Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 738: Lão phu muốn khiêu chiến ngươi!




Những đại sư bên ngoài không ngừng ăn đan dược, sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần khẩn trương nhìn chung quanh, hơi chần chờ liền giải thích:

- Không nên oán ta, trước kia ta đã nhắc nhở các ngươi rồi...

- Nếu các ngươi nghe ta lui ra sau hoặc dùng nhiều pháp bảo phòng ngự sẽ không có việc gì... Huống hồ... Ta cũng không mời các ngươi đến đây, là chính các ngươi tự đến đấy chứ.

- Trước kia khi ta luyện đan không có người nào dám tới gần, lúc ta luyện đan trên Trung phong Huyết Khê Tông, người cả ngọn núi chạy sạch... Hết lần này tới lần khác các ngươi lại đâm đầu vào.

Bạch Tiểu Thuần chưa dứt lời, đám người chung quanh hít thở dồn dập, những người bị thương lúc trước nhìn hắn chằm chằm.

- Hủy Công Giáp Các, lại tổn thương đồng tông, Bạch Tiểu Thuần, ngươi chờ giải thích với quân chủ đi.

- Người khác luyện đan tạc lô, tối đa đan toái lô hủy, ngươi lại tận lực làm nó nổ lớn như vậy, chắc chắn là cố ý.

Đám người chung quanh tức giận, nhất là những đại sư sớm ghi hận Bạch Tiểu Thuần trong lòng, bọn họ cảm thấy biệt khuất, dù sao chỉ tới xem mà thôi, không ngờ suýt nữa bị tạc lô nổ chết, vừa nghĩ tới tình cảnh lúc tạc lô, cảm giác hồn phách suýt bị hút đi, nhớ lại càng sợ hãi.

Bạch Tiểu Thuần đau đầu, hắn nghi Bạch Lân gào thét, đáy lòng của hắn càng không cam lòng, nhớ lại mình đã từng nói trước với Bạch Lân nhưng đối phương không đặt trong lòng.

Nghĩ tới đây Bạch Tiểu Thuần mặt ủ mày chau, trong đầu không ngừng suy nghĩ nên giải thích tình hình thế nào, bỗng nhiên ở phương xa có tiếng nổ tung truyền tới.

Sau đó có một đạo hào quang bay tới nơi này, chính là quân chủ Bác Bì Quân Bạch Lân!

Tốc độ hắn cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã bay tới giữa không trung Công Giáp Các, hắn lại đáp xuống trước mặt Bạch Tiểu Thuần.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi biết ngươi làm gì không?

Sắc mặt Bạch Lân nghiêm túc và trịnh trọng, ánh mắt mang theo hào quang kỳ lạ nhìn thẳng Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần thấy Bạch Lân xuất hiện, hắn cũng không biết chuyện ngoài Trường thành, nội tâm chấn động và bi phẫn, dứt khoát bất chấp giá nào.

- Quân chủ, ta đã từng nói qua với ngươi, lúc ta luyện dược sẽ xuất hiện các hiện tượng kỳ quái, trước kia ngươi cũng nói, ta phụ trách luyện dược, chuyện khác do ngươi phụ trách, cùng không thể trách ta...

Bạch Tiểu Thuần nói thế, Bạch Lân tiến lên nắm tay Bạch Tiểu Thuần, tốc độ cực nhanh, tu vi Bạch Tiểu Thuần kém hắn quá lớn cho nên không thể né tránh, cánh tay bị Bạch Lân bắt lấy, đáy lòng hắn chấn động, hàn khí trong người muốn phản kháng nhưng đột nhiên cảm thấy sắc mặt Bạch Lân không đúng.

Thần thái trong mắt Bạch Lân khác lạ quái dị, hô hấp cũng dồn dập, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần giống như của quý, sau khi cầm tay Bạch Tiểu Thuần, hai mắt hắn tỏa sáng.

- Làm sao không liên quan chứ, chuyện này có quan hệ lớn với ngươi, ha ha, Bạch lão đệ, quả nhiên ngươi không làm ta thất vọng, ngươi tiếp tục luyện đi, yên tâm lớn mật luyện đi, không phải chỉ tạc lô sao? Chuyện này tính là gì chứ!

- Ngươi muốn luyện thế nào thì luyện, chuyện tạc lô càng nhiều càng tốt, hơn nữa uy lực phải lớn hơn nữa, khủng bố hơn nữa càng tốt, ngươi yên tâm đi, tất cả có ta!

Bạch Lân cười ha hả.

Hắn nói lời này không chỉ Bạch Tiểu Thuần sững sờ, tất cả người chung quanh đều ngẩn ngơ, bọn họ cho rằng Bạch Lân xuất hiện sẽ nổi trận lôi đình, không ngờ tình cảnh lại nghịch chuyển như thế.

- Rốt... Rốt cuộc là chuyện gì?

Những đại sư bị thương không thể tin nổi, sự thật khác xa suy nghĩ, bọn họ vẫn cảm thấy tình hình trước mặt giống như đang mơ.

Lúc mọi người ngạc nhiên, Bạch Lân nhớ tới cảnh tượng ngoài Trường thành, hắn vô cùng kích động, hắn cảm thấy tạc lô chính là lợi khí tốt nâất đối phó oan hồn, đối phó thổ dân!

Đây là quân công không gì sánh bằng.

Phải biết rằng những năm qua Tinh Không Đạo Cực Tông nghĩ rất nhiều biện pháp diệt oan hồn Man Hoang, đã từng tìm ra phương pháp nhưng không bao lâu đã bị Man Hoang tìm được cách phá giải, cũng mất đi uy lực sắc bén.

Trước mắt hắn không cầu phương pháp của Bạch Tiểu Thuần sẽ hữu hiệu trong thời gian dài, cho dù chỉ thời gian ngắn cũng đủ chấn nhiếp đám thổ dân, dù sao lần này Minh Hà xuất hiện, chuyện này rất lớn, ngay cả Thiên Nhân cũng tức giận, không nói thời khắc chú ý nhưng không kém bao nhiêu.

- Bạch lão đệ, ta chỉ có một yêu cầu với ngươi, tốc độ luyện chế phải nhanh hơn nữa.

Bạch Lân hít sâu một hơi, ánh mắt chờ mong nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần ngạc nhiên không nhỏ, hắn nghe Bạch Lân xưng hô hắn là lão đệ vài lần, bộ dạng ân cần thân thiết, Bạch Tiểu Thuần đã khôi phục tinh thần, đối phương không trách hắn, thậm chí còn cổ vũ mình tạc lô nhiều hơn, Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc.

- Không ngờ còn có người đưa ra yêu cầu này... Như vậy những lò đan Bạch Lân vừa mang đi có tác dụng kỳ diệu...

Bạch Tiểu Thuần hiếu kỳ hỏi nguyên nhân.

Bạch Lân không giấu diếm, hắn lập tức kể lại tình hình bên ngoài Trường thành, sau khi nghe xong đôi Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng.

- Đúng thế, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta thật sự luyện dược tạc lô sao, đó là thành quả nghiên cứu của ta, hiện tại nó đã phát huy tác dụng.

Bạch Tiểu Thuần lập tức không có việc gì, tinh thần vô cùng phấn chấn, ngẩng đầu nhìn trời.

- Bạch Tiểu Thuần ta luyện dược, chú ý thiên thời địa lợi nhân hoà, ngươi cũng đã biết, cho dù tạc lô cũng nằm trong dự liệu, đan dược trong lò đan có chín thành cần mượn nhờ khí lãng lúc tạc lô mới hoàn thành, khi đó mới luyện chế hoàn mỹ, phối hợp uy lực tạc lô để tăng cao uy lực!

Bạch Tiểu Thuần kiêu ngạo.

Người chung quanh nhìn nhau, nếu không phải lúc trước nhìn tâấy Bạch Tiểu Thuần khẩn trương giải thích, có lẽ bọn họ thật tin... Bạch Lân vội ho một tiếng, cũng không cắt lời khoác lác của Bạch Tiểu Thuần, hắn chỉ mỉm cười tán thành.

Cảnh tượng này làm đám người chung quanh rung động, bọ chưa bao giờ nhìn thấy Bạch Lân đối đãi với ai như vậy, lại còn khách khí như thế, từ đó có thể thấy sức nặng của Bạch Tiểu Thuần trong lòng Bạch Lân lớn cỡ nào.

- Chuyện tạc lô, Bạch huynh yên tâm, tối đa ba ngày ta sẽ tạo ra một đám, việc nhỏ.

Bạch Tiểu Thuần vung tay lên, hắn đắc ý lên tiếng, Bạch Lân cười ha hả, sau khi ước định thời gian với Bạch Tiểu Thuần mới cảm thấy mỹ mãn rời đi.

Hắn cũng lườm đám tu sĩ chung quanh, tâm thần những người này rung động cúi đầu xuống, vội vàng tản ra, nội tâm đám đại sư vô cùng phiền muộn, cũng không có biện pháp gì, đành phải rời đi.

Về phần ba thanh niên bị Vạn phu trưởng răn dạy một phen, rồi sau đó lại thông qua bằng hữu kể lại tình hình bên ngoài tường thành, bọn họ lập tức kính sợ Bạch Tiểu Thuần như thần minh.

Tên thanh niên bị văng ra xa cũng quay trở về, bước đi khập khiễng, trong lòng hắn e ngại Bạch Tiểu Thuần tới cực điểm.

Rốt cuộc việc này cũng qua đi, năm lò đan kia cũng không nổ, Bạch Tiểu Thuần mở ra vào lúc đêm khuya, đáng tiếc lò đan nguyên vẹn nhưng đan dược biến thành phế đan.

Bạch Tiểu Thuần cân nhắc thật lâu, sau khi nghỉ ngơi một đêm liền ra khỏi lầu các đi vào trong sân, hắn đứng bên cạnh lò đan, thở sâu, ngửa mặt lên trời hét lớn.

---------------