Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 28: Khung cảnh trong tầm mắt.




Chương 28: Khung cảnh trong tầm mắt.

Đám Ought chân nhện di chuyển trên các công trình nên tốc độ cũng nhanh hơn thấy rõ so với Ought, Lap cũng không quá nhanh, hoặc ít nhất là theo như trên màn hình giá·m s·át được liên kết với mấy cái camera thì là như vậy.

Với cái cơ thể đồ sộ kia của Lap thì chuyện nó di chuyển được trong một con hẻm nhỏ như thế này thôi đã tương đối là khó khăn rồi chứ nói gì đến chuyện còn có một con Lap khác cùng vài chục con Ought đang chen lấn với nó để hướng tới Golden Hours.

Cũng vì thế nên tốc độ của tốp di chuyển dưới mặt đất là khá chậm, nhưng hắn cũng không vì thế mà mất đi cảnh giác với đám Lap này, dù sao hắn cũng không rõ chuyện chúng không thể di chuyển nhanh hay có thể nhưng không muốn.

Đây là một vấn đề hết sức nhức nhối, nếu nó thực sự có thể bằng cách nào đó di chuyển với một tốc độ đâu đó gấp từ 1,2 đến 1,5 lần tốc độ hiện tại thôi thì mọi chuyện sắp tới sẽ diễn ra một cách tương đối khó khăn rồi đấy.

Hơn cả Lap cũng đã được tính vào phạm trù siêu phàm rồi, thậm chí còn ngang hàng với cấp 8 nữa, theo những lời của cô ta thì hạ vị của siêu phàm vẫn có thể bị sinh mệnh bình thường g·iết c·hết một cách dễ dàng nhưng đây lại là mộng thú.

Mộng thú mạnh hơn hẳn siêu phàm cùng cấp, đây là một trong những tri thức đầu tiên mà hắn tiếp nhận được thông qua sách vở của thế giới này, tuy không rõ làm sao mà những kẻ sau màn có thể khống chế được lũ mộng thú này nhưng chung cuộc thì chúng vẫn là mộng thú.

Không dễ g·iết, nếu không thì đám Lap này cũng chẳng còn tồn tại được đến tận bây giờ rồi, dù sao chúng cũng là mộng thú, đặc tính siêu phàm có thể dùng để chế tạo siêu phàm dược, máu có thể chế tạo huyết thanh.

Cả hai đều là con đường dẫn tới siêu phàm, hắn không tin rằng đứng trước sự dụ hoặc này mà dân cư tại khu ổ chuột có thể chối từ được dù rủi ro có lớn đến bao nhiêu đi chăng nữa, bởi lẽ đây là cách duy nhất để bọn họ có thể bò lên phía trên của chuỗi thức ăn.

Đúng hơn là không thể g·iết được mới đúng, bởi vì trên đời này không thiếu kẻ điên và khu ổ chuột chính là nơi trú ngụ của những kẻ như vậy, bọn họ đã nằm ở dưới đáy của đáy rồi, tại sao lại bỏ lỡ một cơ hội đổi đời ngay trước mắt được cơ chứ?

Mà lúc này đám Ought di chuyển trên tường cũng đã gần với Golden Hours lắm rồi, nếu nói hắn không khẩn trương thì đương nhiên cũng không phải, chỉ là do hắn đã g·iết đủ nhiều để t·ê l·iệt phần đó rồi.

Nhưng đối mặt với siêu phàm thì đúng là hắn chưa thử qua bao giờ nên vẫn có chút chờ mong, có điều quan trọng nhất vẫn là sống sót qua đêm nay trước đã còn mấy thứ ngoài lề thì sau đó rồi mới chú ý cũng chưa muộn.

Mà cũng kỳ thật, hắn từ nãy đến giờ vẫn luôn theo dõi thông qua camera nhưng vẫn chưa hề phát hiện ra bất cứ tung tích nào của Tip cả trong khi rõ ràng cô ta có nói là Tip có xuất hiện, thậm chí nó thể nói ngoài khả năng ăn xác của nó ra thì hắn hoàn toàn mù tịt về loại này.

Chẳng lẽ nó có thêm cả khả năng ẩn mình hoặc hình dạng không khác gì Ought bình thường là bao? Cũng không đúng lắm, nó là dạng đột biến của Lap, không lý nào hình dạng của nó lại giống Ought được cả vì phạm trù siêu phàm.

Trong lúc hắn vẫn đang suy nghĩ và gần như không hề có chút đề phòng với đám Ought đang lao tới thì từ trong nhà vang ra tiếng hát, lần này nó không còn mang đẩy vẻ ngây thơ, trong trẻo như lần trước nữa mà có chút mị hoặc, dịu dàng.



Chắc đây là khả năng của Siren rồi, tức cô ta cũng thật lòng muốn giúp hắn chứ không phải không, dù sao từ đầu đến cuối hắn vẫn không hề ép thúc cô ta phải làm cái gì cả, ngay cả việc giúp hắn hay không cũng là phụ thuộc vào cô ta.

Nhưng đương nhiên hắn cũng có những sự chuẩn bị từ trước nên mới bình thản đến như vậy, chỉ là hắn đang chờ để thử nghiệm một số thứ mà hắn đã mua được từ cửa hàng mà thôi, dù sao hắn cũng muốn biết liệu mấy loại không vào hạng này có thể chống lại được siêu phàm hay không?

Đám Ought có vẻ như chưa bị ảnh hưởng quá nhiều bởi giọng hát của Siren, chúng vẫn lao mạnh về phía trước, vậy ra đây chính là trạng thái điên cuồng sao? Đòn t·ấn c·ông tâm lý như âm thanh khó lòng mà ảnh hưởng được đến chúng.

Chắc hẳn vẫn có tác dụng nên cô ta mới đem ra dùng, chỉ là nó cần tới thời gian để ngấm vào, hệt như thuốc vậy, mấy con mộng thú gần như không có chút ý thức nào còn đọng lại như này quả đúng là thiên địch của Siren.

Theo hắn đoán thì Singer sẽ cho từ một đến hai năng lực siêu phàm phụ trợ cho chuyện này nhưng hiệu quả đến ngang đâu và tác dụng cụ thể thì hắn không biết được, có điều rủi ro trong việc sử dụng năng lực siêu phàm vẫn là có.

Như cô ta nói thì dùng càng nhiều thì càng dễ phát điên rồi dẫn đến ô nhiễm, ngay cả khi thành công trung hòa hoàn toàn rồi thì vẫn có một nấc thang cực hạn nhất định ví dụ như mỗi ngày chỉ được dùng một lần năng lực siêu phàm hay gì đó chẳng hạn.

Sử dụng có chừng mực sẽ giảm thiểu được rất nhiều rủi ro, chỉ là hắn không quá rõ chuyện với mộng thú thì có bất cứ ràng buộc nào không hay chúng có thể dùng thoải mái đến tận khi hoàn toàn cạn kiệt Erk nội tại.

Ngay lúc hắn vẫn đang ngẫm nghĩ về những chuyện trời ơi đất hỡi thì đám Ought đang di chuyển ngày một lại gần Golden Hours kia tự dưng đông cứng cả cơ thể lại khi tiến vào phạm vi 50m.

Đây chắc chắn không phải là do khả năng của cô ta vì đám bị đông cứng lại là những con Ought chen lên đầu tiên, cụ thể hơn thì chúng là những con đầu tiên bước vào khu vực bán kính 50m xung quanh Golden Hours.

Những con tới sau có vài con thì đủ sự tỉnh táo để dừng lại để xem xét tình hình nhưng phần lớn đều như thiêu thân vậy, tất cả đều muốn tranh một chén canh trong vụ lần này nên chúng đổ xô nhau chạy thẳng về phía trước, thậm chí là đẩy cả những con kịp thời dừng lại vào khu vực kia.

Đến lúc bị kẹt cứng lại tại một chỗ thì bọn chúng mới nhận ra tình hình đằng sau tất cả, bọn chúng đang bị dính chắc với một thứ gì đó cực kỳ dính, thậm chí dù cho bọn chúng có cố gắng giãy dụa đến như thế nào đi chăng nữa cũng chẳng thể nào thoát ra được.

"Có vẻ như đám Ought này vẫn chưa thể xuyên qua được 'mạng nhện' điều này chứng minh rằng thể chất của bọn chúng vẫn chưa vượt qua cực hạn và tiến vào trạng thái siêu phàm, có điều vẫn có thể giãy dụa được như vậy cũng cho thấy sức mạnh thể chất của nó mạnh mẽ đến cấp độ nào rồi.

Nhưng nếu cứ để bọn chúng giãy dụa mãi như thế này thì có khi 'mạng nhện' sẽ hỏng trước khi chúng kiệt sức hoàn toàn mất, phải ra tay trước khi đám Lap kia đuổi kịp tới đây thôi, cũng nên tiết kiệm đạn nhất có thể nữa."

Sau đó thì hắn cầm lấy một bình xăng đã được chuẩn bị từ trước rồi trực tiếp đạp lên không trung để đi tới gần khu vực "mạng nhện" bên kia, trong lúc đó thì hắn cũng lấy ra 4 cây rìu cán ngắn dắt ngang hông rồi ném chúng về phía đám Ought đang kẹt cứng đằng đó.



Cả 4 đều cắm thẳng vào giữa trán của 4 con Ought bị nhắm tới, cũng không có gì lạ khi chúng c·hết ngay sau đó, điều này cũng chứng minh được rằng đám Ought này thực sự không khác với sinh mệnh bình thường là mấy.

"'People die if they are killed' một câu nói thật ngớ ngẩn khi nhắc tới nhưng giờ thì ít ra mình cũng cảm thấy phần nào sự hợp lý của nó, dù mạnh mẽ đến bao nhiêu thì chưa vào siêu phàm thì cũng chỉ cần đến chừng này là quá đủ rồi."

Mất một lúc để hắn có thể đi lên trên đỉnh của mạng nhện, trên này khá cao, đủ để hắn nhìn thấy bức tường khổng lồ ngăn cách giữa khu ổ chuột và những khu phía trên, bức tường đủ cao để chắn đi tầm nhìn của hắn.

Đủ kiên cố để chế ngự được dục vọng của hắn nhưng cũng đồng thời đủ vết tích để chứng minh rằng nó đã sớm không còn quá quan trọng nữa, không phải thời gian cũng chẳng phải bất cứ thứ gì đến từ bên ngoài.

Chính những kẻ ở trong này mới có quyền đưa ra quyết định sau cùng, hắn vừa nhìn vừa tiếp tục suy ngẫm thêm một hồi lâu rồi quyết định lấy ra quyển sổ tay để phát họa lại cảnh tượng trong tầm mắt vào trong đó.

Trật tự là thứ cần thiết để duy trì xã hội nhưng nó cũng chính là thứ đã duy trì cũng như tiếp tục kéo dãn thêm khoảng cách giữa từng cá thể cùng tồn tại trong xã hội, bức tường này chính là trật tự, là rào cản sau cùng của luật lệ.

Đúng vậy, tại thành Ygist này thì nó quá yếu để có thể đảm bảo được chức năng của nó, là do học viện? Đúng nhưng lý do tồn tại của Ygist là để kiềm hãm học viện, hơn cả về lý thì nhờ học viện nên khu ổ chuột mới duy trì được thế cân bằng như hiện tại với bên trên.

Do đám cao tầng bù nhìn tay sai? Đúng nhưng đến cuối cùng chúng cũng chỉ là bù nhìn, học viện hiểu điều đó và ngay cả khu ổ chuột cũng vậy, kẻ đứng đằng sau bọn chúng chính là bộ máy chính trị, là hoàng gia, chỉ là hoàng gia đã làm sai hay sao?

Không, cảnh giác trước một thế lực đủ mạnh để lật tung cả cái đế quốc Clawos này lên bất cứ lúc nào như Yggdrasil chẳng bao giờ là sai cả, nói đúng hơn thì trong mối quan hệ giữa các thế lực tại Ygist này thì ai cũng có phần đúng phần sai cả.

Nhưng hắn cuối cùng cũng chỉ là người ngoài trong mối quan hệ này, hơn cả một con người bình thường như hắn có đủ tư cách để can thiệp vào mối quan hệ rối rem giữa các thế lực hàng đầu Clawos dựng lên hay sao?

Hắn cũng nên ít lo chuyện bao đồng thì hơn, dù sao mục đích của hắn tại thế giới này cũng không phải là thay đổi nó mà là một thứ gì đó hoàn toàn khác, tuy vẫn chưa rõ ràng lắm nhưng ít ra hắn vẫn biết được chuyện bản thân đang đi đúng hướng.

Sau khi hoàn tất quá trình phát họa khung cảnh trong tầm mắt của mình vào lại cuốn sổ tay thì hắn nhẹ nhàng đặt cây bút vào giữa trang sách rồi đóng nó lại và cất lại vào bên trong túi áo bên trong của mình.

Tiếp đến hắn quay người nhìn về hướng đám Ought cùng hai con Lap khổng lồ đang di chuyển với một tốc độ cực kỳ chậm rãi về vị trí của hắn, hiện tại khoảng cách giữa hai bên cũng chỉ còn đâu đó vài chục mét nữa.

Có thể nói rằng hắn đã tốn quá nhiều thời gian cho những việc làm trước đó nhưng đây cũng là khung cảnh mà hắn muốn nên theo như kế hoạch, hắn trực tiếp đổ nguyên can xăng thẳng xuống phía dưới.



Những giọt xăng theo "mạng nhện" bắt đầu chảy lách tách xuống bên dưới và thấm đẫm lên người đám Ought đang cố gắng giãy dụa bằng cả bình sinh của mình, chỉ là do trời vẫn đang mưa nên chúng vẫn chưa nhận ra sự khác biệt giữa nước mưa cùng thứ vừa xối thẳng vào người bọn chúng mà thôi.

Mà phải công nhận là "mạng nhện" này dùng tốt thật, không hề có khả năng bám nước, có tính ngụy trang rất tốt, hèn gì đắt đến vậy, chỉ là nếu nước chảy vào thì vẫn lộ ra ít nhiều mà thôi, có thể nói là chỉ dùng được với đám Ought gần như vô não này.

Chờ lớp xăng dầu hoàn toàn ngấm hết xuống đất thì hắn trực tiếp lấy hộp diêm ra rồi châm lửa lên đốt trụi đám Ought ở bên dưới, thậm chí lớp xăng còn ở bên dưới cũng sẽ tạo ra thành một lớp tường lửa ngăn chặn bước tiến của nhóm còn lại.

Tuy lửa không đốt được "mạng nhện" nhưng cũng lớp k·hói m·ù m·ịt đã khiến nó hoàn toàn lộ hình, về căn bản thì nó là một cuộn dây nano với lời giới thiệu gồm ba siêu, thứ nhất là siêu mảnh, đâu đó khoảng 0,2mm còn gặp thêm trời tối thì coi như chẳng thấy được gì.

Thứ hai là siêu bền, lực tải của nó có thể chịu được lực lao vào của hàng chục con Ought, thậm chí là khóa cứng chúng lại được, cuối cùng là siêu dính, căn bản là đã dính vào thì trừ khi có dung môi đi kèm không thì xác định là bị lột một lớp da.

Rõ ràng thứ đồ chơi này dùng rất tốt, hơi chát một chút nhưng độ thực dụng rất cao, ngoài "mạng nhện" ra thì khu vực xung quanh hắn cũng đã giăng đầy chúng ra khắp nơi, địa hình ở đây không phải quá lý tưởng nhưng không gian chật hẹp vẫn dùng tốt hơn là tại đồng bằng.

Nhờ vào chúng mà hắn có thể có được điểm tựa để đi lại trên không, hơn cả vì thứ này siêu mảnh nên nếu chỉ nhìn bằng mắt thường không thôi thì khó lòng mà phát hiện ra manh mối được, đương nhiên cũng phải kể đến khả năng chịu tải của nó.

Đồng ý có thể di chuyển một cách bình thường đến quỷ dị như vậy trên một sợi dây siêu mảnh thì khả năng thăng bằng của hắn cũng phải thuộc dạng không còn thuộc vào phạm trù con người nữa rồi nhưng kỹ năng là một chuyện còn công cụ trình diễn lại là một chủ đề khác.

Sợi dây được kéo căng ra không hề rung động, lắc lư dù phải chịu tải trọng lượng của một người đàn ông trưởng thành như hắn, thậm chí mọi chuyện còn kinh dị hơn khi trọng tải của hắn phải lên tới hơn 120 kg do đống trang bị khoác lên người.

Để có thể làm được như vậy thì trọng tải tối đa phải đâu đó hơn 200 kg cho một sợi nano với đường kính chỉ có 0,2 mm, một con số cực kỳ ấn tượng, cũng không có gì lạ khi "mạng nhện" lại cản được lực lao tới của hàng chục con Ought.

Khói bắt đầu bốc lên mù mịt nên hắn cũng thuận theo đó để rút về lại phía sau, tuy đống khói đi kèm với tiếng kêu la thảm thiết của đám Ought sẽ thu hút một số ánh mắt không cần thiết đến đây nhưng đó cũng là loại hiệu quả mà hắn muốn.

Nếu có thể bớt đi một chút phiền phức trong tương lai thì tại sao lại không làm cơ chứ? Dù sao với những kẻ tới với mục đích khác thường như này thì hắn cũng chẳng cần phải mang thiện ý với bọn chúng làm gì.

Khối bốc lên mang theo rất nhiều bụi bẩn bay lên trời bám vào trên bề mặt của các sợi nano, hóa đen chúng và khiến cho "mạng nhện" lộ ra nguyên hình nhưng lửa dưới đất thì vẫn chưa hề ngừng cháy, nó ít nhiều sẽ chặn được thế tiến công của đám Ought còn lại.

Nhưng khác xa với những gì mà hắn dự đoán, đám Lap không hề cảm thấy hoang mang trước tình cảnh như thế này, điều này về căn bản là cực kỳ vô lý vì Lap gần như là vô não, rất ít trong số đó có thể suy nghĩ như một đứa nhóc 8 tuổi chứ nói gì đến như một sinh vật sống bình thường.

Ấy vậy mà cả hai con Lap mà hắn phải đối đầu vào ngày hôm nay không biết vì một lý do nào đó để có khả năng suy nghĩ để tự xử lý tình huống bằng cách tóm lấy những con Ought gần đó rồi nắm nó lại thành hình quả cầu và liên tục nắm thẳng về "mạng nhện".

Thấy cảnh tượng này thì hắn cũng có chút rợn người rồi đấy vì lực ném của Lap kết hợp với trọng lực của một con Ought đã xấp xỉ trọng tải cực hạn của sợi nano rồi, bằng chứng là "mạng nhện" đã phải co giãn đến cực hạn để cố gắng giữ lại những "viên đạn" kia.

Chỉ là nó sẽ không giữ được quá lâu đâu vì khả năng co giãn của nó cũng đến cực hạn rồi, hơn cả trời mưa cũng đang khiến khói mù tản đi nhanh chóng trong khi lửa cũng chẳng trụ được quá lâu nữa.