Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 38: Cửa hàng luân phiên.




Chương 38: Cửa hàng luân phiên.

"Thật vinh hạnh khi được ngài dẫn lên đây."

Thomas vừa đi sau lưng của hắn vừa nói, hiện tại bọn họ đang đi lên tầng trên để ra ban công lấy hạt giống, với anh ta thì đây là một vấn đề rất lớn, nó là bằng chứng cho việc anh ta ít nhiều dành được lòng tin của ngài ấy.

Hệt như Sara vậy, Vua chuột cũng cảm thấy như vậy, nhận được một quyển sách từ ngài ấy căn bản là một món quà quá lớn, phải biết trong những vị khách mà ngài ấy từ tiếp qua thì hắn là kẻ thứ hai nhận được sách.

Hơn cả kẻ đầu tiên tức Longius chỉ là lấy được bản gốc của một quyển sách viết về The Abyss of Lucid mà thôi, đúng hơn thì khả năng cao nó không chỉ dừng lại ở bản gốc thông thường mà là bản nháp tay do chính ngài ấy viết ra.

Nhưng tính tới hiện tại thì độ thực dụng của nó vẫn chưa cao bằng Ngã, nhờ Ngã mà Vua chuột thậm chí còn có thể dựng lên được phao của riêng mình, không chỉ sớm hơn dự kiến rất nhiều mà nó còn kiên cố hơn so với thứ mà gắn muốn tạo ra trước đó.

Dạng phao này rất kỳ ảo, khác với những mô tả mà hắn đã từng đọc qua khi còn ở nhà, đây có thể là điểm mà hắn có thể khai thác vào và đi trên một con đường hoàn toàn mới, hơn cả Ngã không chỉ dừng lại ở phao.

Nó còn sâu xa hơn nhiều nữa, phao chỉ là thứ sản phẩm phụ, một món quà tặng kèm cho kẻ đọc được nó, chức năng chính của nó vẫn đang chờ nó tiếp tục khai phá và hơn cả là ngoài phao ra thì hắn cũng đã nhận được một con đường an toàn.

Thứ này có thể giúp hắn rất nhiều trong quá trình chìm, tránh đụng phải những tồn tại mà hắn không nên đụng tới khi đang chìm xuống, đương nhiên điều kiện để kích hoạt được con đường cũng không phải dễ dàng gì.

Nhưng lúc nãy nó đã hiện ra được một lúc nên Vua chuột cũng đã tranh thủ nhớ được tầm 6km đầu tiên rồi, cái này sẽ đảm bảo an toàn cho hắn khi chìm xuống trong đâu đó 6 ngày, phần còn lại thì phải cố gắng thêm thôi.

Mà thật ra việc thấy những thứ không nên thấy mới là một vấn đề lớn, hắn nên chuẩn bị sẵn tinh thần cho giai đoạn sắp tới thì hơn, nhưng tới đây để bái phỏng vị này có thể xem như là quyết định sáng suốt nhất đời của hắn.

Chỉ là Vua chuột vẫn chưa rõ chuyện kẻ nhận được sách và không có gì khác biệt nhau, có thể trong mắt của ngài ấy thì kẻ đó phải đạt tới một ngưỡng nào đó, hệt như Longius và hắn vậy còn dưới ngưỡng đó thì không.

Tuy đều là tôm tép như nhau với ngài ấy cả nhưng vấn đề vẫn là tiêu chuẩn thấp nhất, đó là lý do mà Thomas hay thậm chí là Sara đều không nhận được sách dù ngài ấy tỏ ra thân cận hơn với hai bọn họ?

Nghĩ thử xem, quà của kẻ đầu tiên Longius là một quyển sách, đi với ông ta là Igis, Gro cùng Frex, cả ba đều được trực tiếp một món quà khá lớn, trong mắt những kẻ khác như Viktor thì hiện tượng đó được gọi là ô nhiễm nhưng với kẻ có tầm hiểu biết như Vua chuột thì không phải.

Ô nhiễm chỉ là một cách lý giải hết sức thụ động, đúng hơn là chuyển hóa, tức ban cho sinh vật thế giới cấp thấp hơn một cơ thể thích hợp để sinh tồn tại nơi cao hơn, còn lý do tại sao lúc tinh thần vỡ vụn quá trình chuyển hóa mới diễn ra thì cũng rất đơn giản.

Bắt đầu là Ấu thể, tẩy trần đi những suy nghĩ phàm tục và thực sự trở thành một Ấu thể, một khởi đầu hoàn toàn mới, nhưng với bộ ba kia thì lại khác, bọn họ được nhận một ân huệ nào đó rất lớn.

Tuy bề ngoài thì không khác gì mấy so với chuyển hóa nhưng bản chất thì lại khác hoàn toàn, lấy hai cái xác kia làm ví dụ, chúng bị ngài ấy tẩy đi tất cả mọi đặc điểm, thậm chí biến chúng thành loại thể chất trông như có nhưng thật ra chẳng có gì cả.



Ngoài ra thì hai cái xác kia không phải là quà cho Sara, giải thích rõ ra thì nó là điều kiện để nhân quả của cô ta cùng Vua chuột được kết nối, đây mới chính là món quà mà ngài ấy dành cho cô ta, một món quà rất lớn.

Tiếp đến là phần Vua chuột, nó cũng nhận được một quyển sách, hơn cả rõ ràng là độ thực dụng của nó cao hơn nhiều so với quyển sách của Longius trong giai đoạn hiện tại, một món quà thực sự quá lớn.

Kẻ cuối cùng tính tới hiện tại chắc là Thomas, rõ ràng thứ mà ngài ấy muốn tặng cho hắn giá trị khá thấp so với dự tính, tuy không biết có ẩn ý gì hay không nhưng trong mắt của Vua chuột thì nó đúng là như vậy.

Có thể với Thomas, Longius thì đây là một thứ rất có giá trị vì nó mở ra một con đường mới, an toàn hơn rất nhiều so với những con đường trước đây mà bọn họ tìm ra nhưng với sự giúp đỡ của hắn thì cả hai sẽ sớm rời khỏi nơi này thôi.

Đến lúc đó một vùng đất mới, một nấc thang mới, một hành trình mới sẽ mở ra trước mắt bọn họ, trong khi đó thì món quà này thực sự không hề giúp bọn họ mạnh lên dù chỉ một chút, hoặc ít nhất là hắn nghĩ như vậy.

"Đừng nói vậy, dù sao cũng chỉ là một cái tầng hai mà thôi, chỉ cần không làm ồn thì mọi chuyện vẫn ổn."

Cửa dẫn ra ban công nằm trong phòng đọc sách trên tầng 2, đây mới là cửa chính còn lối nhảy ra từ cửa sổ của phòng riêng thì cũng chỉ là do hắn muốn ngắm nhìn thành quả lao động của mình vào mỗi tháng nên mới làm vậy thôi.

Đương nhiên đường đó tạm thời không thể đi được, dù sao hắn cũng không thể bắt khách của mình chui cửa sổ để ra ngoài ban công được, hơn cả Mary vẫn đang ngủ trong phòng của hắn nên coi như không có đi.

Mà tính ra thì đó cũng là phòng riêng của hắn, trừ những kẻ mà hắn thực sự cảm thấy đủ độ an toàn không thì hắn vẫn muốn một chút sự riêng tư nhất định, chuyện dẫn cả hai vào phòng riêng của hắn căn bản là không thể, phần nhiều do hắn không muốn làm như vậy nữa.

Thomas nghe thấy câu trả lời này của hắn thì cũng cảm thấy khá kinh ngạc, chẳng lẽ trên này có thứ gì đó khác hay sao? Mà cũng đúng thôi, ngài ấy chắc cũng có nuôi một số loài để làm bạn, nhắc nhở bọn họ đừng làm ồn là để không làm kinh động đến thứ đó.

Dù sao trên tầng 2 này cũng có rất nhiều phòng, vì không được phép mở cửa để vào nên ai mà biết được bên trong đó có thứ gì cơ chứ? Lớ ngớ chơi ngu có khi c·hết cũng không hết tội, vậy nên nghe theo chỉ dẫn của ngài ấy vẫn là tốt nhất.

Bởi vì ngài ấy tỏ ra thiện chí với bọn họ không có nghĩa là những thứ còn lại cũng tương tự như vậy, hai bên gặp mặt chưa lâu, thậm chí giờ trên thân còn mang rất nhiều ân huệ từ ngài ấy, so thế quái nào cũng không bằng được những thứ đã gặp được ngài ấy rất lâu trước đó.

"Không biết vị nào đang ở cùng ngài ạ?"

Vua chuột ngỏ ý muốn tìm hiểu thêm về tồn tại có thể được vị này cho sống cùng một chỗ, khả năng cao là sủng thú hoặc nếu sâu xa hơn thì hắn thực sự không dám đoán, đương nhiên quan trọng nhất vẫn là nhận được sự cho phép của ngài ấy.

"Hừm, một con cá ướp muối mới nhặt được vào đêm hôm qua, hơn cả một con cá ướp muối này còn rất thú vị theo nhiều nghĩa, nhưng ngu xuẩn thì chắc chắn rồi, vì nghịch ngu nên giờ vẫn chưa tỉnh nên cứ để cô ấy nghỉ ngơi đi."



Tuy rất nhẹ nhưng Thomas vẫn thấy được sự thay đổi trong sắc mặt của ngài ấy, hơn cả giọng điệu cũng chứng minh một số chuyện, anh ta hiểu rõ chuyện này vì anh ta cũng từng trải qua giai đoạn này rồi.

Giai đoạn của một kẻ mới yêu, đừng nói là ngài ấy ... không, không được suy nghĩ bậy bạ, một tồn tại cổ lão như vậy sao có thể có vẻ mặt ngớ ngẩn như vậy được, chắc chắn là do ngài ấy cố tình diễn cho bọn họ xem.

"Đây là thư phòng trên tầng 2, nó sẽ nối trực tiếp với ban công ở bên ngoài nên chúng ta phải thông qua đây mới tới đầu bên kia được, ngoài ra thì thư phòng có hơi quá lộn xộn nên hy vọng hai vị không chê cười."

Lúc nãy cả ba đã tới được thư phòng, nơi này cũng không có gì ấn tượng lắm ngoại trừ việc xung quanh toàn là sách, trên cả bốn mặt tường, trên bàn làm việc, trên bàn trà và ngay thậm chí là bày ra khắp trên đất.

Sự lộn xộn này đương nhiên không phải là vì Lap hay cửa hàng chưa giúp hắn hoàn tất quá trình dọn dẹp mà là vì nơi này vốn dĩ đã như vậy ngay từ đầu, hắn cũng phải thừa nhận rằng lối sống của hắn mấy ngày vừa qua có hơi quá buông thả thật.

Chủ yếu là khi mới tới đây hắn chẳng có bất cứ ký ức nào cả, thậm chí còn có thể nói là hỗn loạn vì hắn còn không nhận thức được chuyện hắn hiện tại là ai nên đã điên cuồng lao vào thư phòng để đọc sách, thậm chí còn kéo dài đến mấy ngày không ngủ.

Trong giờ mở cửa thì xuống dưới quầy để đọc, hết giờ thì lại lên thư phòng cắm đầu vào tiếp tục đọc, cũng vì thế nên thói quen tập trung vào một thứ gì đó quá mức của hắn cũng bắt đầu được sinh ra, thậm chí có thể nói đây là một điểm yếu khá lớn.

Cũng may mắn là hắn đã dần ổn định lại được tinh thần nào nên kể từ sau ngày thứ ba thì cuối cùng cũng bắt đầu chú ý đến giờ giấc hơn, chỉ là cái thói quen này cũng thành một khối u ác tính rồi, giờ muốn dứt cũng chẳng dứt ra được.

Về phần Thomas cùng Longius thì bọn họ không cảm thấy chuyện này là một vấn đề quá lớn, có khi viễn cảnh này cũng là do ngài ấy muốn bày ra cho bọn họ xem, muốn cho bọn họ thử một lần xem để có thể nhìn ra thứ gì không.

Đáng tiếc là dù có trợn lòi cả hai con mắt ra ngoài thì bọn họ vẫn chẳng tìm ra được bất cứ manh mối nào cả, ngay cả những quyển sách nằm lăn lóc dưới đất, thậm chí là mở hẳn ra mời gọi bọn họ nhìn vào cũng chẳng cung cấp bất cứ thông tin gì.

Vì sao ư? Bởi vì thứ bọn họ thấy là những quyển sách với những trang giấy y hệt nhau, đầu là một màu trắng tinh khôi, đương nhiên bọn họ không nghi ngờ về chuyện vị này cố tình làm như vậy để trêu chọc bọn họ.

Mà chỉ có thể tự trách bản thân mình rằng quá phế vật để có thể nhìn được nội dung bên trong đó, theo như Vua chuột đoán thì chữ trên những trang sách này có liên quan đến vực sâu, tức phải chìm tới một mức độ nhất định mới đọc được.

Hiện tại nhờ phao tạm thời nên Vua chuột để về lại bề mặt, tuy đã kết nối với phao mới rồi nhưng 1000m trước đó đã coi như bằng 0 nhờ vào phao tạm thời, có thể nếu hắn giữ nguyên độ sâu 1000m thì sẽ có cơ hội nhìn thấy được một chút gì đó.

Đúng vậy, chuyện này liên quan đến một chuỗi nhân quả bắt nguồn từ việc cha của Vua chuột đưa cho hắn một cái phao tạm thời kéo dài đến tận bây giờ, hơn cả đây còn là chuỗi nhân quả, tức bao gồm rất nhiều mạch nhân quả trong đó.

Có thể dự đoán đến mức độ này thì chỉ có thể là kẻ xuất thân từ mục tộc trong chín đại tộc, thậm chí còn phải là cấp bậc không ít, sâu xa hơn thì chuỗi nhân quả này cũng có dính dáng đến ngài ấy nên nhìn xa chưa chắc đã tốt.

"Ehem, chúng ta tới rồi, vì mới gieo mầm khi mới tới đây thôi nên hạt giống cũng mới nảy mầm chưa lâu, nếu như các ngươi mong chờ vào việc được thấy một cây trưởng thành thì đành phải phụ sự kỳ vọng của cả hai rồi."

Ban công này cũng không trồng quá nhiều thứ lắm nhưng hắn vẫn chia những chậu cây này ba khu vực khác nhau, khu vực thứ nhất là hoa trang trí, được dùng để trang trí xung quanh Golden Hours cũng như trên quầy.



Chỉ là thời gian quá ngắn nên chúng chỉ mới nên mầm thôi, cần phải tiếp tục chăm non nhiều hơn nữa, khi đạt tới một ngưỡng nhất định rồi thì hắn sẽ thu hoạch một số để mang đi trang trí còn số còn lại thì mang cả cây đi để đặt tại những ô cửa sổ cùng bồn hoa dưới nhà.

Khu thứ hai là một số loại cây, rau ăn được như rau muống, rất dễ trồng và thu hoạch cũng rất nhanh, ngoài ra thì hắn cũng thử trồng qua một số cây lương thực nữa nhưng diện tích quá nhỏ nên chắc chỉ có thể xem là trồng cho vui thôi.

Hy vọng trong tương lai Golden Hours nếu có thể được thăng cấp thì sẽ mở thêm nhà kính hoặc vườn sinh thái gì đó, nhưng tóm gọn lại thì khu thứ hai này toàn rau củ quả dễ trồng và có thể thu hoạch nhanh là chính.

Khu cuối cùng là nơi trồng một số loại hạt giống dị hợm mà hắn tìm được trong cửa hàng, hơn cả đây cũng không phải là cửa hàng thường mà là cửa hàng luân phiên, có thể xem là phiên chợ với mỗi tuần sẽ xoay vòng một lần.

Ở đó hắn gặp được một số thứ khá thú vị tới từ những nơi bên ngoài cả thế giới bên kia và bên này, chỉ là khay trưng bày trong cửa hàng kia cũng khá nhỏ, chỉ có 8 ô thôi mà trong đó thì hết 2 ô đã là vật phẩm xếp vào lớp siêu phàm.

Đương nhiên đây đều là loại hắn dù đủ quyền hạn mua cũng chẳng có tiền mà đụng tới, ví dụ như một con dao có xuất thân cùng thế giới với mấy loại hạt giống mà hắn đã mua chẳng hạn, nó là một con dao được làm từ răng của một con rồng.

Bên cạnh nó là cái thớt làm bằng mai của một con rùa, tiếp đến là một hộp đựng thực phẩm, bảo quản cực tốt với mọi dạng thực phẩm, sau đó là một ông tiêm, phải, nó là liều tiêm kích thích gen siêu phàm.

Chỉ là hắn không đủ tiền để mua là thứ nhất, thứ hai là do món đồ này rủi ro rất cao, nhất là khi chưa trải qua giai đoạn tích trữ, tức khả năng của thứ này chỉ là dùng lượng tích trữ từ trước để kích thích gen siêu phàm mà thôi.

Nếu không có tích trữ từ trước thì dùng vào chỉ có c·hết, vậy nên tạm thời bỏ thứ này sang một bên đi, 4 ô cuối cùng thì 3 trong số đó là hạt giống còn phần còn lại là lá của cây Cặp đôi, không có thịt thà gì cả.

Hơi thất vọng nhưng cũng chẳng thể làm gì hơn, nhưng có gì đợi đến tuần sau rồi xem lại vẫn chưa muộn, còn về 3 loại hạt giống mà hắn đã mua thì một trong số đó là của cây Cặp đôi, hắn cũng đã trồng thử ra được hai cây giống.

Chỉ là như hắn nói đấy, loại này chăm thực sự quá mệt, hơn cả yêu cầu môi trường sinh trưởng cũng rất phiền phức nên hắn cũng lười chú ý đến, hai loạt hạt giống còn lại thì yêu cầu thấp hơn thấy rõ, nó trồng hệt như thực phẩm bình thường vậy.

Loại đầu tiên là Dưa chuối, là loại lên giàn như cây dưa nhưng quả nở ra lại là cả buồng như chuối, hơn cả mỗi lần thu hoạch với mỗi cây giống thì có thể có được ít nhất từ 3 buồng, sản lượng tốt ngoài dự đoán đấy.

Với lượng hạt giống mà hắn có trong tay thì đủ cho 20 cây giống nhưng vì diện tích nhỉ hẹp nên hắn chỉ trồng thử 4 cây mà thôi, ngoài ra thì theo như trong mô tả thì Dưa chuối sở hữu lớp vỏ giòn rụm của dưa chuột, vị thì là của chuối đi kèm với hương thanh mát của dưa chuột.

Loại cuối cùng là hạt giống của một cây thân gỗ nhưng lá lại là từng miếng thịt xông khói, tên của nó là cây Xông khói, nguyên liệu cung cấp là lá Xông khói, về căn bản thì chúng là thịt xông khói nhưng mọc ra như lá trên cây.

Dưa chuối là thực phẩm dưới cấp 1, tức loại dễ thu thập còn lá Xông khói thì là cấp 2, tuy không rõ tại sao nó lại ngang bằng với 20 sinh mạng nhưng cả hai loại này đều có điều kiện phát triển rất bình thường.

Chỉ yêu cầu đất đủ màu mỡ, đủ ánh sáng, đủ nước là được rồi, không cần phải được trồng bên trong một môi trường quá đặc biệt như cây Cặp đôi, nhưng vì cây Xông khói thuộc nhóm cây thân gỗ nên chắc phải còn rất lâu nữa mới thu hoạch được.

Dưa chuối thì tiện hơn rất nhiều, tầm đâu đó một tháng rưỡi đến hai tháng là được rồi, một tháng rưỡi là vừa đủ ăn còn hai tháng là khi nó đạt tới độ chín mọng nhất, tuy vẫn phải chờ dài cả cổ nhưng có sẽ sớm thôi.