Chương 11: Chuyện của lão View.
Tại dinh thự riêng của hiệu trưởng học viện Yggdrasil, tại phòng ăn, nơi có một cái bàn dài dành cho khoảng đâu đó 10-12 người cùng nhau dùng bữa thì tại vị trí chủ tọa đang được ngồi bởi lão View.
Phía bên tay phải của ông ta là Thomas đang đứng bên cạnh để liên tục rót rượu còn bên tay trái là Sara đang cùng dùng bữa với ông ta kèm thêm 2 cái xác đang đứng đằng sau lưng cô ta với vai trò là bảo vệ.
Phần ăn của Sara là cánh Griffin áp chảo đi kèm với nước sốt rượu vang đổ cùng bánh mỳ Pugu làm từ lúa mì Pugu để ăn kèm cho nồi Lagu làm từ phần thịt còn sót lại từ phần cánh của Griffin và một số loại rau củ khác.
Còn về phía của lão View thì ông ta ăn thuần chay, chỉ ăn rau cùng một số loại quả đi kèm, đương nhiên chủng tộc ông ta không phải là loài thuần ăn chay mà là do lựa chọn của chính bản thân ông ta thôi.
"Tiểu thư có muốn uống thử thứ này không?"
Lão View là bên chủ động phá vỡ khung cảnh yên ắng này trước với lời mời uống với Sara, thật ra thì nếu lão ta không làm thì chắc chắn cô ta cũng sẽ không mở miệng trước vì dù sao cô ta cũng là khách chưa kể đến chuyện cô ta cũng chẳng biết nói gì cả nữa.
Nếu bị đặt trong tình thế của Sara thì ai cũng sẽ làm như vậy thôi, cô ta tin rằng học viện vẫn chưa tiếp xúc được với vị kia một cách đúng nghĩa nên ngâm miệng và tỏ ra bí ẩn ép cho phía học viện ra giá trước là một lựa chọn hết sức thông minh.
Chỉ là Sara không biết được chuyện kẻ đang ngồi cùng bàn ăn với cô ta thật ra cũng nhận được một số ân huệ từ vị kia, có thể góc nhìn và trải nghiệm của cả hai không hoàn toàn khác nhau nhưng chung cuộc lại thì vẫn đạt được vài thứ nhất định từ chủ quán.
"Tôi cảm thấy mình không nên uống nó thì hơn."
"Vậy thì thật đáng tiếc, dù sao thứ này không phải khi nào cũng có đâu."
Lão View vừa nói xong thì Thomas cũng ngay lập tức đổ đầy cho lão ta thêm một ly mới, sau đó thì lão ta cầm lấy phần thân ly bắt đầu lắc thật nhẹ để thứ chất lỏng màu đỏ bên trong đó bắt đầu sóng sánh và tỏa ra một loại hương thơm rất đặc trưng.
Sau khi đã thỏa mãn rồi thì lão View cũng trực tiếp mở miệng ra, tống thẳng hết vào trong bụng phải mình, mùi vị không được như trước nhưng kệ đi, dù sao thứ này cũng không phải lúc nào cũng có, hơn cả còn phải phụ thuộc vào từng cá thể nữa.
Lúc này thì lão View cũng chú ý đến ánh nhìn của Sara, có vẻ như cô ta đã bị mùi hương lúc nãy cuốn lấy mất cả tâm trí, cũng phải thôi, đây là bản năng rồi, cho ra một phản ứng như vậy cũng là lẽ thường tình.
Thấy vậy thì Thomas cũng ngay lập tức phản ứng lại và bưng chai rượu tới chỗ của Sara, lần này thì 2 cái xác kia không còn đứng ra ngăn cản anh ta nữa, cứ như thể ở lần này chúng đã thực sự nhận dạng anh ta như một đồng minh có thể tin vào rồi vậy.
Đầu tiên Thomas chêm vào ly của Sara một chút để cô ta có thể ngửi thử mùi vị, cô ta cũng thuận thế vào đó mà cầm chiếc ly lên để lắc thật nhẹ rồi tận hưởng mùi hương toác ra từ loại thức uống này.
Mùi thật khó để có thể dùng ngôn từ để miêu tả nhưng nó làm cho Sara có một chút quen thuộc, tựa như bản thân đã từng ngửi qua ở đâu đó rồi, đây cũng chính là lý do mà cô ta chú tâm đến thức uống này đến vậy.
Sau khi nhận được sự cho phép của Sara thì Thomas cũng nhẹ nhàng đổ đầy giúp cô ta khoảng 1/3 ly, dù sao thứ này cũng là đồ quý, lão View ngày thường lâu lâu cũng chỉ mới dám đem ra làm một ngụm thôi.
Nếu để khách uống hết thì lão có mà tiếc đứt ruột, mà thật ra thì đó cũng chỉ là một phần của sự thật mà thôi, về căn bản thì đổ nhiều quá chưa chắc Sara đã thực sự đủ khả năng uống hết nên một phần nhỏ để thử trước cũng không sao.
Chỉ là ngay khi Sara vừa uống vào thì lưỡi của cô ta ngay lập tức phản ứng lại và khiến cho cô ta không chỉ bị sặc mà còn trực tiếp phun ra thứ chất lỏng kia, mùi không có gì bất thường nhưng vị thì hoàn toàn trái ngược lại.
Nhưng vào lúc đó Sara cũng ngay lập tức nhận ra hành động vô phép tắc của mình trên trực tiếp muốn đứng lên xin lỗi nhưng vì vị kia vẫn còn đọng lại trên khoan miệng nên cơ thể của cô ta vẫn cố gắng làm mọi cách để loại bỏ thứ đó ra bằng cách khiến cô ta phải ho khan liên tục.
"Đừng quá lo lắng, thật ra thì con người khi uống thứ này chưa quen đều sẽ như vậy mà thôi, hệt như có vài tên điên hồi trước cố gắng ăn thịt mộng thú vậy, cơ thể ngay lập tức cố gắng bài tiết chúng ra.
Nếu thành công bài tiết thì coi như thoát được một mạng còn không thì coi như xong, đương nhiên cũng có vài tên ăn vào vẫn sống, thậm chí là thu được sức mạnh mới giúp nhận được một phần sức mạnh của mộng thú.
Đúng vậy, mấy tên điên đó chính là thủy tổ của cái nghề thợ săn của tiểu thư, chỉ là vào lúc đó hoàn toàn thủ công và mù tịt về mộng thú nên chỉ có cách ăn thịt cùng uống máu trực tiếp từ mộng thú nên tỷ lệ t·ử v·ong hoặc hóa thành mộng thú là tương đối cao.
Đâu đó vài chục ngàn ca được một ca, tỷ lệ chọi rất căng, bây giờ tuy vẫn căng nhưng giảm được sống 7 phần c·hết 3 phần sống cũng đã là một bước tiến dài rồi, coi như mấy tên đó c·hết không đáng tiếc."
Sara lúc này mặt đơ như trứng ngỗng, hèn gì có mùi vị quen quen, đây căn bản chính là huyết thanh, ngày trước Sara cũng đã tiêm thứ này vào người rồi, cụ thể hơn là của Fallen Dwarf nên mới có cảm giác quen thuộc đến như vậy.
"Vậy ngài đang nói rằng thứ này là huyết thanh của một loại mộng thú nào đó?"
"Đương nhiên là không rồi, ta không điên tới mức mang huyết thanh mộng thú lên bàn ăn để mời khách, hơn cả nếu đây thực sự là huyết thanh của mộng thú thì tiểu thư cũng tiểu thư phải là kẻ đầu tiên biết mới phải."
Đúng vậy, huyết thanh là một thứ mang tính chất chiếm hữu rất cao, nếu một cá thể đang sở hữu huyết thanh trong người mà còn hấp thụ thêm loại thứ hai thì tỷ lệ bạo thể là cực kỳ cao chứ đừng nói là t·ử v·ong thông thường.
"Nó là máu của Griffin, đương nhiên ta có nguồn cung rõ ràng nên tiểu thư không cần quá phải lo lắng, mọi tiêu chuẩn về vệ sinh đều rất đảm bảo đấy, thậm chí còn có cả chứng chỉ an toàn vệ sinh thực phẩm."
"Máu của Griffin? Thần thú của đế quốc Clawos này?"
"Tiểu thư cứ nói đùa, Griffin cùng lắm chỉ có thể tính là gia súc mà thôi, hai chữ thần thú này nặng hơn tiểu thư vẫn tưởng đấy, đến đám cổ long non còn chẳng dám tự xưng là thần thú chứ nói gì đến đám Griffin."
Nghe xong thì trong đầu của Sara tràn ngập những câu hỏi, thậm chí nó còn hiện thẳng lên mặt cô ta với những nét mặt hoang mang về chủ đề mà bản thân vừa nghe phải vừa lúc nãy, thấy thế thì Thomas cũng cố gắng nhịn cười rồi từ từ giải thích cho cô ta nghe.
"Griffin có thể tạm xem là thần thú với đế quốc Clawos, nói đúng hơn thì nó có thiên hướng là vật biểu tượng thì đúng hơn nhưng với một số chủng tộc viễn cổ, nhất là những kẻ xuất thân cao quý và sống đủ lâu thì thực sự Griffin cùng lắm cũng chỉ là gia súc mà thôi."
Như hiểu ra thứ gì đó, Sara nghoảnh mặt lên nhìn đối mặt với Thomas để hy vọng được nhận một lời khẳng định.
"Đúng như tiểu thư Sara đang nghĩ đấy, kẻ đang ngồi cùng bàn với tiểu thư là một kẻ như vậy, cụ thể hơn thì giáo viên có xuất thân đến từ hoàng tộc của đế quốc Oscto, cũng là phe đối địch trong trận chiến sắp tới của Clawos."
"Quanh đi quẩn lại thì các ngươi là gián điệp à?"
"Tiểu thư nghĩ vậy là sai rồi, từ trước đến này học viện Yggdrasil vẫn luôn chỉ có một đời hiệu trưởng duy nhất, View•Gray chỉ là một trong những cái tên mà giáo viên dùng để phù hợp với từng giai đoạn mấu chốt trong lịch sử nhân loại."
"Hoàng gia không biết?"
"Biết hay không biết cũng chẳng còn quá quan trọng nữa."
"Vì sao?"
"Vì một chủng tộc coi thứ mà bọn họ tôn lên làm thần thú như gia súc thông thường là kẻ địch của bọn họ, đương nhiên hoàng gia vào lúc đó sẽ không dám phản kháng rồi, thật ra Clawos có thể đứng vào hàng ngũ của ngũ quốc cũng có một phần công đến từ Oscto."
"Ý của ông là giờ Clawos đang ăn cháo đá bát?"
"Một con chó mà thôi, đâu cần phải quá bận tâm có đúng không? Đương nhiên đó chỉ là nếu như trong tình huống bình thường mà thôi."
"Tức đây là tình huống bất thường?"
"Đúng vậy, cô công chúa nhỏ của bọn tôi gần đây xảy ra một vài vấn đề, nó đã ảnh hưởng bên kia nên tạm thời tôi bị kẹt cứng lại bên này, xin hỗ trợ cũng không thấy phản hồi lại tức bên kia cũng đang cam go lắm rồi."
"Cụ thể hơn được không?"
"Thưa ngài?"
"Cứ làm đi, dù sao tiểu thư cũng được vị kia chấp thuận."
Nhận được sự đồng ý thì Thomas từ trong túi áo của mình lấy ra một lọ chứa một loại thực vật gì bên trong đó, nhìn nó rất quen, phải rồi, đây chính là mớ rau dại mà Gallone đã từng hái cho một cô gái trước khi làng Pugu bị xóa sổ.
"Vài năm trước công chúa nhỏ của chúng tôi đã kiếm được một lượng tương đối lớn Drake Herb được phát triển trong điều kiện hoàn hảo tại núi Long Tích gồm tắm qua ánh trăng trên đó ngàn năm, trồng trên xác của cổ long cùng hấp thụ máu của cổ long.
Về căn bản thì thứ này có thể giúp một số chủng tộc nhất định đoạt được trạng thái long hóa trở thành chủng Dragonoid và trong đó có cả chủng Goblin chúng tôi, công chúa vì sinh ra với nước da màu xanh lục nên không thể tranh đoạt hoàng vị được nên đây là con đường lý tưởng nhất rồi.
Chỉ là dạo trước làng Pugu đã bị giáo hội Mặt Trời hủy diệt, không chỉ nguồn cung của Drake Herb bị gián đoạn mà còn dẫn tới c·ái c·hết của một cậu bé tộc Giant, vì điều đó mà công chúa không lâu sau đó đã có một trận chiến với thánh tử của giáo hội Mặt Trời.
Kết quả là thánh tử bên địch thua nhưng bên kia phá vỡ ước định và mang thánh tử chạy trốn, có điều như vậy cũng có nghĩa là mối thù này giữa 2 bên đã kết, hơn cả tuy công chúa thắng nhưng thương cũng không ít.
Kết hợp thêm quá trình long hóa khiến v·ết t·hương không thể lành được, đây là một chuyện trọng đại mà giáo hội Mặt Trời vẫn chưa cho ra một câu trả lời thích đáng nên xung đột càng ngày càng bị đẩy lên cao, Clawos nhờ vậy mà đục nước béo cò."
"Vô lý, nếu chỉ như vậy thôi thì Clawos cũng không dám làm ra bất cứ động tác nào mới phải."
"Chúng tôi cũng hiểu điều đó nên hiện tại mới phải điều tra lên đầu của hoàng gia, trước đó thật ra chúng tôi cũng đã quá bất cẩn, đáng lý ra khi ngài Pagius c·hết thì chúng tôi phải ngay lập tức phản ứng lại mới phải."
"Tướng quân Pagius cũng là gián điệp?"
"Không, hắn là con người 100% đấy, đó cũng chính là lý do mà ta cảm thấy cực kỳ khó hiểu trong vụ lần này, tại sao hoàng gia lại g·iết một con bài tẩy có thể dùng để đối phó với ta cơ chứ? Để cảnh báo với ta rằng chúng có thể g·iết ta bất cứ lúc nào sao?"
"Nhưng không thể phủ nhận được sự thật rằng hiện tại Clawos hoàn toàn có ý g·iết ngài cũng như phía Oscto hoàn toàn không có ý định truy viện ngài vào lúc này."
"Chậc chậc, đúng là một nước cờ khó đi."
"Mà khoan đã, hình như chủ đề này đâu liên quan đến tôi?"
"Đương nhiên là không rồi, nói trước để tiểu thư sắp tới tự chuẩn bị sẵn tinh thần mà thôi, Clawos này sắp không được rồi, ngoài ra thì đây cũng là thời điểm nhất để báo thù với người cha đáng kính của tiểu thư đúng không?"
"Đừng cố gắng biến tôi thành con tốt thí một cách lộ liễu như vậy."
"Vậy thì thật đáng tiếc."
"Nhưng tại sao lúc nãy ông ta lại hiện hình dạng thật trước nhiều người như vậy? Chẳng lẽ cả cái học viện Yggdrasil đều bất ổn vậy sao? Ông không sợ bị đồn ra ngoài à?"
"Việc đó thì tự chúng tôi đã sớm có cách giải quyết rồi nên tiểu thư không cần phải lo lắng đâu, cả cái mạng già này cũng vậy, vị kia cũng đã giúp tôi tính ra một đầu đường sống rồi, giờ chỉ cần chờ đến thời điểm đó là được."
"Hửm? Vậy là ra bên học viện đã câu thông được với vị kia rồi?"
"Đó là chuyện hiển nhiên, hơn cả ai được quyền tiếp xúc là do tự thân vị kia chỉ định, lão già này chỉ là cực kỳ may mắn mà thôi, nhưng cũng như tiểu thư thấy đấy, một vài đứa nhóc đã chọc phải vị kia nên giờ tôi đang phải cố gắng đi chùi đít thay cho bọn chúng.
Mà tiện thể tiểu thư có thể kể cho chúng tôi nghe về những chuyện mà tiểu thư đã trải qua lúc gặp mặt vị kia không? Tôi thực sự rất tò mò về những trải nghiệm của tiểu thư cũng như góc nhìn về vị kia đấy."
Thế là Sara bắt đầu kể lại mọi chuyện dựa theo góc nhìn của mình trong khi đó thì 2 kẻ còn lại vừa nghe rồi lại vừa gật đầu, đôi khi cũng đưa ra một số ý kiến cá nhân dựa trên cảm nhận của bản thân đối với tồn tại kia.
Nhưng về cơ bản thì điểm chung của cả 3 đó chính là vị kia cực kỳ khó đoán, bù lại thì với những kẻ mà được coi là khách hàng thì vị kia sẵn sàng làm mọi thứ, kể cả hạ thấp bản thân để đón tiếp tất cả hệt như gặp lại một người bạn lâu năm chưa gặp vậy.
Hơn cả những lời khuyên của vị kia cũng rất trừu tượng nhưng cũng ẩn chứa đôi chút vận mệnh bên trong đó, tuy ban đầu rất khó để nhận ra nhưng khi chúng xảy đến thì bản thân mới cảm thấy vị kia thâm thúy đến mức độ nào.
Chỉ là điểm chung của tất cả những kẻ mà vị kia đón tiếp với thân phận là khách hàng cùng chủ quán đều là mang ơn của vị kia và tất cả đều thuộc về phạm trù cải biến vận mệnh, như chắc chắn c·hết của lão View.
Bị vùi dập rồi c·hết đi lúc nào không hay của Sara và không rõ của bộ 3 kia, phải đồng ý rằng bọn họ hiện tại đã là mộng thú, không thể tính là cùng trận doanh với sinh vật sống nữa nhưng chắc chắn rằng đó cũng là cách mà vị kia dùng để cứu bọn họ một mạng.
Còn về 2 cái xác này thì chắc cũng chỉ là để bổ sung thêm một lực cho Sara mà thôi, dù sao hiện tại cô ta cũng quá yếu, chỉ mới đạt tới quang vinh, thậm chí là còn chưa lâu nữa nên trợ thủ đáng tin cậy như 2 cái xác này là cực kỳ hữu dụng.
Hệt như vị kia nói đấy, rất đần nhưng chúng phát triển thành như thế nào là phụ thuộc hoàn toàn vào Sara, hơn cả đần thật ra cũng là dạng dễ dùng nhất, không thắc mắc và cũng không hề có ý định phản bội, tuyệt đối trung thành hệt như hiện tại vậy.