Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 2: Bói một quẻ.




Chương 2: Bói một quẻ.

"Ế quá!"

Một ngươi đàn ông nằm gục trên quầy than thở trong vô vọng, hắn vừa mới khai trương tiệm cafe sách của mình cách 4 ngày nhưng lượng khách qua lại căn bản chỉ là lách đách, thậm chí khách chỉ tới vào ngày đầu tiên cho biết chứ chẳng thấy đâu vào những ngày sau.

Thảm họa hơn nữa là số lượng trộm mà hắn phải đối phó trong những ngày qua thậm chí còn nhiều hơn cả lượng khách mà hắn tiếp qua, quả đúng là t·hảm h·ọa, nếu biết trước mọi chuyện sẽ như thế này thì hắn đã không kinh doanh loại hình này rồi.

"Ông chủ nói sai rồi, chẳng qua là mọi người vẫn chưa nhận ra được sự vĩ đại của ngài mà thôi, tôi tin rằng nếu như bọn họ tiếp xúc được với ngài thì kiểu gì ngài cũng sẽ nổi lên như cồn mà thôi, chẳng qua là ngài mở tiệm sai nơi.

Sách từ trước đến nay vẫn luôn là thứ chỉ dành cho tầng lớp quý tộc và thương buôn nhà giàu vì chỉ có những kẻ như vậy mới có thể đủ tiền và quyền để tích trữ sách, hơn cả bọn họ còn biết chữ để đọc sách.

Vậy nên sách trong mắt bọn họ vừa là thứ cung cấp thông tin nhưng cũng vừa là thứ khẳng định địa vị, sự giàu có cũng như vốn hiểu biết của bọn họ, nếu ông chủ mở quán tại khu thượng thì tôi tin rằng sẽ có rất nhiều khách qua lại.

Chỉ là ngài lại mở ở khu ổ chuột dành cho đa chủng tộc, tỷ lệ người nghèo biết chữ gần như bằng 0 và ở khu ổ chuột này lại dưới cả người nghèo, kết hợp thêm băng đảng ẩ·u đ·ả, p·hân b·iệt c·hủng t·ộc, v.v lại càng có ít kẻ có tiền dám tới gần đây."

Người nói là một ông già tóc hoa râm điển trai mặc một bộ đồ học giả nhìn qua rất lịch thiệp, tuy không quá sang như những kẻ sống trên khu thượng nhưng chắc chắn rằng đây không phải là đồ mà khu ổ chuột có thể mặc được.

Theo giới thiệu của ông ta thì ông ta tên là View, một giáo sư của học viện Yggdrasil, là một ông già hơn 60 tuổi mà vẫn chưa có gia đình điển hình, quả nhiên là bậc đại hiền triết, đây cũng là vị khách duy nhất ghé thăm lại một lần nữa trong mấy ngày qua.

"Vậy lão View có bất cứ lời khuyên nào không?"

Đương nhiên hắn cũng muốn mở miệng ra để hỏi mượn nhờ quan hệ của lão View để giải quyết một vài vấn đề khu vực xung quanh đây, dù sao lão View cũng là lão giáo sư của học viện Yggdrasil, quan hệ chắc phải rất nhiều.

Chỉ là cả hai cũng chỉ mới gặp nhau có hai lần tính tới tận hiện tại, hắn cũng chưa mặt dày đến mức nhờ vả ngay lập tức, dù sao người già cũng thường rất nóng tính, nhất là người già tri thức, bọn họ trải qua đủ nhiều và cũng hiểu đủ nhiều.

Trên tất cả hắn cũng không muốn đánh mất một nguồn thu nhập của mình, dù sao người ta cũng đã trở lại tức là sẽ có lần sau, nếu hắn ngu ngơ khiến người ta tuyệt vọng thì có khi phá sản cũng gần kề rồi.

"Ngài muốn có thêm khách hàng ư?"

Lão View hỏi ngược lại hắn với một chất giọng mang đầy tính nghi hoặc, đương nhiên là hắn muốn có thêm khách hàng rồi, dù sao ăn uống cũng cần tiền cả đấy, chỉ là nói vậy với người có học thức thì có hơi mất lòng nên chỉ đành đá sang chủ đề khác.

"Bỏ chủ đề đó sang một bên đi, không biết là lão View tới đây vì mục đích gì? Nếu là vì loại thức uống ngày hôm đó thì đáng tiếc là lão tới muộn một ngày rồi, ngày hôm nay chỉ phục vụ trà hoa lài mật ong thôi.

Đương nhiên đây là Menu, nếu lão View sẵn sàng bỏ ra một chút thì vẫn có thể kêu bất cứ món gì lão thích miễn là có trên đó, nhưng với một ngươi đã quá tuổi như lão thì tốt nhất là vẫn nên giữ nguyên trà hoa lài mật ong thì sẽ tốt hơn."

"Vậy tôi đành phải nghe lời ông chủ vậy."

Sau đó thì hắn cũng nhanh chóng chạy ra chỗ ngồi của lão View rồi rót cho lão ta một chén trà hoa lài mật ong, tuy không câu được chút tiền nào nhưng quan trọng nhất vẫn là thái độ, chỉ có vậy mới có thể níu giữ được khách hàng về lâu về dài được.



Ngay lúc này thì hắn cũng chú ý đến cuốn sách trên bàn của lão View, đây là cuốn sách mà hắn đã đề cử hôm trước khi lão ta tới đây, có vẻ như lão ta rất yêu thích quyển sách này nên mới đem nó tới tận đây.

"Chẳng lẽ lão View có thắc mắc gì về nội dung của quyển sách này hay sao?"

"Đúng là có thật nhưng thật lòng tôi cũng không dám hỏi ngài, mang nó tới đây vào ngày hôm nay cũng là vì nơi này là một trong số ít những nơi mang lại cho tôi cảm giác thanh bình hiếm thấy, là nơi tôi có thể tập trung đọc sách, nghiên cứu mày mò như ngày trẻ được."

Lão View nói là vậy nhưng hắn cảm nhận được nhuệ khí của một học giả, đương nhiên lão ta sẽ không để hắn can thiệp vào một cách dễ dàng mà tiếp tục vắt óc ra tự giải mã mọi vấn đề, đó chính là sự kiêu ngạo của học giả.

Đây là một dạng khách hàng cực kỳ khó chiều chuộng nhưng cũng đồng thời lại là dạng mang tới nhiều tài phúc nhất nếu như nuôi đủ béo, quay lại lần hai căn bản chỉ mới là khởi đầu, hắn còn cả một chặng đường phải đi ở phía trước.

"Thật ra thì dạo gần đây có một thằng học trò trời đánh năm xưa của tôi có liên lạc lại, tính cách và cả mặt tư tưởng của tôi với nó hoàn toàn trái ngược nhau, nó có phần hơi cực đoan thái quá nên tôi hy vọng có thể nghe được một số lời khuyên từ ngài."

Đây rồi, cơ hội kiếm tiền đây rồi, đây là sự kiện có thể giúp mối quan hệ khách mới quay lại lần hai trực tiếp tấn thăng lên thành khách quen, đây là cơ hội cho con đường tài vận trong tương lai của hắn ta.

"Lão View có thể nói rõ hơn về người học trò đó được không?"

"Ngài dạo gần đây có nghe nói c·hiến t·ranh sắp nổ ra không?"

Đương nhiên là có rồi, đám bang phái tại khu ổ chuột chạy đông chạy tây vì vụ lần này mà, dù sao nếu bắt ehem tuyển quân thì đương nhiên khu ổ chuột sẽ bị nhắm tới đầu tiên, đám kia đương nhiên không muốn nộp cái mạng chó của mình cho đế quốc rồi.

Nhất là khi cơ cấu q·uân đ·ội c·hiến t·ranh quân chính quy thời này cùng lắm là chiếm được 20%-30% còn lại là tuyển ra từ dân thường hoặc t·ội p·hạm cả nên nếu nói ai n·hạy c·ảm với c·hiến t·ranh nhất thì đương nhiên là đám tay to mặt lớn của khu ổ chuột rồi.

"Ehem, có nghe thấy đôi chút."

"Vậy thì dễ nói rồi, thằng học trò trời đánh kia của tôi làm trong q·uân đ·ội, đương nhiên là ở tầng lớp có chức có quyền và nó ủng hộ c·hiến t·ranh trong khi tôi ở học phái hòa bình, nó muốn tôi tới tham quan doanh trại của nó nên hy vọng ngài có thể cho một chút lời khuyên."

Hừm, hai thầy trò này rõ ràng quá xung đột nhau, hơn cả lão View còn mang trên người thân phận học giả phái hòa bình nên lần mời này e rằng lành ít dữ nhiều, kiểu gì cũng sẽ bị tên học trò đó dùng ám chiêu để sỉ nhục nhằm ảnh hưởng đến phe phái hòa bình.

Đương nhiên hắn sẽ không nghĩ rằng tên học trò đó sẽ đụng tay đụng chân với lão View, dù sao lão ta cũng là lão giáo sư, không có miếng thì cũng phải có tiếng, dù sao cũng đã hành nghề được 40 năm rồi, qua tay không biết bao nhiêu thế hệ học trò, bao nhiêu học sinh.

Đụng vào căn bản là không thể, nhất là khi học viện Yggdrasil hắn cũng có nghe qua danh tiếng, là học viện hàng đầu đế quốc Clawos, không chỉ là nơi chuyên đào tạo đời sau cho các đại gia đình quý tộc từ kỵ sĩ đến tận hoàng gia mà còn có cả chế độ học bổng cho dân nghèo tài năng.

Tầm ảnh hưởng là cực kỳ lớn, nghe nói chỉ cần muốn là có thể lật ngược cả đế quốc Clawos lên, thậm chí hoàng gia cũng phải kính vài phần, dù cho có là tên bảo vệ đi chăng nữa thì một khi đã là hoàng tử, công chúa, thậm chí là thái tử cũng phải gọi một tiếng giáo viên huống hồ là lão giáo sư.

Vậy nên lành ít dữ nhiều của lão View cùng lắm chỉ dừng ở mức độ bị sỉ nhục một cách thậm tệ mà thôi, nhưng với học giả thì chỉ vậy thôi cũng đủ để dẫn tới chuyện họ nghĩ quẩn rồi tiến tới việc t·ự s·át rồi.

Vậy nên đây là một chủ đề rất khó nói, hắn không đủ tự tin rằng mình sẽ đủ đảm lượng để can thiệp vào mối quan hệ này nhưng đây đồng thời cũng là cơ hội, dù sao lão View cũng đích thân tới đây để hỏi hắn.



"Về vấn đề này thì tôi không dám chắc nhưng nếu lão View đã thực sự muốn biết được chút gì đó thì lão đã bao giờ nghe qua bói toán chưa?"

"Biết, đám học phái chiêm tinh thường dùng mấy cái này, chỉ là cùng lắm chỉ dùng để dự báo thời tiết với mấy đại sự kiện mà thôi, việc nhỏ như này rất khó có thể cho ra được một kết quả chính xác, sai số quá lớn."

"Vậy lão View có sẵn sàng tin vào tôi hay không?"

"Tôi còn lựa chọn nào khác sao? Ngài cứ làm đi."

Nghe được sự chấp nhận của lão View thì hắn cũng lấy ra từ dưới hộc bàn một bộ bài Tarot, tuy hắn không bói qua cho ai bao giờ nhưng cách thức hoạt động thì vẫn biết đôi chút, quan trọng nhất vẫn là cho ra lời khuyên sau cùng cũng như lời giải thích dọc đường.

Sau một hồi múa may thì trên bàn chỉ còn lại đúng ba lá bài, lá đầu tiên là The High Priestess, lá kế tiếp là The Devil và lá cuối cùng là The Tower, nhìn thấy kết quả thôi cũng đủ khiến hắn toác cả mồ hồi rồi huống hồ là kẻ đang ngóng chờ kết quả như lãi View.

Thấy phản ứng của hắn thì thái độ của lão View cũng bình thản đi đôi chút, có vẻ như lão ta đã chuẩn bị cho mọi thứ kể từ khi hy vọng cuối cùng của mình lại cho ra vẻ mặt như vậy rồi, chỉ là không ngờ mọi thứ lại phải tới theo kiểu này mà thôi.

"Đầu tiên chúng ta hãy cùng nói đến 3 khía cạnh trước, lá đầu tiên đại diện cho hành trình này, cực kỳ thụ động và mất đi quyền tự quyết trong vô thức, tức đi thì phần thiệt chỉ có về bản thân mà thôi."

Nói rồi hắn cũng nhìn về phía lão View như muốn nói rằng lão ta có thể chọn không đi nhưng với một kẻ đã sẵn sàng cho cái kết quả chính mình rồi thì lão ta cũng đã sớm nhận ra rằng không đi thì lại càng hỏng bét mà thôi.

"Tôi đã hiểu, dù sao tôi hiện tại không đi có thể con vạ lây cho nhiều người hơn là phải đi."

Nghe thấy xong thì hắn cũng mắng ầm lên trong tâm trí, có kiểu học trò nào mà lại hại thầy như vậy không? Rõ ràng đây là muốn ép lão View vào đường cùng, muốn lão ta không còn chút mặt mũi nào nữa đây mà.

"Vậy chúng ta tiến tới lá thứ 2, nó đại diện cho bản chất của kẻ mà lão View sắp phải đối mặt, như tên, hắn là một con quỷ dữ, là một ác ma nhưng đồng thời cũng là nô lệ cho một kẻ hoàn toàn khác."

Sau khi nhận được kết quả thì lão View cũng không bất ngờ mấy là lắm, dù sao kết quả này lão ta cũng đã sớm biết từ trước rồi nhưng tên học trò kia là người như thế nào thì đương nhiên lão ta đã quá hiểu rồi.

Hắn không phải là dạng người thích trở thành trò tiêu khiểu cho kẻ khác, điều này cũng chứng minh được rằng sau chừng đó năm đã có chuyện gì đó xảy ra rồi, vậy nên khi nghe được kết quả này lão ta cũng phải có đôi chút thốt lên.

"Vậy tức là có kẻ giựt dây sau màn?"

Hắn coi như không nghe lời mà thấy mà tiếp tục đi tới lá bài cuối cùng, dù sao đây cũng là một chuyện lớn, người thấp cổ bé họng như hắn thì biết được ít bao nhiêu thì hay được bấy nhiêu, đủ để bảo toàn mạng sống của mình là được.

"Lá cuối cùng đại diện kết quả, The Tower chính là một lá bài xấu nhưng hai lá trước đã là xấu rồi nên ý nghĩa của nó hoàn toàn nghịch đảo lại, nó chính là đường sinh trong vô vàn các đường c·hết của lão đấy lão View."

Đến ngang đây thì lão View nhảy dựng lên hào hứng cầm lấy hai tay của hắn rồi thốt lên.

"Vậy tôi phải làm gì?"



Sau khi nhận ra hành động lố lăng của mình thì lão View cũng nhanh chóng bình tĩnh lại đưa ra lời xin lỗi chân thành rồi tiếp tục ngồi xuống nhưng lão ta không thể tiếp tục giữ nổi vẻ mặt yên tĩnh trước đó nữa.

Đương nhiên hắn cũng không hề để tâm đến chuyện đó nữa vì lúc này tâm trí của hắn ta đã bị dịch chuyển tới nơi nào đó khác, hắn thấy được một cậu bé, quá khứ là một cậu bé cõng trên mình chiếc giỏ đầy ắp rau dại.

Hiện tại là một kẻ tha hương, tương lai là không rõ, lúc này thì tâm trí của hắn cũng trực tiếp trở lại nhưng hắn hiểu rõ không phải ngẫu nhiên mà ngay khi lão View chạm vào người hắn thì hình ảnh đó lại nhảy ra, nhất là khi đích tới của cậu bé cũng là học viện Yggdrasil.

"2 ngày sau sẽ có một cậu bé tới tìm lão, chấp nhận yêu cầu của nó chính là đường sinh của lão, còn sau đó có níu kéo được hay không thì phải dựa vào chính lão rồi."

Đến tận lúc này thì lão View mới tựa hẳn ra sau ghế rồi lấy chiếc đồng hồ quả cam ra nhìn về bức ảnh bên trong đó cũng như nhìn lấy thời gian, 2 ngày nữa, hy vọng từ giờ đến lúc đó vẫn chưa quá muộn.

Một lúc sau thì lão View cuối cùng cũng đi ra khỏi quán cafe sách kia, bầu không khí của khu ổ chuột đã vốn u tối nay lại càng u tối hơn bởi vì khói lửa của c·hiến t·ranh cũng như chính tâm trạng của kẻ mạnh.

Đi được một lúc thì từ con hẻm đi ra một người đàn ông khác trẻ hơn đi ngay phía sau lão View, nhìn qua thôi cũng đủ hiểu thân phận của cả hai và cũng không phải ngẫu nhiên mà chỉ có mình lão ta mới có đủ can đảm để bước vào quán cafe sách kia.

"Hai tên cấp quang vinh được phái tới vào hôm qua như thế nào rồi?"

"Đã bị xâm thực mất một bộ phận cơ thể rồi ạ, tên thứ nhất tên Will thì mất cánh tay trái, tên thứ hai tên Borson thì mảng đầu phải nên đã trực tiếp t·ử v·ong cách đây 15 phút, khoảng bồi thường cũng đã trực tiếp tới tay gia đình n·ạn n·hân rồi ạ."

"Nâng thành mã 0 đi."

"Vâng?"

"Ta nói nâng mã 2-267 lên mã 0 đi."

"Nhưng đó mà cấp vô giải rồi thưa giáo viên, ngài vẫn có thể trở ra mà đúng không?"

"Là do ta có giá trị."

Nói rồi lão View cho tên học trò của mình xem viên đá trên sợi dây chuyền của mình, nó đã vẫn đục nghiêm trọng, thậm chí còn có dấu hiệu bị ô nhiễm, hóa thành sinh linh bước ra từ mộng giới, nhưng đó vẫn chưa phải là điều tuyệt vọng nhất.

"Đây là viên đá hiền triết được làm từ tướng quân Pagius phải không ạ? Đến cấp độ diệt vong mà vẫn không thể gánh chịu được sự ô nhiễm này hay sao? Vậy làm sao mà ngài có thể trở ra mà hoàn toàn không hề có bất cứ dấu hiệu nào của sự ô nhiễm cơ chứ?"

"Ta nói rồi, là vì ta có giá trị, vị kia chọn khách chứ chúng ta hoàn toàn không hề có quyền lựa chọn ngay từ đầu, hơn cả ít ra vị kia cũng đã giúp ta thoát được một kiếp này rồi, điều đó cũng chứng minh rằng ta vẫn còn có giá trị trong mắt vị kia."

Vào 4 ngày trước tại thành Ygist này đã xuất hiện một cuộc v·a c·hạm với mộng giới và kết cục là sự xuất hiện của quán cafe sách này, rõ ràng mộng giới đang tiến hành xâm thực, đương nhiên chuyện này không hiếm là mấy nhưng lấy đi một mảnh thổ địa trên lãnh địa sinh vật sống cũng như một cách hoàn mỹ như vậy thì trước nay chưa từng có.

Chỉ có thể là do đám tồn tại cấm kỵ bên trong mộng giới tác động vào mới có thể làm đến cấp độ này, cũng chính vì thế mà cao tầng của thành Ygist vào ngày hôm đó đã đồng loạt xuất động, một trong số đó có cả View•Oich, em trai kết nghĩa của hoàng đế và là hiệu trưởng của học viện Yggdrasil.

Đồng thời cũng là cường giả cấp diệt vong của ngành hắc vu sư, nghề nghiệp có rất nhiều nhưng chủ yếu được phân làm 9 cấp từ 9 đến 1 trong đó tập sư thấp nhất và diệt vong cao nhất, bên trên nữa chính là thần tồn tại trong mộng giới.

Hòn đá hiền triết cấp diệt vong bị ô nhiễm chỉ trong chưa đầy một giờ tiếp xúc chính là dấu hiệu chứng minh rằng cấp diệt vong thôi là không đủ để tiếp xúc với quán cafe sách này, y hệt như ngày đầu tiên vậy.

Ngày hôm đó đã có tổng cộng 1 cấp 9 là lão View cùng 3 tên cấp 7 tràn vào nhưng khi trở về thì chỉ có mình lão ta là an toàn còn lại đều bị ô nhiễm một cách nghiêm trọng, còn 3 ngày sau đó chủ yếu là phái những cấp 2, thâm niên cùng cấp 3, quang vinh tới để lấy thêm số liệu.