Chương 42: Thế giới diệt vong!?
"Âm thanh gì vậy?"
Trước khi cả ba kịp phản ứng lại thì cả ba hay nói đúng hơn là tất cả mọi vật thể đều đã bị âm thanh của sự sống kia lướt qua, Longius bỗng dưng cảm giác bản thân trẻ ra cả trăm tuổi, cặp sừng trên đầu của Thomas mọc dài ra rồi, thậm chí còn chia nhánh thành nhiều phần khác nhau.
Vua chuột vẻ ngoài trông không mấy thay đổi do trong tộc thì gắn vẫn chỉ là một đứa trẻ chưa được 3 tuổi không hơn không kém nhưng hắn cảm nhận được những tổn hao vào hai bộ xác đêm qua đã khôi phục hoàn toàn rồi.
Không thể nào, theo như hắn tính toán thì nếu không gặp được bất cứ dược lực hay tài nguyên nào đủ mạnh thì hắn phải mất đến hàng chục năm nữa thì mới khôi phục lại được lượng tiêu hao đêm qua.
Giờ đây chỉ cần một làn sóng âm thanh lướt qua nó đã khôi phục hoàn toàn rồi, trong khi cả ba vẫn đang sững sờ không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì hai gốc cây giống kia đã nhanh chóng phát triển đến ngoại cỡ.
Nếu không phải cả ba phản ứng lại kịp rồi đánh thủng một vạch tường để ra ngoài thì chắc đã bị hai cái cây kia đè lên người rồi, tuy không ảnh hưởng đến tính mạng nhưng tránh được phiền phức bao nhiêu thì tránh bấy nhiêu.
Chỉ mất có vài giây để cả căn phòng của Longius bị hai cái cây kia kéo sụp đổ và nó vẫn chưa dừng lại, 10m, 15m, đây là chiều cao cực hạn trong lời nói của vị kia, là thời điểm mà cây Cặp đôi có thể thu hoạch được rồi.
Nhưng nó không dừng ở mức đó, 20m, 30m, 40m thậm chí là 50m, cả tòa nhà văn phòng đều bị nó san bằng hoàn toàn, hơn cả không chỉ có mình hai cái cây Cặp đôi này, tất cả mọi loại thực vật đều phản ứng lại và nhanh chóng phát triển đến mức ngoại cỡ.
Chưa đầy một phút sau đó, cả học viện đã bị cấy cối bao phủ lấy, không biết bao nhiêu công trình, tài sản bị cây cối phá hủy, đó còn chưa kể đến khi cây cối phát triển một cách quá nhanh chóng như vậy thì những sinh vật xung quang chúng đều bị chúng nuốt chửng.
Kẻ đủ mạnh và phản ứng kịp thì có thể phá vỡ cấu trúc cây để thoát ra ngoài còn những kẻ yếu hơn thì chỉ có chờ đợi sự giải cứu từ những kẻ xung quanh hoặc c·hết luôn trong đó vì rễ cây mọc ra cắm xuyên qua cơ thể của bọn họ.
Thậm chí với những kẻ cố gắng công kích vào, gây tổn hại lên cây cối thì v·ết t·hương đáng lý ra phải tồn tại viễn vĩnh đó đã nhanh chóng bị khả năng sinh trưởng tức thời vùi lấp lại, trong một phút đồng hồ ngắn ngủi, hơn một nửa học viên c·hết đi vì không đủ khả năng tự cứu.
Không chỉ dừng lại ở đó, những kẻ có chức vụ trong học viện cũng c·hết không ít, nhất là những học viện mới được tuyển dụng hoặc mấy tên thùng rỗng kêu to, tất cả đều c·hết do phản ứng này.
Đương nhiên không chỉ ở mỗi học viện mà cả thành, Ygist này đều như vậy, ngay cả những nơi hoàn toàn không có cây cối, hạt giống c·hết dưới đất cũng phản ứng lại và mọc lên những loại thực vật khổng lồ chưa từng thấy rồi diệt cả thành.
Xa hơn là cả thế giới này, tuy các loài bên cạnh thực vật đều được hưởng lợi ít nhiều nhưng tất cả đều không thể sánh bằng với mức thiệt hại do các loại thực vật này mang lại, nhiều loài trong đó thậm chí còn bước vào siêu phàm.
Đúng vậy, chỉ riêng việc sinh trưởng thôi đã khiến cả thế giới rung động rồi, giờ đám thực vật có kích cỡ khổng lồ này đang bước vào siêu phàm và t·ấn c·ông những sinh vật sống khác loài xung quanh đó, trực tiếp đẩy cả thế giới vào bờ vực sụp đổ.
Con dân của thế giới này hoàn toàn không có chút phản ứng nào, thậm chí đến thời gian phản ứng còn không có, t·hảm h·ọa mộng giới có thể nhấn chìm cả thế giới vào ác mộng nhưng giờ đây chỉ cần một âm thanh thôi cũng đủ để tất cả biến mất.
Những hạt giống, mảnh của thực vật chưa bị tiêu hóa sẽ trực tiếp trở thành cây cối hoàn chỉnh, đúng vậy, chúng xuyên thủng qua dạ dày và mọc từ bên trong ra ngoài, dù có mạnh đến như thế nào cũng chẳng lường được viễn cảnh này.
Ngay cả những kẻ mạnh nhất cũng tương tự như vậy, c·hết một cách hết sức tức tưởi, nhưng chuyện thực vật phát triển quá nhanh đã khiến một kẻ cảm thấy khó chịu, hắn thấy đám cỏ dại lộng hành trong bồn hoa trên lầu mà nhướng mày.
Và tất cả đều bị đảo ngược lại ngay trước khi mọi chuyện bắt đầu, giờ đây chỉ có những loại thực vật đến từ nơi kia mới phản ứng lại được, tức cả tòa nhà của hiệu trưởng vẫn sẽ bị phá hủy, viện số 3 vẫn sẽ náo loạn, rừng sự sống vẫn sẽ c·hết nhưng cả thế giới đã được sống.
Những kẻ nhớ được chuyện vừa xảy ra chỉ đếm trên đầu ngón tay, đó là những kẻ đã tiếp xúc với những hạt giống kia và chính điều đó đã khiến Vua chuột nhận thức rõ về nơi mà vị kia nhắc tới rồi đổ mồ hôi lạnh.
Cả Longius cùng Thomas cũng không hỏi nghĩ tới một số chuyện trong đầu, nhận lấy món quà này tương đương với chuyện gánh lấy nhân quả của nơi đó, thay nó mà sống, tức sau này sẽ còn có nhiều thứ như vậy xuất hiện nữa trong tương lai.
Nghĩ đến ngang đây thôi cũng đủ khiến bọn họ cảm thấy rợn người rồi, ngài ấy đang muốn chuyện gì ai cũng rõ, tuy chỉ là truyền ngôn nhưng Vua chuột từ nghe nói rằng thế giới có thể tiến hóa bằng cách hấp thụ thế giới khác.
Tuy chưa có tiền lệ nào được ghi chép lại nên hắn đã sớm bỏ ngoài tai nhưng giờ thì hắn chắc chắn rồi, cha hắn nhất định biết chuyện này, chỉ là dạng thông tin này không nên được lan truyền ra ngoài bởi lẽ nó sẽ khiến rất nhiều thế giới sụp đổ do cố gắng ăn lẫn nhau để trở nên mạnh hơn.
Thậm chí điều đó còn sẽ lay động đến vị thế hiện tại của khu trung tâm, đây là chuyện mà cửu đại tộc cùng thần tộc không muốn thấy nhất nên tất cả đều ra sức ngăn chặn viễn cảnh đó xảy ra nhưng giờ thì nó quá tầm kiểm soát của bọn họ rồi.
Đây chính là vũng nước đục kia, tên kia chắc biết điều gì đó, hay nói đúng hơn là thần tộc biết điều gì đó về chuyện này nhưng khả năng cao hắn sẽ không báo cáo lại vì Vua chuột hiểu rõ rằng một kẻ như hắn sẽ không bao giờ chịu làm con chó cho kẻ khác.
"Tạm thời chúng ta khoan hãy nhắc đến chuyện 'vừa' xảy ra trước đã, ta cảm thấy viện số 3 mới là nơi chúng ta nên chú ý đến hơn đấy."
Vua chuột đề nghị nên đuổi tới viện số 3 vì nơi đó đang nắm giữ rất nhiều hạt giống lấy được từ vị kia, nếu làm không chặt chẻ thì chắc chắn sẽ có rất nhiều "linh cẩu" chạy tới đây nên bọn họ phải đi ngay.
"Ui! Hao!"
Trước tiếng kêu gào của Longius thì có hai bóng người xuất hiện, Ui là bóng của học viện, nếu Thomas là ngoài sáng thì tên này hoàn toàn ngược lại, còn Hao chính là thẩm phán tối cao, đại diện cho trật tự của học viện.
Cả hai đều là dạng có thể tin dùng được, đương nhiên kẻ có thể huy động được họ chỉ có mình Longius, Thomas muốn cũng phải hỏi ý kiến của bọn họ trước thì mới được, hơn cả hai tên này đều là hạt giống tốt cho cấp 9.
"Hai ngươi trấn thủ chỗ này, ta sẽ đuổi tới bên viện số 3, nhớ rằng không được để bất cứ kẻ nào bước vào khu vực này, chuyện này liên quan cực lớn, nếu tận dụng được thì tương lai của học viện ở trong tầm tay chúng ta rồi."
Nói rồi cả ba trực tiếp bay về hướng của viện số 3, Ui cùng Hao thấy như vậy cũng nhìn nhau gật đầu rồi một lần nữa biến mất, chuyện hệ trọng đương nhiên bọn họ cũng sẽ khẩn trương, tuy không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng cứ nghe theo lời hiệu trưởng là được.
Từ nơi này để tới được viện số 3 cũng khá xa, nếu đi đường bộ hoặc ngồi xe ngựa thì phải tốn gần cả tuần mới tới nơi được, đương nhiên để tiện lợi cho việc đi lại thì cũng có loại phương tiện cao cấp hơn dành cho học viện cùng những giáo viên, v.v thuận tiện cho việc đi lại.
Một trong số đó là trực tiếp thông qua trạm trung chuyển hay cổng dịch chuyển để đi lại giữa hai đầu, đương nhiên thứ này là cố định và cần rất nhiều tài nguyên để có thể dựng lên một cái nhưng Longius là hắc vu sư.
Vu sư dùng lời nói để thể hiện sức mạnh của mình, hắc vu sư theo trường phái ngôn từ tức dùng ngôn ngữ để triển khai còn bạch vu sư lại theo trường phái từ ngữ, tức vận dụng âm điệu vào lời nói của mình.
Hắc vu sư chủ tu tri thức, bạch vu sư thì là âm tiết, với hắc vu sư thì mỗi bộ ngôn ngữ lại có một dạng sức mạnh riêng, thường thì bọn họ sẽ thông qua tri thức của bản thân để tạo ra một bộ ngôn ngữ dành cho riêng mình.
Nếu nó càng phổ biến thì sức nặng của bộ ngôn ngữ kia lại càng mạnh, có thể nói rằng hắc vu sư đã tạo ra ngôn ngữ thông dụng hiện tại chính là hắc vu sư có bộ ngôn ngữ mạnh nhất nhưng chưa hẳn đã là mạnh nhất.
Bởi vì ngôn ngữ ngoài thông dụng, được biết đến nhiều ra thì còn trọng vào yếu tố được sử dụng nhiều hay không, cổ ngữ mới chính là bộ ngôn ngữ mạnh nhất vì chúng khai thác vào sức mạnh bản nguyên của thế giới.
Tức cả hai liên thông, miễn là bản nguyên thế giới vẫn còn, mọi thứ vẫn còn tuân theo nó thì cổ ngữ bất diệt và cũng mạnh mẽ đến khó tin, đương nhiên nếu có cả hai thứ đó thì bộ ngôn ngữ đó căn bản là vượt qua phạm trù tầm thường, bước vào tầng thứ cao hơn.
Còn trường hợp của Longius thì lại khác, lão ta đã sớm không dùng đến ngôn từ nữa rồi, bởi vì từ ngữ chung quy cũng chỉ dùng để mô tả cho thứ vốn dĩ đã có, dù là ngôn ngữ thông dụng của hiện tại, cổ ngữ của quá khứ hay long ngữ được cho là có thể bẻ cong các định luật cũng tương tự như vậy.
Về căn bản thì Longius đã đạt tới được trần cao nhất của hắc vu sư, nếu không phải thế giới này đã quá thiếu hụt Erk nên lão ta không thể đi ra một bước nữa không thì lão ta cũng đã phong thần từ lâu rồi.
Vậy nên Longius nắm lấy Thomas cùng Vua chuột rồi trực tiếp tăng tốc, một lỗ giun cũng xuất hiện ngay trước mặt cả ba thế là lão ta chạy thẳng vào trong đó và khi kịp hoàn hồn lại thì cả ba đã đứng ở trên bầu trời viện số 3 rồi.
"C·hết tiệt! *Tiếng nôn ẹo* Lần quái nào vào đó cũng cảm thấy buồn nôn, ngươi không thể tìm cách khác để di chuyển được à? Con mợ nó, *tiếp tục n·ôn ó·i* cảm giác như nội tạng của ta bị xóc lên cả ngàn lần trong chưa đầy một phần giây vậy."
"Đừng nói quá như vậy, nếu như ngươi nói thì cơ thể chúng ta đã bị xoắn thành thịt vụn rồi, hơn cả cùng lắm chỉ là hơi khó chịu mà thôi, ngươi nhìn Thomas đi, rõ ràng nó có bị làm sao đâu, chỉ là ngươi làm quá lên thôi."
Longius chỉ sang Thomas đang đứng cạnh mình, về căn bản thì anh ta không bị ảnh hưởng bởi mấy thứ như này do cơ thể của anh ta đã tự chuyển đổi sao cho thích hợp nhất để đi qua đó, để đạt được trạng thái trên thì anh ta cũng đã phải đánh đổi không ít.
Đương nhiên ở mấy lần đầu tiên Thomas cũng n·ôn ó·i hệt như Vua chuột vậy, dù sao bọn họ cũng chạy trong đó chưa được một phần giây, mã gen anh ta không theo kịp được tốc độ trong kia cũng là dễ hiểu.
Thật ra vào lúc này Thomas cũng không quá chú ý đến vấn đề đó lắm, dù sao ngay khi vừa tới đây thì thứ đầu tiên đập vào mắt bọn họ cũng là một cái cây to đùng, cao đến hơn vài ngàn mét, chiều rộng thì khỏi nói.
Một mình nó ôm hết đâu đó 1/100 diện tích của viện số 3, nên nhớ rằng viện số 3 là 1 trong 4 viện nghiên cứu to nhất trong 10 viện, bản thân nó được gọi là vườn sinh thái nhưng độ rộng của nó phải bằng cả thủ đô của Clawos.
Cũng là thành phố lớn nhất của đế quốc Clawos, nơi chứa hơn 50 triệu dân cư, cũng không rộng lắm, chỉ đâu đó 12000km² đến 15000km² mà thôi và viện số 3 to ngang chừng đó, trong khi đó cái cây này lại chiếm cỡ 1/100 của viện số 3.
Để dễ liên tưởng thì sân vận động lớn nhất thế giới, Rungrado 1/5 được đặt tại Triều Tiên cũng chỉ có đâu đó 20 ha tương đương 0.2km², tức cái cây này chỉ tính về độ bao phủ của nó thôi cũng to gấp 600 lần cái sân vận động kia.
Thân cây của nó cũng cực kỳ mất cân đối, rất nhiều nếp nhăn và mỗi nếp khúc của nết nhăn sẽ thu nhỏ phần thân một vòng cho tới tận phần đỉnh, đặc biệt hơn là cây này không có lá, cành cây thì trĩu nặng xuống bên dưới.
Vỏ cây cũng cực kỳ xơ xác nhìn không khác gì cây khô sắp c·hết, nó có tổng cộng 8 cành khác nhau, ở mỗi cành có 1 trái rất to nhưng nhỏ so với bản thân cái cây, nhưng đây vẫn chưa phải điểm đặc biệt nhất.
"Nặng."
Đúng vậy, cơ thể bọn họ trở nên rất nặng, thậm chí việc di chuyển thôi cũng khó khăn, hệt như đang ở trong nước vậy, cảm giác rất ngột ngạt, đương nhiên lý do chắc chắn là vì cái cây này rồi, chẳng qua là bọn họ chưa biết là vì sao.
Chỉ là trong môi trường như này thì dù bọn họ làm gì đi chăng nữa thì cũng rất tốn sức, theo như cảm giác của Thomas thì cơ thể anh ta vào lúc này phải nặng hơn gấp 5 lần so với trạng thái bình thường, tức với một kẻ có cân nặng là 58kg như anh ta thì đó là 290kg.
Tuy không nhiều nhưng cả cơ thể phải chịu trọng tải như vậy trong thời gian dài thực sự rất khó chịu nên cơ thể của anh ta nhanh chóng thích ứng và tiến hóa sao cho phù hợp để sinh sống trong môi trường như thế này.
"Do mật độ không khí, cái cây kia liên tục tỏa ra rất nhiều không khí, khiến nơi này trở nên 'nặng hơn' trông thấy, thậm chí nếu sinh hoạt ở đây quá lâu còn có thể nhiễm độc Oxi, con đề nghị vẫn nên vào trong để xem tình hình hiện tại đã thưa giáo viên."
Trong lúc đang liên tục biến hóa để tìm ra trạng thái cân bằng nhất với loại môi trường này thì Thomas đã nhận được một số thông tin nhất định bao gồm cả việc vì mật độ không khí xung quanh càng ngày càng dày đặc hơn nên mọi chuyển động càng sẽ tốn sức và nặng nề hơn.
"Cứ vậy đi."
Tuy sống lâu như vậy rồi nhưng Longius vẫn chưa bao giờ đối mặt với tình huống vi diệu như thế này, mật độ không khí dày đến nổi khiến mọi chuyển động trở nên chậm chạp hơn thấy rõ, đúng là chưa từng thấy.
Họa may chỉ có mình Thomas cũng đám Druid của viện số 3 là có thể xử lý được vấn đề này mà thôi còn với một kẻ ngoài ngành như Longius thì việc duy nhất mà lão ta có thể làm đó chính là thiết lập rào cản ngăn cho đám linh cẩu bên ngoài nhìn vào đây.