Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 50: Thực phẩm chọn đầu bếp.




Chương 50: Thực phẩm chọn đầu bếp.

"Không thể nhớ?"

"Đúng vậy, không thể nhớ, thậm chí có thể nhớ thì chúng ta cũng chẳng thể mường tượng, có thể mường tượng thì chúng ta cũng chẳng thể nói, có thể nói cũng chẳng thể miêu tả, đây là một thực thể cấp cao hơn chúng ta.

Nói rõ ra thì nó chìm sâu hơn tầng của chúng ta đang đứng nhưng bằng cách nào đó thì được móc nối với chúng ta, chuyện này là cực kỳ hiếm vì bình thường chúng ta chỉ có thể chủ động tiếp xúc với nó rồi trở thành nó mà thôi."

"Trở thành nó?"

"Một trong những loại phao hữu hiệu nhất, đó chính là kế thừa phao có sẵn từ trước bao gồm của những vị tiền bối đi trước, nếu căn cơ yếu thì sẽ phải tích lũy, rồi nó càng ngày càng lớn và đến cuối cùng thì nó sẽ trở thành một loại phao đủ khỏe để sử dụng.

Còn nếu ngay từ đầu phao đã đủ khỏe như phao của những kẻ mạnh thì coi như được lợi, chỉ là bản thân sẽ đánh mất cái tôi của bản thân và trở thành một kẻ hệt như chủ ban đầu của cái phao, đó là điểm yếu của loại phao này.

Đương nhiên đây chỉ là kiến thức thông thường còn những thứ mà chúng ta rất kỳ lạ, chúng chủ động tiếp xúc với chúng ta, thậm chí còn yêu cầu chúng ta ăn nhiều hơn, không biết nó có liên quan đến thức tỉnh gen siêu phàm trong lời nói của ngài ấy hay không nhưng dù sao thì hiện tại vẫn rất an toàn.

Hơn cả không phải Thomas cùng ta định tới gặp ngài ấy hay sao? Chỉ cần hỏi một câu là được, chắc là ngài ấy cũng không nhẫn tâm đến mức khước từ đâu, còn ngươi thì nên ở lại tiếp vị khách từ phương xa tới kia đi."

Cả ba đều đồng loạt bị kéo vào không gian kia, nhưng bọn họ cũng khẳng định rằng ba thứ mà bọn họ thấy khác nhau dù cho bọn họ thậm chí không thể thấy được ngoại hình thật sự của chúng.

Thomas là nhân hình, Setanta là một loài bốn chân còn Vua chuột là thấy một cái ngai vàng khổng lồ, rõ ràng hình dáng của thứ mà bọn họ thấy đã khác biệt ngay từ đầu nhưng chúng đều đồng loạt xuất hiện ngay khi tích trữ bọn họ đạt ngưỡng và được kích thích thức tỉnh bởi lá Xông khói ăn kèm với Dưa chuối.

Về căn bản thì đúng vậy, gen siêu phàm của bọn họ đều đã đồng loạt thức tỉnh, hiện tại cả ba đều ở giai đoạn tích trữ của Ấu thể rồi, phải rất nhanh, thậm chí Vua chuột còn cảm thấy chỉ cần bản thân lên được Đào tạo thể thì tích trữ sẽ ngay lập tức đạt ngưỡng 1/3.

Điều này cũng khẳng định rằng hai con đường này khác nhau nhưng 6 giai đoạn cơ sở lại giống hệt như thức tỉnh gen siêu phàm này vậy, chắc hẳn kẻ tạo ra nó biết gì đó về thế giới đầu nguồn của những loại thực phẩm có cấp này.

Chỉ là 6 giai đoạn cơ sở là phương pháp mới phát hiện cách đây 7-8 kỷ nguyên nhờ khai thác di tích, tức nếu muốn truy thì có khi phải truy về trước cả điểm đầu tiên, đương nhiên Vua chuột hiện tại không làm được.

Có thể cao tầng của thần tộc cùng cửu đại tộc sẽ biết gì đó nhưng bọn họ chịu nói cho Vua chuột hay không thì đương nhiên là không rồi, mà thật ra hắn cũng chẳng cần phải hỏi, chỉ cần tiếp tục tin vào vị kia là được.

Còn về chuyện của Setanta thì sau khi Gáe Bolg xuất hiện, lão ta đã cảm nhận được một số tác động có ảnh hưởng đến lão ta, một trong số đó là Joshua, đại tư tế của giáo hội Mặt Trời, hơn cả ác ý của tên này là rất nặng nên lão ta trực tiếp g·iết luôn.

Ngoài ra thì còn có một ảnh hưởng ở rất gần cổng thành nên lão ta đã xác nhận được đó chính là của kẻ mà vị kia nhắc tới, dù sao tên này tỏa ra một cảm giác và màu sắc rất khác biệt so với phần còn lại.

Đương nhiên Setanta cũng nhìn thấy cả Vua chuột cùng Thomas, chỉ là màu sắc của cả hai rất chênh lệch, phía Thomas đậm hơn do lão ta hiểu khá rõ anh ta còn Vua chuột thì khá mờ nhạt do lão ta chẳng biết nhiều lắm về hắn.

Ngoài ra thì Setanta cũng đã cố gắng nhìn về những hướng khác nhưng thật bất ngờ, lão ta không thể thấy được những ảnh hưởng khác xung quanh phạm vi học viện, có thể là do năng lực này của lão ta còn quá hạn chế.



Còn về vị kia thì đương nhiên rồi, Setanta chẳng thấy gì cả, thậm chí cảm tưởng như khu vực ấy chẳng tồn tại vậy, hoàn toàn được bao phủ bởi một đám sương mù mờ mịt, bên trong đó còn thỉnh thoảng vang vọng ra ngoài một số tiếng gầm gừ nào đó.

Nhưng cũng vì vị khách kia đã sắp tới rồi nên Setanta phải ở lại để đón tiếp, dù sao tình huống cũng là bắt buộc, phải, tuy đã g·iết Joshua nhưng ảnh hưởng đến từ quân doanh vẫn là tối đen như mực.

Hoàn toàn là cửa tử với lão ta, dù đã mạnh đến mức độ chỉ cần một đòn lão ta có thể xiên c·hết cả cấp vương mà vẫn bị rơi vào thế như thế này là đủ hiểu rồi, hy vọng là cuộc gặp mặt lần này có thể mở ra cho lão ta một đầu đường sống.

Còn về phần Vua chuột cùng Thomas thì cả hai nhanh chóng mang theo đồ đạc rồi hướng về phía Golden Hours, Setanta dù sao cũng ở lại nên lão ta cũng tiện tay lo liệu những phần việc ở nơi này luôn.

Tại Golden Hours, hiện tại đã hơn 2 giờ chiều, cũng đã gần đến lúc mở phòng hội nhóm nhưng vì thấy vẫn còn quá sớm nên hắn cũng từ thấy, không có gì phải vội cả, dù sao thì cuốn sách này cũng đến phần hậu kỳ rồi, cố thêm một chút là hoàn thành nên mọi chuyện xung quanh đều dần trở nên mờ nhạt với hắn.

Còn về Mary thì cô ấy hiện tại đang nghịch bộ Game Boy Advance SP mà hắn mới mua cùng một số băng game đi kèm, tuy không nhiều nhưng Yoshi's Island, Legends of Zelda, Pokemon, v.v, những dòng game cần tốn nhiều thời gian để chơi xong, được cái là nhập môn khá đơn giản.

Hắn thì không thường hay chơi game lắm nên cũng chẳng mấy quan tâm đến những thứ này nhưng nếu có thể để Mary cảm thấy vui vẻ thì hắn sẽ sẵn sàng mua, dù sao hắn cũng là một con người rất nhàm chán nếu ở cùng quá lâu.

Ngay lúc này thì Thomas cùng Vua chuột cũng đã tới nơi, thấy sự xuất hiện đột ngột của bọn họ ở ngoài cửa thì Mary ngồi nằm gối lên chân của hắn để chơi game cũng bắt đầu phản ứng lại, tuy cô ấy không thấy nhưng tiếng động mở cửa ra vào lúc này thì chỉ có thể là khách quen.

Dù sao ngày hôm nay cũng là ngày nghỉ của Golden Hours, hơn cả ngoài kia cũng đang sửa chữa lại nên cô ấy không nghĩ rằng sẽ có bất cứ ai đến đây nên mới thoải mái đến như vậy nhưng khách quen thì lại là một chủ đề khác.

Khi Mary vừa bật dậy cũng là lúc mà Thomas bước vào, cả hai mặt đối mặt, lúc này cô ấy chỉ hy vọng rằng đối phương ít nhất là không nhớ ra bản thân là ai nhưng đương nhiên là anh ta nhớ rồi, đến cả Setanta còn nhớ nữa là.

Lúc này thì Thomas mới nhớ ra chuyện sáng nay ngài ấy có nhắc tới chuyện đêm qua nhặt được con cá ướp muối nên nhặt về, Vua chuột cũng nhận ra vấn đề, dù sao hắn cũng biết được không ít chuyện.

Nhưng thông qua cử chỉ thân mật giữa cả hai thì có vẻ xa hơn bọn họ nghĩ nên cả Thomas cùng Vua chuột bắt đầu trở nên bát quái, còn về Mary thì ít ra cô ấy cũng đã xác định được chuyện Thomas mà hắn nhắc tới thực sự mà Thomas mà cô ấy nghĩ phải không?

"Lâu ngày không gặp đúng không quý cô Mary?"

Thomas là bên mở lời trước, dù sao tình huống như thế này anh ta cũng chẳng biết nói gì hơn cái này, tuy không biết ngài ấy đang nghĩ cái gì trong đầu nhưng anh ta tôn trọng điều đó, chỉ là khi nhớ về giọng điệu sáng nay thì anh ta lại có chút liên tưởng về hoàn cảnh của ngài ấy.

"Phải, lâu ngày không gặp thưa ngài Thomas, chỉ là không biết tại sao ngài Thomas lại có mặt vào lúc này."

"Chỉ là sáng nay chủ quán vừa đưa cho một số hạt giống để trồng thử nên khi có kết quả thì tới đưa cho ngài ấy một chút thôi, vậy còn tiểu thư thì sao? Nghe nói thành chủ đã cử người đi tìm tiểu thư từ đêm qua đến giờ đấy.

Chắc tầm này bọn họ đã đuổi tới cả thành Posys ở bên cạnh rồi, chắc bọn họ cũng chẳng thể nào ngờ được tiểu thư của mình lại vẫn ở trong thành đâu nhỉ? Đương nhiên tiểu thư cũng đừng quá lo lắng, học viện dù không quen biết vị này đi chăng nữa cũng sẽ không báo cáo cho phía thành chủ đại nhân."

Khi cả hai bên đang nói qua nói lại thì hắn cũng chỉ nhẹ nhàng đứng lên để chuẩn bị phần trà cho cả bốn, dù sao nếu đã sẵn quen từ sớm rồi thì cũng đỡ bớt phân đoạn giới thiệu, hắn chỉ cần ở bên ngoài uống trà rồi lắng nghe là được rồi.



Cuộc nói chuyện vừa mới bắt đầu được một lúc thì Mary đã lãng tránh chủ đề rồi trực tiếp núp sau người của hắn, phải, một hành động rất trẻ con nhưng hắn cũng chẳng thể nói gì được, đến cả Thomas cũng cảm thấy bất ngờ.

"Ngài phải vất vả nhiều rồi."

"Ban đầu cứ tưởng chỉ là một con cá cảnh trong nhà nhưng ai ngờ nó lại có cả tứ chi và ăn như hạm vậy."

Theo sau đó là hai cú đấm yêu của Mary lên lưng của hắn, tuy nó rất nhẹ đối với cô ấy nhưng dù sao cô ấy cũng siêu phàm, đấm nhẹ này với hắn không khác gì bị bi sắt bắn là mấy, tý thì thổ cả huyết ra ngoài.

"Ehem, cho ta sửa lại một chút, cá nuôi để thịt chứ không phải là cá cảnh, ta vẫn giữ nguyên vế sau."

Câu nói này thực sự có ý rất rõ ràng nên khiến Mary cảm thấy rất ngại ngùng khi bị Thomas nghe thấy, với cô ấy thì anh ta như trưởng bối vậy, thậm chí bị một kẻ lạ đi kèm nhìn chằm chằm vào cũng khiến cô ta cảm thấy ngại ngùng rồi.

Còn về Thomas thì chắc chắn là ngài ấy bạo hơn anh ta nhưng anh ta vẫn có cảm giác là ngài ấy không có quá nhiều kinh nghiệm trong yêu đương, nếu xét về tuổi thì khá khó hiểu, khả năng cao là ngài ấy bị sét đánh rồi.

"Đây là một chút quà ạ."

Thấy tình hình này sẽ không ổn nếu như tiếp tục nên Thomas trực tiếp mở cổng rồi từ đó lấy ra hai cái hộp đựng thực phẩm khá to, thể tích chắc đâu đó 50cm³ và bên trong đó chứa đầy Dưa chuối cùng lá Xông khói, đương nhiên cả hai loại được tách riêng ra hai hộp.

Lá Xông khói thì vì chúng quá giống nhau nên Thomas cũng chỉ có thể chọn theo cảm tính nhưng phía Dưa chuối thì khác, chúng đều được lấy từ những buồng có ba trái trở xuống, thậm chí bọn họ còn tìm được một số buồng chỉ có một trái duy nhất.

Còn về phần hắn khi thấy nhiều đến như vậy thì cũng chỉ biết c·hết lặng, hồi sáng mới giao ra hạt giống mà giờ đã nhân giống hàng loạt rồi, đúng là thế giới siêu phàm có cách thức siêu phàm thật, còn hắn thì chẳng biết ngày nào mới có trái mà ăn.

Hơn cả hình như mắt hắn bị choáng thì phải, Dưa chuối siêu hạng cấp 267? Bên kia là lá Xông khói ngàn năm cấp 118? Cái quái gì vậy? Không phải là cây Xông khói là cấp 2 còn Dưa chuối là dưới cả 1 hay sao?

Cái này là phạm trù siêu phàm à? Tại sao hắn có cảm tưởng là thế giới siêu phàm này càng ngày càng điên vượt quá tầm kiểm soát của hắn vậy, là hắn quá tự cao do g·iết được hai con Lap cùng Tip hay là do thế giới siêu phàm thực sự khắc nghiệt như vậy?

"Thu hoạch không tệ."

Hắn thốt ra câu này cũng có chút khô cổ nên ngay lập tức húp lấy một ngụm trà, đúng vậy, nói dối trắng trợn như vậy không thấy khô cổ mới là lạ, còn về phần Thomas thì khi nghe thấy bốn chữ trêm thì cũng cảm thấy bản thân qua được vụ lần này.

Dù sao ngài ấy cũng giao cho bọn bọn tận ba loại hạt giống, thật ra là bốn nếu như tính thêm cây Không khí vào nhưng tóm gọn lại là bọn họ chỉ mang tới ba trong số đó, điều này cũng chứng minh bọn họ bất tài, dù sao Dưa chuối cùng lá Xông khói chỉ đừng đó chờ bọn họ hái xuống.

"Cảm ơn ngài vì lời khen nhưng thực sự thì chúng tôi vẫn chưa rõ cách để thu hoạch cây Cặp đôi lắm ạ, dù đã dùng hết mọi cách, thậm chí là cố gắng để giao tiếp với nó dưới mọi hình thức thì vẫn không thu được kết quả ạ."

Nghe thấy câu này thì hắn cũng đoán được phần nào, bởi vì cây Cặp đôi này khó khai thác vốn dĩ đã trong mô tả ban đầu của nó rồi, nó rất khó khăn với kẻ mà nó không thích nhưng khi chạm mặt với kẻ phù hợp thì nó sẵn sàng mở sẵn cả 6 tầng lá ra để chào đón bọn họ.



Nghe như em gái mới lớn nhưng đó là sự thật, rằng cây Cặp đôi chỉ dễ thu hoạch khi gặp được đúng kẻ mà nó cho là phù hợp, còn những trường hợp còn lại thì trừ khi đủ kiến thức về loại cây này và nghiên cứu sâu về nó ít nhất chục năm ra không thì căn bản là không thể nhận ra được quy luật của nó.

"Các ngươi đã thử cho đầu bếp nào tiếp cận với nó chưa?"

"Vâng? Đầu bếp?"

Cả Vua chuột cùng Thomas đều cảm thấy hết sức khó hiểu, đầu bếp thì liên quan gì đến chuyện tách mở các lớp lá ở bên ngoài? Chẳng lẽ đầu bếp sẽ nhận ra khi nhìn thấy nó nhưng đến cả giao tiếp từ ma thuật thiên nhiên của Thomas cũng bó tay thì đầu bếp có cái vẹo gì mà hơn cơ chứ?

Thấy phản ứng có đôi phần hơi quá của cả hai thì hắn cũng chỉ từ từ mở hai cái hộp ra và lấy đủ phần ăn cho cả bốn cuộn phần lá Xông khói xung quanh Dưa chuối, sau đó thì trực tiếp đặt lên dĩa cho từng bên.

"Để ta đoán nhé, lần đầu tiên ăn hai loại này thì các ngươi đã ăn tách ra có đúng không?"

Nghe xong thì cả hai có chút bất ngờ, không, ngài ấy có thể thấy được cả vận mệnh nên thấy được trước quyết định của bọn họ là hiển nhiên, chỉ là theo như lời nói của ngài ấy thì chắc là ngài ấy chẳng thèm nhìn cũng nhận ra được.

"Phải ạ, chúng tôi quả thật đã ăn Dưa chuối trước rồi mới ăn lá Xông khói, sau đó khi nhận ra lá Xông khói bị thiếu vị nên chúng tôi đã kẹp với Dưa chuối vào và như ngài nói, chúng tôi đã thành công thức tỉnh gen siêu phàm."

Ăn thực phẩm cả trăm cấp vào không thức tỉnh mới là lạ đấy, đến hắn cũng cảm thấy bất ngờ khi bọn họ có thể đẩy hai loại thực phẩm có cấp dưới 5, thậm chí một trong số đó còn không vào cả cấp lên trên 100.

Cây Cặp đôi cùng lắm cũng chỉ được cấp 68 mà thôi, đây bọn họ trực tiếp đẩy lên trên 100, có khi con heo ăn vào cũng thức tỉnh gen siêu phàm chứ nói gì để những siêu phàm vốn đã hùng mạnh ngay từ đầu như bọn họ ăn vào.

"Thức tỉnh là chuyện tốt nhưng lá Xông khói đúng là hợp để ăn kèm với Dưa chuối thật, chỉ là Dưa chuối vốn dĩ là một loại thực vật ăn vặt, hơn cả lá Xông khói có thể ăn sống được nên nếu kẹp ăn sống thì mùi vị mới đạt tới cao nhất."

Sau đó thì hắn ra hiệu bọn họ nhanh chóng ăn, thấy cả Thomas cùng Vua chuột đều không ngại gì nên Mary cũng từ sau lưng của hắn bắt đầu lòn ra để bưng đi phần ăn của riêng mình rồi tiếp tục ăn một cách bí mật.

Tuy lần này không mang lại quá nhiều ấn tượng như lần đầu tiên nhưng cả Vua chuột cùng Thomas đều cảm thấy ăn ngon hơn lần trước gấp nhiều lần, cảm tưởng đây mới thực sự là mùi vị mà sự kết hợp này nên có vậy.

Ngoài ra thì trà đi kèm cũng rất hợp vị, ngọt mà không quá gắt giúp làm dịu đi phần nào vị ngậy mà lá Xông khói mang lại, hậu vị đắng cũng làm thoát đi vị trước đó của bọn họ để sẵn sàng cho món tiếp theo.

Còn về phần Mary thì cô ấy bị đá qua đá lại khắp nơi trong trí óc sau khi lần đầu tiên được thưởng thức hương vị này, hắn thì không cảm nhận được nên chỉ coi là cô ấy vẫn đang xấu hổ còn hai kẻ đủ nhận thức thì coi việc này là hiển nhiên.

"Đây là sự khác biệt giữa có và không có đầu bếp, cây Cặp đôi nó riêng và toàn bộ thực phẩm vào cấp nói chung đều có duy nhất một điểm chung là nó chọn kẻ sẽ đứng ra nấu nó chứ không phải là chúng ta chọn nó.

Bất cứ loại nguyên liệu nào cũng vậy, nếu nó thích ngươi thì nó sẽ trực tiếp mở lòng, thậm chí đến cả sinh vật nhanh nhất cũng sẽ dừng lại để ngươi mặc sức g·iết mổ, chỉ là vì nó biết ngươi có thể nấu nó đạt tới đỉnh cao của nó."

"Ý ngài nói là chúng sẵn sàng c·hết đi để trở thành thức ăn cho kẻ khác?"

"Nếu các ngươi đủ trình để nó sẵn sàng c·hết thì đúng vậy, trường hợp của cây Cặp đôi cũng tương tự, nếu trên đời này có đầu bếp nào thỏa mãn đầy đủ các yêu cầu của nó thì đừng nói là nó sẽ hướng dẫn ngươi lột đi những tầng lá bên ngoài mà đích thân nó sẽ tự mở ra cả 6 tầng để ngươi thưởng thức nó.

Đây chính là giá trị của thực phẩm vào cấp, nó sẵn sàng hy sinh trước kẻ sẵn sàng chọn nó dù cho nó có là miếng thịt phế thải xuất hiện ở những buổi chợ chiều hay là dạng nguyên liệu thừa lại mà chẳng ai thèm.

Hơn cả là ngươi phải đủ khả năng để nấu nó, nếu ngươi thỏa mãn bốn chữ tôn vinh âm thực thì đến lúc đó, ẩm thực mới chính là kẻ chọn lấy ngươi, vậy nên thay vì cố gắng tìm cách để xác định cặp lá giống nhau thì các ngươi nên tìm tới đầu bếp có thể nghe thấy tiếng lòng của loại thực phẩm này thì hơn."