Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 32: Chìm.




Chương 32: Chìm.

Tình huống này thực sự rất bối rối, thứ nhất hắn không biết đặc tính siêu phàm hình dạng trông như thế nào, nếu cứ tiếp tục đào sâu vào trong hai bộ xác kia để cố gắng tìm kiếm một chút hy vọng thì sẽ làm hỏng chúng mất.

Thứ hai, dù sao hai bộ xác này cũng là siêu phàm, chức năng ít nhiều vẫn là có, tuy phần nội tạng đã bị tổn hại rất nhiều ngay cả trái tim nên nguồn cung về máu để chế tạo huyết thanh đã sớm khô cạn và đông thành từng vệt màu đen xung quanh hai bộ xác nhưng chắc hẳn những chỗ còn lại vẫn có khá nhiều chức năng.

Cuối cùng, hiện tại hắn không biết làm như thế nào cho phải, dựa theo Mary thì không lý nào mà quận trưởng của quận Yakku này không biết chuyện gì xảy ra vừa nãy cả, hơn cả động tĩnh cũng thực sự rất lớn.

Khói bốc lên từ biển lửa, chấn động do hai con Lap liên tục đập xuống đất trong một thời gian khá dài, khu vực xung quanh chúng đều sụp xuống cả 2m có thừa, không lý nào bên ngoài lại không biết được.

Ấy vậy mà theo như hắn để ý thì từ đầu đến cuối chẳng có tên nào xuất hiện để nhòm ngó cả, có thể là do siêu phàm nên hắn không cảm nhận được hệt như Tip vậy nhưng chẳng lẽ cả dân thường cũng không đuổi tới hay sao?

Mà siêu phàm hiền lành vậy sao? Mary nói rằng siêu phàm tại quận Yakku đều trực thuộc quận trưởng, tại sao chúng lại không ra tay ngăn cản hắn khi đó? Chẳng lẽ tên quận trưởng kia muốn cái gì đó từ hắn sao?

Mà bỏ chuyện đó qua một bên đi, dù sao bên kia cũng chưa có ý định tới đây để gặp hắn tức cũng có lý do của mình cả, hắn bây giờ ngồi đoán già đoán non cũng chẳng có bất cứ ích lợi gì nên suy nghĩ về chuyện xử lý hai bộ xác này thì hơn.

Đương nhiên xử lý ở đây không phải là cố gắng khai thác tài nguyên từ hai bộ xác mà là nghĩ cách để giấu chúng đi khỏi tầm mắt những kẻ khác, dù sao cũng không thể cứ để chúng lộ liễu ngoài đường như thế này được.

Hoặc ít nhất là phải có biện pháp để bảo vệ chúng, kiểu như giăng dây ra nhưng loại dây này trước đám Ought thì còn dùng được chứ cỡ như Lap thì chúng ta cũng thấy rồi đấy, quơ tay thôi cũng đủ để xử lý đống này rồi.

Mà cũng may mắn là khu vực của Golden Hours không ảnh hưởng mấy, cùng lắm là đồ đạc trong nhà bị rơi vãi khắp nơi rồi làm vỡ một số thứ chứ căn nhà thì không bị sao, vẫn sửa được, mà dù có bị làm sao thì hắn vẫn có thể sửa lại được thông qua cửa hàng.

Hiện tại vẫn còn đang trong tháng bảo hành đầu tiên nữa nên cũng không cần phải tốn đồng nào cả, đây là một điểm may mắn nhưng sau thời hạn một tháng thì đúng là t·hảm h·ọa nếu như phải tự bỏ tiền túi ra để sửa sang lại.

Tiền bạc đúng là thứ quấn thân dù ở nơi nào, hiện tại còn tăng thêm một miệng ăn nữa, còn cả con đường này cũng phải sửa sang lại, dù sao nó cũng là mặt tiền của Golden Hours, tuy chỉ là một con hẻm nhỏ nhưng khách không vào được thì thu nhập lấy đâu ra?

Công trình ở đây sập cũng không ít, chủ yếu là do lâu ngày chưa bảo dưỡng cũng như không xây theo thiết kế chống t·hiên t·ai, haiz, phiền toái thật, mấy chuyện này nghĩ thôi cũng thấy đau đầu rồi chứ nói gì đến xử lý?

Ngay khi hắn vẫn đang suy nghĩ về những thứ không đâu vào đâu thì có một bóng đen đang dần dần đi lại gần hắn, đúng vậy, đó là Tip, nó vẫn chưa từ bỏ mà là ẩn mình trong những tàn tích do hai con Lap kia tạo ra.

Những phần bị sụp đổ từ những tòa nhà lân cận đã tạo ra một môi trường hoàn hảo giúp nó ẩn thân và ngày một tiếp cận gần hơn mục tiêu của mình, giờ nó đã gần với hắn lắm rồi nhưng nó vẫn không vội mà rất chậm rãi.

Tip vẫn đang duy trì sự cảnh giác của mình ở mức cao nhất, sự tập trung của nó hoàn toàn đổ dồn lên người của hắn và chỉ chờ khi hắn nằm trong tầm t·ấn c·ông tất sát của nó thì nó mới chắc chắn rằng đòn t·ấn c·ông của mình sẽ thành công.



Gần lắm rồi, 10m, 5m, 3m, 2m, ngay lúc này thì tự dưng hắn quay lui nhìn về hướng của nó, cả hai phát hiện ra nhau, việc này khiến Tip khẩn trương hẳn lên và trực tiếp mặc kệ mọi thứ mà lao thẳng về hướng của hắn.

Khoảng cách tầm tất sát của nó là đâu đó 5m, tức hiện tại cả hai đang cách nhau chưa tới 7m, với thể chất vượt trội của Tip, một siêu phàm thì đương nhiên hắn hoàn toàn không đủ khả năng để chống trả hoặc ít nhất là Tip nghĩ như vậy.

Tốc độ lao của Tip là cực nhanh, nó cẩn thận ngắm nhìn con mồi của mình và sồ ra cắn xé lấy nó hệt như một kẻ săn mồi đích thực ngoài tự nhiên vậy, thậm chí tốc độ vồ lấy con mồi của nó còn cao hơn cả báo hoa mai, hổ, v.v.

Nhưng bất cứ loại động vật nào cũng có tầm và nhất là ở thú săn mồi, tầm tất sát là tầm mà chắc chắn nó sẽ vồ được con mồi và không chừa lại cho con mồi bất cứ đường thoát nào, có điều 7m đã thuộc trong tầm phản ứng của hắn rồi.

Hắn trực tiếp lách người qua một bên và tránh đi đường lao của Tip, thậm chí hắn còn chủ động lách người trước cả khi Tip kịp lao tới như một phản xạ, đây chính là dạng phản xạ trong vô thức, khi mà hắn thậm chí còn chưa kịp nhận thức được chuyện gì đang xảy ra.

Tốc độ của Tip là phạm trù siêu phàm, cơ thể của nó không to như đám Lap mà nhỏ gọn hệt như một con báo hoa mai vậy, thích hợp cho việc di chuyển bằng tứ chi và có thể tăng tốc đến giới hạn trong vài giây bức tốc.

Còn hắn chỉ là một người bình thường, nếu hành động của cả hai cùng xảy ra vào một thời điểm thì tỷ lệ sống sót của hắn là 0% nhưng thứ cả hai chênh lệch nhiều nhất đó chính là kinh nghiệm chiến đấu.

Cơ thể này chính là món quà mà "hắn" đã để lại, một cơ thể đã trải qua rất nhiều biến cố trong cuộc đời, một cơ thể có thể tự động nhận thức và đưa ra chỉ lệnh tránh né trước cả khi đối thủ kịp hoàn thành bước chỉ lệnh.

Hành động là một chuỗi các hoạt động, bộ phận đưa thông tin lên cho não bộ xử lý, sau đó não bộ lại đưa chỉ lệnh xuống cho bộ phận thực hiện, tuy là gần như tức thời nhưng chừng đó thôi đã đủ khiến Tip trở nên đủ "chậm" để cơ thể của hắn có thể bắt kịp, thậm chí là vượt qua.

Tip đã lao trượt, điều này đồng nghĩa với việc nó đã lỡ mất cơ hội hoàn hảo nhất, thể chất của nó được tăng cường là thật nhưng chỉ so hơn với đám Hur là cùng, còn đến mức so với giáp hoa cương của Lap thì đúng là xác thịt so với giáp xe tăng.

Với tư cách là một kẻ săn mồi thì mất đi yếu tố bất ngờ đã khiến Tip trở nên yếu đi trông thấy, vào lúc này nó chỉ còn nghĩ đến chuyện bằng mọi giá phải thành công bỏ trốn càng xa càng tốt nhưng đã quá muộn.

Nó đã mất đà, mất đi trọng tâm khiến khó lòng mà chạy trốn được, đòn lao kia là một đòn tất sát tức không g·iết được kẻ thù thì khả năng bị phản sát là cực kỳ cao và trong băng đạn của hắn còn đến tận 31 viên 9mm.

Và Mac 11 có thể bắn ra 1200 viên đạn mỗi phút ở chế độ Full Auto, để bắn hết băng đạn này thì hắn cần chưa tới 2 giây, tầm hiệu quả lên tới 70m, ở trong trường hợp này thì khoảng cách của cả hai chỉ chưa đầy 5m.

Kết quả sau cùng cũng chẳng mấy bất ngờ lắm, khói đạn mịt mù cùng hàng loạt vỏ đạn rơi lả chả dưới đất, vẫn còn 22 viên trong băng đạn và Tip giờ đã thành một cái xác vô hồn, tuy nhìn thì rất dễ dàng nhưng hắn có thể đ·ã c·hết nếu nhưng không kịp né đi cú lao vừa rồi.

Mà cũng không phải là do hắn tiếc mấy viên đạn hay gì, chẳng là đầu của Tip đã bị đục cho thành tổ ong rồi thì cần gì phải bắn tiếp nữa, có điều giờ thêm mớ hỗn độn này nữa thì vấn đề dọn dẹp lại càng thêm đau đầu.



May là Tip cũng không quá to, chỉ đâu đó tầm 1m8, cơ thể gầy yếu, hơn cả các khớp xương ở tay và chân cũng được chỉnh sửa lại để thuận tiện cho việc bức tốc nhanh chóng nhưng lại không sở hữu đệm chân.

Lúc này tại chỗ của Vua chuột, huyết tế đã qua được giai đoạn nguy hiểm nhất, hiện tại chỉ cần chờ thêm một tháng nữa là hai cái xác này có thể hoàn tất quá trình tẩy rửa nhờ vào đồ văn được hắn chuẩn bị từ trước.

Còn về chuyện của Sara thì hắn tý c·hết trong thế giới tâm linh của cô ta, biết là cô ta đã bị Fear gieo trong mình hạt giống của sự sợ hãi nhưng khi còn ở nhà thì hắn không phải là chưa từng vụng trộm làm thử qua vài lần như này.

Đúng là bản gốc có khác, hạt giống này căn bản là thứ mà hắn, thậm chí cha của hắn cũng khó lòng làm gì được, điều duy nhất hắn có thể làm hiện tại đó chính là dùng vô hạn các căn phòng để đẩy hạt giống kia tới ngoài khu vực rìa mà thôi.

Điều này sẽ tránh được chuyện Sara sẽ sụp đổ bởi nó nhưng đây vốn dĩ cũng không phải là cách triệt để, nếu không tiêu trừ được hạt giống mà cứ để nó tiếp tục phát triển thì đại họa một ngày nào đó sẽ tới.

"Chó má, tý thì chơi c·hết lão tử, may mà lão tử trước khi đi có cầm trong nhà mấy món đồ không thì lạnh mẹ đất, mẹ nó chứ, đây là lần đầu tiên lão tử phải chịu ủy khuất như thế này, vừa chạy vừa bò không khác gì một con chó."

Vua chuột vừa nằm lăn ra đất thở hổn hển vừa chửi, đương nhiên với tâm thái ổn định của hắn thì không có chuyện hắn dễ dàng mất khống chế về mặt cảm xúc đến như vậy, hắn đang chửi ầm lên là để tự trấn tĩnh bản thân.

Những thứ mà hắn đã thấy trong đó đã từ từ hủy hoại chính hắn và giờ, ngay cả khi đã thoát ra ngoài rồi đi chăng nữa thì hắn vẫn thấy được "bản chất" của mọi thứ, đây là một món quà nhưng không phải ai cũng nhận lấy được.

Bởi vì hắn vẫn chưa có phao, biết quá nhiều thứ, hiểu quá nhiều điều, thấy quá nhiều chuyện là một trong mười điều cấm kỵ, nếu cứ tiếp tục như thế này thì hắn sẽ sớm bị dìm c·hết bởi chính những sự thật này.

Đúng lúc Vua chuột đang dần chìm sâu hơn xuống đáy biển thì bỗng dưng hắn được kết nối với thứ gì đó và bắt đầu nổi lên lại một lần nữa, hắn cũng nhanh chóng bằng mọi giá bám trụ lấy thứ đó bởi vì hắn hiểu rõ rằng đây là cách duy nhất mà hắn có thể thoát được lần c·hết này.

"Phao tạm thời đã nổi, không biết là phúc hay là họa nhưng một thế giới nhỏ như vậy lại có một dạng tồn tại đủ sức để nhấn chìm con ta xuống sao? Không được, đây là chuyện của nó, ta nhúng tay vào tức không công bằng.

Hơn cả nó vốn dĩ là thiên mệnh, con đường chắc chắn đi xa được hơn ta, chỉ là thiên mệnh thường sẽ bị trời ganh ghét, nếu ta nhúng tay vào quá sâu khả năng cao trời cũng sẽ giáng tai họa lên thân ta, lúc đó nó cũng không thể gánh được nữa."

Trở lại với Vua chuột, giờ hắn đã thành công nổi lên trên và nôn ra một đống nước nhưng tình hình nguy cấp hiện tại không cho phép hắn nghĩ quá nhiều đến chuyện đó bởi vì hắn biết đây chỉ là một dạng phao tạm thời.

Không kéo dài được quá lâu, nếu hắn không tự tìm được một cái phao hoặc một hòn đảo để bám trụ vào thì khả năng cao mọi chuyện không chỉ dừng ở ngang mức độ này đâu, thật ra thì bản thân hắn cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi.

Nhưng cái Vua chuột muốn là tự thân trở thành phao, với một kẻ tài năng như hắn thì đây mới là loại phao tốt nhất, chỉ là thời gian không còn quá nhiều nữa, muốn tự thân trở thành phao không phải ngày một ngày hai là xong chuyện được.

Tạm thời ký kết với một loại phao đủ ổn định rồi sau này nghĩ cách để chặt đứt là được, tuy hơi tổn hại đến căn cơ nhưng với tình hình cấp bạch hiện tại thực sự không cho phép vua chuột được quyền nghĩ nhiều đến vậy.

Lúc này vua chuột cũng đã trở lại bên ngoài, tầm nhìn tuy có chút nhiễu loạn nhưng may mắn là không nhìn thấy được nhiều thứ như lúc trước nữa, đây cũng chính là hiệu quả của phao tạm thời.



"Vua chuột! Chuyện gì vừa xảy ra vậy?"

Longius có chút mất bình tĩnh, tình trạng của Vua chuột vào lúc nãy thực sự có chút không được, cảm tượng như hắn có cái gì đó rất khác nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm vậy, nhưng nếu đến hắn cũng bị như vậy thì hắn khó lòng mà làm được gì.

"Không sao, không sao, chỉ là thấy được không ít thứ bên trong kia nên mắt của ta có chút ảnh hưởng, giờ ta đã bị đẩy lên giai đoạn chìm rồi, hơn cả vì tác động của Fear nên độ chìm của ta nhanh hơn quá nhiều so với những tên khác."

"Chìm?"

"Bên cạnh phân cấp sức mạnh thông thường thì bọn ta còn có một khái niệm phân cấp khác tên vực sâu, lấy mặt biển là điểm khởi đầu bắt đầu chìm sâu xuống để khai thác thêm sức mạnh ở bên dưới.

Càng xuống sâu thì sẽ thấy được càng nhiều chuyện lạ, đủ sâu thì có thể tới được The Abyss of Lucid, khi nãy mới vài phút thôi mà ta đã chìm đến độ sâu 1000m, đến thiên tài hàng đầu như cha của ta mỗi ngày cũng chỉ chìm được 100m mà thôi.

Nhưng đó chỉ là với những kẻ đã có sự chuẩn bị từ trước mà thôi, ta quá yếu để có thể chìm đến độ sâu đó, còn cỡ như cha của ta thì muốn xuống sâu cũng không được và với những kẻ yếu như ta thì cần phải có phao để hạn chế được tốc độ chìm."

"Chìm quá sâu có nguy hiểm không?"

"Đương nhiên là có, có những thứ mà ngươi không thể nào thông qua mắt thường để nhìn thấy được, chỉ có cách đứng cùng tầng thứ hoặc là sâu hơn cả nó mới có tư cách để trông thấy và đương nhiên những thứ đó cũng chẳng hiền lành gì.

Nếu chúng mà phát hiện ra ngươi có khả năng nhìn thấy chúng thì chắc chắn c·hết, vậy nên ta mới phải gào thét, chửi ầm lên để đánh lạc hướng bọn chúng, nếu để chúng phát hiện ra chuyện ta đang kinh sợ bọn chúng thì mạng cũng chẳng còn."

"Vậy khi nào mới là thích hợp nhất để chìm?"

"6 tầng làm cơ sở bao gồm Ấu thể, Đào tạo, Tân binh, Trưởng thành, Tối thượng cùng Siêu, đây là 6 tầng cơ sở trước khi bước sang cái được gọi là thế giới thực tế, kẻ đã kết nối bên kia với thế giới của ngươi là một kẻ đã qua giai đoạn cơ sở.

So với khu vực ngoài rìa thì có vẻ mạnh nhưng ở khu vực trung tâm nhất thì cũng chỉ là con kiến hôi vì trên 6 tầng cơ sở này còn có phân cấp sức mạnh thực sự, hắn mới vượt qua giai đoạn cơ sở thì làm sao mà đứng ngang hàng với các cường giả thực sự được?

Ngoài ra thì tên mà cha của ta từng dùng đồ văn để thu phục là một tên lấy được nền tảng của Siêu, tức tiền đồ vô hạn, tên đó cũng tương đối khá, hắn là quà sinh nhật năm tròn 1 tuổi của ta, chỉ là giờ không biết hắn sao rồi.

Mà nói 6 tầng cơ sở vậy thôi chứ thật ra hầu hết đều chỉ dừng ngang Trưởng thành thể hoặc Tối thượng thể là đã đủ để bước sang giai đoạn phía trên rồi, chỉ là cơ sở làm đủ tốt thì đường phía trước cũng bằng phẳng hơn nhiều.

Ta là một Ấu thể, đương nhiên mục tiêu của ta là hướng tới Siêu, tuy ở khu vực trung tâm Siêu cũng rất ít nhưng đó chỉ là nếu tính trên tất cả còn với các thiên tài lứa này thì ai ai cũng nhắm tới Siêu mà phấn đấu.

Còn về chuyện giai đoạn nào thích hợp nhất để chìm thì đó là Trưởng thành thể, đó cũng là lý do mà tại sao đây cũng là cơ sở thấp nhất để hướng tới giai đoạn bên trên, tức hiện tại ta đang chìm sớm hơn dự kiến cả một cấp."