Chương 45: Thế khó.
"Hừm, thế nào? Bọn họ có gì kỳ lạ à? Thật ra thì lão View thực sự rất tốt đấy, nhờ lão ta kéo quan hệ nên mấy ngày qua khách vẫn luôn duy trì ở mức ổn định, không đến nổi không có khách, hơn cả khách đây toàn là khách của học viện."
Không, rất bất bình thường đấy, Mary biết hắn tuy rất vô tâm và thuộc dạng máu lạnh với kẻ thù nhưng bình thường lại rất đờ đẫn với mọi thứ, hơn cả lúc đó cũng chỉ vừa mới tới đây với không chút một ký ức nào, dễ hiểu nếu như không đánh giá được tình hình vào lúc đó.
"Vậy quan sát mấy ngày qua anh không cảm thấy có gì đó kỳ lạ à? Như kiểu bọn họ vẫn luôn theo dõi anh bằng những ánh mắt kỳ quặc hay có rất nhiều kẻ đứng từ bên ngoài nhìn chằm chằm vào đây chẳng hạn."
Mary nói thì hắn mới nhớ lại thì đúng là có thật, ngẫm lại thì hình như bản thân hắn cũng có hơi bị đặt vào trong nguy hiểm, không, cảm giác hắn như là bị coi thành một con thú vật bị nhốt trong lồng để thí nghiệm vậy.
Có điều đó chỉ là mấy ngày đầu mà thôi, rõ ràng sáng hôm nay học viện vẫn tới đây để bồi thường, thậm chí còn đồng ý chịu trách nhiệm mọi khoảng phí thiệt hại trên con đường này nữa, ra tay lớn vậy đương nhiên hắn cũng sẽ không nghĩ nhiều.
"Không đến mức đó đâu, bọn họ vẫn trả tiền như thường mà có đúng không? Thậm chí mấy ngày trước lão View còn tới đây để xin lời khuyên cho chuyến đi thăm quan quân doanh đang chuẩn bị cho c·hiến t·ranh với đế quốc Oscto.
Quả là một lão già rất đáng thương đấy, lớn tuổi vậy rồi mà còn bị thằng học trò năm xưa ám toán, chuyến đi lần này trong thế bị động như vậy thì với chỉ một sai lầm nhỏ thôi cũng đủ để rất nhiều hệ quả xảy ra sau đó rồi."
Hắn nói cũng đúng, có khi Mary đã quá đa nghi rồi, nếu học viện xem hắn như một kẻ xâm nhập đến từ bên ngoài hay gì gì đó thì bọn họ đã sớm khoanh vùng nơi này lại, cô ấy cũng chẳng đến được đây.
Thậm chí là có khi nơi này đã sớm bị bốc dỡ về học viện rồi, trừ khi hắn có một thứ gì đó khiến bọn họ phải kiên kỵ đến mức hạ mình xuống, đương nhiên chuyện này là không thể nào, nếu thật vậy thì hắn có chút quá kinh khủng.
Để khẳng định những suy nghĩ của mình thì Mary lại gần hắn, bắt đầu dùng đôi tay của mình để nhào nặn đôi má của hắn nhằm khiêu khích, rõ ràng hắn không có ý định tránh né và cũng chẳng phản kháng lại.
Trừ khi hắn giấu đủ sâu không thì chẳng tồn tại cao cao tại thượng nào lại như vậy cả, tuy không phải tự luyến nhưng nếu để cô ấy muốn làm gì thì làm như này cũng đồng nghĩa với việc hắn hoàn toàn cho phép mối quan hệ này diễn ra.
Hơn cả nếu muốn tỏ ra bí hiểm hay che đậy điều gì đó thì hắn cũng đã chẳng kể hết ra cho cô ấy nghe rồi, nhờ vậy nên cô ấy cũng yên tâm phần nào hoặc nói đúng hơn là ở bên cạnh hắn luôn mang lại cho cô ấy cảm giác an toàn.
"Chuyện này mà ông ta cũng kể cho anh sao? Thật kỳ lạ."
Đến lúc này thì cuối cùng lớp bánh kếp cuối cùng cũng vừa xong nên hắn đưa tay lên, gỡ bàn tay của cô ấy xuống rồi ra hiệu cô ấy ra bàn ngồi chờ còn hắn thì xếp mấy tầng bánh kếp lên, rưới lên siro cây phong, cho thêm một miếng bơ nhỏ cùng xịt một chút kem tươi lên đó.
"Em biết điều gì đó sao?"
Tuy đây là lần đầu tiên thấy món này nhưng với nĩa và dao có sắn thì Mary vẫn biết bản thân nên làm gì để tự xử lý được món này, bất ngờ thay, nó không quá ngọt như cô ấy tưởng tượng nhưng độ ngậy của kem đi cùng với ngọt thanh của siro cây phong.
Trung hòa lại với mùi bơ thơm phức thực sự rất hợp, miếng bánh bên dưới thì bên mềm mại, hơn cả cách nấu cũng không quá cầu kỳ như những món bánh đi kèm với tiệc trà mà cô ấy đã từng ăn qua nhưng độ ngon thì vẫn vậy.
"Anh cũng biết mà, em rất nổi tiếng trong vòng quan hệ bên trên của đế quốc Clawos, tuy đồng ý là bọn họ nhìn em với ánh mắt vô hồn hệt như nhìn vào một cái máy phát nhạc vậy nhưng ngoại trừ các buổi tiệc lớn ra thì em vẫn sẽ thường xuất hiện trong các buổi tiệc từ trà chiều nhỏ của các tiểu thư đến các salon lớn của các công nương, nữ tước.
Đương nhiên hầu hết bọn họ phải trả tiền để mời em tới, chỉ là không phải ai cũng đủ tiền để duy trì một khoảng phí không quá cần thiết như em cả, thứ bọn họ cần là quan hệ với em, dù sao em cũng đã được bán cho hoàng gia, cụ thể hơn là nhị hoàng tử rồi.
Rất nhiều người muốn thông qua em để nghe ngóng một số chuyện hoặc đi sâu vào chính trị trong nội bộ hoàng gia, v.v, nếu so ra với đám heo vô não kia thì rõ ràng là đám đàn bà rắn độc này khó đối phó hơn thấy rõ.
Đám heo kể từ ngày nhận được tin tức em sẽ đính hôn với nhị hoàng tử thì cũng bớt đi vài phần ngu xuẩn nhưng đám đàn bà thì lại muốn kéo em về phía bọn họ, nói thật là mấy trò chính trị như vậy thực sự không quá hợp với em.
Bù lại thì bọn họ cũng rất bát quái, nhất là đám tiểu thư nhà danh giá, lấy mấy chủ đề thú vị ra bàn trên bàn trà là chuyện thường xuyên thấy rồi, em cũng chẳng lạ gì với chuyện này nữa và một trong số đó có cả tin đại tướng Pagius c·hết.
Ông ta là một huyền thoại đấy, binh quyền tại đế quốc hơn 70% là đều nằm trong tay của ông ta cả, hơn cả ông ta cùng hiệu trưởng đầu tiên của học viện, Giáo thần Longius, một cấp 9, huyền thoại đã sống sót qua trận chiến cuối cùng tại lục địa Jaratos cũng có một mối quan hệ rất thân thiết.
Đủ để khiến Pagius được tặng hai món quà thậm chí có đáng giá hơn mạng của ông ta gấp hàng ngàn lần, món đầu khiên là tấm khiên của Athena, thứ có thể phản lại hầu hết mọi đòn t·ấn c·ông trên đời kèm theo hiệu ứng hóa đá.
Và món còn lại là cây thương của Eligos, đây là món v·ũ k·hí thân thuộc của đại công tước quỷ Eligos, một trong 72 trụ quỷ dưới trướng vua pháp thuật Solomon, nghe đồn cây thương này đã từng dùng để chém c·hết một Cherubim bị ô nhiễm.
Có hai món đồ vật đó trong tay đã giúp Pagius trở thành một cấp 7 nhưng được đánh giá là cấp 9, ngoài ra thì ông ta còn là tổng tư lệnh của hơn 90 quân đoàn được thành lập bởi những chủng tộc bên ngoài con người.
Đây là một lực lượng rất lớn vì nó là nòng cốt của cả đế quốc Clawos, số lượng quân đoàn thuộc về con người ít đến đáng thương, tính ra chưa được 20 quân đoàn nhưng hầu hết trong số đó thậm chí còn chưa ra trận bao giờ.
Bởi vì thân phận của con người tại Clawos vốn dĩ là thống trị giả, không lý nào bọn họ lại đẩy quân đoàn con người ra chiến trường cả, thật ra thì đám quân nhân đó thậm chí còn không được huấn luyện bài bản mà là quý tộc bỏ vào để lấy chức vị cùng tài nguyên của q·uân đ·ội."
"Hừm, thú vị đấy, một huyền thoại như vậy c·hết đi mà các quân đoàn dưới trướng của ông ta không nổi loạn sao?"
"Có, dù sao cũng không ít quân đoàn trưởng thề trung thành tuyệt đối với Pagius nhưng vấn đề ở đây đó chính là việc ông ta bị g·iết, anh nghĩ với một kẻ đã sống hơn 400 năm, được đánh giá là cấp 9 và sở hữu hai món thần khí như vậy có dễ bị g·iết không?"
Mary nói đúng, c·ái c·hết của Pagius thực sự quá khó hiểu, đến kẻ sống lâu như Longius cũng chẳng thấy đường nào mà lần, rõ ràng có cái gì đó sai sai ở đây, thậm chí có khi các quân đoàn trưởng đều đã bị khống chế rồi cũng nên.
"Vậy tên học trò năm xưa của lão View được đẩy lên thay cho tướng quân Pagius như một con chó trung thành?"
Cái c·hết của Pagius là chắc chắn, không cần biết vì sao, nhưng nếu tên học trò năm xưa của lão View, nay đã là tổng tư lệnh mới ngỏ ý mới lão ta tới quân doanh thì rõ ràng là có ẩn khúc rất lớn ở đây.
"Đúng vậy, Brown nổi tiếng là một trong những học sinh của thế hệ vàng, thế hệ nơi mà học viện đào tạo ra nhiều tài năng nhất, đương nhiên đây là một lời vô căn cứ vì cơ cấu của học viện rất lớn, đám tài năng ở đây ý chỉ là con người mà thôi.
Nếu so ra thì thế hệ đó cũng bình thường, chẳng có gì nổi bật cả, được cái là ở thế hệ đó con người tại học viện xuất hiện một số tài năng nổi bật như Brown, Jester, v.v nhưng Brown lại rất đặc biệt, hắn đặc biệt thượng đẳng."
"Tức không coi các chủng khác ra gì?"
"Chỉ là một phần mà thôi, hắn h·ành h·ạ bọn họ như nô lệ và làm ra những trò rất biến thái, là kẻ đứng đằng sau rất nhiều v·ụ t·hảm s·át tại học viện, với phong cách làm việc của hắn thì bí ẩn lớn nhất chắc là chuyện tại sao hắn chưa bị đ·ánh c·hết mà lại có thể thành công thoát được mà thôi."
"Hừm, một tên biến thái, có điều hắn cũng là một vị tướng rất giỏi."
"Phải, với cái hệ tư tưởng đó thì chuyện Brown có thể trở thành lãnh tụ tinh thần cho con người là một sự thật quá rõ ràng rồi, chắc cũng vì thế nên hắn mới được lão hoàng đế trọng dụng đến như vậy."
"Vậy không phải học viện vẫn luôn hơn hoàng gia một bậc hay sao? Tại sao bọn họ phải lăng tăng về vấn đề này? Hay là trong nội bộ của học viện có kẻ muốn đẩy lão View vào chỗ c·hết? Hoặc hoàng gia có kẻ chống lưng?"
Mary vừa lấy cái nĩa găm vào phần bánh kếp vừa nhìn về hướng hắn với một ánh mắt cực kỳ ngớ ngẩn, cô ấy đang tự hỏi tại sao lại có một người đàn ông đần độn đến như vậy, dù sao manh mối cũng nhiều vậy rồi.
"View•Oich là hiệu trưởng hiện tại của học viện Yggdrasil, Thomas là con nuôi của hiệu trưởng đời trước, James•Harley, Hỏa long Igis là con gái nuôi của Longius, hiệu trưởng đầu tiên của học viện, có thật là ông ta khẳng định cả hai là con nuôi của mình không?
Mà thôi, chủ đề như này chúng ta cũng chẳng xứng để bàn luận đâu, mặc cho là thật hay giả nhưng không thể nghi ngờ được chuyện là học viện có chú ý đến anh, tuy không biết là phúc hay họa nhưng cứ kệ đi, trước một kẻ khổng lồ như học viện thì chúng ta không đủ tư cách để làm gì cả."
Vào lúc này thì hắn bắt đầu nhớ lại chuyện sáng nay, hèn gì Thomas muốn có thể dẫn cả quận trưởng quận Yakku tới đây để chuộc tội với hắn một cách dễ dàng như vậy, thì ra là chức cao vọng trọng.
Còn về mấy mối quan hệ kia thì hắn cũng không nghĩ quá nhiều, nếu lão View nói thì hắn sẽ tin là như vậy, dù sao nhờ lão ta mà hắn cũng đỡ được rất nhiều phiền toái không đáng có, hơn cả nếu như học viện thực sự coi hắn như một con thú trong chuồng thì đáng lý ra phải phản ứng kịp thời vụ tối hôm qua mới phải.
Giả sử bọn họ muốn thử hắn đi chăng nữa thì cũng chẳng cần phải lấy lòng của hắn, bởi vì rõ ràng là hắn chưa tính vào siêu phàm, lấy lòng một kẻ như vậy thì có được ích lợi gì trong khi học viện lại quá thừa siêu phàm cơ chứ?
Hơn cả thái độ của Thomas cũng rất nhượng bộ, luôn coi hắn là kẻ bề trên, điều này cũng có nghĩa là trong mắt anh ta thì hắn có thân phận ngang bằng với lão View hoặc hơn cả vậy, một thượng vị giả sẽ không bao giờ làm vậy với con thú bị giam trong lồng cả.
Hắn sau đó cũng kể cho Mary nghe về chuyện sáng hôm nay, ban đầu cô ấy cũng cảm thấy bất ngờ khi học viện lại có thể dễ dàng giao nộp một quận trưởng đến như vậy, thậm chí còn h·ành h·ạ, t·ra t·ấn hắn ta vì để đưa cho hắn một công đạo.
Thực sự rất khó hiểu nhưng dần dà khi đi xa hơn, nghe về chuyện Thomas có ý với Igis thì không hiểu vì sao mà cô ấy lại bắt đầu có chút bát quái, dù sao lão bà bà Igis ít thì cũng phải cả mấy ngàn tuổi rồi đấy.
Tiếp đến là chuyện hắn bán lại cho bọn họ một số loại hạt giống, Mary đương nhiên đã thấy qua chúng rồi nhưng không ngờ chúng đều có xuất phát điểm là thế giới khác nên cô ấy cũng rất tò mò về chúng.
Thấy vậy thì hắn cũng giải thích là nếu bên học viện có thể trồng được thì sẽ gửi một số mẫu vật tới chỗ bọn họ nên không cần phải quá lo lắng, chỉ cần chờ đợi tin tức là được, hơn cả trong nhà vẫn giữ lại cây giống nên cũng chẳng sao.
Mary ngẫm tới chuyện nếu những loại thực vật này đều có xuất phát từ thế giới khác, thậm chí còn liên quan trực tiếp đến hệ thống sức mạnh thì chắc chúng đều đã được mang tới viện số 3 để tiến hành nghiên cứu rồi.
Với thủ thuật của viện số 3 thì chắc trong chiều này thôi đã có kết quả rồi nên nếu học viện thực sự có lòng đến như vậy thì chắc chắn buổi chiều sẽ có thêm một chuyến viếng thăm nữa, chỉ là cô ấy không biết có nên lộ mặt hay không.
Lúc này, tại viện số 3, Thomas đã thành công dựng lên trường lực bán tự động trong phạm vi 100km² chạy từ khu vực bên ngoài thẳng vào đây, việc này sẽ khiến anh ta thoải mái hơn trong việc di chuyển bởi vì nó đã cố định vào một chỗ rồi, không còn đi theo anh ta nữa.
Việc này sẽ khiến những nghiên cứu viên có thể tự tìm cách để rời khỏi nơi đây, ngoài ra thì Thomas cũng đã cứu tất cả những nghiên cứu viên mà anh ta có thể cứu rồi, tuy vẫn có một số vẫn đang b·ất t·ỉnh nhưng ít ra thì bọn họ đều đã qua khỏi cơn nguy kịch rồi.
Sau đó còn phải nhìn vào chính bọn họ cùng những nghiên cứu viên đã hồi phục lại rồi nữa còn giờ thì anh ta phải nhanh chóng đi hội quân với Longius để giải quyết ngọn nguồn của vấn đề trước khi mọi thứ vượt quá tầm khống chế của học viện.
Lúc Thomas tới được khu vườn ươm mầm thì hiện tại cả Longius cùng Vua chuột đang tiếp tục bàn luận về chủ đề mà hắn đã nhắc tới lúc nãy là thế giới này đang dần tiến hóa sau khi nhận được mảnh vỡ từ vị kia.
Độ hệ trọng của chủ đề này là miễn phải bàn, thậm chí nó còn quan trọng hơn cả chuyện sống c·hết của bản thân Longius, vì nếu có thể thành công thì không chỉ một con đường mới đơn thuần mà đó còn là giải quyết được vấn đề nan giải mà cả kỷ thứ II cũng không giải quyết được.
Còn về phần Wally thì hiện tại ông ta đang vừa phải cố gắng chữa cho những kẻ khác mà còn phải vừa cố gắng câu thông với cái cây c·hết tiệt này, bởi vì nó mà cả viện số 3 tý thì tiêu đời, nếu không ngăn lại thì khả năng cao cả viện số 3 sẽ bị nồng độ dưỡng khí này ép thành bình địa mất.
Chỉ là dù cố gắng đến bao nhiêu thì nó cũng chẳng thèm phản hồi lại Wally, cứ như thể giữa cả hai hoàn toàn không có bất cứ lý do gì để trò chuyện ngay từ đầu cả vậy, đúng hơn là ông ta không đủ tư cách để nói chuyện với nó.
Thấy Thomas tiến tới thì Longius cùng Vua chuột cũng tạm thời gác lại chủ đề đang bàn luận sang một bên để giải thích cho anh ta sơ sơ qua tình hình hiện tại, căn bản là Wally đã bất lực nên bọn họ chỉ còn nước trông chờ vào anh ta.
Không để Longius phải thất vọng, Thomas nhanh chóng nhận lệnh tới gần phần rễ lồi lên của cái cây kia để tiến hành giao tiếp với nó thông qua ma thuật thiên nhiên, xa hơn là anh ta còn trực tiếp tiếp xúc với nó.
Đây là biện pháp giao tiếp chủ động, thường được sử dụng khi những cách nào còn hoàn toàn vô dụng, tức nó là biện pháp cuối cùng rồi, còn những biện pháp có thể triển khai trong trường hợp này thì vì Wally cũng đã làm cả rồi nên Thomas cũng làm cách còn lại luôn.
Tuy Wally mới là Druid cấp 8, vẫn chưa thể so được với Jacsta thuần chủng được nhưng ông ta đã sống đủ lâu, thậm chí còn trải qua giai đoạn kinh hoàng nhất kia nữa nên dù không lên cấp 9 nhưng ông ta vẫn là một trong những Druid giỏi nhất hiện tại.
Thomas tôn trọng điều đó nên anh ta mới trực tiếp bước vào biện pháp cuối cùng, nếu Wally trong giai đoạn toàn thịnh thì ông ta cũng sẽ thử đến cách này nhưng hiện tại rõ ràng ông ta không được như vậy.
Hơn cả giao tiếp kiểu này tốn hao năng lượng nhiều hơn phải duy trì màn bảo vệ bao bọc tất cả gấp nhiều lần nên dù có trong trạng thái béo tốt đi chăng nữa thì Wally cũng chưa chắc bản thân đã chịu được quá lâu, chỉ có cỡ Thomas, kẻ sở hữu bể Erk ngang với phía trên 6 giai đoạn cơ sở thì may ra.
Trong khi tất cả vẫn đang đặt niềm tin của mình lên người Thomas và anh ta cũng đang cố gắng giao tiếp với cái cây khổng lồ này thì từ trong bóng của anh ta xuất hiện một thứ gì đó, không một ai kịp để ý đến nó cả, ngay cả Vua chuột.
Và chỉ một đòn, Thomas trực tiếp bị thổi bay hơn 1/4 cơ thể, đến lúc mà Vua chuột phản ứng lại kịp thì anh ta cũng đang rơi gục xuống đất rồi, tuy chưa tắt thở nhờ vào khả năng sinh tồn siêu việt của Jacsta nhưng cũng chẳng được quá lâu.
Thấy vậy thì Vua chuột làm ra phản ứng đầu tiên của mình, hắn móc ra một cái bình nước giống hệt lúc nãy nhưng thứ đó lại nhanh hơn hắn nhiều, nó thở ra một hơi cực nhẹ và cả cánh tay của hắn trực tiếp bay thẳng ra ngoài phạm vi của viện số 3.
Tức chỉ bằng một hơi nhỏ mà mọi thứ trên đường thẳng đó đều bị thổi bay đến hàng trăm km bên ngoài, may mà bình nước đã vỡ kịp thời và chảy xuống phần tay bị cụt của Vua chuột nên một cánh tay mới nhanh chóng được tái tạo lại.
Nhưng trong một khoảng thời gian ngắn đã khôi phục đến tận 2 cánh tay nên lượng năng lượng dự trữ ban đầu vốn đã cực kỳ ít do tối hôm qua của Vua chuột nay lại càng chạm đáy hơn và đúng lúc đó thì hắn bắt đầu chìm.
Tất cả những việc trên chỉ xảy ra trong chưa đầy một phần giây, đến lúc cơ thể thiếu mất 1/4 của Thomas gục xuống đất thì Longius mới phản ứng lại kịp, tức tốc độ của Vua chuột đủ nhanh để móc bình nước kia ra trước cả khi lão ta kịp phản ứng.
Có thể hiểu đơn giản là nếu lần trước Vua chuột đánh hết sức thì cả Longius cùng Thomas đều đã sớm c·hết rồi, chẳng qua hắn muốn tập trung vào việc tạo ra một Walker bậc cao để trở về nhà mà thôi.
Đến khi hai bên chính thức chạm mặt nhau thì Vua chuột đã tiêu hao quá nhiều vào con Walker thất bại kia, dù sao trên lý thuyết thì Walker bậc 5 cũng có tiềm lực để tới Tối thượng thể, g·iết hơn nửa dân số của một lục địa tại thế giới đến rác rưởi cũng không bằng như này đương nhiên không đủ để bù vào nên hắn đã phải tự bỏ vốn gốc ra cả.
Nhưng Vua chuột dù nhanh cũng không nhanh bằng thứ kia, nó không chỉ ra đòn đánh nát 1/4 cơ thể Thomas mà còn thừa cả thời gian thổi bay cả cánh tay của hắn trước khi bản thân hắn kịp phản ứng lại.
Giờ bọn họ đã bị đặt vào thế khó, Longius đương nhiên không thể một mình đánh thắng con ngựa này được, nhất là khi hiện tại Thomas thì đang trong bờ vực cận tử, Vua chuột đang bị vực sâu cuốn lấy còn Wally thì đã cạn kiệt sức lực.