Chương 33: Thần tộc.
"Khoan đã, khoan nói về khái niệm chìm, ngươi vừa nói rằng các ngươi gộp từ cấp 1 của chúng ta tới tận cấp vương thành một giai đoạn Ấu thể ấy vậy mà bên trên vẫn còn tận 5 giai đoạn như vậy nữa?"
Longius cảm thấy không thể tin được, không ngờ cả đời hắn cố gắng chỉ để có thể chạm tay vào cấp thần, một cấp độ còn dưới cả cấp vương nhưng trên cấp hầu mà vẫn chưa xong được cái giai đoạn đầu tiên trong 6 giai đoạn cơ sở.
"Đừng quá ngạc nhiên như vậy, ngươi tăng cấp là nhờ xây dựng trí óc Erk đúng không? Do lượng Erk tại đây quá lỏng nên mới tốn nhiều thời gian vậy thôi, theo ta lăn lộn thì sau này ngươi sẽ thấy mọi chuyện nhanh lắm.
Cỡ như Thomas có thể lọt được vào ảo mộng bảng thì có tư cách vào Siêu, đó cũng là lý do mà ta muốn nó trở thành Walker của ta, nếu Walker thân cận đầu tiên của ta mà được Siêu thì quả đúng là nở mày nở mặt."
"Còn hai cái xác kia thì sao? Chúng có tiềm lực vào Siêu?"
"Vẫn đang nuôi dưỡng, Walker cấp 5 là ngang Tối thượng thể rồi, đương nhiên ở đây là nói tiềm lực, vẫn cần cho bọn chúng tài nguyên để tăng từ từ nhưng nếu với cái tốc độ như này thì 1 tháng sau tiềm lực Siêu có hy vọng.
Thậm chí trong nhà của ta vẫn có vài món trợ giúp bọn chúng, trên thực tế thì đến cha của ta cũng chẳng biết phải dùng chúng ở đâu cho phải, ai ngờ gặp được hai cái xác này, chủ yếu do bọn chúng là Vô nên mới dùng được.
Thấp nhất chắc lên được Siêu thượng vị, nếu đủ may mắn thì ta cũng muốn đẩy chúng đến cực hạn để thử xem liệu món quà này của vị kia có thể thoát ra được khỏi 6 giai đoạn cơ sở thông thường hay không?
Nhắc đến vị kia thì chắc ta phải đi bái phỏng một chuyến mới được, dù sao bản gốc cũng là do ngài ấy giao cho ngươi, chắc hẳn ngài ấy biết rằng ta đang cần phao, mặt dày đi xin trợ giúp hy vọng sẽ được một kết quả tốt."
"Vậy cũng tốt, chút nữa con thay mặt ta đi thỉnh an ngài ấy đi Thomas, ta chắc là ngài ấy sẽ chấp nhận con thôi, còn ta thì phải ở lại lo chuyện bên này trước cái đã, trận pháp bên phía Tây cũng sụp một hố tương đối to.
Tối qua vì trận huyết tế kia nên một số mộng thú cũng bắt đầu đánh hơi chạy tới đây rồi, hơn cả ngày hôm nay cũng là ngài phó ước mà ngài ấy nói tới nữa, nếu để bỏ lỡ mất vụ việc lần này thì chuyến đi sắp tới của ta coi như xong."
"Đã hiểu thưa giáo viên."
"Còn về Sara thì sao?"
"Sẽ tỉnh sớm thôi, trước khi bước vào căn phòng kia thì ta đã cảm thấy có gì đó không ổn nên đã đánh bay nó đi nơi khác rồi lấy quyền điều khiển rồi, mà cũng may ta làm vậy từ đầu chứ nếu để nó bước vào đó thì có khi ta cũng bị chôn chân trong đó rồi.
Hiện tại nó đang đi một vòng quay các đoạn hồi ức, nếu tâm lý kém thì chắc phải mất cả ngày mới tỉnh lại được nên các ngươi có liệu trước mà làm, mà ngươi có thiết bị theo dõi nào ở khu vực kia không Longius?"
"Sao vậy?"
"Đám tai mắt của ta ở khu vực đó mất kết nối rồi, nếu ngài ấy muốn thì đã sớm làm, tự dưng lúc này mới làm tức có chuyện gì đó xảy ra bên đó rồi."
Lời nói của Vua chuột khiến Longius có chút hoảng hốt, đúng là mấy giờ qua lão ta có mất khống chế với khu vực kia thật, ban đầu thì cũng chỉ nghĩ rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi dù sao bên này cũng có nhiều chuyện để lo quá.
Giờ ngẫm lại thì nếu bên kia có chuyện xảy ra thật thì đúng là toi nặng, bởi vì vị kia ẩn ẩn cho phép hắn lãi ra thích làm gì thì làm ở bên ngoài miễn là đừng quấy rầy đến bản thân, nếu có chuyện gì xảy ra thật thì không phải trách nghiệm sẽ bị quy lên đầu của lão ta hay sao?
Thế là Longius bắt đầu thử truy cập vào những chỗ mà bản thân đã chuẩn bị từ trước trong khu vực đó, ai ngờ cũng không thể truy cập vào được, Vua chuột thấy vậy thì thầm nghĩ vụ lần này có gì đó sai sai rồi.
Longius tiếp tục thử truy cập vào những chỗ xa hơn và thật may mắn khi ở khu vực bên cạnh vẫn kết nối vào được, tuy hình ảnh truyền về có hơi mờ nhưng vẫn đủ để cho tất cả nhìn rồi và đương nhiên thứ được truyền về cũng chính là khung cảnh lộn xộn ở bên kia.
"Thứ gì kia? Fly cam à? Thời đại này đã có nó rồi sao? Không, chắc là liên quan đến siêu phàm, trông nó như một con chim máy vậy, sản phẩm của giả kim thuật sao? Thật thú vị, không biết nó có bay lại gần đây không?"
Hắn bắt đầu vẫy tay thu hút con chim máy truyền tín hiệu về phía mình và việc này đã khiến tim của cả ba kẻ ở đầu bên kia có chút rơi xuống, con đường bị hủy hoại hơn phân nửa, kiến trúc xung quanh thì hư hỏng nghiêm trọng.
May mắn là chỗ kia không bị sao, dù sao nó cũng là giáp giới nhưng vị kia lại xuất hiện ở bên ngoài, hơn cả còn tỏ một thái độ thân thiện đến vậy không khác gì đang nói bọn hắn tự động lôi đầu đến đây để nói chuyện.
Kinh khủng nhất vẫn là mấy cái xác c·hết được ghi hình lại kia, rất nhiều kẻ c·hết c·háy, hai cái xác to đùng thì bị trêu đùa đến mức kinh người còn cái xác còn lại thì ở đầu bị đục cho những cái lỗ to đùng.
"Đây là đám Ought đúng không?"
"Đúng vậy thưa giáo viên, để con lôi cổ tên Johnathan kia tới bồi tội với ngài ấy."
"Chuyến đi này tuy chúng ta không quá có tội nhưng khả năng cao là sẽ vẫn bị lột mất một lớp da đấy, 2 con Lap kia chắc chắn đã thấy những thứ mà chúng không nên thấy, tự móc mắt, thậm chí là cào nát mặt mình ra.
Không biết chúng đã tiếp xúc với cái gì nhưng nhìn hiện trường xung quanh thì có vẻ như đã thử t·ấn c·ông thứ đó nhưng thất bại, chỉ là đến mức đào cả những thứ bên trong ra thì đúng là có phần quỷ dị thật.
Đám Ought c·hết c·háy thì không có gì phải bàn rồi, còn con Lip này thì có vẻ như đã bị thứ gì đó đục xuyên đầu nên mới tạo ra hiện trường như vậy, mà chúng ta cũng nên di chuyển thôi, không nên để vị kia phải chờ lâu."
Ở đầu bên kia khi thấy con chim kim loại đã bay đi mất thì hắn cũng có đôi chút thất vọng, dù sao nó cũng là đồ vật giả kim thuật, hắn muốn mổ xẻ ra xem liệu bên trong nó được cấu thành như thế nào và làm sao lại có thể hoạt động một cách sống động như vậy được.
Nhưng quay người lại nhìn thấy đống hỗn loạn trước mắt thì hắn chỉ biết thở dài, thôi, cứ vào nhà dọn dẹp trước đã rồi tính, mà xác của Lip cũng khá nhẹ nên chắc hắn sẽ chuyển nó sang một nơi khác khó thấy hơn.
Một lúc sau tại bức tường ngăn cách giữa quận Yakku với phía bên trên, Vua chuột trong hình dạng một bán nhân họ chuột cùng Thomas đã có mặt ở đây, thật ra thì bọn họ chỉ cần bay tới là được nhưng sắc mặt của vị kia có vẻ không được cho lắm.
Nếu cứ ngớ ngẩn xông đại vào lúc này có khi vị kia lại nổi giận đổ đại một lỗi nào đó lên người bọn họ thì đúng là quá đen đủi, vẫn nên lịch thiệp thì hơn, dù sao tới đó với tư cách là khách thì vị kia chắc cũng sẽ không đến mức vặn cổ bọn họ xuống đâu nhỉ?
"Thủ tục phiền phức."
Lúc này cả hai đang dừng lại ở doanh trại trước bức tường để làm một số thủ tục cho có, dù không phải là bắt buộc, dù sao mặt mũi của học viện đến hoàng gia cũng phải cho chứ nói gì đến mấy cái doanh trại vớ vẩn hay bị đám bên trong kia đánh cho tan tác?
"Đã làm thì phải làm cho tới thôi, mà không phải ông cảm thấy bên trong có vết tích gì gì đó sao?"
"Đúng vậy, tuy đã được che đậy rồi nhưng vẫn rất rõ, đám thần tộc phiền phức, tuy không hiểu tại sao một chủng tộc như chúng lại xuất hiện ở đây nhưng Độc nhãn vương trong lời nói của các ngươi cũng có xuất thân từ thần tộc đấy."
"Thần tộc?"
"Tồn tại từ kỷ nguyên trước thôi, hiện tại vẫn rất mạnh, đủ để đứng ngang hàng với cửu đại tộc của chúng ta, căn bản thì khu vực trung tâm được chia thành hai bên là vạn mục quốc cùng cửu đại tộc, quốc vương của vạn mục quốc là do thần tộc đích thân chỉ định."
"Vậy xét về thế lực thì thần tộc có bối phận cao hơn cửu đại tộc?"
"Cao hơn không ít, nhất là khi cửu đại tộc cũng vừa mới trải qua n·ội c·hiến xong, lực lượng suy yếu trông thấy, tuy có thể cân bằng được với vạn mục quốc nhưng thần tộc thì thực sự quá sức, đương nhiên bổn vương có tiềm lực sánh ngang với thần tử thế hệ này của thần tộc."
"Bối phận của Độc nhãn vương cao đến vậy sao?"
"Đương nhiên rồi, hắn là ảnh tử được nuôi dưỡng làm bóng của thần tử mà, chắc chắn phải có thân phận cao rồi, chỉ là hắn tuy mạnh nhưng khi vào đây thì bị áp chế ngang đỉnh phong của Ấu thể, trong Ấu thể ta vẫn có thể đánh được."
"Vậy vụ mà ông nói có liên quan đến Độc nhãn vương?"
"Không biết được nhưng tên kia ta có đi gặp qua vài lần rồi, khí tức rất khác, tuy vẫn là thần tộc nhưng thân phận của ảnh tử không khác gì là nô lệ cho cao tầng là mấy, trừ khi hắn cũng đã gặp qua vị kia rồi.
Và khả năng cao là như vậy thật, nếu vậy thì chắc sắp tới thần tộc cũng sẽ có một đợt rung chấn khá kinh khủng đấy, dù sao giao dịch với một tên đến chí tiến thủ cũng không có thì đến ta cũng không làm chứ nói gì đến ngài ấy."
"Vậy tại sao ảnh tử của thần tộc lại ở đây?"
"Đương nhiên là để g·iết ta rồi."
"Giết ông?"
"Như ta đã nói đấy, ảnh tử tồn tại với mục đích làm những chuyện dơ bẩn cho thần tử bao gồm cả dọn sẵn đường, chuyện ta bị đá vào đây đương nhiên đã tới tai các thế lực thù địch, tuy cha ta cùng thử tộc sẽ cố gắng lo chuyện bên kia nhưng bên này thì khó nói lắm."
"Vậy tại sao không phái kẻ mạnh hơn đi?"
"Có vài điều luật hạn chế khi bước sang kỷ nguyên mới, một trong số đó bao gồm cả chuyện tranh đấu giữa thần tộc cùng cửu đại tộc, 6 giai đoạn cơ sở tự đánh với nhau, xuất hiện bên trên đồng nghĩa với chuyện gây chiến."
"Thần tộc còn ngại sao?"
"Thần tộc đương nhiên không ngại nhưng không phải tự dưng mà kỷ nguyên của thần tộc lại kết thúc và cửu đại tộc trở thành kẻ nắm lấy thời đại mới, thần tộc ngại một số chuyện nhất định nên đành phải tuân thủ theo, bao gồm cả chuyện cử ảnh tử tới để g·iết ta."
"Chỉ cử một ảnh tử đến g·iết ông?"
"Đó là do bên cha ta tranh thủ được, hơn cả theo ta quan sát bấy lâu nay thì chỉ có một mình ảnh tử của thần tộc tới thì cũng có nghĩa là cha ta thực sự đang cố gắng hết sức để tranh thủ cho ta, ấy vậy mà lại ném ta vào đây.
Nếu ngay từ đầu hủy bỏ mấy cái nghi lễ trưởng thành gì gì đó đi là xong rồi, giờ chẳng phải là vừa tiêu tốn công sức, tài nguyên mà cũng vừa đẩy ta vào chỗ c·hết hay sao? Đúng là phiền phức, sau này ta thành Vua chuột phải sửa lại mới được."
"Vậy tại sao ông vẫn còn thảnh thơi như vậy?"
"Bọn ta đã đạt được một số giao dịch nhất định, chắc trong tương lai sắp tới sẽ phải củng cố nó thôi."
Về tới bên Golden Hours, bên ngoài quán thì không có quá nhiều vết tích nhưng đồ đạc bên trong thì đã lộn xộn hết cả lên, ly trà, kệ sách, bồn nước, v.v tất cả đều ở trong tình trạng hư hại nghiêm trọng.
Trên tầng 2 chắc cũng không tránh khỏi được, ấy vậy mà Mary vẫn ngủ yên lành được, không biết là vì do cô ấy là dạng ngủ say hay là do tiêu hao quá nhiều sau khi dùng cấm vật nữa nhưng chủ yếu là hiện tại hắn vẫn nên để cô ấy tiếp tục nghỉ ngơi thì hơn.
Còn về phần dọn dẹp thì hắn bắt đầu đi dọc theo đ·ống đ·ổ n·át để tới được phòng kho, nơi này cũng thiệt hại không nhỏ nhưng vì cấu trúc dùng để làm hầm trú ẩn của nó nên cũng không thiệt hại quá nhiều như bên ngoài.
Sau đó thì hắn trực tiếp truy cập vào cái bàn kia rồi chuyển sang mục nhà cửa nội thất, thanh sửa chữa nằm ở bên dưới cùng của góc bên trái, sau khi mở lên thì có rất nhiều thứ trong đó với rất nhiều giá tiền khác nhau.
Ví dụ như sửa lại đống bát dĩa thì chỉ mất đâu đó nửa giá so với mua mới trong khi chúng đã vỡ tan tành đến mức không sửa được nữa rồi, đống chậu cây mà hắn trồng bên ngoài ban công cũng tương tự như vậy.
Tính toán đâu đó tổng thảy hết tất cả thì hắn sẽ phải tốn 5 bạc 6 đồng để sửa hết phần nội thất còn nhà cửa thì bay thêm 2 bạc 9 đồng nữa, đây thực sự là một khoảng tiền rất lớn với hắn, thật may mắn khi 1 tháng đầu tiên được bảo hành nên hắn không phải lo về chi phí sửa chữa.
Ngay khi hắn vừa nhấn nút sửa chữa toàn bộ thì gạch vữa, các mảnh vỡ của các vật dụng bị hư hại, thậm chí là sách nằm lăn lóc dưới đất bắt đầu bay lên và tự động liền lại vào vị trí cũ hệt như quay ngược thời gian vậy.
Ngay cả bát đĩa cũng từ một đống hỗn lốn trở về lại hình dạng ban đầu, thậm chí vị trí sắp xếp cũng y hệt, đây quả đúng là khái niệm sửa chữa vượt qua tầm hiểu biết của hắn, tua ngược cả thời gian thì quả đúng là quá khủng kh·iếp.
Có điều dọn dẹp trong nhà chỉ là một phần mà thôi, cứ nhớ đến đống hỗn đốn ngoài kia thì hắn cũng chỉ biết thở dài nhưng hiện tại hắn cũng chẳng thể làm gì hơn cả, dọn dẹp thì chắc chắn phải làm rồi.
Dù sao đó cũng là con đường dẫn thẳng tới Golden Hours, không có nó thì khách đâu ra? Kinh doanh không được thì đến hắn cũng chỉ có nước c·hết đói chứ nói gì đến Mary, vậy nên kiểu gì cũng phải dọn dẹp ngoài kia.
Chỉ là vừa phải trải qua một đêm căng thẳng nên hắn cũng chẳng có hơi sức đâu mà dọn dẹp nữa, nhưng vấn đề ở đây là phải dọn càng sớm càng tốt nên hắn cũng chỉ đành thở dài rồi đi ra bên ngoài để tự pha một bình trà nhằm trấn tĩnh bản thân, lấy lại tỉnh táo rồi sau đó mới tính tiếp.
Nói hắn dọn một mình thì căn bản là không thể, dù sao trong đ·ống đ·ổ n·át ngoài kia cũng có rất nhiều thứ mà chắc chắn hắn không thể nào di chuyển nổi trừ khi đập vỡ ra rồi từ từ vận chuyển ra ngoài.
Tuy trong nhà có xe rùa nhưng nó chỉ dùng cho việc trồng cây mà thôi nên hắn cũng mua loại làm bằng nhựa thôi, không biết có chịu được trọng tải hay lỡ như bị cạnh đá đục vào thì có bị hư hại hay không.
Có điều đã đến nước này rồi thì hắn cũng chỉ biết thử mà thôi, dù sao bảo hành một tháng vẫn còn đó, có hư hại thì vẫn sửa được, thứ duy nhất tiêu tốn chắc là công sức cũng như thời gian của hắn mà thôi.
Mà hình như lúc nãy trong đầu có hiện lên thông báo là đã mở thêm phòng, hình như là hội nhóm hay gì đó, có điều cái thông báo này cũng khốn nạn thật, rõ ràng Tip vẫn còn ở lại mai phục hắn, tý thì chôn chân rồi.
May mắn là cơ thể này vẫn phản xạ kịp, lần sau hắn phải rút kinh nghiệm không nên tin vào mấy thứ này, còn về phòng hội nhóm gì đó thì trong cái bàn này có hiển thị sơ đồ cấu trúc của cả Golden Hours nên hắn cũng có thể dễ dàng xác nhận thông tin từ đó.
Phòng hội nhóm, nằm ở tầng 1 bên phía tay trái của cầu thang, theo như hắn nhớ thì đó vẫn luôn là một bức tường trống, kiểm tra ở bên ngoài thì thấy chỗ đó thừa ra cả 10m nhưng lại không thấy phòng đâu.
Ban đầu là hắn cứ nghĩ phải lên cấp 2 hay gì đó thì mới mở thêm phòng ở mấy chỗ như vậy, vì ở trên lầu cũng có một không gian trống ngăn cách giữa phòng ngủ của hắn với phòng đọc sách nhưng ai ngờ là cần thỏa mãn một số điều kiện để mở.
Mà tạm thời bỏ chuyện đó sang một bên, theo như thông tin ở đây thì phòng hội nhóm sẽ triệu tập một số cá thể nhất định tới đó, thời gian mở là 4 giờ chiều thứ 7 hàng tuần, số lượng có thể tăng thêm tùy thuộc vào cấp của Golden Hours.
Hiện tại thì nó có thể chứa tối đa 3 cá thể không tính hắn, đương nhiên là hắn không có quyền chỉ định hay gì cả mà là do chính Golden Hours chọn xong rồi bọn họ cũng sẽ trở thành cố định luôn, nghe như kiểu b·ắt c·óc từ xa vậy.
Nhưng trên thực tế thì không phải vì trạng thái bọn họ tới đây là dạng tinh thần thể, căn bản là tới thời điểm đó thì linh hồn của bọn họ sẽ bị rút ra rồi bị kéo tới đây, cơ thể thì sẽ tạm thời rơi vào trạng thái thực vật, dù lay động thế nào cũng không tỉnh.
Nhiệm vụ của hắn là phải giải quyết những nhu cầu của các thành viên tham gia trong cuộc họp, không có hạn mức nhưng với mỗi thành viên thì hắn sẽ nhận được một phần thưởng nhất định vào mỗi tuần, căn bản là không quá đáng tin nhưng dù sao cũng là đồ cho không, không lấy thì tiếc.
Ngoài ra thì còn một số chức năng khác nữa như thiết kế phòng họp, trao đổi vật phẩm, v.v, đương nhiên vì thứ đến đây là linh hồn nên bọn họ sẽ không thể trao đổi trực tiếp đồ vật vật lý được thay vào đó có thể thông qua hắn làm trung gian để tiến hành giao dịch ngoài giờ.
Điều này cũng đồng nghĩa với việc các thành viên sẽ được kết nối với hắn ở một kênh trò chuyện toàn thời gian, ngoài ra thì nếu tiếp nhận làm trung gian giao dịch thì hắn có thể thu phí hoa hồng tối đa 5% tổng giá trị vật phẩm giao dịch.
Thứ đưa ra giá trị đương nhiên là cửa hàng, cái này thì là do các thành viên trả cho hắn, tính ra thì đây cũng là mổ khoảng thu nhập khá lớn đấy, ngoài ra thì hôm nay cũng là thứ 7 rồi nên chắc buổi chiều hắn sẽ chừa một chút thời gian để mở phòng này thử xem sao.
Thời gian cũng bị giới hạn ở khoảng từ 4 giờ đến 5 giờ, ít hơn hắn tưởng tượng nhưng ít ra cũng được một tiếng đồng hồ còn hơn là không, sau đó thì hắn cũng trực tiếp quên mất việc bản thân phải xắn tay áo lên để dọn dẹp bên ngoài mà ra sức bắt đầu thiết kế phòng họp trên bảng điều khiển.