Chương 43: Hạn mức.
Lúc này bên trong viện số 3 là một mớ hỗn độn, không chỉ bọn họ đang hỗn loạn mà còn là hỗn loạn trong môi trường trọng lực gấp 5 lần bình thường, rất nhiều kẻ không thể chạy chỉ có thể cố gắng lê lết bản thân về hướng cửa ra vào.
Druid ở cấp 3 cũng là lúc bọn họ có thể biến hình lành một số loài mạnh mẽ trong tự nhiên như gấu, cá mập, diều hâu, v.v nhưng biến thành những loại mạnh mẽ về thể chất tương ứng với việc phải gánh chịu thêm gánh nặng từ môi trường.
Loài linh hoạt thì lại bỏ ngang vấn đề thể chất, nhất là chim chóc, chúng là loại n·hạy c·ảm với từ trường, nhiều loại chim di cư thông qua đó để tìm ra lộ trình thích hợp nhất cho bầy của mình, thậm chính trong đó chúng có thể bay liên tục hàng tháng trời.
Nhưng gấp 5 lần trọng lực không phải trò đùa, tuy đồng ý là Druid giai đoạn đầu là một nghề nghiệp thiên về cận chiến nhưng vì giai đoạn sau có thêm cả ma pháp vào nữa nên thể chất của bọn họ không mạnh đến độ có thể chịu được thứ này nếu như chưa trải qua luyện tập.
Huống hồ là những nghề nghiệp thuần chiến đấu cũng chưa chắc đã chịu được, một con đường thuần tri thức như hắc vu sư thì càng thảm hơn, nếu không phải bản thân Longius đã đủ mạnh và sống đủ lâu để tích lũy kinh nghiệm từ trước thì thể lực của ông ta sẽ hao hụt rất nhanh trong môi trường này.
Lượng nghiên cứu viên có thể di chuyển dù chỉ là một chút vào lúc này của viện số 3 đã ít càng thêm ít hơn, không ít trong đó đã sớm b·ất t·ỉnh mất ngay sau khi vùng không gian cô đặc dưỡng khí này bắt đầu xuất hiện.
Tuy vẫn chưa phát hiện ra t·hương v·ong nhưng khả năng cao là nếu bọn họ đi vào càng sâu thì sẽ càng phát hiện ra nhiều hơn, nhất là khu vực nơi đặt các hạt giống kia trước khi âm thanh đó vang lên.
Loại thực vật khổng lồ đó chắc chắn đã nuốt được không ít thành viên ở đây, thậm chí có khi cả viện trưởng viện số 3 cùng những cấp lãnh đạo khác cũng bị nó giam lại rồi hút khô luôn rồi, dù sao thì thứ càng to lại càng cần nhiều năng lượng hơn để vận hành.
Nhất là khi nó liên tục thả ra dưỡng khí đến mức cô đặc như này nữa, Longius đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho sự thật rằng phải tái thiết lại viện số 3 sau vụ lần này, khác với cải tổ của viện số 1, tái thiết thực sự tốn hao rất nhiều thứ.
Dù sao mỗi viện đều đã sớm tồn tại cả trăm năm nay rồi, sớm nhất là viện số 0 cũng đã được hơn 200 năm tuổi, không có chuyện dễ đến mức nói tái thiết là tái thiết được, nhất là khi viện số 3 vẫn luôn làm tốt nhiệm vụ của mình.
Nhưng giờ thì không thể không làm bởi vì cấp lãnh đạo ngỏm củ tỏi sạch tương đương với mất đi khả năng chống đỡ, hơn cả không ít sinh vật siêu phàm được nuôi cấy trong viện số 3 chắc cũng đã ngỏm do sự xuất hiện của thứ quái quỷ kia rồi.
Tuy giờ chưa nhưng rồi sẽ nhanh thôi, rồi tất cả bọn chúng dù không bị trọng lực khóa c·hết thì cũng bị môi trường cô đặc dưỡng khí này độc c·hết, nếu không làm gọn thì có khi mọi chuyện sẽ rất rắc rối.
Ở đầu bên kia của thế giới, nơi mà con ngựa non kia đã tìm được kẻ mà bản thân nó muốn gặp nhất, chỉ là để nó thất vọng rồi, thứ đó cũng chỉ mới lọt lòng hệt như nó nhưng trái ngược với nó, thứ đó không có khả năng phát triển một cách nhanh chóng như nó.
Tức thứ đó vẫn chỉ là một đứa trẻ mới lọt lòng và vẫn đang ngây thơ bú lấy dòng sữa của mình, hoàn toàn không có khả năng phản kháng chứ đừng nói là có thể cùng với nó đánh một trận ra trò.
Sự thật này khiến con ngựa non kia có chút thất vọng vì dọc đường tới đây nó đã rất háo hức, thậm chí còn tận chân đá c·hết thử vài tên cố gắng tới bắt nó vì một lý do nào đó, không có bất cứ kẻ nào được phép cản nó lại.
Rõ ràng nó tới đây với một quyết tâm rất cao nhưng kết quả lại khiến nó phải thất vọng rồi, có điều ngay lúc này nó cũng cảm nhận được ở đằng sau lưng có một mùi vị ngon hơn nhiều bắt đầu bốc lên.
Nó ngay lập tức quay người nhìn về hướng đó rồi cảm nhận loại không khí mà những cơn gió đang mang tới cho nó rồi nó một lần nữa quyết định điểm đến của mình và tức tốc chạy thẳng đến đó bằng mọi giá.
Điểm khác giữa lần này với lần trước là lần trước mỗi dấu chân của nó đều hằn sâu bên trong đó chiến khí bất tận của tuổi trẻ, đủ khiến môi trường và sinh vật xung quanh bị ảnh hưởng rồi lao vào nhau ngay lập tức.
Lần này thì lại khác, mỗi dấu chân của nó đều chứa tran niềm vui không bờ bến, niềm vui của việc được ăn no, rằng ở phía trước có loại không khí có thể thỏa mãn được cái dạ dày của nó lần đầu tiên sau khi lọt lòng.
Từ mỗi bước chân đó sinh mệnh bắt đầu được sinh ra một lần nữa, cảm xúc của con ngựa non đó có thể ảnh hưởng đến cả môi trường xung quanh, chỉ riêng như vậy thôi cũng đủ hiểu thứ này mạnh đến cỡ nào rồi.
Hơn cả những kẻ mà nó đ·ã c·hết dọc đường cũng là những kẻ mạnh xung quanh, những kẻ bị thu hút bởi nó mà chạy tới đây, đó có thể là những Elf đủ mạnh để vượt qua cả môi trường thiếu dưỡng khí bao bọc xung quanh rừng sự sống để cố gắng tìm hiểu nguyên do của mọi chuyện.
Đó cũng có thể là những kẻ bị thu hút bởi sự xuất hiện đột ngột của một sinh vật quá sức mạnh mẽ như nó nhưng không nghi ngờ gì, nó chỉ cần nó một đạp là có thể đá cho những kẻ đó trở thành thịt vụn.
Hơn cả để tránh đi những phiền phức dọn đường, lần này nó bỗng dưng gia tốc đến cực hạn rồi chạy thẳng đến đầu nguồn phát ra loại không khí kia để tránh phải đụng độ với đám giòi bọ dọc đường này.
Trở lại với bên Longius, hiện tại cả ba đã tới được trước cái cây kia rồi, ở đây trọng lực cũng nặng hơn nhiều so với vòng ngoài, đâu đó gấp 7 đến 8 lần, may mắn là Thomas đã có thể biến hóa đến độ ma thuật thiên nhiên của anh ta có thuộc tính kháng với trường hợp này.
Giờ anh ta có thể tạo ra một trường lực đối nghịch có khả năng trung hòa lại với mật độ dưỡng khí dày đặc ở nơi đây, có điều loại ma thuật mới này thường rất khó kiểm soát và tiêu hao rất lớn nên Thomas cũng chỉ có thể mở rộng đến đâu đó 100km² đổi lại duy trì được một ngày trời.
Đây cũng là một trong những lý do mà Vua chuột muốn nhắm tới Thomas và muốn biến anh ta trở thành thân thuộc của mình, thể chất bước vào ảo mộng bảng, dù là có là loại yếu nhất đi chăng nữa cũng được tính vào nhóm đỉnh cao của mỗi thời đại.
Trên ảo mộng bảng có khoảng 100 dạng thể chất khác nhau, không chia thứ tự chỉ liệt kê theo thứ tự khám phá và thường mỗi thời đại cũng chỉ có đâu đó 10-20 cá thể là có thể thành công vượt qua 6 giai đoạn cơ sở.
Độ quý hiếm căn bản là kiếm lòi cả mắt cũng không ra, bởi vì một thời đại ở bên kia thường kéo rất dài, từ vài triệu năm đến cả chục triệu năm, hơn cả thời gian tại đây với bên đó cũng có chênh lệch rất lớn.
Đâu đó 100 năm ở đây bằng 1 năm bên ngoài vậy nên dù đã trải qua chừng đó năm bị giam giữ mà Vua chuột vẫn không vội vì đối với hắn thì chừng này vẫn chưa qua được 1 năm thời gian ở tại nhà của hắn.
Tuy với một cá thể mới hơn 3 tuổi như Vua chuột thì 1 năm đã là rất dài nhưng nó bỏ ra được, bởi vì nó phát hiện ra thể chất lọt vào ảo mộng bảng, dù cho không biến Thomas thành thân thuộc được đi chăng nữa thì vẫn có giá trị bồi dưỡng rất lớn.
Căn cơ của hắn ở trong tộc sẽ ngày càng vững hơn nhờ đưa về một thể chất cấp bậc như vậy, hơn cả có thêm một trợ thủ tuyệt vời như vậy trong tương lai thì đường của hắn cũng sẽ đi dễ dàng hơn trông thấy.
Ngoài ra thể chất của Thomas được gọi là hạn mức, cũng bởi vì thứ này nên Vua chuột mới thua Longius vào năm đó dù đã gần lắm với chiến thắng sau cùng rồi, chỉ cần tên Walker kia đạt tới bậc 5 và thành công bước vào Đào tạo thể thì Longius dù có dùng đến tên thật cũng chẳng làm gì được hắn.
Nhưng Thomas lại khó chơi ngoài mức tưởng tượng, nhờ dòng máu thích ứng siêu việt của Jascta nên huyết thanh sau thích ứng với độc của Vua chuột đã cứu được cái mạng của Longius phải gần cả chục lần.
Đương nhiên nếu Jascta thuần chủng mạnh đến vậy thì thú nhân tộc cũng đã chẳng thảm đến mức như bây giờ, đương nhiên là do hạn mức mà ra cả, hạn mức xét theo diện nào đó thì nó là một dạng thể chất kiềm hãm khả năng phát triển của vật chủ.
Cụ thể hơn thì nó sẽ thiết lập một hạn mức nhất định cho vật chủ qua từng giai đoạn, đó có thể là năm, có thể là tháng, ngày, giờ, phút hoặc thấp nhất chính là giây, đây mới là điều thú vị của loại thể chất này.
Nếu nó là tháng trở lên thì loại thể chất này không phải là dạng có thể vào ảo mộng bảng thay vào đó thì nó nên được gọi là thể chất hại chủ mới đúng vì hạn mức của nó thường đạt được rất nhanh và nếu hoàn thành thì cần phải chờ qua thời hạn để một hạn mức khác xuất hiện.
Trong thời gian chờ đương nhiên không thể mạnh lên được dù có thông qua cách nào đi chăng nữa và đó cũng chính là lý do mà có rất ít thể chất của ảo mộng bảng vượt qua được 6 giai đoạn cơ sở ban đầu.
Hạn mức giây, hạn mức phút và hạn mức giờ là nguyên do chính, bởi vì chúng bổ sung hạn mức liên tục, nếu vật chủ không bắt kịp thì tự nó sẽ ép vật chủ phải bắt kịp chính mình rồi dẫn tới kiệt sức mà c·hết hoặc nhiều dạng kiểu c·hết khác.
Hạn mức ngày chính là loại trung hòa nhất nhưng đương nhiên nó vẫn thực sự quá nhiều để vật chủ quá nhỏ có thể gánh chịu được, ngay cả thiên tài như Vua chuột cũng không dám nói là bản thân có thể gánh được hạn mức.
Bởi vì trong sách miêu tả hạn mức sẽ tăng theo từng cấp độ sau mỗi lần hoàn thành, ví dụ như ngày đầu tiên được sinh ra chỉ cần hít thở thôi cũng là quá đủ để vượt qua hạn mức, việc này kéo dài đến một tháng sau, nó yêu cầu phải biết bò.
Với những chủng tộc phát triển nhanh như thử tộc thì không sao nhưng các chủng tộc thuộc nhóm trường thọ thì thường bọn họ phải tốn gấp 10 lần số thời gian bình thường để thành công trưởng thành nên việc 1 tháng đầu tiên sau khi sinh đã biết bò là rất hiếm thấy.
Vua chuột đã gặp qua rất nhiều chủng tộc trường thọ khác nhau, một trong số đó ngang tuổi với cha của hắn và lão già đó tính theo tuổi cơ thể mới được 15 tuổi mà thôi, căn bản là quá chậm, chậm đến khó tưởng tượng.
Về sau thì hạn mức sẽ càng ngày càng yêu cầu thái quá hơn nhưng nếu thỏa mãn được tất cả thì nó sẽ mang lại khả năng phát triển vô tận và Thomas là một hạn mức giờ, đúng vậy, hạn mức giờ đã thành công sống sót hơn 60 năm.
Thực sự thì đến Vua chuột cũng chẳng hiểu tại sao mà Thomas lại có thể sống lâu đến như vậy được, khả năng cao là do Jascta, hắn chưa từng hỏi anh ta chuyện nhiệm vụ hạn mức nhưng theo quan sát của hắn sau chừng đó thời gian thì anh ta không làm gì quá nhiều.
Thường thì những kẻ sở hữu hạn mức sẽ luôn gấp gáp nhưng với Thomas thì nó lại rất bình thản như chưa từng có chuyện gì xảy ra cả, hơn cả Vua chuột cũng chẳng cảm thấy chuyện anh ta mạnh lên quá nhiều sau chừng đó năm.
Nếu có gì ấn tượng thì chắc đó là bể Erk khổng lồ của Thomas, nó rộng hơn bất cứ kẻ nào mà Vua chuột từng gặp qua trong 6 giai đoạn cơ sở, ngay cả những thiên tài hàng đầu cũng tương tự như vậy.
Tuy rất khó hiểu nhưng khả năng cao là hạn mức tăng vào điểm Erk cùng để chứa Erk của Thomas rồi, nếu tăng vào những nơi khác thì chắc anh ta đã sớm qua được 6 giai đoạn cơ sở từ lâu, đây là sự đáng sợ của thể chất trên ảo mộng bảng.
Nhưng cũng nhờ trường lực này mà bọn họ cũng dễ dàng di chuyển hơn, thông qua đó cũng cứu nạn được cho những kẻ còn sống sau t·hảm h·ọa vừa rồi, tuy không biết cái cây này là thứ quái gì nhưng chắc chắn không phải là một trong ba loại được vị kia nhắc tới.
Thậm chí đến Vua chuột cũng không biết nó là thứ gì, hơn cả không hiểu sao hắn có cảm giác rằng đây chỉ mới là cây non, nó vẫn còn khoảng trống để tiếp tục phát triển thêm nữa trở thành một loại thực vật mà chính hắn cũng chẳng thể nào tưởng tượng nổi được.
Không biết vị kia đã giao phó lại cho Thomas, đúng hơn là thế giới này mảnh vỡ của thế giới cấp bậc nào nhưng chắc chắn là không thấp, chỉ mới giai đoạn đầu thôi đã có những thứ không lường tới trước được rồi.
Hơn cả cái cây này vẫn chưa quá quan trọng, thứ quan trọng đó chính là đầu nguồn của âm thanh kia, thứ đã tạo ra viễn cảnh kia, một âm thanh diệt cả thế giới, Vua chuột dám chắc thứ đó chỉ mới sinh ra mà thôi nhưng đủ khả năng để diệt một giới thì đúng là quá kinh khủng.
Đến hắn cũng chẳng thể làm được, nếu thành công bước vào được Đào tạo thể thì hắn có thừa sự tự tin để rải ra mầm bệnh đủ nặng để diệt cả thế giới này nhưng nó sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian.
Còn trong khi đó cá thể kia chỉ vừa mới lọt lòng và một âm thanh được nó tạo ra đã đủ để dẫn tới hàng loạt các phản ứng dây chuyền kéo theo sự sụp đổ của cả một thế giới, chẳng lẽ còn có nơi mạnh hơn cả khu trung tâm ngoài The Abyss of Lucid hay sao?
"Longius! Dưới này, may mà ngươi vẫn tới kịp."
Âm thanh phát ra ở dưới lòng đất, hơn cả còn rất quen, là của Wally, viện trưởng của viện số 3, tên này là một Druid cấp 8 rồi, tuy phạm trù vận dụng năng lực vẫn chưa mạnh bằng Jacsta thuần chủng nhưng vẫn đủ khả năng để bảo vệ bản thân.
Hiện tại Thomas đang vừa phải duy trì sự cân bằng nhằm ổn định được trường lực tỏa ra vừa phải cứu những nghiên cứu viên còn đang b·ất t·ỉnh nên không thể dồn chú tâm qua bên này được, cũng vì thế nên Longius phải đích thân ra tay.
Cơ thể của lão ta dần chuyển hóa về lại hình dạng gốc, tuy rất yếu nhưng lão ta cảm nhận được vẫn có một nhóm sinh mệnh khác thường bị bao bọc bởi đống rễ cây ở bên dưới, có thể trụ được đến bây giờ là do bí kỹ của hắn.
Về căn bản thì Wally có khả năng tích trữ được nhiều năng lượng hơn bình thường, đây là điểm mạnh và cũng là một trong những lý do mà hắn ngồi lên được cái ghế viện trưởng của viện số 3 vì để tham gia quá trình tái tạo hay lai tạo thì nghiên cứu viên ngoài trừ kiến thức ra còn cần tới rất nhiều sinh mệnh lực.
Hồi sinh thứ đ·ã c·hết căn bản là rất khó, hiện tại công nghệ cùng sinh học vẫn chưa đuổi tới giai đoạn đó nên điều này không khác gì chơi đùa với quy luật vốn có của sự sống cả, nhờ khả năng tích trữ nên Wally có thể duy trì trạng thái tốt nhất dù phải nghiên cứu liên tục hàng tháng trời không dừng.
Các nghiên cứu viện còn lại, ngay cả ban lãnh đạo tức cấp 7, thậm chí là cấp 8 cùng lắm chỉ duy trì được 1 tuần là cực hạn xong bọn họ phải tiến hành nghỉ ngơi sâu để hồi phục lại lượng đã mất, chỉ có Wally là khác thường mà thôi.
Theo như Longius nhớ thì hiện tại viện số 3 không có dự án nào quá lớn cả vì thế nên tích trữ của Wally chắc hẳn đang đầy đủ, ấy vậy mà chỉ trong chưa đầy 1 giờ đồng hồ mà nó đã bị hút gần khô như thế này rồi.
Loại thực vật này thực sự quá kinh khủng, không biết ngài ấy có ý gì khi đưa thứ này cho bọn họ, Longius cũng không nghĩ nhiều nữa mà trực tiếp vào tư thế rồi phóng thẳng cây thương Longius trong tay thật mạnh xuống lòng đất.
Đây chính là sức mạnh của tên thật, năm xưa vì không cẩn thận mà Longius đã lỡ đục thủng mấy lỗ xuyên qua các lục địa tạo ra các đại mê cung, nơi cư ngụ cho những chủng tộc dưới lòng đất, đương nhiên chuyện này không phải ai cũng biết cả.
Chỉ là đòn t·ấn c·ông mạnh mẽ như vậy khi gặp phải loại thực vật này thì gần như bị chặn đứng lại, may mắn là vẫn đục đủ sâu để tới được chỗ đám Wally đang bị mắc kẹt lại nên lão ta cũng nhanh chóng di dời bọn họ lên trên thông qua lỗ giun.
Trong lúc đó thì Vua chuột muốn thử dùng độc của mình để truy cập vào dữ liệu của loại thực vật này, nếu được thì hắn muốn khống chế cả nó nhưng khi ngay hắn vừa chạm vào phần rễ bị đứt lìa bởi Longius thì cả cánh tay của nó ngay lập tức bị hút khô.
Điều này khiến Vua chuột có chút hoảng hốt nhưng vì đã sớm dự đoán được trước nên nó trực tiếp cắt bỏ cánh tay kia và từ trong người móc ra một lọ nước rồi trực tiếp đổ nó lên phần tay bị cụt, cánh tay cũng mọc lại ngay sau đó.
Trước khi bọn họ kịp để ý thì phần rễ cây bị đứt rời kia cũng nhanh chóng liền lại và một lần nữa khôi phục trạng thái ban đầu, khả năng khôi phục thực sự có chút kinh khủng, thậm chí nếu không phải là Longius thì lão ta cũng nghi ngờ chuyện có ai đủ khả năng để tổn thương đến loại thực vật này hay không.