Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 867: Trảm thân thể!




Vào lúc Bạch Tiểu Thuần trở lại khu bắc, trận pháp của Bạch gia không chịu nổi nhiều hỏa vũ như vậy cho nên lung lay sắp đổ, đúng lúc này trong khu đông có tiếng gào thét vang lên, sau tiếng gào có bảy tám thân ảnh bay lên, bảy tám đạo thân ảnh này bộc phát tu vi Nguyên Anh.

Bọn họ chính là tộc lão Nguyên Anh của Bạch gia, bảy tám người này phân biệt tọa trấn các hướng và toàn lực chèo chống, lúc này trận pháp mới vững vàng.

Bạch Tiểu Thuần cũng phải líu lưỡi khi nhìn tâấy cảnh này, hắn hãu hùng khiếp vía đứng tại khu bắc quan sát tình huống.

- Có lẽ không có người nào biết là ta làm.

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần chuyển động, liếm môi, nội tâm hắn rầu rĩ, hắn cũng dự liệu được hỏa diễm mình luyện chế lại có uy lực đáng sợ như vậy...

Thời điểm hắn tâm thần bất định, một nam tử trung niên xuất hiện tại khu đông.

Quần áo nam tử vô cùng quý giá và xinh đẹp, tướng mạo không giận tự uy, sắc mặt hắn vô cùng âm trầm, trên người sinh ra khí chất thượng vị giả, có tu vi Nguyên Anh trung kỳ không tầm thường, trên đường đi hắn đi tới, tất cả tộc nhân nhìn thấy đều cúi đầu bái kiến.

- Bái kiến tộc trưởng.

Nam tử trung niên hính là phụ thân Bạch Hạo, gia chủ Bạch gia thế hệ này, hắn ngẩng đầu nhìn hỏa vũ không ngừng oanh kích vào trận pháp, sắc mặt hắn âm trầm như nước, bờ môi hắn nhúc nhích giống như đang truyền âm.

Đột nhiên lúc này có tiếng hừ lạnh tang thương vang lên, trong lòng đất dưới thành trì Bạch gia truyền ra, tiếng hừ lạnh vượt qua cả thiên lôi, trực tiếp rung chuyển tầng mây trên bầu trời, giống như tiếng hừ lạnh dung hợp với thiên địa, thiên chính là hắn, hắn chính là thiên.

- Tán!

Chỉ một chữ đã làm bầu trời nổ vang, tầng mây trên bầu trời sụp đổ, trong tiếng nổ vang này vô số tầng mây bị bàn tay vô hình xóa đi, tầng mây trên bầu trời biến mất.

Bạch Tiểu Thuần đứng ở khu bắc nghe tiếng quát, hắn càng cảm nhận được một đạo thần thức vô cùng cường đại thay thế thiên ý, bao phủ tám phương, cảm giác này làm hắn dựng tóc gáy.

- Thiên Nhân!

Bạch Tiểu Thuần run rẩy, hắn che dấu khí tức của bản thân.

Hỏa vũ giống như lục bình không rễ, dần dần biến mất, cả Bạch gia xuất động toàn bộ, trận pháp cũng mở toàn diện, rốt cục biển lửa kinh khủng trên bầu trời không thể gây hại cho Bạch gia.

- Dám dùng thập nhị sắc hỏa đột kích Bạch gia ta... Phải tra việc này, lão phu muốn xem là thủ bút của ai!

Thiên Nhân lão tổ trong lòng đất Bạch gia lên tiếng, giọng nói bá đạo quanh quẩn không gian.

Trong thành trì Bạch gia, tâm thần mọi người rung động, nhất là những tộc nhân kia càng cuồng nhiệt, mọi người quỳ lạy sùng kính.

Bạch Tề cũng tốt, Thái phu nhân cũng được, còn có những tộc lão đều như thế này, cho dù là tộc trưởng Bạch gia cũng nghiêm túc, mặc dù không có quỳ lạy nhưng hắn vẫn ôm quyền cúi đầu, lúc ngẩng đầu lên sắc mặt hắn không dễ nhìn, hắn hất tay áo lên, giọng nói lạnh lùng truyền ra chung quanh.

- Hình đường, công đường và các vị tộc lão, truyền lệnh của ta, phát động lực lượng toàn tộc truy tra việc này.

Trong đêm nay tất cả người Bạch gia không ai nghỉ ngơi, mấy tộc lão Bạch gia dẫn động hình đường và công đường tra xét việc này.

Việc điều tra tiến hành nhanh chóng, cũng tra ra hòn non bộ Bạch Tiểu Thuần luyện hỏa lúc trước, mặc dù tra ra đầu nguồn nhưng không có manh mối, khi tra ra khu vực này, việc điều tra nội bộ càng gay gắt.

Bạch Tiểu Thuần kinh hãi lạnh mình, biết rõ mình gây rắc rối không nhỏ, hăn biết nơi này không phải Nghịch Hà Tông, Bạch gia lại lạnh lùng với đồ nhi của mình như vậy, hắn cảm giác làm như vậy cũng không sai.

- Ta lại không phải cố ý, làm gì ngạc nhiên vậy?

Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, hắn vẫn lưu trong gian phòng rách nát của mình, một đêm này không bình yên, việc tra xét tiếp tục trong mấy ngày, căn phòng của Bạch Tiểu Thuần cũng bị điều tra, cuối cùng Bạch gia không tra được gì, việc này trở thành án chưa được giải quyết.

Bạch Tiểu Thuần biết rõ danh tiếng của mình mấy ngày qua rất lớn, cũng không dám tiếp tục luyện hỏa, hắn vẫn thôi diễn trong lòng, chuyện vẫn chưa chấm dứt, hắn vẫn chưa tìm được nguyên nhân mình thất bại.

- Thiên hỏa hàng lâm, nhất định có vấn đề xảy ra ở đâu đó...

- Tuy uy lực thiên hỏa không nhỏ nhưng đây là thập nhị sắc hỏa, nếu đạt tới thập ngũ sắc hỏa... Một khi hỏa vũ hàng lâm Bạch gia... Đoán chừng Bạch gia sẽ tan thành mây khói!

Bạch Tiểu Thuần một phương diện động tâm vì thiên hỏa, một phương diện khác lại không rõ mình thất bại ở đâu, hắn không ngừng thôi diễn trong đầu, hắn đang phân tích nguyên nhân tại sao mình thất bại, thời gian trôi qua, trong năm ngày gương mặt hắn tiều tụy hốc hác, tất cả tâm trí của hắn đều dùng để thôi diễn hỏa diễm.

- Theo đạo lý mà nói, không có khả năng thất bại...

- Quá trình vô cùng thuận lợi, chỉ có lúc duy trì thành hỏa lại xảy ra cuồng bạo...

- Hết lần này tới lần khác ngưng tụ hồn dược lại thành công...

- Rốt cuộc là sai lầm ở đâu?

Bạch Tiểu Thuần nắm tóc bối rối, hắn thôi diễn tất cả các bước, vào buổi trưa ngày hôm nay thân thể hắn rung mạnh, lập tức ngẩng đầu lên, hô hấp dồn dập, đôi mắt bắn ra hào quang sáng ngời.

- Chẳng lẽ... Là phân thân của ta!

Bạch Tiểu Thuần suy diễn tất cả tình huống, cuối cùng hắn cho rằng nguyên nhân lớn nhất chính là phân thân, bởi vì nó và bản tôn cùng luyện thập nhị sắc hỏa.

- Nếu như nguyên nhân xuất phát từ phân thân, như vậy mọi việc đều giải thích thông suốt, phân thân của ta là Thiên Nhân Hồn ngưng tụ thành, ngay cả ta cũng không biết cụ thể là thần thông gì, chẳng lẽ... Thật sự là do phân thân sao?

Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng có khả năng, sau khi do dự hắn lại cho phân thân rời khỏi bản tôn.

Cho dù hắn biết rõ mọi chuyện chưa lắng xuống nhưng lại nóng lòng muốn nghiệm chứng một chút, bằng không tâm thần của hắn bị giày vò rất khổ.

Vì nghiệm chứng có phải nguyên nhân thất bại do phân thân hay không, Bạch Tiểu Thuần bay rất nhanh, hắn rời xa phạm vi thế lực của Bạch gia, sau khi xác định không có trở ngại, hắn tìm một thâm sơn và đáp xuống.

Lúc này hắn không còn dùng lực lượng phân thân, mà là liều toàn lực, dựa vào bản thân, vẫn dựa theo trình tự lúc trước, sau khi nếm thử một phen, mặc dù quá trình gian nan hơn không ít, nhiều lần hắn suýt không chịu nổi nhưng lại không tiếc trả giá lớn, nuốt linh dịch duy trì linh lực, ngay cả tiêu hao tinh lực cũng bổ sung.

Hắn tốn thời gian dài hơn, vào lúc hắn sức cùng lực kiệt, thậm chí đầu óc mơ hồ mới ngưng tụ thập nhị sắc hỏa thành công, vào lúc dung hợp hỏa diễm vào lòng bàn tay và thành hỏa, toàn thân Bạch Tiểu Thuần đổ mồ hôi như mưa, hắn hưng phấn không nhỏ.

- Tất cả trình tự không khác gì lúc trước... Nhưng chỉ có, không có sử dụng phân thân cùng luyện hỏa lại xảy ra chuyện gì, quả nhiên là do phân thân! Phân thân chính là Thiên Nhân Hồn, vì dùng hồn luyện hỏa... Cho nên mới sinh ra thiên hỏa dị biến?

Tìm được nguyên nhân thất bại, Bạch Tiểu Thuần lập tức kích động, đôi mắt hắn tỏa sáng và cười vui vẻ.

- Nói như vậy, chẳng lẽ ta tự nghĩ ra... Luyện hồn thần thông? Thiên hỏa thần thông?

---------------