Chương 31: Siêu phàm vs bom hơi cay.
Cơ thể của Lap đồ sộ, cao hơn 3m, cơ bắp rắn chắc như đá hoa cương với làn da màu nâu đỏ, hình dạng kỳ quái khi hai tay dài đến mức có thể chạm tới đất, hai chân ngắn củn, nhìn qua thì dáng đứng không khác gì loài Gorilla.
Tư thế khom người nhưng lưng vẫn thẳng tắp, chỉ là tay của nó to quá độ, chắc hẳn là phát triển theo phương hướng tay búa, tuy hắn không rõ ngoại hình của Hur trông như thế nào nhưng chắc là sẽ mang đặc điểm trung hòa giữa Lap cùng Ought.
Nếu đem đi so với hai cánh tay như hai cây cột đá cẩm thạch chống lấy toàn bộ cơ thể đồ sộ kia thì hai cái chân ngăn củn của nó có phần hơi buồn cười, đây chắc cũng là nguyên do mà nó lại di chuyển chậm đến như vậy.
Buồn cười ở chỗ là khi nhìn vào Lap làm hắn ngay lập tức liên tưởng tới câu chuyện đùa về chuyện skip leg day, mà thật sự thì ngọa hình của Lap cũng không đến nổi nào dù tỷ lệ tay chân thực sự quá chênh lệch.
Có điều hắn vẫn có đôi chút thắc mắc về chuyện tại sao Lap lại xuất hiện ở đây, nhờ vào nguồn thông tin đầy đủ hơn đến từ Mary thì hắn đã khẳng định được chuyện Lap không cần phải tiêu thụ Utys nữa.
Hơn cả từ Hur nó đã được bao nuôi rồi, không có lý nào mà lên Lap lại bị bỏ đói đến mức đi trộm c·ướp để đổi lấy lương thực cả, vậy nên chuyện hai con Lap này xuất hiện ở đây thực sự khiến hắn rất tò mò.
Là do bản năng là lưu lạc lại từ thời là Ought? Có thể nhưng chưa có bằng chứng xác minh nên chưa dám chắc, đi theo đám Ought tới đây? Cũng có thể, dù sao Lap cũng gần như vô não rồi, chuyện nó đi theo một bầy Ought đủ lớn cũng là dễ hiểu mà thôi.
Nhưng rõ ràng là hai con Lap này có trí tuệ cao hơn mức vô não theo tiêu chuẩn của hắn còn đám Ought này thì lại quá ngu và liều mạng để có thể được gọi là còn chút lý trí trong đầu, đám này không hiểu sao lại mang cho hắn cảm giác là lạ.
Có thể điểm mấu chốt ở đây là sự tồn tại của con Tip kia, chỉ là Mary cũng không cung cấp quá nhiều thông tin về dạng này cho hắn, không hiểu cô ấy học cái thói nói một nửa này từ ai nhưng hiện tại hắn sẽ phải tự xoay sở thôi.
Hai con Lap kia cũng đã băng qua được biển lửa rồi, ngoài chúng ra thì vẫn còn vài con Ought may mắn sống sót nhưng nhìn những vết bỏng trên người bọn chúng thì chắc cũng không chịu được quá lâu nữa đâu.
Để thử độ bền của giáp hoa cương thì hắn cũng chỉ về chế độ One Tap của Mac 11 rồi trực tiếp nhắm vào đầu của một trong hai con Lap để khai hỏa, kết quả là viên đạn với một tốc độ cực nhanh đến một cách hết sức bất ngờ đã bay vào đầu của con Tap đó.
Và hệt như hắn đoán, một tiếng koong vang lên kèm theo tia lửa, tức viên đạn vừa rồi không thể xuyên thủng lớp giáp hoa cương ở bên ngoài được nhưng xung lực mà nó tạo ra đủ để khiến con Tap kia mất thăng bằng rồi ngã nhào ra sau.
Khả năng cao là não bộ của nó cũng trực tiếp bị ảnh hưởng rồi nhưng cấu trúc của mộng thú như thế nào thì hắn cũng không quá rõ, dù sao đây cũng là một dạng sống hoàn toàn mới, lỡ như mất não vẫn sống được thì như không.
Nhưng tạm thời với cái tỷ lệ cơ thể quái dị kia thì Lap khó mà lấy đà để đứng lên được một cách nhanh chóng, hơn cả con Lap còn lại cũng không hề có bất cứ phản ứng nào là cho thấy nó đã phát hiện ra hắn cả, khả năng cao một phần cũng là do nó đang bị mắc kẹt với đống dây mà hắn giăng ra ban đầu.
Tuy dây nano sẽ không đứt ngay lập tức chỉ vài cú quơ tay của nó nhưng điểm bám lực của dây thì không hẳn như vậy, chỉ với một lần quơ tay thì nó đã khiến hàng chục điểm trụ của mấy sợi dây này bật cả gốc rồi.
Cái này không thể chê trách công trình tại đây được, dù sao Lap cũng quá khỏe để có thể bị mấy chiêu trò này giam cầm lại, nếu điểm trụ không bật gốc thì dây cũng sẽ sớm đứt mà thôi nhưng nó cũng có chút hành động vượt quá dự đoán của hắn chứ không phải là không.
Đó là chuyện con Lap này đã co cụm lại khi phát đạn được bắn ra, nó cảm nhận được nguy hiểm đang tới dần nhưng cơ thể của nó lại không đủ nhanh để phản ứng kịp lại với tốc độ của đạn, đây là bản năng chiến đấu sao?
Con Lap bị ăn đạn kia cũng có động thái phòng vệ tương tự nhưng vì nó là đối tượng bị nhắm tới ở đây cũng như tốc độ phản xạ quá chậm nên chưa kịp làm gì đã ăn ngay viên đạn vào đầu nhưng động thái của con Lap còn lại thì hắn thấy rất rõ ràng.
Không còn ở tư thế tiến công đầy sơ hở như trước nữa mà là dạng co cụm, bảo vệ lấy những bộ phận trọng yếu trong khi vẫn hở lấy mắt để quan sát môi trường xung quanh, đây chính là kết quả sau khi trải qua phòng tối sao?
Bản năng của nó đã được tăng cường lên rất nhiều so với đám Ought nhưng tư thế phòng thủ này thực sự không quá lý tưởng, thu người lại nhưng dáng người của nó quá chênh lệch, đây là một thói quen.
Là kinh nghiệm mà chính bản thân nó đã rút ra được khi còn là một Hur? Khả năng cao Hur cũng có đôi tay khá dài rồi nhưng không đến mức quá vượt trội so với chi dưới như thế này, vậy nên nó vẫn cần thực chiến để khắc phục lại những thói quen khi còn là Hur.
Chỉ là nếu những con Lap bình thường đã đạt tới cỡ này rồi thì đám Tip còn như thế nào nữa? Theo Mary nói thì chúng là những Hur đã thất bại trong việc trở thành Lap rất nhiều lần, ám chỉ rằng nó cũng trở thành kẻ sống sót sau cùng trong phòng tối chừng đó lần.
Kinh nghiệm của nó chắc chắn phải kinh khủng hơn đám Lap gấp nhiều lần, hơn cả còn có năng lực siêu phàm ăn xác, điều này cũng một phần nói lên độ tàn bạo của nó, nếu không thì nó cũng đã chẳng đi theo hướng này.
Tuy hắn không rõ hình dáng của Tip trông như thế nào nhưng chắc chắn rằng nó sẽ không đi theo hướng phát triển tướng người khổng lồ như Lap mà là bước lên con đường của một kẻ săn mồi bậc thầy.
Tức hiện tại khả năng cao là con Tip kia đang núp ở chỗ xó nào đó để chờ đợi thời cơ, khi mà nó cảm thấy khả năng nuốt chửng con mồi của mình cao đến cực hạn và tỷ lệ bị săn ngược lại giảm đến tối thiểu thì mới ra tay.
Nó đang muốn dùng đám Ought cùng Lap nhằm để kéo hắn ra tròng, vậy chẳng lẽ Tip là kẻ đứng sau đám Ought này sao? Nó là kẻ ra lệnh sau màn? Khả năng cao là vậy nhưng điều đó cũng có nghĩa là hắn ngoài sáng còn nó thì ở trong tối.
Lúc nó tiến công cũng là lúc mà hắn lộ ra nhiều sơ hở nhất nhưng chắc hẳn rằng sức công phá của Mac 11 vừa rồi đã dọa lui được ý định của Tip, nó sẽ cẩn thận hơn và cũng sẽ chừa lại cho hắn nhiều chỗ trống để thao tác vào hơn.
Việc hắn cần phải làm tiếp theo là thả mấy quả bom khói ra để có thể rút ngắn khoảng cách giữa hai bên lại, hắn hiểu ràng cả Lap cùng Tip đều có khả năng cảm nhận nguy hiểm rất mạnh nhưng Lap quá chậm để phản ứng kịp còn Tip chưa chắc đã thực sự hiểu chuyện gì đang xảy ra để đi trước hắn một bước.
Khi thấy khói bắt đầu bốc lên từ bom khói thì cả hai con Lap đều không tỏ ra quá hoang mang, chúng coi đây chỉ là một hiện tượng bình thường hệt như biển lửa lúc nãy vậy, thứ này hoàn toàn không đủ khả năng gây hại cho chúng.
Nhưng thứ vật thể bay kỳ lạ kia thì lại khác, chúng không biết thứ đó là gì, bắt nguồn từ đầu và có còn tới tiếp nữa hay không nên dựa theo bản năng, chúng bắt đầu từ bỏ thế đứng có đôi phần quá hiên ngang ban đầu để cúi thấp người xuống, di chuyển thật từ từ về phía trước.
Trong lúc đi thì chúng vừa tham do khu vực xung quanh bằng cách đi một bước sẽ quơ tay phải hoặc tay trái ra xung quanh một lần, cách làm này không chỉ giúp chúng có thể xác định môi trường xung quanh khi đang di chuyển trong làn khói mà còn phá đi rất nhiều dây mà hắn đã giăng ra từ trước.
Những hành động này đã sớm vượt quá những gì mà hắn tưởng tượng rồi, có thể hai con Lap này không sở hữu tư duy hệt như những chủng tộc trí khôn bậc cao nhưng bản năng thú vật thì chúng vẫn có ở đó.
Đặc biệt là khi Lap đã được tính vào phạm trù siêu phàm rồi, không chỉ thể chất được cường hóa mà ngay cả các giác quan, cảm nhận về môi trường xung quanh hay khả năng phản ứng với những nguy hiểm cận kề.
Nhưng đôi khi thứ có thể đe dọa đến tính mạng của bọn chúng lại không phải là thứ mà bọn chúng có thể cảm nhận được, hệt như con người khổng lồ khi đứng trước một con kiến ba khoang nhỏ bé vậy.
Trong khi hai con Lap đang di chuyển thật chậm trong làn khói để đẩy khả năng phòng bị lên cao nhất thì tự dưng có cái gì đó vừa lướt qua bọn chúng, đi kèm với đó là hai vật thể lạ được ném thẳng vào mặt chúng rồi trực tiếp p·hát n·ổ.
Cả hai đều nhanh chóng giơ hai tay lên để bảo vệ lấy khuôn mặt của mình như một dạng phản xạ hết sức tự nhiên nhưng thứ đó khác hoàn toàn so với "cục đá" lúc nãy, nó tỏa ra một loại khí nào đó khiến mặt của bọn chúng cảm thấy cay xèo.
Nước mắt, nước mũi cũng theo đó mà tuôn ra, thậm chí vì đưa hai tay lên để che chắn mặt nên cũng đã vô tình xoa xoa mắt khiến thứ hít đó càng dễ xâm nhập vào bên trong và tạo ra những tác động cực kỳ đau đớn như hít vào thứ khí đó khiến hô hấp của bọn chúng xảy ra vấn đề.
Không chỉ liên tục ho sặc sụa một cách mất đi khống chế mà cả phần nội tạng bên trong của chúng cũng cảm thấy đau đớn kinh khủng, mặt, thứ trực tiếp tiếp xúc với thứ hít rồi còn bị hai bàn tay của chúng xoa ra đều cả mặt đã đỏ ửng lên.
Cơn đau là quá khủng kh·iếp, nó khiến chúng phải rào thét ầm ĩ lên vì đau đớn, thậm chí hai tay còn không liên tục xoa khắp mặt để cố gắng "gạt" đi thứ khí đó đi, nhưng tất cả đều không có hiệu quả nên chúng bắt đầu cào rách vào da thịt để trực tiếp xé rách phần ngứa ngáy trên da.
Máu cũng theo đó bắt đầu đổ ra, kinh khủng hơn là hai mắt của chúng, thông qua các khe hở ở giữa những ngón tay thì chúng ta có thể dễ dàng thấy được đôi mắt đỏ lòe vì đau đớn của chúng, cảm tưởng như chúng sẵn sàng móc chúng ra để giảm bớt đi phần nào nổi đau khủng kh·iếp này.
Đúng vậy, thứ mà hai con Lap này vừa phải đối mặt đó chính là một lượng bom hơi cay đủ để bao phủ cả cơ thể của một người trưởng thành, trên thực tế thì con người chỉ cần chạm vào một lượng nhỏ thôi cũng đủ t·ê l·iệt rồi.
Đám Lap này thì được tính vào danh mục siêu phàm nên cũng cần phải tốn hao nhiều hơn để giải quyết, chỉ là vì đây là lần đầu tiên của hắn với siêu phàm nên cũng chẳng biết tỷ lệ là bao nhiêu, thay vào đó cứ tung nhiều nhiều một chút cũng chẳng sao.
Nhưng sự tuyệt vọng vẫn chưa dừng lại ở đó, bọn chúng càng gào thét thì hơi cay lại càng thấm vào trong các bộ phận bên trong của chúng, từ đó càng tạo ra thêm nhiều cảm giác đau đớn như hàng triệu con kiến lửa đồng loạt cắn từ bên trong ra ngoài như muốn xé bụng chúng để chui ra.
Rồi cả khi bọn chúng cố gắng lấy tay để xoa xoa phần hơi cay đọng trên mặt thì cả hai tay của bọn chúng đều đồng thời dính vào hơi cay và cũng chẳng mất quá lâu để bọn chúng phát điên đến mức liên tục quơ tay múa chân, thậm chí là muốn giựt bay đôi tay này ra khỏi vai.
Đau đớn đến mức trong vô thức bọn chúng đã dùng tay búa đã đánh liên tục xuống đất với mục đích dùng chính nỗi đau về thể xác để áp chế bớt phần nào cơn ngứa kinh hoàng này khiến cả khu đều bị rung chuyển theo.
Nhưng khi chưa kịp xử lý xong thì cơn ngứa ngáy từ bên trong cũng đã trực tiếp bộc phát, bọn chúng dùng chính đôi tay be bét máu, thậm chí là gãy, đứt liền mất một số chỗ khi liên tục đấm thẳng xuống đất để xé toang phần bụng của mình ra.
Giáp hoa cương vừa là chúc phúc mà cũng vừa là tai họa đôi với chúng, chính vì cơ thể, làn da quá cứng cỏi nên thứ mà bọn chúng phải trải qua trước khi c·hết là sự ngứa ngáy đến phát điên cùng cơn đau gần như vô tận.
Cả hai cùng tồn tại và trung hòa lẫn nhau tạo ra một khoảnh khắc an bình ngắn ngủi cho chúng trước khi c·hết, cũng vì thế nên trước khi c·hết thì chúng đã nở ra một nụ cười như ngụ ý rằng cuối cùng đã không còn ngứa nữa.
Máu thịt, nội tạng, da bị cào xé bắt đầu văng đầy ra đất trong quá trình bọn chúng cố gắng tìm ra được điểm trung hòa kia, đây cũng chính là kết cục sau cùng của chúng, mặt bị chính đôi tay đầy tự hào cào nát thấy được cả xương trắng.
Hai bên mắt đỏ lòe thì bị móc ra rồi bóp nát để lại hai lỗ hổng, phần bụng thì bị cào nát từ đó những thứ dơ bẩn bắt đầu lũ lượt chảy ra ngoài, vết cào này sâu đến mức rách cả nội tạng bên trong nên ruột già, ruột non, bao tử, thận, gan, phổi, v.v đều bị xé ra thành từng mảnh nhỏ.
Và cuối cùng là đôi tay đầy tự hào của chúng, các ngón tay thì một số thì gãy còn số còn lại đã sớm bay ra khắp nơi, xương bàn tay cũng đã vỡ vụn do tác động với nền đất quá nhiều, phần cổ tay thì trực tiếp không chịu nổi.
Bom hơi cay không có hiệu quả tốt đến như vậy nhưng với Lap thì lại khác, giác quan được cường hóa lên gấp nhiều lần, khả năng cảm nhận cũng tương tự như vậy mới chính là thứ đã khiến chúng phải cảm nhận cơn đau kinh hoàng mà đến c·ái c·hết cũng chẳng thể nào sánh bằng được.
Nhất là khi nỗi đau đó kéo dài đến hơn 2 giờ đồng hồ và đó cũng chính là khoảng thời gian mà chúng cần để thực sự g·iết c·hết được chính mình nhằm hoàn toàn giải thoát bản thân khỏi cuộc đời đầy oan nghiệt này.
Còn về phần hắn thì tiếp tục ẩn mình trong làn khói và giương khẩu súng trên tay về hướng của hai cái xác kia, hắn đang muốn thử dụ Tip ra, bởi vì Tip sẽ không bỏ lỡ một bữa ăn thịnh soạn như thế này.
Thậm chí đến cả đặc tính siêu phàm từ hai cái xác kia hắn cũng chẳng thèm lấy ra, nhưng đã phụ sợ chờ đợi của hắn rồi, Tip ngay khi nhận ra được vấn đề đã nhanh chóng chuồn đi trước mà thật ra nó cũng chờ hắn đi tới chỗ hai cái xác kia trước một lúc khá lâu đấy.
Phải hơn 3 giờ đồng hồ, tức cả hai bên đều ngồi chằm chằm xem kẻ nào để lộ sở hở trước nhưng đến cuối cùng thì Tip cũng chờ không được nữa rồi, còn vì sao hắn biết thì là vì trong đầu của hắn hiện ra thông báo chúc mừng thủ qua trận chiến đầu tiên.
Phần thưởng là khai mở phòng hội nhóm trong Golden Hours, chức năng thì bỏ qua một bên trước cái đã vì thứ mà hắn phải chú tâm đến hiện tại là việc phải thu dọn cái bãi chiến trường này, nhưng nhìn đồng hồ đeo tay thì hiện tại cũng đã hơn 3 giờ sáng nên hắn cũng tạm thời từ bỏ.