Chương 27: Vũ khí.
"Theo như tôi nhớ không nhầm thì tiểu thư có nói đám Ought này chưa thể tính vào phạm trù siêu phàm đúng không?"
"Đúng vậy, anh có biết định luật bảo toàn không?"
"Không sinh ra hay mất đi, chỉ chuyển từ nơi này sang nơi khác?"
"Về căn bản thì là vậy, đặc tính siêu phàm cũng tương tự như vậy, có thể xem nó như là một dạng nguyên tố không thể nào lý giải được và để có thể hấp thụ nó rồi trở thành siêu phàm thì cần có một số điều kiện cùng đánh đổi nhất định.
Lấy ví dụ giống như 13 nghề cùng 6 bộ chẳng hạn, chúng đều thông qua hấp thụ siêu phàm dược để tiến vào siêu phàm hoặc thậm chí là nâng cấp cao hơn nữa, trong khi đó siêu phàm dược lại được làm từ bản thân siêu phàm.
Đương nhiên siêu phàm dược cũng không phải an toàn 100% bởi vì nó dính dáng đến siêu phàm thì đương nhiên cũng phải tồn tại khả năng bị ô nhiễm bên trong đó, thậm chí là rất lớn với những kẻ đi sai đường.
Nhưng nếu xét trên diện rộng thì thật ra hướng tới siêu phàm thì dù cách nào đi chăng nữa cũng tồn tại rủi ro bị ô nhiễm, chẳng qua là ít hay nhiều mà thôi, ít ra thì siêu phàm dược chỉ cần trung hòa thành công phần dược lực là đã thành công khống chế được siêu phàm.
Chỉ là anh biết đấy, ai cũng có lòng tham trong mình, nếu chỉ có bản thân là siêu phàm thì không sao nhưng khi siêu phàm mọc lên như nấm sau mưa thì mọi chuyện lại khác, đương nhiên sẽ có kẻ muốn hướng lên cao hơn nữa nên chẳng bao giờ có hồi kết trên con đường siêu phàm cả.
Bên cạnh 13 nghề 6 bộ ra thì còn nhiều cách khác để hướng tới siêu phàm như tiến hóa lấy tộc Goblin làm đại diện tiêu biểu hay trực tiếp hấp thụ huyết thanh mộng thú như thợ săn, v.v còn đám Ought này được liệt vào dạng nửa vời.
Lấy ví dụ như 13 nghề 6 bộ, con đường này theo lý thuyết thì bất cứ ai cũng có thể leo lên được cấp 9 nếu như tìm được đủ nguyên liệu và chế tạo thành công siêu phàm dược nhưng tỷ lệ hấp thụ của mỗi kẻ mỗi khác.
Có kẻ mất cả đời cũng chẳng thể nào hướng lên trung vị được nhưng cũng có kẻ chỉ mất đâu đó 40-50 năm cuộc đời là có thể gần với thượng vị rồi, đây chính là tiềm năng bên trong mỗi cá thể sống hay được gọi là gen siêu phàm.
Gen siêu phàm là thứ cho phép mỗi chúng ta hấp thụ siêu phàm vào người rồi chuyển hóa nó thành dạng năng lượng sau đó tuần hoàn trong ta để biến ta thành siêu phàm, về căn bản thì quy trình này rất giống việc ăn, uống.
Nhưng bản thân gen siêu phàm cũng có cực hạn của nó, nếu nó chuyển hóa không kịp bởi vì dược lực từ siêu phàm dược quá mạnh hay bất kỳ lý do nào khác như chưa kịp trung hòa dược lực trước đó đã hấp thụ cái mới thì tỷ lệ ô nhiễm sẽ bị đẩy lên đến hơn 97%.
Thậm chí đến cả những kẻ đã thành công trung hòa phần dược lực trước đó và hoàn toàn không có ý định hướng lên trên cũng có một tỷ lệ ô nhiễm duy trì ở mức tối thiểu là 20% chúng ta gọi nó là giá của siêu phàm.
Hỏa long Igis từng nói rằng biết càng nhiều thì lại càng nhanh c·hết, bí mật không phải là thứ mà ai cũng có thể gánh vác lấy được, đặc biệt là với những kẻ không đủ sự kiên định, đôi khi không biết gì cả mới chính là cách giữ cho bản thân được an toàn nhất."
"Vậy có tỷ lệ thất thoát giá trị siêu phàm không?"
"Trên lý thuyết thì có nhưng chưa có nghiên cứu sâu vào vì từ kỷ thứ nhất đến giờ mọi chuyện đều không xảy ra sai số quá nhiều, căn bản thì chưa có trường hợp nào ghi nhận chuyện một siêu phàm trở về thành sinh mệnh bình thường cả."
"Tức yếu đi vẫn có?"
"Đúng vậy, vẫn có trường hợp siêu phàm yếu đi sau một thời gian dài sử dụng đến năng lực siêu phàm nhưng tỷ lệ căn bản là thấp đến đáng thương vì hầu hết siêu phàm để có thể tới được ngưỡng thất thoát trên lý thuyết thì bọn họ đã sớm bị ô nhiễm rồi."
"Tức ngưỡng ô nhiễm còn gần hơn cả ngưỡng thất thoát?"
"Theo ghi chép là vậy, dù sao siêu phàm cũng không phải là dạng năng lực mà kẻ nào cũng có thể chạm vào được, đến cả kẻ kiên định nhất trong tất cả cũng không dám l·ạm d·ụng nó bởi vì dùng càng nhiều thì bản thân lại càng gần với nguồn gốc của siêu phàm."
"Hửm? Gần với nguồn gốc của siêu phàm? Khoan đã, thợ săn thông qua huyết thanh của mộng thú để trở thành siêu phàm, chẳng lẽ nguyên liệu siêu phàm để chế tác ra siêu phàm dược cũng đến từ mộng thú?"
"Nửa đúng nửa sai, thế giới này có tồn tại siêu phàm, gen siêu phàm tồn tại trong mỗi cá thể chính là minh chứng cho chuyện đó nhưng như anh biết đấy, định luật bảo toàn siêu phàm cùng tỷ lệ thất thoát gần như bằng không nên tài nguyên là có hạn."
"Tức đời cha ăn mặn thì đời con đến canh cũng không có mà húp? Tài nguyên siêu phàm là một con số hữu hạn và trong thời đại chiếm hữu thì những siêu phàm đầu tiên đã khoanh vùng chúng lại, không cho kẻ bên ngoài nhúng chàm vào.
Hơn cả bởi vì gần như không có sự thất thoát nên lượng siêu phàm kia cũng sẽ không trở lại trừ khi sinh mệnh siêu phàm c·hết đi? Hèn gì dân thường căn bản là không thể nào tiếp xúc được với siêu phàm, té ra nguồn cung là có hạn."
"Cũng vì thế nên tại kỷ thứ hai đã có rất nhiều nghiên cứu về nguồn thay thế cho đặc tính siêu phàm sẵn có, kết cục là tiếp xúc với thứ không nên tiếp xúc rồi mộng giới giáng lâm, mộng thú cũng từ đó xuất hiện.
Có điều vì mộng thú cũng cung cấp đặc tính siêu phàm nên đây vừa là cơ hội mà cũng vừa tiềm ẩn nguy cơ tận diệt, vua pháp thuật Solomon dựng lên màn chắn là để tiêu trừ đi tác hại nhưng cũng đồng thời hạn chế cái lợi mà mộng giới mang lại.
Các giáp giới là những nguồn tài nguyên rất quan trọng, mộng thú sẽ liên tục xuất hiện trong đó miễn là chưa bị diệt trừ hoàn toàn, lý do mà hơn 70% học viên mỗi khóa của học viện đều trở thành siêu phàm là vì học viện sở hữu khoảng 53 cái giáp giới từ lớn đến nhỏ, thứ đã cung cấp cho học viện một nguồn tài nguyên khổng lồ.
Đương nhiên bên cạnh những giáp giới có thể khống chế ra thì cũng có những giáp giới được coi là t·hảm h·ọa, đặc tính siêu phàm ngoài được dùng để chế tạo siêu phàm dược ra thì cũng có thể trở thành một cấm vật.
Cấm vật được chia thành 10 cấp hệt như phân hạng sức mạnh của siêu phàm nhưng giáp giới thì lại khác, nó chỉ có ba cấp độ duy nhất, một là mã 2, tức bên trong đó có nhiều cấp 8 hoặc một cấp 9 trú ngụ.
Mã 1, bên trong có nhiều cấp 9 hoặc 1 cấp hầu trú ngụ, tỷ lệ xuất hiện cả hai vẫn có nhưng chưa tới 10% nếu có xuất hiện thì chúng đều được xếp vào tiệm cận mã 0, tức giáp giới cấp vô giải, căn bản là bất lực với chúng.
Cuối cùng là mã 0 hay giáp giới cấp vô giải, có nhiều cấp hầu cùng một cấp vương bên trong đó, trong tư liệu mà tôi từng đọc qua thì cấp vương đã vượt qua khả năng xử lý của cấp thần rồi, căn bản là những t·hảm h·ọa biết đi."
"Về căn bản thì không thể nào tiếp cận vào chúng và khai thác tài nguyên từ đó? Mà nếu giáp giới chỉ được chia thành ba cấp độ thôi thì học viện ít nhiều cũng có giáp giới mã 1 nhỉ? Làm sao mà bọn họ có thể khống chế nó được?"
"Không rõ, chỉ cao tầng của học viện mới có quyền biết nhưng theo lời của giáo sư hướng dẫn của tôi thì các giáp giới xuất hiện khắp nơi trên toàn thế giới, bản thân tôi cũng không hiểu bọn họ mang chúng về học viện kiểu gì khi bản chất của giáp giới là điểm tiếp xúc giữa mộng giới cùng thế giới này.
Nếu nhiều giáp giới tụ tập lại tại một địa điểm thì khả năng cao màn chắn sẽ bị đục một lỗ đủ lớn đủ để khiến những mộng thú hùng mạnh trong mộng thú trực tiếp thông qua đó để bò qua đây, thật khó hiểu."
"Vậy đám Ought này được xếp vào nhóm gì? Chắc hẳn đám bán thuốc cũng không điên đến mức đổ một phần đặc tính siêu phàm vào bên trong mỗi liều đâu nhỉ? Dù sao bọn chúng cũng không có mà dùng thì tại sao lại hoang phí vào thân kẻ khác?"
"Đúng vậy, Utys không có đặc tính siêu phàm bên trong nó nhưng nó là thứ xúc tác tạo ra thêm đặc tính siêu phàm."
"Ý tiểu thư là đẩy con nghiện vào bề vực sụp đổ để quá trình ô nhiễm xảy ra nhằm biến bọn họ thành một dạng mộng thú?"
"Căn bản là như vậy, Utys là một chất gây nghiện nhưng những tác hại của nó không giống như những loại t·huốc p·hiện thông thường, đúng hơn thì nó có khả năng ức chế khả năng suy nghĩ để đẩy kẻ tiêu thụ vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê và đặc biệt nhất là không ngủ được."
"Không ngủ được?"
"Nhằm mục đích đẩy trạng thái tinh thần đến cực hạn, đến khi đó tỷ lệ ô nhiễm đã gần với cực hạn lắm rồi."
"Không có trường hợp thành công cai được nghiện?"
"Có nhưng gần như bằng không vì Utys mang tới cho bọn họ không chỉ là những ảo giác để thoát khỏi thực tại tàn khốc thông thường như bao loại t·huốc p·hiện khác mà còn thực sự cho bọn họ lực lượng tiệm cận siêu phàm, nếu như anh bị đặt vào hoàn cảnh như bọn họ thì như thế nào?"
Cái gì cũng có hai mặt của nó, một câu chuyện sẽ không bao giờ thực sự trở thành một câu chuyện khi nó chỉ tồn tại một màu hồng đơn thuần, chỉ là hiểu nhưng đừng cố gắng cảm thông, bởi vì nên nhớ rằng luôn luôn có sự lựa chọn trong bất cứ trường hợp nào.
Bọn họ chọn con đường dễ đi hơn nên mới thành ra như thế này, đó cũng chính là lý do mà hắn không cảm thông với bọn họ, đây là sự lựa chọn của bọn họ, hậu quả thành ra như thế nào là do chính bản thân họ phải gánh lấy, gây hại đến những kẻ xấu số khác làm gì?
Để nhận được sự cảm thông hay là vì cố gắng kéo tất cả xuống vũng bùn chung với mình? Thật ngu xuẩn, bản thân đã sớm biết câu trả lời nhưng lại không thể tránh né được dục vọng và đến cuối cùng thì cũng chỉ là một con gia súc được kẻ khác nuôi để chờ ngày g·iết mổ lấy đi đặc tính siêu phàm.
Từ đó hắn cũng nhận ra tại sao các Ought lại có thể tồn tại trong khu ổ chuột khi ảnh hưởng của giới quý tộc lên đây là gần như bằng không, mục đích tồn tại của Ought là để nuôi trồng đặc tính siêu phàm nhằm phục vụ nhu cầu tiêu dùng trong chính khu ổ chuột.
Nó chẳng liên quan gì đến chuyện duy trì lực ảnh hưởng của giới quý tộc hay thông qua Ought để củng cố thêm địa vị của giới cao tầng cả, bọn chúng tồn tại vì con dân của chính khu ổ chuột muốn bọn chúng tiếp tục tồn tại để phục vụ cho nhu cầu của bọn họ.
"Trên cuộc đời làm gì có hai chữ nếu như, hơn cả theo tôi biết thì 'tôi' đã từng đưa ra rất nhiều quyết định sai lầm, hiểu rõ thì không dám nói trước nhưng trải qua nhiều hơn đám Ought ngoài kia thì chắc chắn rồi.
Chỉ là trong cuộc đời tràn ngập những sai lầm này thì việc tới đây không phải là một trong số đó, tuy cái giá phải bỏ ra khá là đắt nhưng tất cả đều đánh giá cả, ít nhất là với tôi thì là như vậy và gặp được tiểu thư ngày hôm nay cũng tương tự như vậy."
"Phải rồi, phải rồi, nếu không gặp được tôi ngày hôm nay thì sao mà anh có thể tiếp cận được với nhiều tri thức liên quan đến như vậy được cơ chứ, đương nhiên là phải cảm thấy việc gặp được tôi là một chuyện may mắn rồi."
Cô ta nói ra với một giọng điệu cực kỳ cay nghiệt, có vẻ như cô ta đã dần kháng lại được với những hành động, lời nói thân mật của hắn rồi, đương nhiên mong chờ thì vẫn là có nhưng chung cuộc thì tốt nhất là đừng nên hy vọng gì vào một tên như này.
"Một phần thôi, mà có vẻ như chúng ta không còn nhiều thời gian nữa rồi nên đi thôi."
Nói rồi hắn xách cái túi to tổ chảng ở dưới đất lên lưng rồi trực tiếp thông qua cửa sổ để nhảy thẳng ra ban công ở bên ngoài, nơi này là nơi hắn dùng để trồng rau, hoa, v.v các thứ nhưng vì chỉ với gieo mầm được vài ngày trước thôi nên vẫn chưa có mầm cây nào mọc lên cả.
Haiz, không biết có kịp đợi đến lúc đó hay không nhưng việc hắn có thể làm vào lúc này là cố gắng hết sức thôi, còn lại thì phải xem vào quý cô tiểu thư siêu phàm trong nhà nữa, dù sao sinh vật siêu phàm cũng là một khái niệm quá mới lạ so với hắn.
Trầm tư một hồi xong thì hắn cũng thông qua cái thang nắm gần đó để trèo lên trên mái, ở trên này thì tầm mắt của hắn sẽ toàn diện hơn, sau đó thì hắn nhẹ nhàng đặt cái túi trên lưng xuống mái nhà rồi mở nó ra.
Bên trong cũng không có gì nhiều, hai khẩu Mac 11, khoảng tám băng đạn 9mm, còn lại là một chút phụ tùng đi kèm nhưng nếu chỉ vậy thôi thì nó cũng không nặng đến vậy vì ngăn trong cùng mới là thứ quan trọng nhất.
Vì thứ này mà hắn đã phải bỏ ra một số tiền không nhỏ để sắm về từ cửa hàng, cụ thể là 50 bạc cho một khẩu súng và những thứ đi kèm như dụng cụ vệ sinh, kiểm tra, đo đạc cùng 5 mẫu đạn có thuộc tính siêu phàm, tổng hết thảy là 106 bạc.
Khi mới tới đây hắn cũng chỉ có duy nhất 5 vàng để làm vốn trong tay nên bỏ ra gần 1 vàng chỉ để sắm khẩu súng này thực sự quá lãng phí, tính thêm hai khẩu Mac 11 cùng một số loại v·ũ k·hí khác như rìu cán ngắn, giáp chống đạn, v.v thì tổng chi phí cũng rơi vào khoảng hơn 1 vàng rưỡi rồi.
Đương nhiên hiện tại hắn không định lấy khẩu súng kia ra dùng, bởi vì giá trị hao mòn sau mỗi lần bắn là thứ mà hắn của hiện tại khó lòng mà chịu nổi được, đó là vẫn chưa tính thêm cả chi phí đạn dược vào nữa đấy.
Thật ra bản thân hắn cũng muốn chuẩn bị nhiều hơn nhưng 1 vàng rưỡi chung quy vẫn là quá nhiều, ban đầu hắn cũng nghĩ là sẽ nhanh hoàn lại vốn 5 vàng này thôi, ai ngờ không chỉ không hoàn được lại vốn mà ngay cả duy trì chi phí sinh hoạt thường ngày cũng rất khó khăn.
Nếu sớm biết mọi chuyện sẽ thành ra như thế này thì hắn ngay từ đầu đã không may quá nhiều thứ rồi, nhưng giờ tiếc cũng chẳng làm gì được, ít ra thì vẫn có thể mang ra dùng chứ không phải để chúng nằm phủi bụi mãi trong tủ đồ.
Không lãng phí bất cứ thời giờ nào nữa, tay của hắn nhanh chóng thao tác lắp ráp khẩu Mac 11 cùng một số phụ kiện bên trong túi như bám súng, tay cầm phụ, băng đạn 32 viên, có đi kèm với nòng giảm thanh nhưng tình hình bây giờ không cần lắm.
Phần kính nhắm cũng không quá cần thiết, dù sao hiện tại đang là ban đêm, có hay không cũng không quá quan trọng khi hắn đang phải nổ súng trong một con hẻm, sau đó thì hắn trực tiếp ngắm nghía đôi chút để điều khiển tâm bắn.