Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 26: Tiếp cận với siêu phàm.




Chương 26: Tiếp cận với siêu phàm.

Tuy cô ta không phải dạng tự luyến nhưng bản thân cô ta cũng biết là mình đẹp, thậm chí có thể nói là ít ai trong Clawos có thể sánh ngang với cô ta nếu như dựa trên thẩm mỹ quan của những chủng gần với con người.

Nhất là tại Clawos, nơi mà con người có quyền lực thống trị gần như tuyệt đối do chính sách tuyển dụng của bọn họ, biểu hiện rõ nhất đó chính là việc hầu hết những chức vị liên quan đến chính trị đều nằm trong tay của con người cả.

Buồn cười là ở chỗ quân đoàn mạnh nhất của Clawos lại không hề dính dáng đến con người, nếu ai hỏi cô ta vậy còn quân đoàn Griffin thì như thế nào? Phải biết mỗi năm hoàng gia đã đổ rất nhiều quốc khố để có thể duy trì được loại quân chủng gần như chẳng có bất cứ tác dụng nào này.

Đúng vậy, quân đoàn Griffin gần như chẳng có tác dụng gì cả bởi vì chúng thực sự rất tốn kém, chi phí bồi dưỡng một con Griffin thực sự là quá nhiều huống hồ còn phải đào tạo thêm những kỵ sĩ đạt chuẩn rồi từ trong số đó chọn ra những tinh nhuệ nhất để lập giao ước với Griffin.

Sau đó cũng phải lo lắng đến vấn đề trang bị của quân đoàn nữa, đương nhiên với một quân đoàn mang tính biểu tượng cho cả đế quốc như Griffin thì đương nhiên trang bị của bọn họ cũng không phải dạng thường thấy rồi.

Chúng là những trang bị tối tân nhất, thậm chí là một số bảo vật còn lưu lại từ những kỷ nguyên trước, cũng chính vì tiêu hao nhiều đến như vậy nên hoàng gia thực sự cũng không nỡ dùng đến quân đoàn này trong c·hiến t·ranh.

Thay vào đó thì bọn họ có nhiệm vụ trở thành một biểu tượng tinh thần tượng trưng cho quyền quy của hoàng gia cũng như bộ mặt của cả đế quốc Clawos, căn bản là chẳng có bất cứ tác dụng thực tế nào trên chiến trường cả.

Thậm chí đám Griffin tại thủ đô lâu lâu cũng bị Longius ghé thăm qua, hên thì cùng lắm chỉ bị xin một tý tiết còn đen thì thậm chí trở thành một bàn tiệc mời những vị khách đặc thù như Sara, quả đúng là quá vô dụng.

Trở lại chủ đề ban đầu, thực sự thì cô ta cảm thấy cô gái trong tấm ảnh này rất đẹp, đẹp hơn nhiều so với những người mà cô ta đã từng tiếp xúc qua khắp cả Clawos này, thậm chí đến bản thân cô ta cũng kém cạnh đôi phần.

Sự chênh lệch ở đây không phải là nhan sắc, đúng hơn thì cô ta cảm thấy cả hai hình như khá giống nhau nhưng không hiểu tại sao bức ảnh chân dung này lại đẹp đến lại thường, có thể là do chất lượng của tấm ảnh này thực sự rất tốt.

Chất lượng sắc nét, thậm chí là còn có cả màu, cứ hệt như là thực sự đang được tận mắt diện kiến cô gái kia vậy, nhưng vẻ đẹp của cô gái kia không chỉ dừng ở đó, có cái gì đó khác lạ mà cô ta không có, thứ khiến cô gái trong bức ảnh này trông trưởng thành và chín chắn hơn cô ta rất nhiều lần.

Nhưng điểm khác biệt lớn nhất của cả hai đó chính là phần ngực, cô ta đã sớm chấp nhận chuyện này rồi, dù sao mẹ của cô ta cũng chỉ đến như cô ta mà thôi, nó đã từng là quan ngại lớn nhất của cô ta chỉ là lâu dần cũng quen.

"Vậy ra đây là cô gái mà anh yêu nhỉ?"

"Không, không, chuyện 'tôi' kia yêu cô ấy là thật nhưng tôi thì lại khác, với tôi thì cô ấy đến cuối cùng cũng chỉ là những mảnh vỡ ký ức không hơn không kém mà thôi, không hề để lại bất cứ ấn tượng gì cả."

Nói rồi hắn trực tiếp gấp nắp sau lại rồi để chiếc đồng hồ quả quýt lên trên bàn, với hắn thì cô gái ấy thực sự chẳng mang lại bất cứ ấn tượng gì cả, không phải "hắn" đã hết yêu nên hắn bị ảnh hưởng đến mà là vì trong mắt hắn lúc này chỉ có duy nhất một cô gái mà thôi.

"Tôi kia? Kiểu tinh thần phân liệt?"

"Ồ, không ngờ tiểu thư cũng biết đến khái niệm này cơ đấy, nhưng trật lất rồi, tinh thần của tôi hoàn toàn bình thường, chỉ là có một chút chuyện đã xảy ra trong quá khứ mà quá khứ của tôi thì hiện tại tôi vẫn chưa thể kể cho tiểu thư nghe được."

"Keo kiệt, ngay cả khi anh sắp c·hết đến nơi rồi mà vẫn giữ bí mật này sao? Đi ôm nó xuống mồ luôn à?"

"Vậy còn tiểu thư thì sao? Không phải nếu rời đi một mình lúc này thì mọi chuyện sẽ ổn thôi có đúng không? Tại sao lại phải cứ nhất quyết ở lại nơi này cho đến cùng được."



"Hừm, anh nghĩ tôi không muốn bỏ chạy một mình hay sao? Chẳng qua là anh đã cho tôi một chỗ để ở qua đêm, cũng như phục vụ tận tình vậy rồi, món nợ này đương nhiên tôi muốn trả rồi, vậy nên anh phải sống."

Nghe xong câu trả lời từ miệng của cô ta thì hắn có chút không kiềm chế được mà cười ra thành tiếng, thậm chí còn không khống chế nổi bản thân nữa, thực sự có những kẻ như vậy tồn tại trên đời hay sao?

"Hahaha *cười chảy nước mắt* vậy ra đó là suy nghĩ của tiểu thư, dù tôi không biết bao nhiêu phần là thật trong đó, có điều quả đúng là ban đầu tôi còn định ghi giấy nợ cho tiểu thư nhưng giờ thì tôi lại nghĩ khác rồi."

Nói rồi hắn đưa tay hướng tới chiếc hộp bánh kẹo trên bàn rồi lấy ra hai viên kẹo ho Strepsil để đưa cho cô ta, về căn bản thì nó là đồ dùng cho trẻ con nhưng vì vị ngọt của nó nên hắn cũng thường xuyên ăn chúng trong những lúc tập trung cao độ như đọc sách.

Strepsil cùng Vita C là hai loại mà hắn đã mua nhưng vì Vita C ăn thích hơn nên cũng chẳng còn mấy nữa cả, về căn bản thì hắn thấy tiếc nên không đem ra mời khách, có thể nói rằng hắn hơi trẻ con nhưng đó là sự thật.

Cô ta cầm lấy hai viên kẹo trên tay rồi đơ cả người ra, đây không chỉ là một hành động xúc phạm thông thường mà nó còn trực tiếp liên quan đến danh dự của cô ta nữa, tuy đúng là hắn lớn hơn cô ta phải cả chục tuổi nhưng trong mối quan hệ của cả hai thì cô ta không coi là như vậy.

"Anh coi tôi như đứa con nít lên ba à?"

Thật nhói lòng, cô ta càng muốn cả hai tới gần nhau hơn thì kết quả lại càng phản tác dụng hơn để rồi mọi chuyện thành ra như thế này đây, hắn hoàn toàn không coi cô ta như là một đối tượng trong mắt của mình.

"Thế nào? Sao tiểu thư cứ nhìn chằm chằm vào chúng vậy? Chẳng lẽ... tiểu thư không biết phải ăn chúng như thế nào sao?"

Sau đó thì hắn cũng lấy ra thêm một cái nữa rồi trực tiếp lột vỏ ra rồi đưa tới trước mặt của cô ta, cảnh tượng lúc này không khác gì cảnh một người lớn đang dạy cho một đứa trẻ về cách làm như thế nào để ăn được kẹo bên trong là mấy cả.

"Tiểu thư không ăn à? Đừng lo, đây không phải là dạng ăn vào sẽ tiến vào trạng thái hứng tình đâu, nó chỉ là kẹo ngậm thông thường mà thôi, tuy đúng là dược tính của nó có vài điểm tác dụng phụ nhưng tiểu thư đã trưởng thành rồi đúng không?"

"Cầu còn không được."

Tuy chỉ là những tiếng thủ thỉ rất nhỏ như chỉ nói cho chính bản thân cô ta nghe nhưng vì cả hai lúc này rất gần nhau nên hắn cũng nghe được phần nào, nhưng chỉ là vì chỉ nghe được một phần thôi nên hắn cũng không hiểu ý của câu này lắm.

Trong lúc đang suy ngẫm về vấn đề này thì cô ta đã lấn người tới rồi trực tiếp cúi người xuống mút thẳng lấy viên kẹo trên tay của hắn, đương nhiên cô ta bình thường sẽ không làm ra hành động này nhưng đây không phải là tình huống bình thường.

Cụ thể thì trước đó cô ta vừa bị coi như là một đứa trẻ, khúc sau thì lại bị hắn đặt ra một câu hỏi mang tính nghi hoặc về độ trưởng thành của bản thân, vậy nên trong lúc mất kiểm soát về suy nghĩ thì cô ta đã làm ra hành động này.

Nó không chỉ là để khẳng định độ trưởng thành của bản thân mà còn là để trêu chọc ngược lại hắn nữa, tuy có hơi ngượng ngùng nhưng hiện tại chỉ có hắn cùng cô ta ở đây nên cũng chẳng sao, chắc hẳn hắn cũng sẽ không mang chuyện này đi kể cho khách của quán đâu nhỉ?

"Ngọt thật! Tuy tôi đã ăn qua rất nhiều cao lương mỹ vị rồi nhưng đây là lần đầu tiên ăn được một viên kẹo như thế này đấy, anh có cả hộp lẫn đúng không? Bán cho tôi một chút thì như thế nào? Không, nói cho tôi chỗ bán thứ này đi!"

Những lời vừa rồi là thật, cô ta thực sự cảm thấy có hứng thú với những viên kẹo này, thậm chí còn bắt đầu ghiền nó rồi, còn về phần hắn ta thì khi thấy cả hai có chung một sở thích thì hắn cũng trực tiếp quên luôn chuyện vừa rồi.

"Nếu tiểu thư giúp tôi bảo vệ được nơi này trong đêm nay thì tôi sẽ đưa cả hộp cho tiểu thư, thế nào?"



Thật ra thì không cần hắn nói thì cô ta cũng định ở lại đây để cùng hắn trải qua một đêm này, dù sao chuyến hành trình sau này của cô ta cũng chỉ là để tìm một nơi mà cô ta có thể gọi là nhà thôi, nơi này chính là một nơi như vậy.

Chỉ là chủ nhân của nó không định cho cô ta ở lại, ít nhất là bản thân cô ta cảm thấy như vậy nên tốt nhất là vẫn nên tìm một nơi khác, dù sao mấy chuyện này không chỉ ngày một ngày hai là hoàn thành được.

Hơn cả thế giới rộng lớn ngoài kia vẫn đang chờ cô ta khám phá, ngắm nhìn nên tranh thủ lúc còn trẻ đi vài vòng cũng chẳng c·hết ai, còn chuyện sau này thì có duyên sẽ gặp lại, không cần phải câu nệ quá làm gì.

"Giá hơi đắt đấy nhưng tôi sẽ làm."

Nhận được câu trả lời mà bản thân muốn nghe nên hắn cũng trực tiếp đưa nguyên cả hộp kẹo cho cô ta, dù sao thứ này cũng không đắt đỏ gì, một hộp đầy ự mỗi loại cùng lắm chỉ 2 đồng, tuy đây vẫn là một số tiền lớn với dân thường nhưng hắn vẫn có khả năng chi trả được.

"Vậy tiểu thư có thể làm được gì nào? Mà cái 13 nghề nghiệp, 6 bộ kia là gì? Nghe có vẻ đầy điềm gỡ."

"13 là tổng số nghề được tạo ra sau khi kỷ nguyên khởi nguyên kết thúc với sự ngã xuống của cổ long cùng rất nhiều chủng tộc hùng mạnh khác, còn 6 bộ chính là từ 13 nghề trên chia thành một số nhóm nghề để khi lên cấp 5 trở nên có thể chuyển nghề trong nhóm một cách hết sức dễ dàng.

Đương nhiên đó chỉ là trên lý thuyết, có khả năng và có thể làm được vốn dĩ là hai khái niệm tuy gần nhưng lại rất xa nhau, điều kiện cần thỏa mãn để chuyển từ nghề này sang nghề khác trong nhóm căn bản là rất phiền phức."

"Vậy còn chuyển sang nghề nằm ngoài nhóm thì sao?"

"Nhẹ thì tổn thương linh hồn, trực tiếp ảnh hưởng đến thần trí khiến hóa điên, tăng xác suất hóa trở thành mộng thú khi vận dụng năng lực siêu phàm, có không ít vụ như này trong lịch sử rồi, còn nặng thì hồn phách trực tiếp nổ tung.

Ví dụ như nghề của tôi được lấy hình tượng là Bard, nó không chỉ yêu cầu mỗi khả năng ca hát thiên phú của chủng Siren mà còn có cả nghệ thuật, may mặc, v.v, nói chung là bao quát rất rộng nếu muốn lên cao hơn.

Hiện tại tôi đang là cấp 4, Singer, trước đó 3 cấp lần lượt là Reader, Novelist cùng Composer, cả 4 đều hoàn toàn không có khả năng chiến đấu, Reader có thể bổ trợ cho khả năng học tập các dạng võ thuật nhưng khó mà có thể đụng độ được với các nghề chiến đấu khác."

Vừa nghe cô ta nói thì hắn cũng lấy từ trong túi ra một cuốn sổ chép tay nhỏ để tiến hành ghi chép lại, tuy hắn đã sớm biết thế giới này tồn tại siêu phàm nhưng hệ thống phân hạng sức mạnh thì một kẻ như hắn khó lòng mà biết được.

Chưa kể đến chuyện đây còn là thời đại quân chủ chuyên chế, tức hoàng gia nắm quyền lực tuyệt đối nên thông tin liên quan đến siêu phàm có thể truyền ra bên ngoài vốn dĩ ít lại càng thêm ít, huống hồ là tên chính xác của các dạng siêu phàm như thế này.

Tuy tình hình hiện tại không thích hợp để làm những chuyện như thế này lắm nhưng có thể nói hắn vốn dĩ là vậy rồi, hệt như đọc sách vậy, nếu hắn đã chú tâm đến việc gì đó rồi thì những tác nhân bên ngoài khó lòng mà thu hút được sự chú ý của hắn được nữa.

Hôm nay hắn không chỉ hiểu rõ cơ sở của hệ thống phân hạng siêu phàm mà còn biết được 4 cấp đầu tiên của 1 trong 13 nghề, hơn cả cô ta còn nhắc đến chuyện Reader bổ sung thêm khả năng học tập.

Tuy nghe qua thì có vẻ hơi yếu gà nhưng bốn chữ khả năng học tập lại chính là làn ranh chia cắt giữa người bình thường và thiên tài thực sự, thiên tài có thể làm được những chuyện mà người bình thường khó lòng mà làm được.

Ví dụ như trường hợp của thiên tài thất bại Kim•Ung-Yong, ông ta không phải là dạng thiên tài theo kiểu thất bại mà thực sự là thiên tài khi ở 9 tháng tuổi đã có thể nói được một câu đầy đủ, tròn một tuổi thông thạo tiếng hàn và học được hàng ngàn hán tự, v.v.

Kim•Ung-Yong chính là đại diện tiêu biểu nhất cho năm chữ kỳ tích của tạo hóa, thiên tài thực sự ngay từ khi sinh ra và tất cả là vì ông ta có khả năng học tập hơn người, không ai sinh ra đã biết nhiều hơn người khác dù chỉ là một chút cả.



Tất cả đều là những trang giấy trắng và khả năng học tập chính là tốc độ để chúng ta có thể điền thông tin, tri thức lên trang giấy đó, ngoài ra thì Kim•Ung-Yong còn có khả năng tư duy siêu hạng, thứ khiến ông ta thực sự trở thành một thiên tài toàn diện bên cạnh chỉ chuyên về mảng học tập.

Hơn cả Reader chỉ là 1 trong 4 cấp mà thôi, cứ cho là mỗi cấp cho vật chủ đâu đó khoảng một năng lực thì cũng có nghĩa là cô ta đang có ít nhất 4 năng lực siêu phàm, đó còn chưa kể đến chuyện Reader vốn dĩ là cấp bậc thấp nhất nữa.

Năng lực siêu phàm mà nó cho cũng có giới hạn, nếu theo đúng như suy nghĩ của hắn thì lên càng cao thì năng lực siêu phàm nhận được qua từng cấp cũng càng mạnh theo, tuy không ấn tượng như hắn dự đoán nhưng vẫn cần thêm thời gian để kiểm chứng.

Có điều như vậy cũng có nghĩa là hắn hoàn toàn có thể g·iết được một siêu phàm, không, đừng nên quá tự cao, quá thiếu thông tin, ai mà biết được năng lực siêu phàm có thể quỷ dị đến mức độ nào? Hắn vẫn nên cẩn thận thì hơn.

"Thú vị thật đấy, một hệ thống phân hạng tuy không được mạnh mẽ như tôi dự kiến nhưng lại gần với thực tế hơn nhiều, điều này cũng có nghĩa là sinh mệnh bình thường vẫn có đủ khả năng g·iết c·hết siêu phàm đúng không?"

"Cấp thấp, đúng vậy còn trên nữa thì không, cấp thấp nghề nghiệp bổ trợ chưa nhiều nhưng khi lên đủ cao thì hoàn toàn có thể làm được những chuyện mà anh không thể tưởng tượng ra như có thêm vài cái mạng, tách hồn, v.v."

Theo cô ta thì hắn rõ ràng chỉ là một người bình thường, cao nhất có thể gọi là nhà phát minh nhưng siêu phàm thì chắc chắn không, nên việc hắn không biết gì về tri thức siêu phàm cũng là dễ hiểu.

Chỉ là một nhà phát minh tài ba như hắn không ngờ lại không dính dáng đến siêu phàm đấy, phải biết trong căn nhà nhỏ này đi đâu cũng thấy những thứ mới lạ, thậm chí có một vài phát minh mà cô ta không thể tưởng tượng được làm sao chúng có thể được chế tạo ra.

"Chúng đều là năng lực siêu phàm? Nhưng tại sao Reader lại cho năng lực siêu phàm yếu gà vậy?"

"Do nó là cấp thấp, hơn cả năng lực siêu phàm có thể lấy được tại mỗi cấp vốn dĩ là cố định, ai đi trên con đường của một Bard đều phải trải qua việc là một Reader cũng như lấy được khả năng học tập từ nó.

Nó yếu thì đúng thật nhưng nó lại bổ trợ rất tốt cho những cấp độ tiếp theo như Novelist cùng Composer, bởi vì muốn nhanh chóng ổn định dược lực từ siêu phàm dược thì biện pháp hóa trang chính là cách tốt nhất.

Sau khi hấp thụ hoàn thành cấp trước thì cũng có nghĩa là đã đến lúc nên tìm đến phần dược của cấp bậc cao hơn, uống vào thì được thăng cấp thôi, ngoài ra thì nó cũng chia thành nhiều cấp bậc khác nhau.

Từ cấp 1 đến cấp 2 là hạ vị, chỉ lấy được một năng lực duy nhất, 3 đến 4 là trung vị, lấy được hai năng lực, cả hai đều có cấp độ cao hơn so với hạ vị, 5 đến 7 là thượng vị, mỗi cấp lấy ba năng lực, có khả năng chuyển đổi sang các nghề thuộc cùng bộ với bản thân.

Cấp 8 được gọi là đỉnh cấp, loại tri thức này đương nhiên cỡ như tôi thì sao mà chạm tới được, thậm chí trong hơn 400 năm tồn tại của đế quốc Clawos thì vẫn chưa có một cấp 8 nào xuất hiện cả, như vậy thôi cũng đủ để thấy độ hiếm của nó rồi.

Cấp 9, bán thần tuy theo ghi chép thì vẫn còn tồn tại nhưng là dạng ẩn thế không ra điển hình, cuối cùng là thần, nghe đồn loại này đã sớm di chuyển vào mộng giới kể từ trước khi vua pháp thuật Solomon dựng lên màn chắn rồi.

Những kẻ vẫn còn ở lại thì một là đã sớm ngỏm củ tỏi vì tuổi tác, hai là vẫn còn một hơi nhưng cũng chẳng còn có thể bám trụ được quá lâu nữa, căn bản là gần đất xa trời, dạng quay tới quay lui cái đã ngỏm củ tỏi rồi ấy."

Rất nhiều thông tin, hắn không ngờ là chỉ trong một cuộc trò chuyện ngắn ngủi chưa tới 5 phút mà hắn đã có thể thu thập được nhiều thông tin đến vậy rồi, dù sao thông tin siêu phàm không phải là thứ muốn là có thể tiếp cận được.

Hơn cả có vẻ như phân cấp cũng rất rõ ràng, hạ vị có thể là nhóm có thể bị sinh mệnh bình thường g·iết c·hết được còn trung vị trở lên thì vì thiếu dữ liệu nên chưa kết luận được nhưng khả năng cao là vẫn có thể bị g·iết nhưng cần thỏa mãn một số điều kiện nhất định.

Ví dụ như cô ta chẳng hạn, theo như hắn để ý thì thể trạng của cô ta không khác gì so với một cô gái bình thường là mấy, nghĩ tới 4 cấp cơ bản của Bard thì cũng có thể dễ dàng thấy được chuyện chúng đều không có khả năng chiến đấu.

Tức Bard là một con đường thiên hẳn về mảng hỗ trợ hoặc ít nhất tại 4 cấp đầu tiên thì nó là như vậy, nhưng điều đó không có nghĩa là cô ta không có thủ đoạn khác, dù sao Siren cũng là một loại nguy hiểm chuyên dùng tiếng hát để làm đắm tàu và thu hút những thủy thủ đoàn xấu số.

Singer ít nhiều sẽ bổ trợ cho khả năng này, tuy hắn hiện tại vẫn chưa phải siêu phàm, thậm chí còn chưa tiếp xúc với siêu phàm quá nhiều nhưng lượng thông tin này lại giúp đỡ hắn rất nhiều để đề phòng một số thứ.