Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 17: Vua chuột 4.




Chương 17: Vua chuột 4.

Mất một lúc để hoàn thành cả hai đồ văn nhưng có thể dễ dàng thấy được chuyện cả hai có vài điểm khác nhau, nhưng điểm chung lại là đều kết nối với lỗ thủng bị Vua chuột đục ra ở giữa ngực lúc nãy.

Bộ đồ văn đầu tiên chia thành sáu đường, hai đường đầu tiên chạy dọc thẳng xuống hai chân, tại phần cổ chân được hoàn thiện bằng họa tiết của bờm sư tử, hai đường tiếp theo chạy dọc theo hai bên tay, phần cổ tay cũng giống hệt như cổ chân.

Hai đường cuối cùng được vẽ rất tỉ mỉ, cảm giác như chúng mới thực sự là tâm điểm của bộ đồ văn này, nếu xảy ra một chút sai sót nhỏ thôi cũng đủ khiến cả bộ hỏng hết và sau đó căn bản là không thể nào dùng bộ xác này được nữa.

Chúng chạy thẳng lên trên cổ, tới phần mặt thì Vua chuột đột nhiên dừng lại rồi bắt đầu khắc những họa tiết khác nhau lên trên đó, đây cũng là điểm khác biệt đầu tiên của hai bộ đồ văn, bộ đầu tiên được vẽ với nhiều vết chảy dọc theo đường xoắn ốc vào giữa mặt.

Đi kèm với đó là một đôi mắt cùng cái miệng để lộ ra hàm răng ranh hệt như dã thú, còn phía bộ còn lại thì đơn giản hơn nhiều, chỉ là hai đường kẻ dọc nối từ phần cổ đến thẳng tráng, đi qua mắt mà thôi.

Điểm khác biệt sau cùng đó chính là họa tiết bộ sừng, tên đầu tiên không chỉ phần họa tiết ở mặt rắc rối mà ngay cả bộ sừng trên đầu cũng tương tự như vậy, nó giống gạc hươu với nhiều phân nhánh hệt như một tán cây nhưng nhìn mềm mại hơn nhiều.

Còn cặp sừng của bộ còn lại thì lại cực kỳ thô sơ và đơn giản, về căn bản thì nó cũng chỉ là một góc vuông được bẻ sang một góc 45⁰ rồi gắn vào đầu mà thôi, nhìn sơ qua cũng biết ý định của Vua chuột vào lúc này.

Sau khi hoàn thành xong cả hai bộ đồ văn thì Vua chuột vẫn chưa có ý định dừng lại, nó tiếp tục tiến vào trạng thái nhập định nhằm liên kết đồ văn mình vừa vẽ với bản thân rồi thực sự hoàn thiện nó dựa theo bí pháp.

Tuy Longius cùng Thomas ở bên ngoài không hiểu gì cả nhưng bọn họ vẫn có thể dễ dàng thấy được chuyện cả hai bộ đồ văn kia bắt đầu sáng rực lên, thậm chí là một chút tia lửa xuất hiện ngay sau đó rồi tạo thành một đám lửa chạy dọc từ phần lỗ thủng giữa ngực tới các đường phát họa kia.

Ánh lửa màu trắng trong rất huyền ảo nhưng nó lại không đốt cháy da thịt, thậm chí đến cả những đường phát họa mà Vua chuột dùng móng tay của mình để trực tiếp rạch vào da của hai cái xác cũng bắt đầu liền lại nhanh chóng.

Chỉ là đồ văn cũng từ đó mà hòa lại làm một với chúng, để lại những đường đồ văn màu đỏ với bộ thức nhất cùng màu xanh dương ở bộ thứ hai ẩn hiện ngay trên lớp da của chúng, thế là phần công đoạn đầu tiên đã hoàn thành.

Giai đoạn thứ hai mới là mấu chốt nhất, Vua chuột từ trạng thái nhập định bắt đầu hạ xuống, nó tới trước cơ thể của hai cái xác kia rồi dùng phần máu chảy ra vẫn còn chưa khô của chúng để vẽ ra một trận đồ bao bọc lấy cả hai bằng máu.

Nó là một trận đồ lớn với hai tâm trận cũng là nơi mà hai bộ xác đang được đặt tại, sau khi thấy mọi chuyện đã tương đối ổn rồi thì Vua chuột gật đầu và dùng móng tay ngón cái tự cắt vào đầu ngón trỏ của mình để cấp máu cho trận đồ.

Đặc biệt hơn là máu của Vua chuột có màu đen, Longius đã sớm biết rồi, thật ra thì máu của hầu hết mộng thú đều là màu đen cả, chỉ là khi chế tác huyết thanh thì cần có một chút dung môi trung hòa nhất định nên mới chuyển sang màu khác.



Nhưng điểm đặc biệt ở đây đó chính là việc ngay khi giọt máu kia vừa tiếp xúc với trận đồ thì bên ngoài cũng có hàng loạt báo động vang lên, Thomas ngay lập tức phản ứng lại, đương nhiên anh ta không nghĩ rằng Vua chuột sẽ làm gì đó.

Dù sao nếu nó muốn làm thì cũng chẳng cần phải chờ đến hiện tại nên khả năng cao là do thực sự xảy ra chuyện gì đó vậy nên Thomas mới ra ngoài kiểm tra thử và đập vào mắt của anh ta là một cảnh tượng kinh hoàng.

Gần phòng của Vua chuột chính là phòng của bảy con cấp vương và chúng đều đã đồng loạt c·hặt đ·ầu của mình xuống, máu cũng từ phòng của chúng bắt đầu đổ về phía phòng của Vua chuột, thậm chí không chỉ dừng ở mức độ này.

Bên ngoài, nơi giam giữ đám cấp hầu cũng có hàng loạt máu liên tục chảy vào, xa hơn, Thomas cảm nhận được chuyện thông đạo dẫn xuống dưới này đang có một chút rung động nhẹ truyền vào, có thứ gì đó đang ồ ạt đổ từ trên kia xuống dưới này.

"Huyết tế?"

"Hy sinh để củng cố mà thôi, căn bản là một phần cũng do thế giới này quá nghèo nàn, nếu ở nhà thì chỉ cần tới bảo khố rồi lấy vài ba món là bù đắp được cho cả hai nhưng đang là trường hợp bất đắc dĩ nên chỉ đành dùng đến huyết tế."

"Bao nhiêu?"

"Khoảng một triệu."

"Một triệu?"

"Mỗi xác, so với năm đó thì đây đã là rất ít rồi, mà ngươi cũng đừng quá lo lắng, hai triệu này là số lượng được phân bổ trên toàn thế giới, hơn cả đám bước vào giai đoạn sau của Ấu thể cũng bù đắp được vài trăm mạng mỗi con rồi.

Chỉ là động tĩnh là rất lớn, tuy kẻ yếu sẽ không phát giác ra nhưng những kẻ tầm tầm như ngươi thì sẽ đánh hơi được mà thôi, có điều nếu hai cái xác này hoàn thành thì ta cũng chẳng còn lý do gì để sợ cái gì tại thế giới này nữa cả."

Longius nghe thấy động tĩnh rất lớn thì ngay lập tức lôi từ trong túi ra một bảng điều khiển công nghệ ba chiều, về căn bản thì thứ này chính là thiết bị kiểm soát cả học viện nên có thể nói bất cứ ai đủ quyền hạn sử dụng nó đều sẽ khống chế hoàn toàn học viện ở bên trên.

"Ngươi nói cái này là rất lớn? Một cột trụ màu đỏ từ dưới lòng đất này kéo thẳng lên trời rồi máu từ khắp nơi bắt đầu đổ về và thông qua nó để đổ xuống đây? Hình như nhận thức của ngươi về chuyện động tĩnh rất lớn hình như có chút sai lệch.

Đừng nói là đám được như ta, kể cả dân đen trên khắp thế giới ít nhiều đều phản ứng lại được, ngươi có tin chỉ vài phút nữa thôi là có kẻ tới gõ cửa bên ngoài học viện để hỏi thăm về vấn đề này hay không?"

"Đừng quá lo lắng, ta đã sớm tính trường hợp này rồi, thứ mà ngươi thấy những kẻ khác sẽ không thấy, lý do mà ta nói vẫn cần phải đề phòng là vì có một số chủng tộc nhất định tại quê nhà của ta có khả năng cảm ứng đủ mạnh.



Hơn cả ngươi cũng quá khinh thường tộc của ta rồi, nếu ngay cả che đậy thiên cơ cũng không làm được thì cũng chẳng đứng hàng một trong ba thượng vị của cửu tộc sau trận chiến năm đó, chừng này đã có là gì.

Căn bản trong mắt con dân của thế giới thấp kém như các ngươi thì đừng mơ mà dò được manh mối sót lại từ trận đồ này, nhưng đúng thật là động tác cũng có hơi lớn, c·hết đủ nhiều cùng một lúc thì sẽ để lại nghi ngờ."

Trong khi Vua chuột vẫn đang giải thích rõ hơn về độ an toàn của trận đồ này thì một lượng máu khổng lồ cũng bắt đầu lũ lượt tràn vào phòng cuốn lấy hai cái xác kia, chỉ là đống máu này hoàn toàn không ảnh hưởng đến bọn họ dù chỉ một chút.

Thậm chí còn không ướt cả sàn, cứ như không hề lãng phí bất cứ giọt nào mà trực tiếp đổ thẳng vào trận đồ huyết tế vậy, nhưng thực sự thì lượng máu liên tục đổ về đây là quá nhiều nên vẫn phải mất một lúc thì mới có thể hoàn toàn đổ đầy trận đồ được.

Trong lúc đó thì cuối cùng Sara cũng bắt đầu tỉnh lại được sau một giấc mơ dài, trong mơ thì cô ta đã phải trải qua rất nhiều thứ khó hiểu, chúng có đôi phần không hợp với cô ta của hiện tại, đúng hơn là cực kỳ không hợp.

Đó là một giấc mơ liên quan đến chữ nếu, nếu ngày hôm đó không có chuyện gì xảy ra cả thì sau này sẽ ra sao? Một giấc mơ thật kỳ lạ, cảm tưởng đây mới là sự thật còn ngoài này chỉ là một giả tưởng do cô ta quá lo sợ mà tạo thành mà thôi.

"Thật đáng thương, một sinh mệnh quá dễ bị công kích vào và cũng chẳng có bất cứ phương thức nào để kháng cự lại được nó, thế nào? Bắt đầu hoài nghi, muốn trở lại 'thế giới bên trong' nơi mà ngươi thực sự thuộc về có đúng không?

Chà chà, không biết vì sao vị kia lại chọn ngươi nữa, thật chẳng thú vị chút nào nhưng biết sao được bây giờ, dù sao đến bồi thường ta cũng đã nhận rồi, nếu không tuân thủ giao kèo này thì có khi cả nhà ta sẽ bị vạ lây mất."

Kẻ đang mở miệng nói chuyện với Sara là một con chuột khổng lồ đang đứng kế bên lão già hiệu trưởng với tư thế bắt chéo tay ra sau lưng, mặt thì hếch lên không thèm cúi xuống nhìn cô ta mà chỉ liếc nhìn xuống khiến cho cô ta cảm thấy nó như là một ánh nhìn ẩn chứa đầy khinh bỉ.

Ngay lúc này thì không gian xung quanh như bị nứt ra và phá toái thành từng mảnh, Sara đứng không vững bắt đầu khuỵu gối xuống, lão già hiệu trưởng cũng bị vỡ vụn theo, chỉ có con chuột khổng lồ kia là vẫn đứng vững không hề lay động.

Sau đó thì không gian bắt đầu mở ra hàng loạt các cánh cửa với nhiều loại màu sắc khác nhau, hơn cả họa tiết chạm trổ trên từng cánh cũng có những điểm đặc trưng của riêng mình, có thể điểm chung duy nhất của chúng là tại mỗi cánh đều treo một tấm gương hình thoi đủ lớn để làm gương bàn trang điểm.

Nhưng thứ mà chúng phản chiếu lại không phải là hình ảnh của bất cứ ai mà là một phần ký ức của Sara, chủ nhân của căn phòng này, căn phòng dẫn tới mọi ký ức, là điểm giao nhau của mọi trạng thái cảm xúc bao gồm cả ước mơ và tư tưởng.

"Hãy cố tự giữ lấy mình, bởi lẽ thứ mà ngươi sắp phải đương đầu còn kinh khủng hơn những thứ mà ngươi có thể tưởng tượng được, nó là điểm mù của khả năng sáng tạo, phạm trù nằm ngoài cả trí tưởng tượng."



Vậy ra ngay từ đầu Sara vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi mộng mà là bị giam bên trong mộng trong mộng, nếu không nhờ có Vua chuột kéo ra thì khả năng cô ta bị c·hết não là cực cao do bị Fear chơi đùa.

Hệt như mèo vờn chuột vậy, cho con chuột cảm giác bản thân có thể chạy thoát được, đã đạt được một sự an toàn nhất định rồi thì ngay lập tức nhảy vào để trực tiếp làm sụp đổ mọi tư tưởng phản kháng của nó.

Đây chính là sự kinh khủng của Fear và với kẻ có thể chịu đựng qua một lần thì trò vui lại càng được kéo dài lên gấp nhiều lần với nó, bởi lẽ nhìn thấy sự đau khổ, khốn cùng, sợ hãi của con mồi của mình cũng chính là thứ khiến nó phải mỉm cười trong vô thức.

Nếu Vua chuột không nhanh tay phá mộng trong mộng thì có lẽ Sara đã phải đối mặt với cơn ác mộng đầu tiên, với một kẻ yếu như cô ta thì có lẽ cũng chẳng còn đến lần sau nữa, có thể coi nó chính là biện pháp mà vị kia đã chuẩn bị trước để cứu cô ta khỏi thảm cảnh trước mắt.

Tương tự với Longius, chẳng qua là với một cách khác nhưng không nghi ngờ gì, cả hai trường hợp trên đều là do vị kia ít nhiều nhúng tay vào nếu không thì cả hai đã trực tiếp sụp đổ rồi, sự kinh khủng của Fear là không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng thật may mắn, hạt giống ác mộng này Fear không gieo trực tiếp mà thông qua đặt ấn ký vào một quyển sách đã sớm tồn tại vô số năm về trước, ấn ký đó đã sớm trở nên yếu đi trông thấy sau chừng đó thời gian rồi.

Vua chuột hiểu rõ điều này vì trên thế giới này không chỉ có một quyển như vậy, anh trai của nó, một thiên tài về lĩnh vực nghiên cứu vì không may mà tiếp xúc với một bản sao của quyển sách này mà không thể cứu chữa được.

Đó cũng là lúc mà Vua chuột tiếp xúc được với một nơi mang tên The Abyss of Lucid, thật may mắn khi trưởng bối trong nhà kịp thời can thiệp vào nếu không nó có khi cũng đi theo anh trai của mình rồi không biết chừng.

Nhưng sau lần đó thì Vua chuột cũng có một vài nhận thức cơ bản về nơi đó, thứ nhất, đó là nơi nằm ngoài phạm trù của trí tưởng tượng, thứ hai, những thứ tồn tại bên trong đó không bao giờ được thoát ra ngoài.

Thứ 3, chúng chỉ có thể tác động tới bên ngoài thông qua những thứ bị chúng ô nhiễm và những thứ đó chắc chắn phải tới từ bên ngoài, ví dụ như quỷ bí chi thư chẳng hạn, nó là một trong những vật bị ô nhiễm đầu tiên lưu lạc ra bên ngoài.

Tác giả của nó là không rõ, dù sao từ đó đến giờ cũng quá lâu rồi, truy ngược về sau thì đã có rất nhiều thời kỳ xảy ra c·hiến t·ranh liên miên, phần lịch sử trước đó ít nhiều cũng đã bị tổn hại nghiêm trọng rồi.

Nhưng theo như Vua chuột nghe ngóng được thì đã rất lâu rồi kể từ khi bản gốc xuất hiện, những bản sao thứ bản cùng lắm cũng chỉ chứa một nửa hoặc đâu đó gần đủ thông tin về một trong những thứ được viết trong bản gốc mà thôi.

Không rõ tại sao bản sao vẫn có khả năng ô nhiễm nhưng theo một số nghiên cứu thì là vì kẻ đứng đằng sau tạo ra các bản sao có bản gốc trong tay, tức hắn có thể tùy thích trích một phần trong đó rồi giao lại cho bản sao.

Ấy thế mà cũng chỉ một phần nhỏ trong đó thôi cũng đủ để khiến bất cứ cường giả nào, kể cả một trong những kẻ đứng trên đỉnh kim tự tháp sức mạnh như cha của nó cũng phải cực kỳ cẩn thận khi tiếp xúc với chúng.

Có điều hiện tại Vua chuột tin rằng giả thuyết kia đã có thể bị lật đổ được rồi vì nó tin rằng bản trong tay của Longius chính là bản gốc, không chỉ trầm ổn hơn mà đến nội dung bên trong đó cũng cực kỳ đầy đủ nếu dựa theo những thông tin mà nó đã thu thập được.

Nhất là Fear, đây là thứ mà Vua chuột tìm hiểu sâu nhất nhưng so với những thứ mà nó đã thu thập được thì rõ ràng quyển sách này chứa đựng bộ thông tin đầy đủ hơn cũng như nguy hiểm hơn vô số lần so với các bản sao trong tay nó.

Cuối cùng, tiếp xúc với bọn chúng càng ít càng tốt, tri thức có cái giá của nó, nhất là tri thức cấm kỵ, nó có thể mang lại cho kẻ tìm tòi nó rất nhiều lợi ích nhưng cũng đồng thời có thể nhấn chìm tất cả mọi thứ xung quanh kẻ đó xuống thẳng vực sâu.

Đứng trước vực sâu không rõ đấy thì việc trở nên cẩn thận chưa bao giờ là thừa cả, nhưng Vua chuột cũng có một chút vốn liếng để dựa vào, đó chính là vị kia, nó tin tưởng rằng ngài ấy sẽ không để nó cùng cô gái này phải c·hết vào ngày hôm nay hoặc ít nhất là vậy.