Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 765: Bản quan thích trồng hoa




Trong quá trình hắn nuốt đan dược, mấy ngàn tu sĩ trùng kích tới gần màn sáng, hiện tại cách màn sáng không tới năm trăm trượng, thậm chí có không ít tu sĩ tán lạc các nơi chạy đến, nhân số của bọn họ đã vượt qua vạn người.

Bọn họ cũng hình thành quy mô trên chiến trường, cũng không phải chỉ có khu vực bọn họ, khu vực khác cũng có bảy tám đại quân quy mô như thế, mỗi một quân đoàn đều có ít nhất một nhân vật hạch tâm!

Mà hạch tâm của các quân đoàn vạn người chính là Bạch Tiểu Thuần!

Khác với các nhân vật trọng yếu dựa vào uy tín điều khiển đại quân, Bạch Tiểu Thuần đã giết ra uy nghiêm của mình trên chiến trường, giết ra thanh danh trong chém giết sinh tử!

Cảnh tượng một người hung hãn không sợ chết đối kháng mấy trăm hồn tu, đánh chết không ít thổ dân và hồn tu, mọi người đều nhìn vào trong mắt, Bạch Tiểu Thuần đã nhận được tán thành của đại quân vạn người chung quanh.

Lúc quân đoàn vạn người sắp lao ra khỏi lớp lớp vòng vây, khoảng cách màn sáng càng ngày càng gần, đột nhiên những đại tù trưởng Nguyên Anh ý đồ giết tới ngăn cản bọn họ có một người không rõ dựa vào thủ đoạn gì vượt qua hào quang từ cặp mắt vĩ đại quấy nhiễu giết đến gần đám người.

Khác với đám đại tù trưởng thổ dân khác, thân thể của hắn chỉ cao hơn mười trượng nhưng chỉ cần bước ra một bước là biến thành cự nhân cao trăm trượng, bước thêm một bước nữa bộc phát khí thế vô cùng cường đại, lực lượng như hóa thành thực chất càn quét bốn phương tám hướng.

Tên đại tù trưởng bộ lạc thổ dân dùng tốc độ cực nhanh tiến lên phía trước, sắc mặt hắn dữ tợn hung ác nhìn đại quân vạn người đang tiến lên.

- Bạch ma, nhận lấy cái chết!

Tiếng quát của hắn to như sấm truyền ra khắp chiến trường, những tu sĩ bảo hộ chung quanh Bạch Tiểu Thuần phun máu tươi, thân thể run rẩy.

Cùng lúc đó đại tù trưởng thân thể to lớn giết vào đám người, hắn nâng bàn tay phải như ngọn núi nhỏ đè xuống, những tu sĩ năm đại quân đoàn không thể ngăn cản, tên đại tù trưởng bộ lạc thổ dân giết đến gần Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần được người khác nâng đỡ, hắn ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt khiếp sợ không nhỏ.

- Nguyên Anh...

Bạch Tiểu Thuần không do dự, lúc trước hắn suy đoán rất đúng, Man Hoang sẽ không để mình dễ dàng quay về Trường thành, cho nên đã lưu lại không ít đòn sát thủ làm chuẩn bị để phòng ngừa chuyện trước mắt xảy ra.

Mặc dù hiện giờ chấn động tâm thần nhưng hắn không cảm thấy ngoài ý muốn, Bạch Tiểu Thuần cắn răng bấm niệm pháp quyết, Bất Tử Trường Sinh Công trong cơ thể bộc phát, hắn lập tức bay thẳng tới gần tên đại tù trưởng, hàn khí trong người khuếch tán ra chung quanh.

Chỉ trong nháy mắt hai bên va chạm với nhau trên không trung, tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, Bạch Tiểu Thuần phun máu tươi, hắn cảm thấy lực phản chấn cực mạnh và uy áp Nguyên Anh như muốn nghiền nát cơ thể mình.

Tên đại tù trưởng bộ lạc thổ dân cũng không dễ chịu, khóe miệng chảy máu tươi, ánh mắt hắn không dám tin và không tưởng tượng nổi, thân thể đạp đạp đạp lui ra phía sau vài bước.

- Rốt cuộc ngươi có tu vi gì?

- Ngươi không bị thương?

Tên đại tù trưởng hỏi hai câu, nội tâm hắn rung động khó có thể hình dung, với tu vi của hắn cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Bạch ma, từ điểm này hắn đã cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

- Tu vi có thể giết ngươi!

Bạch Tiểu Thuần lau máu tươi trên khóe miệng, hắn nhìn thấy màn sáng cách mình càng ngày càng gần, lại nhìn những tên đại tù trưởng bộ lạc tu vi Nguyên Anh chung quanh bị cột sáng ngăn cản không thể đến gần, hắn biết rõ kéo dài thời gian càng lâu càng nguy hiểm.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần bắn ra hào quang đỏ rực, hắn đã bất chấp giá nào, hai tay véo bí quyết nhấn vào mặt đất.

- Thủy Trạch!

Hắn vừa quát lớn thiên địa chung quanh chấn động, hơi nước lan tràn ra các hướng, dường như phạm vi chung quanh biến thành đầm nước.

Lúc đầm nước vừa xuất hiện, ánh mắt đại tù trưởng bộ lạc biến hóa, hắn cảm nhận được nguy cơ sinh tử bộc phát, nguy cơ này lan tỏa tới từng thớt thịt trên người.

- Bạch ma có cổ quái...

Sát ý trong mắt đại tù trưởng càng mạnh, hắn biết không thể để Bạch ma tiếp tục thi triển thần thông, thân thể trăm trượng thu nhỏ còn mười trượng, hắn dùng tốc độ nhanh nhất tấn công Bạch Tiểu Thuần.

- Đi chết đi!

- Ngươi đi chết đi!

Bạch Tiểu Thuần cũng rống to, hắn giơ tay lên cao, mái tóc bồng bềnh và toàn thân đầy máu tươi, hắn bộc phát khí thế kinh thiên động địa, tiếng quát của hắn truyền khắp chiến trường.

- Quốc Độ!

Rầm rầm rầm!

Mặt đất rung chuyển, một cây gai nhọn khổng lồ mọc ra từ mặt đất phóng thẳng lên trời, sau đó cây thứ hai, cây thứ ba mọc lên cao, chúng lớn như ngọn núi, mọi người trên chiến trường trố mắt ngạc nhiên, tiếng hít khí lạnh vang lên liên tục.

Tên đại tù trưởng bộ lạc đứng mũi chịu sào, hắn trực tiếp va chạm với cây gai khổng lồ, hắn há miệng phun máu tươi, trong mắt mang theo thần thái không dám tin nhìn ba cây gai như ngọn núi chắn ngang đường.

Thân thể hắn bị hàn khí xâm lấn, chung quanh bị đầm nước bao phủ, dưới chân lại có gia nhọn mọc ra, thậm chí hắn nhìn thấy trong đầm nước ẩn giấu một con cự thú đáng sợ!

Mọi việc vẫn chưa chấm dứt, Bạch Tiểu Thuần xông lên phía trước, tên đại tù trưởng bộ lạc vẫn ở giữa không trung, Bạch Tiểu Thuần vươn hai tay ra và quát lớn.

- Nhân Sơn Quyết!

Oanh!

Vô số đất đá chung quanh tụ tập lại, trong chớp mắt ngưng tụ trên người Bạch Tiểu Thuần và biến thành người đá khổng lồ.

Hắn dùng lực lượng của cả ngọn núi toàn lực nện vào người đại tù trưởng bộ lạc!

- Triệu sư huynh có thể giết Nguyên Anh, Bạch Tiểu ta cũng có thể!

Bị Thủy Trạch Quốc Độ bao phủ, bốn phía có hàn khí xâm thể, trên có lực lượng như núi của Bạch Tiểu Thuần, tất cả mọi thứ tổng hợp lại hình thành sát cục kinh thiên, vì sinh tồn Bạch Tiểu Thuần đã sử dụng như đòn sát thủ kinh thiên.

Lúc trước hắn đoán mình sẽ gặp tình cảnh cực kỳ nguy hiểm ít nhất một lần, cho nên khi bắt đầu sử dụng lực lượng thân thể hay linh lực đều có lưu thủ!

Nhất là Thần Khư Đan, đây là căn bản giúp hắn sinh tồn, cũng là thứ giúp hắn dốc sức liều mạng đến cuối cùng!

Mặc dù hắn sợ chết nhưng trong tình cảnh nguy hiểm lúc nào cũng có thể chết có sợ hãi cũng vô dụng, muốn không chết chỉ có thể liều mạng.

Bất chấp giá nào!

Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ thật kỹ, khi phát hiện hắn phản kích, tên đại tù trưởng bộ lạc cũng liều mạng, hắn cảm nhận nguy cơ sinh tử trước giờ chưa từng có, tuy hắn vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, hắn là tu sĩ Nguyên Anh, cho dù chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ cũng là Nguyên Anh!

Bạch Tiểu Thuần có mạnh hơn nữa hắn cảm nhận được đối phương chỉ có tu vi Kết Đan hậu kỳ, thậm chí còn chưa đạt tới Đại viên mãn!

Hết lần này tới lần khác một Kết Đan hậu kỳ lại có thể tạo thành nguy cơ mãnh liệt như thế, hắn cảm thấy vô cùng nhục nhã và kiêng kị.

Đây chỉ là suy nghĩ của hắn, cũng không kịp suy nghĩ quá nhiều, đại tù trưởng bộc phát toàn bộ tu vi bản thân, thân thể của hắn trong nháy mắt cứng rắn như kim cương!

---------------