Chương 36: Một con đường mới.
Thấy hắn cầm tách trà lên uống thì Vua chuột cũng làm theo coi như mời trà nhưng ngay khi uống một ngụm đầu tiên vào thì thứ duy nhất mà hắn cảm nhận được lúc này đó chính là vị đắng, đắng đến khó tả của loại trà này.
Nó đắng đến mức khiến Vua chuột suýt thì ói cả ra ngoài, thậm chí còn ảnh hưởng đến trí óc của hắn khiến nó bắt đầu hoạt động hết công suất chỉ để có thể cố gắng mô tả vị đắng đến cực hạn này, có loại trà nào đắng đến cấp độ này sao?
"Thấy đắng là bình thường, dù sao với một kẻ uống trà lâu năm như ta còn thấy nó đắng đến mức không tưởng tượng được, cứ xem đây như là một loại trà thất bại đi nhưng nếu ngẫm vị lại thì lại thấy nó khá gây nghiện đấy."
Hắn vừa nhâm nhi tách trà trên tay vừa giải thích cho bọn họ hiểu rằng thấy loại trà này đắng cũng là chuyện bình thường, không cần gượm ép bản thân phải uống loại trà này, ngay cả hắn cũng không muốn tiếp tục uống thứ này, chẳng qua nó thực sự có hiệu quả trong việc giúp hắn không buồn ngủ.
"Không biết đây là lá trà của loại thực vật nào ạ?"
Thomas lấy đó làm tiền đề để mở đầu cho cuộc nói chuyện, dù sao anh ta cũng không thể cứ vào chuyện ngay lập tức luôn được, nếu muốn thì ngay từ đầu vị kia đã vạch trần lý do mà bọn họ tới đây rồi.
Còn về phần hắn thì cảm thấy khá hào hứng khi có kẻ hỏi hắn về loại lá mà hắn đã dùng để pha bình trà này, thật ra nó không phải là thứ xuất hiện ở bên kia hay bên này mà là ở một nơi hoàn toàn khác.
Đúng vậy, trong cửa hàng có bán vật phẩm ở các thế giới khác nữa nhưng đều là ở mục thực phẩm hoặc đồ chơi các thứ cả chứ liên quan đến siêu phàm thì hoàn toàn không có, bởi vì cửa hàng giới thiệu thứ này khá hay nên hắn mới mua phải.
Ai ngờ nó lại đắng đến mức độ này nhưng bù lại công hiệu thì trên cả mức tuyệt vời nên hắn mới giữ lại để cho bản thân uống, dù sao thứ thuốc uống quái quỷ này không thể cứ mang ra mời khách được.
Hôm nay mang ra chủ yếu là vì thuận tay, đúng hơn thì đầu óc của hắn từ đêm quá đến giờ có chút hơi quá tải nên cũng quên trước quên sau, giờ mà vào pha lại ấm trà mới thì cũng đã quá muộn rồi.
"Nó là lá của cây Cặp đôi, loại thực vật này có điểm kỳ lạ ở chỗ là nó tồn tại dưới dạng hệt như một búp sen chưa mở vậy và đương nhiên nó cũng sẽ không bao giờ mở nếu như chúng ta không thu hoạch nó đúng cách.
Búp của nó được bao phủ bởi 126 chiếc lá chia thành 6 tầng, tầng đầu tiên có 64 lá, vào bên trong là tầng thứ hai với 32, thứ ba là 16, bốn là 8, năm là 4 và tầng cuối cùng là 2, lý do lá của loại thực vật này đắng là bởi vì tất cả mọi thành phần dinh dưỡng.
Hay cụ thể hơn là vị của cây Cặp đôi đều nằm bên trong phần 'thịt' được che đậy bởi tổng cộng 126 chiếc lá cấu thành nên 6 tầng bảo vệ kia, còn lý do tại sao nó lại được gọi là Cặp đôi thì cũng là do cách thu hoạch và ăn đặc thù của nó.
Chúng ta không thể cứ dùng tay bóc là ra được vì làm như vậy thì cả cây sẽ c·hết đi ngay lập tức, đến phần quả cũng trực tiếp trở thành đồ thiu, không ăn được nữa, cách duy nhất đó chính là tìm ra hai chiếc lá giống nhau tại mỗi tầng rồi cùng lúc lột chúng ra.
Tức ở tầng đầu tiên có tổng cộng 32 cặp lá giống hệt nhau y đúc, sau khi hoàn tất thì tới tầng thứ hai với 16 cấp tới mãi khi đến tầng cuối cùng chỉ còn đúng một cặp duy nhất, hơn cả động tác phải là đồng bộ, chênh lệch dù chỉ là một phần giây cũng đủ khiến cả cây c·hết đi dù đã tới được tầng lá cuối cùng.
Còn về cách phân biệt giữa các cặp lá thì có rất nhiều như mùi vị, vân lá, màu sắc, khả năng quang hợp, v.v nhưng đương nhiên những cách trên đều không phải ai cũng nhận biết được, đó cũng là lý do mà nó rất khó để thu hoạch.
Nhưng nếu may mắn gặp được quả rồi thì cũng phải ăn đúng cách, cách ăn của nó cũng hệt như cách lột đi các tầng lá bên ngoài vậy, phải có hai vết cắn cùng một lúc đồng bộ với nhau trên phần 'thịt' thì mới ăn được nó không thì nó thành đồ bỏ đi ngay lập tức.
Thật ra thì nói khó vậy thôi chứ miễn là một kẻ nào đó có thể cắn hai miếng cùng một lúc với khoảng cách giữa mỗi cú cắn chưa tới một phần giây thì vẫn có thể thưởng thức nó được như thường."
Một loại thực vật rất kỳ quái, đến Vua chuột cũng chưa từng nghe qua loại thực vật nào mà lại yêu cầu điều kiện thu hoạch kỳ quặc như vậy bao giờ, đến cả ăn cũng phải có hai kẻ cùng ăn thì mới ăn được vào vị.
Tính ra thì với những chủng tộc có hai đầu trở lên thì việc này khá là tiện, mà cũng may mắn là chỉ cần đủ nhanh thì vẫn ăn được nếu không thì loại thực vật này thực sự quá khó hiểu rồi, nhưng nó cũng là minh chứng cho sự kỳ diệu của sinh mệnh.
"Thật là để bọn tôi có dịp mở mang thêm tầm mắt, không biết là ngài có phần thịt kia không?"
Thomas cảm thấy hứng thú với loại thực vật này và muốn mang về nghiên cứu thử, đương nhiên mục đích thực sự của anh ta cũng không cao thượng đến như vậy, hắn cũng nhìn ra điểm này, chỉ là không tình nguyện nói ra.
"Có nhưng hiện tại ngươi không mua nổi."
Quả là vậy, dù sao đồ của vị này không phải cứ muốn là vào tay được, ai biết được, lỡ như nó tới từ The Abyss of Lucid hoặc một cấm khu vào đó trong mộng giới thì sao? Hơn cả nhìn vẻ mặt của Vua chuột cũng đủ hiểu là đến hắn cũng chưa gặp qua dạng thực vật mày bao giờ.
Còn về phần Vua chuột thì thật ra hắn cũng muốn nếm thử loại thực vật mà vị này nhắc tới, nếu phần lá đắng đến độ muốn lòi cả mắt ra ngoài như thế này thì không biết phần thịt bên trong có thể đạt tới độ ngon như thế nào đây?
"Ngài biết chỗ có thể thu hoạch nó hay không?"
Vua chuột vẫn muốn hỏi thử xem, dù sao tầm cỡ như hắn thì chuyện hiếu kỳ mấy vấn đề như thế này vẫn có cách để giải quyết được, miễn là không phải tới The Abyss of Lucid thì vẫn có thể tìm ra được cách lấy nó đến tay.
"Biết nhưng cũng đồng thời không biết."
Biết là vì trong mô tả của lá có tả về nơi trồng ra loại thực vật này, còn không biết thì đương nhiên cũng là vì hắn không biết nơi đó nằm ở đâu, đương nhiên hắn không thể trả lời toẹt ra như vậy được vì làm thế thì đối phương sẽ nghi ngờ nguồn gốc xuất xứ của loại lá này.
Đến lúc đó có thể hệ lụy lên hắn và nếu để lộ ra những bí mật không nên lộ ra như cái cửa hàng kia thì tương lai kiểu gì hắn cũng phải sống một kiếp nô lệ cho những kẻ mạnh hơn, chỉ có ngu mới nói hết ra.
Còn về phần Thomas và Vua chuột khi nghe được thông tin này thì bọn họ trực tiếp tưởng tượng ra viễn cảnh vị này du lịch qua vô vàn các thế giới, ngắm nhìn chúng dần dần phá diệt theo năm tháng để rồi chìm xuống sâu bên dưới phần ký ức của vị này.
Cảm tưởng thôi đã thấy hoành tráng rồi, có thể loại thực vật này cũng có xuất thân từ một trong những thế giới như vậy và hiện tại nó chính là bằng chứng cho việc một thế giới đã từng tồn tại, phát triển trên cõi đời này.
Vua chuột thì không sao vì hắn đã sớm hiểu ra chuyện này rồi, dù sao hắn cũng sống ở một nơi được cho là giao điểm của các thế giới, hiểu được sự thật này là dễ hiểu còn với Thomas thì mọi chuyện lại khác.
Thomas sinh ra và lớn lên tại thế giới này, ngẫm lại việc trên thì không hiểu sao anh ta lại có chút buồn, thời gian chung quy vẫn là có hạn, nếu càng ngày càng mạnh hơn thì đến một ngày nào đó rồi anh ta cũng sẽ bàng quan với vạn vật như vị này.
Trông thấy vẻ mặt buồn đi trông thấy của Thomas thì hắn cũng có chút bối rối, tên này vì muốn cùng Igis ăn loại thực vật này mà bộc lộ cảm xúc đến cỡ này sao? Ừm, đúng là kẻ si tình thường khó lòng mà khống chế cảm xúc thật.
"Thật ra ta có hạt giống nên nếu các ngươi muốn thử trồng thì ta sẽ cho một số, chỉ là nó cũng yêu cầu khá nhiều yêu cầu để có thể phát triển được nhưng nếu ta nhớ không nhầm thì khi chín chiều cao của búp sẽ lên tới 15m còn thịt là 50cm."
Một loại thực vật khổng lồ nhưng so với cả cây thì phần ăn được thực sự quá ít, chỉ là 1/30 nhưng lại chiếm toàn bộ mọi giá trị dinh dưỡng bên trong đó, nghe ngang đây thôi cũng đủ khiến Vua chuột muốn trồng thử một cây rồi.
Chỉ là nhận đồ của vị này thực sự có chút hơi ngại, nhất là trong tình cảnh bọn họ tới để nhờ vả, chuộc tội như thế này, có thể ngài ấy sẽ không quá chú ý chút tiểu tiết này nhưng bản thân Vua chuột thì có đấy.
Còn về phần Thomas thì cũng đã lấy hẳn sổ tay mang theo trong người ra để sẵn sàng ghi chép lại điều kiện trồng trọt rồi, thấy vậy thì hắn cũng chỉ biết cười thầm cho qua chuyện, lão View đúng là có một đứa con nuôi thú vị thật.
"Áp suất tầng Aether, đâu đó 20000m so với mặt nước biển, khoáng chất thu thập từ bụi núi lửa, nước không cần quá nhiều, mỗi ngày cho nó một xô nước là được rồi, nồng độ oxi vừa phải, quan trọng nhất vẫn là đầy đủ ánh sáng.
Thứ này hấp thụ được cả tia cực tím, đúng hơn thì nó chỉ hấp thụ được dạng ánh sáng có cường độ mạnh đến như vậy nếu không thì rất khó để phát triển, trên lầu ta cũng thử trồng qua vài cây rồi, lên mầm nhưng lớn không nổi, một phần cũng là do ta lười để ý đến nó nữa."
Nghe qua thôi cũng biết đây không phải là dạng thực vật bình thường, tuy thứ nó cần không có gì quá đặc biệt cả nhưng tất cả tổng hợp lại thì lại giống với siêu phàm, đúng hơn thì có thực vật bình thường nào có thể sống sót được trong môi trường như vậy hay sao?
"Ở đó có một khái niệm siêu phàm rất thú vị, các ngươi có nghĩ rằng 10 sinh mệnh bình thường đáng giá bằng 1 siêu phàm hay không? Đương nhiên siêu phàm ở đây chính là giá trị chung, không phải là chỉ qua thứ có thể thấy bằng mắt thường."
Siêu phàm ở mỗi nơi mỗi khác, tại thế giới này thì cần đến con đường siêu phàm để bước vào siêu phàm nhưng tại chỗ của Vua chuột thì chỉ cần đến ngưỡng tuổi nhất định đều sẽ có thể đạt tới được Ấu thể.
Đây chính là trạng thái thấp nhất của mọi sinh mệnh thể tại nơi nó sống, dù được sinh ra ở nơi giàu hay nghèo Erk đều như vậy cả, tất cả đều sẽ trở thành Ấu thể và khi đạt tới được một số điều kiện thì sẽ thành Đào tạo.
Ranh giới của cả hai rất mông lung nhưng nó là bằng chứng cho việc bản thân đã trưởng thành, đây cũng là lý do mà Vua chuột phải tham gia vào buổi lễ trưởng thành phiền phức này, bởi lẽ nó cần chứng minh rằng bản thân đã đủ tư cách để hướng tới Đào tạo rồi chính thức trở thành Đào tạo.
Buồn cười thật nhỉ? Ở thế giới này thì siêu phàm trở thành một thứ cực kỳ quỷ dị, khó gần nhưng ở bên kia thì chỉ cần thành công trưởng thành thì thấp nhất đều đến được Đào tạo, một tầng trời mới, cao hơn nhiều giới hạn tại thế giới này.
Nhưng quan trọng nhất là trong mắt của vị này thì siêu phàm là như thế nào? Bọn hắn hiểu ý của ngài ấy, giá trị ở đây không phải là chiến lực thông thường mà là khả năng cá thể kia có thể mang lại được.
Ví dụ như Bard thì có thể làm những chuyện mà Bard có thể làm, giả kim thuật sư cũng tương tự như vậy, điều quan trọng nhất ở đây là liệu đóng góp của bọn họ có thực sự sánh được ngang với 10 sinh mạng bình thường hay không?
"Tại đó thì khái niệm này là đúng, cấp 1 đến giới hạn là 10000, đây chính là ranh giới, nếu vượt qua được thì sẽ trở thành một thứ gì đó vượt trội hơn nhưng bên dưới thì đều phải tuân theo quy tắc như vậy, rằng mỗi cấp đáng giá 10 sinh mạng bình thường.
Có thể ban đầu các ngươi sẽ thấy nó không đáng giá như cây thịt chẳng hạn, nó là một loại cây mà lá của nó là những miếng thịt mọng nước hay lá xông khói, mỗi chiếc là mỗi miếng thịt xông khói ngon lành.
Những thứ mà ta vừa kể đều có cấp dưới 10, loại này ở nơi đó thì đây là loại thực vật ở đâu cũng có, trong mắt các ngươi thì đây đã là siêu phàm hay chưa? Và liệu nó có thực sự đáng giá đến như vậy hay không?"
Một câu hỏi rất thú vị, nhưng trước khi đi sâu vào câu hỏi này thì những thông tin bên cạnh cũng khiến Thomas có một cái nhìn hoàn toàn mới về một thế giới khác, đó là tài nguyên rất trù phú, thậm chí còn mọc tràn lan đến mức khó tin.
Trái ngược với nơi này, sau kỷ thứ I thì tài nguyên siêu phàm thổ địa càng ngày càng trở nên khan hiếm đi trong thấy, thậm chí đến mức độ phải truy cập vào những nguồn khác và một trong số đó đã khiến kỷ thứ II kết thúc một cách hết sức chóng vánh.
Tài nguyên dồi dạo như vậy thì chắc phải gần với mộng giới, khả năng cao chưa bằng nhưng cũng dễ thở hơn nhiều vì điều đó cũng có nghĩa là ai ai cũng có thể trở thành siêu phàm, chỉ là không biết con đường tới siêu phàm của thế giới đó là như thế nào mà thôi.
Còn về phần Vua chuột thì đây là lần đầu tiên nó nghe về một thế giới như vậy, tài nguyên dồn dào chắc phải thuộc vào một thế giới tầm trung trở lên, dạng này đã có thể được xem là tài nguyên hữu hạn rồi.
Tuy không bằng được những thế giới được xem như trọng điểm bồi dưỡng nhưng vẫn đủ tư cách để lọt vào tầm mắt của rất nhiều thế lực từ lớn đến nhỏ, chỉ là không hiểu tại sao tài nguyên mà ngài ấy nói tới toàn mùi đồ ăn.
Có điều Vua chuột cũng không duy trì sự hứng thú này quá lâu, dù sao khả năng cao đây cũng là một thế giới đã bị phá diệt từ lâu rồi, dù hắn muốn cũng chẳng thể tra được, có chắc tính từ 5-6 kỷ trước đấy.
Còn về phần câu hỏi trên thì cả Vua chuột cùng Thomas đều đã rõ câu trả lời rồi, đó chính là không đáng giá bằng, dù sao ngài ấy cũng nói loại này mọc như cỏ dại ngoài đường, tức tuy là siêu phàm nhưng không đáng giá đến như vậy.
"Đúng, thứ quan trọng ở đây đó chính là tài nguyên, ở đó vẫn có những thứ đắt hơn giá trị được đánh giá của nó, cụ thể hơn thì từ cấp 30 trở lên thì 10 sinh mạng mỗi cấp đã sai rồi, đương nhiên bên trong đó vẫn có một số loại tài nguyên dễ thu thập nhưng hiệu quả lại rất tốt.
Về căn bản thì cấp được đánh giá trên hai tiêu chí, một là độ rủi ro khi thu thập và cái còn lại là độ hiệu quả của nó, điều này cũng tương đương với chuyện có rất nhiều loại có độ hiệu quả cao nhưng vì độ rủi ro thấp nên b·ị đ·ánh giá thấp.
Tương tự như vậy, cũng có loại hiệu quả thấp nhưng lại có độ rủi ro cao đến khó tưởng nên vẫn được xếp vào nhóm cao, lấy ví dụ như loại thực vật này chẳng hạn, nó đáng giá bằng 680 sinh mạng, tức ở cấp 68, một đánh giá tương đối sai lệch đấy."
"Bởi vì rủi ro để thu hoạch cũng như ăn được nó?"
"Đúng nhưng chưa đủ, như việc tới được nơi mà nó sinh trưởng trong tự nhiên ở độ cao 10000m, sinh mạng bình thường gần như không thể tới được đỉnh ngay cả khi khoác lên người bộ đồ bảo hộ tối tân nhất.
Chỉ có thể thông qua một số loại phương tiện vận chuyển đặc thù, thứ mà ta phải đánh giá rằng mỗi lần lên xuống thôi đã hơn nửa giá trị giao dịch của nó rồi và hơn cả là độ hiệu quả của nó, ngoài ăn rất ngon ra thì thứ này sẽ giúp kẻ ăn vào đạt tới một ngưỡng mới."
"Ý của ngài là ăn nó thì sẽ trở thành siêu phàm? Không phải đi kèm với điều kiện khác?"
"Theo ta thì thứ này ăn sống vẫn ngon hơn nấu lên nhưng về vế đầu tiên thì chưa hẳn, tại đó cũng có một thứ hệt như gen siêu phàm vậy và có hai cách để thức tỉnh, một là tiêm dịch thức tỉnh hệt như uống siêu phàm dược, huyết thanh, v.v vào vậy.
Rủi ro là cực lớn nhưng đỡ tốn thời gian hơn, cách còn lại là ăn thực phẩm vào cấp, ăn món càng ngon tức cấp càng cao thì tỷ lệ tích trữ sẽ càng nhiều và tới một mức nào đó sẽ thành công thức tỉnh.
Quan trọng nhất vẫn là khả năng tích trữ, tức nếu gen siêu phàm không tiêu hóa được thực phẩm vào cấp thì không thể tích trữ dẫn tới công dã tràng, cách này mất thời gian hơn mà chưa chắc đã thức tỉnh được do khả năng 'tiêu hóa' của mỗi sinh mệnh mỗi khác.
Được cái là nó an toàn, không hề có rủi ro t·ử v·ong, đương nhiên cũng có dạng thiêm bẩm, sinh ra đã thức tỉnh rồi nhưng rất ít, phần lớn là do khi mang thai mẫu thân đã ăn thực phẩm cấp cực cao rồi 'tiêu hóa' nó và thông qua cuốn rốn để truyền lại chất dinh dưỡng cho đứa con.
Tức khả năng 'tiêu hóa' siêu hạng và thực phẩm cấp cao là thứ tạo ra những thức tỉnh thiên bẩm, tuy rất khó để thỏa mãn cả hai điều kiện cùng một lúc nhưng những thiên bẩm đều sở hữu khả năng phát triển rất mạnh."
Đây là một vùng trời mới với Thomas vì trong mắt của anh ta thì việc ăn một thực phẩm siêu phàm mà không qua bất cứ công đoạn chuẩn bị nào không khác gì t·ự s·át vì khả năng ô nhiễm của mộng thú là cực cao.
Sinh mệnh bình thường đôi khi chỉ cần ở gần chúng thôi đã bị ô nhiễm rồi chứ nói gì là chịu được chuyện ăn rồi tiêu hóa chúng, chưa có tiền lệ nào như vậy, nếu có thì đã sớm mở ra một con đường hoàn toàn mới tới siêu phàm rồi.
Tức thực phẩm siêu phàm của thế giới kia là dạng ăn được, không hề có rủi ro nào, tuy cách này yêu cầu rất nhiều về mặt tài năng nhưng đủ rủi ro căn bản là không có, đáng giá để thử nhưng quan trọng là quy luật thế giới khác nhau, những loại thực phẩm siêu phàm kia liệu có thể tái hiện tại đây không thì vẫn chưa rõ.
Nhưng vẫn đáng giá để thử, chắc đây cũng là ý của ngài ấy, cho bọn hắn uống loại trà này để lấy đó làm cơ sở để đưa ra hạt giống, dù có thành công hay không thì mỗi con dân của thế giới này vẫn sẽ nợ ngài ấy một lời cảm ơn.