Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 838: Ngươi dựa vào đâu mà không thừa nhận!




Không chờ hắn bước qua lối ra, cả mê cung xuất hiện biến cố.

- Chẳng lẽ Tống Khuyết ta phải chôn cùng với mê cung sao?

Tống Khuyết ngửa mặt lên trời rống to thê lương, nội tâm không cam lòng nhưng không thể phát tiết.

Mê cung như thế, ngoài mê cung xuất hiện biến hóa rất rõ ràng.

Vào lúc này bên ngoài mê cung có không ít người đang đứng, Bạch Lân và hai quân chủ khác mang theo đại quân sớm đóng bên ngoài cửa mê cung, đồng dạng Man Hoang cũng dẫn theo mấy chục vạn thổ dân và hồn tu tới đây, cũng có không ít Luyện Hồn Sư đang đứng nhìn hướng cửa ra vào mê cung.

Hai phe đều trú đóng hai bên mê cung, chờ đợi kết quả tranh đoạt Thiên Nhân Hồn bên trong, phòng ngừa xuất hiện náo loạn lớn, đồng thời cũng thủ hộ người có được.

Chỉ có thể chờ, không chờ có người đi ra, ngược lại chờ được biến hóa kinh thiên động địa, âm thanh nổ vang từ trong mê cung truyền ra ngoài, săc mặt mọi người biến hóa, Bạch Lân cũng tốt, Luyện Hồn Sư bên Man Hoang cũng được, bọn họ nhìn thấy phạm vi ngàn dặm quanh mê cung xuất hiện tia sáng chói mắt.

Tia sáng không ngừng lan ra chung quanh, nương theo đó là các tiếng nổ rất lớn, mặt đất dần dần lõm xuống, vô số bụi đất tung bay giống như che đậy mặt trời.

Thậm chí vết lõm đang lan tràn thật nhanh, từng ngọn núi sụp đổ và nổ mạnh, mặt đất rung động giống như có Địa Long đang quay người.

Tất cả người bên ngoài phát hiện biến hóa đều khẩn trương, bọn họ lo lắng và liên tục lui ra phía sau.

- Gặp chuyện không may!

Nội tâm Bạch Lân rung động, cố tình đi thăm dò nhưng lúc mặt đất sụp xuống phóng thích khí tức làm nội tâm bọn họ bất ổn, dường như bọn họ tới gần sẽ bị hút vào bên trong

Lúc này khi mặt đất sụp xuống, phạm vi ngàn dặm hình thành cấm chế, phạm vi cấm chế không ngừng mở rộng ra chung quanh.

- Bên trong xảy ra chuyện gì?

Bên phía Man Hoang, những Luyện Hồn Sư địa vị cao quý hãi hùng khiếp vía, lúc lui ra sau sắc mặt còn hoảng hốt bất an.

Mặt đất sụp xuống hình thành uy lực cực kỳ kinh người, tu sĩ đối mặt với đại tự nhiên chỉ là con sâu cái kiến.

Lúc này người hai bên khẩn trương và sợ hãi, tầng thứ ba trong cung điện dưới lòng đất, cũng là táng cung Bạch Tiểu Thuần đang đứng, nơi này cũng xuất hiện dấu hiệu sụp đổ.

Nói cho đúng táng cung này chính là căn nguyên của mọi sụp đổ, vào lúc Bạch Tiểu Thuần bắt lấy vòng ngọc, cả táng cung đã bắt đầu rung động, pho tượng chung quanh sinh ra âm thanh ken két, cũng bắt đầu sụp đổ.

Thậm chí đầu lâu một pho rơi xuống, toàn bộ mặt đất rung chuyển, mặt đất xuất hiện vết rạn nứt như mạng nhện.

Vách tường chung quanh cũng như thế, sau khi từng khe hở xuất hiện, cả tế đàn lung lay sắp đổ, nhất là Kim Long hào quang đang vặn vẹo, thậm chí cao trần của táng cung đang rơi xuống, tiếng nổ ầm ầm xuất hiện khắp nơi.

Tro bụi đổ xuống thành dòng, tất cả mọi thứ đều chứng minh địa cung sụp đổ.

Bạch Tiểu Thuần biến sắc, mọi chuyện diễn ra quá đột ngột, trước kia hắn không có chuẩn bị, vào lúc này đáy lòng rung động rất mạnh, hắn đang muốn lui ra sau, đúng vào lúc này...

Ở khu vực hẻo lánh bên trái tế đàn có hào quang truyền tống sinh ra, khi hào quang vừa xuất hiện đã có một thân ảnh màu đỏ lao ra ngoài.

Lúc thân ảnh đi ra, khu vực chung quanh bắt đầu sụp đổ, đột nhiên có một pho tượng to lớn gần đó gãy ngang rơi xuống vào đúng vị trí của thân ảnh này, thân ảnh màu đỏ vung tay quét ngang, oanh, nửa pho tượng to lớn lập tức vỡ nát thành trăm ngàn mảnh nhỏ bay chung quanh, sau khi bụi mù biến mất, thân ảnh màu đỏ kia lập tức bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần trên tế đàn.

- Hồng Trần Nữ!

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần thay đổi, hắn nhìn ra thân ảnh màu đỏ vừa truyền tống tới đây, chính là Thiên Nhân của Man Hoang, Hồng Trần Nữ!

Sắc mặt Hồng Trần Nữ âm trầm, ánh mắt mang theo lửa giận, trước kia nàng còn không rõ ràng lắm, sau khi hoàn thành thí luyện liền bị truyền tống tới khu vực này, mới vừa vào phát hiện chung quanh sụp đổ, nhất thời không rõ tình hình thế nào, sau khi nàng nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, nhất là nhìn thấy trong tay Bạch Tiểu Thuần cầm vòng ngọc có sương mù màu xanh, đó chính là Thiên Nhân Hồn, nàng lập tức hiểu rõ tất cả.

Mình không phải thứ nhất, Bạch Tiểu Thuần là thứ nhất, hắn tới trước mình cho nên đoạt được Thiên Nhân Hồn!

- Làm càn, Hồng Trần Nữ không phải ngươi có tư cách gọi, Bạch Tiểu Thuần, ngươi dám đoạt di bảo táng cung, muốn chết!

Trong mắt Hồng Trần Nữ mang theo sát cơ, giọng nói mang theo bén nhọn, sau khi lọt vào tai Bạch Tiểu Thuần chẳng khác gì lợi kiếm xuyên phá nhân tâm, trực tiếp đánh vào tâm thần của hắn.

Thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy như bị búa tạ nện trúng, hắn lui ra sau, khóe miệng chảy máu tươi, sắc mặt tái nhợt, một đạo hàn khí lạnh thấu xương từ xương sống lan lên đầu, toàn thân hắn rung động, tinh thần bất ổn, hắn có cảm giác tử vong đang ở ngay trước mặt mình

- Hết hết!

Đầu óc Bạch Tiểu Thuần kêu ông ông, hắn biết rõ người Man Hoang thù hận mình cỡ nào, trong đầu xuất hiện hình ảnh đại chiến trên chiến trường, Hồng Trần Nữ không ngừng tuyên bố treo giải thưởng và ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình, ánh mắt đó hận không thể lập tức ăn tươi nuốt sống hắn ngay lập tức.

Thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, đối mặt nguy cơ sinh tử, đầu óc hắn linh hoạt một cách thần kỳ, ánh mắt nhìn sang tấm bia đá, nội tâm hắn do dự sau đó nâng tay phải vuốt tấm bia đá.

Hắn xóa hàng chữ nhỏ nhắc tới việc xóa chữ viết sẽ bị nguyền rủa, Hồng Trần Nữ nhìn hành động của Bạch Tiểu Thuần không khác gì xóa văn tự bí mật trên tấm bia đá.

Ánh mắt Hồng Trần Nữ co rụt lại, nàng nâng tay phải vung mạnh về phía Bạch Tiểu Thuần, dưới cái vung này phong bạo xuất hiện, khu vực chung quanh Bạch Tiểu Thuần nổ tung.

- Hồng Trần tỷ tỷ... Ngươi nghe ta giải thích!

Bạch Tiểu Thuần kêu thảm thiết một tiếng, hắn phun máu tươi, thân thể bị cuốn đi, bởi vì khoảng cách giữa hắn và bia đá quá gần cho nên thành công xóa hàng chữ nhỏ...

Lúc này trong lời hắn nói mang theo ý nịnh nọt, hắn không có biện pháp, dù sao nàng chính là Thiên Nhân.

Trong nháy mắt hắn lui ra phía sau, tế đàn dưới chân Bạch Tiểu Thuần bị Hồng Trần Nữ vỗ mạnh đã sụp đổ, hóa thành vô số khối vụn bắn tung tóe khắp bốn phía.

Trong đó có một ít nện lên người Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần phun máu tươi, sắc mặt tái nhợt, da đầu như nứt ra.

- Giết người!

Bạch Tiểu Thuần run rẩy, hắn tránh né chạy như điên, vừa nghĩ tới mình đang ở chung tầng ba với Hồng Trần Nữ, đối phương giống một con bạo long bộc phát dã tính điên cuồng, bản thân mình là con thỏ trắng yếu ớt bị đối phương dùng bạo lực tàn phá, nói không chừng hắn không có cơ hội biến thành tàn hoa bại liễu, chỉ sợ cái mạng nhỏ cũng không còn... Nghĩ đến đây, Bạch Tiểu Thuần kêu thảm thiết, nội tâm sợ hãi khôn cùng.

Vào lúc này hắn cực kỳ hối hận, hắn không nên tiến vào đây, cũng không nên cầm Thiên Nhân Hồn, hối hận vì sao lúc trước mình quá chú tâm luyện linh, cầm được vị trí đệ nhất.

---------------