Thế nào ?" Liệt Hỏa nhè nhẹ gõ cái bàn hỏi: " Nhìn ra cái gì chưa?"

Thiết Tương nhíu mày nói: " Đấy là những nạn nhân thụ hại ở hung án Thiên độ trấn ?"

"Đúng, đúng là bọn họ."

Thiết Tương nói: " Trái tim của những người hại người đều biến mất."

Liệt Hỏa khẽ gật đầu nói: " Ừm. Trái tim biến mất."

Mân Côi hỏi tiếp: " Hung thủ tại sao phải móc trái tim bọn họ ?".

Liệt Hỏa lắc đầu thở dài nói: " Ta đoán hung thủ có thể là lấy trái tim bọn họ để làm thức ăn."

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều động dung. Đọc Truyện Online mới nhất ở Truyện Full

Cô thiếu nữ không biết tên kia thất thanh nói: " Làm sao lại có người biến thái như vậy ?"

Liệt Hỏa nhắm lại mắt nói: " Bởi vì hung thủ có thể không phải người "..