Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 51: Trưởng thành?




Chương 51: Trưởng thành?

"Đầu bếp chính là tài nguyên quan trọng nhất trong một thế giới nơi thực phẩm là thứ giúp những thứ còn lại liên tục phát triển và chẳng gì quan trọng hơn vị đầu bếp có thể được tất cả mọi loại thực phẩm trên đời tin tưởng, đạt trọn niềm tin vào."

Đầu bếp là nguồn tài nguyên quan trọng nhất cho kỷ nguyên mới ư? Thomas vừa ngẫm nghĩ về câu này vừa nhớ tới những loại thực phẩm mà anh ta đã từng ăn qua trong xuyên suốt phần đời của mình mặc cho đó là thực phẩm bình thường hay có cấp.

Bắt đầu với dòng sữa ấm của mẹ, thứ ký ức đã được khơi dậy nhờ vào Dưa chuối tới dĩa thức ăn được ngài ấy bày ra trước mắt anh ta, trong số đó có những món rất ngon như loại bánh mà Setanta đã đưa trong lần đầu tiên cả hai gặp nhau.

Và đương nhiên cũng có những món cực kỳ dở như những xác c·hết mà Thomas đã phải ăn để sống sót nhưng chúng đều chứng đầy những khung bậc cảm xúc cùng hồi ức của anh ta bên trong đó.

Như món mà mẹ Thomas làm, anh ta đã sớm không còn nhớ rõ vị của nó nữa nhưng chắc chắn là anh ta cảm thấy nó ngon hơn là đồ ăn trên cái bàn dài nơi mà anh ta chỉ có một mình ngồi ăn trên đó.

Thực phẩm gắn liền với ký ức, cùng Thomas đi qua chặng đường mang tới cuộc đời, ở cùng với anh ta dù cho những lúc hạnh phúc đến cô đơn nhất, nó là một phần không thể thiếu và cũng góp phần làm nên anh ta của hiện tại.

Ở một thời điểm khi thực phẩm nở rộ, nơi mà việc ăn uống trở thành phương thức để trở nên mạnh mẽ thì rõ ràng đầu bếp chính là nguồn tài nguyên đáng giá nhất hệt như ngài ấy nói, bọn họ chính là tương lai của cả thế giới này.

"Tôi đã hiểu rồi thưa ngài, cảm ơn ngài vì lời khuyên này, chỉ là không biết trong mắt ngài thì vị đầu bếp phải như thế nào thì mới xứng đáng được những thực phẩm đặt niềm tin vào một cách vô điều kiện như vậy?"

Hắn vẫn chưa ăn phần ăn của mình, không phải là hắn mắc chứng ngại ngùng khi ăn trước mặt kẻ khác hoặc tướng ăn xấu hay gì mà là vì hắn cảm thấy bản thân nên đợi khi cả hai ra về thì mới ăn sẽ phù hợp hơn.

"Ai mà biết được, vị đầu bếp đó có thể tới từ bất cứ chủng tộc nào dù mạnh mẽ hay yếu kém, có thể sở hữu ngoại hình nào dù xấu xí hay đẹp đẽ, có thể sở hữu kỹ năng cao siêu hoặc tập sự nhưng quan trọng nhất vẫn phải là tôn vinh.

Tôn vinh bao gồm cả quý trọng mọi loại nguyên liệu cùng sẵn sàng để nấu chúng, nếu biết cách tôn vinh thì thực phẩm sẽ đích thân chỉ dẫn ngươi hạ từng nhát dao đến từng bước nấu, đây chính là ý nghĩa của tôn vinh, ngoài ra thì thực phẩm cũng yêu quý những kẻ có đủ may mắn.

Ví dụ thì Dưa chuối này có cấp là 267, lá Xông khói bên kia là 118, chúng sở hữu cấp cao hơn cấp gốc là dưới 1 cùng 2 rất nhiều nên nếu được quyền chọn thì chúng đương nhiên sẽ chọn đầu bếp khắt khe hơn so với trước đó nhiều."

Cả hai nghe xong thì như ngộ ra điều gì đó rồi liên tục gật đầu trước lời nói của hắn hệt như chúng là chân lý vậy, mà thật ra thì cũng có thể tính chúng là chân lý vì đây đều là những thông tin mà hắn thu nhặt được từ phần mô tả của mấy món hàng kia.

Một phần nhỏ là miêu tả khách quan về thế giới trong cửa hàng luân phiên nên cũng chỉ là nói lại mà thôi, nhưng đương nhiên bọn họ đều không biết điều đó, cũng vì thế nên mới dẫn tới tình huống như thế này đây.



Đúng lúc đó thì Mary cũng đã tỉnh lại sau một cơn ngớ người khá dài, chuyện nhớ lại chút chuyện hồi nhỏ với cô ấy thật ra cũng chẳng gì khác biệt cả, hệt như Thomas vậy, nói chung là nhớ lại một số chuyện hồi nhỏ và một lần nữa được gặp mẹ mà thôi.

Còn về chuyện gen siêu phàm của cô ấy căng đầy rồi dẫn tới thức tỉnh thì chưa, dù sao thực phẩm cũng là loại tùy vào từng kẻ ăn nó và tùy vào từng khẩu vị của bọn họ, rõ ràng cô ấy không tương thích với món này.

Cũng vì vậy nên nó sẽ không mang lại cho Mary trạng thái đạt đỉnh nhất, khẩu vị mới chính là vấn đề ở đây, cũng vì thế nên đầu bếp mới quan trọng đến như vậy, bọn họ là những kẻ có đủ khả năng để chuẩn bị loại thực phẩm phù hợp cho tất cả.

Hơn cả đây là thực phẩm có cấp đầu tiên mà Mary ăn vào, không một thực đơn nào ngay từ đầu đã phục vụ những món ngon nhất, không hề, cũng vì vậy nên thứ tự sắp xếp những món ăn cũng rất quan trọng.

Setanta, Thomas cùng Vua chuột trước đó đã hấp thụ những thực phẩm có cấp thấp trước rồi mới ăn tới Dưa chuối cùng lá Xông khói, bọn họ đã cho gen siêu phàm đủ thời gian để tự tích hợp, tương thích với thứ bọn họ hấp thụ.

Vậy nên hiệu quả đạt được sẽ cao hơn so với Mary nhiều lần, hệt như đang đi trên con đường của chính mình rồi sang một con đường khác để đi vậy, tuy ban đầu hơi bỡ ngỡ nhưng sau khi quen rồi thì với những kinh nghiệm vốn có từ trước, việc đuổi kịp, thậm chí vượt qua cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Mary không có cả hai, thứ nhất là do thứ tự ăn của cô ấy không được tốt cho lắm, thứ hai tại con đường cũ cô ấy cũng chẳng đi được quá xa, mới chỉ tới được cấp 4 mà thôi, thậm chí còn là dạng mới đạt được.

So với kẻ đã ở đỉnh cao của thế giới hàng chục ngàn năm nay như Setanta, tư chất, huyết mạch siêu việt thông thường như Thomas hay thiên tài ngay cả ở khu trung tâm như Vua chuột thì cô ấy thực sự chẳng đáng là bao cả dù cho nếu so cùng thế hệ thì cô ấy cũng là một thiên tài vài trăm năm mới có một.

Nhưng dù vậy cũng chỉ riêng món này thôi cũng đã đủ để Mary chạm tới được ngưỡng mà cô ấy có khi phải mất cả đời mới đạt được, đó chính là cấp 9, tuy không quá rõ ràng về thứ sức mạnh mà bản thân đang sở hữu nhưng cô ấy có cảm giác bản thân hiện tại chính là mạnh nhất thế giới.

Chỉ là những hành động này đều vào mắt của hắn, Thomas cùng Vua chuột cả, hắn thì bắt đầu hoài nghi về quyết định ban đầu của mình, Thomas thì bắt đầu tự hỏi đây liệu có phải là thiên tài rắc rối mà anh ta đã từng chú ý đến năm đó hay không.

Còn về Vua chuột thì hắn cũng không nghĩ gì quá nhiều, dù sao ở cái thế giới này hắn cũng đã gặp qua quá nhiều trường hợp bị ảo tưởng sức mạnh như vậy, thường ở những kẻ trở thành siêu phàm giữa một bầy phàm tục.

Hệt như con hạc giữa bầy gà vậy, chỉ là bình thường loại như vậy thường sống không được quá lâu, nhưng trong trường hợp này thì lại khác, Mary có những kẻ sẵn sàng chấn chỉnh cô ấy ở xung quanh nên mọi chuyện sẽ ổn thôi.

"Ehem, tiểu thư Mary vẫn là nên ngồi xuống đi, đừng nhảy dựng lên như vậy nữa, bề trên vẫn đang bàn chuyện, rất hệ trọng nên nếu được thì hy vọng ít nhất là tiểu thư có thể ra ngoài kia để phát tiết."



Thomas từ đầu đến cuối vẫn chủ trương khuyên giải, dù sao hiện tại Mary cũng có quan hệ với vị này, đương nhiên phải xem sắc mặt của ngài ấy mà làm rồi, hơn cả cái vẻ mặt kia thì chắc là anh ta đã gãi đúng chỗ ngứa rồi.

"Tôi năm nay đã 20 tuổi rồi thưa ngài Thomas, hoàn toàn đã có thể được xem là trưởng thành, hơn cả tiệc trưởng thành của tôi cũng đã sớm tổ chức từ 4 năm trước tại thủ đô, tại sao ngài vẫn chỉ coi tôi là một đứa trẻ?"

Những lời của Thomas đương nhiên không lọt vào tay của Mary, bị hắn coi như là đứa trẻ đã đành, đây đến phía học viện cũng tương tự như vậy, rõ ràng là không hề coi cô ấy là phụ nữ, danh dự của cô ấy đương nhiên bị tổn hại ít nhiều.

Nhưng trong quan điểm của Thomas thì anh ta lại đúng, bản thân anh ta đã hơn 60 rồi, những kẻ xung quanh anh ta đều lấy vài trăm năm tuổi để tính, thậm chí Setanta cùng Igis đều phải chục ngàn năm tuổi.

Trẻ nhất trong đó chắc là Han mập nhưng anh ta cũng đã hơn 80 rồi, lấy một Mary mới chỉ có 20 năm cuộc đời ra đi so với những kẻ mà Thomas đã tiếp xúc qua thì cô ấy căn bản vẫn chỉ là một đứa trẻ chưa chịu lớn.

Hơn cả Mary cũng từng là học sinh lẻo đẻo theo sau đuôi Igis nên Thomas cũng gặp qua nhiều hơn những học viện bình thường khác, thậm chí đến mức anh ta còn phải tự nhận xét đây là một cặp giáo viên - học sinh rắc rối nhất lịch sử học viện.

Setanta nghe thấy thì cũng chỉ biết phá lên cười nhưng sự thật vốn dĩ là như vậy, Igis tính tình khá trẻ con vì nếu tính theo cổ long thì cô ấy cũng chỉ mới 16 tuổi, đồng ý là sau chừng đó năm thì phát triển về mặt tâm trí đương nhiên cũng đã sớm hoàn thành rồi.

Chỉ là tính tình thích gây rắc rối cho những kẻ xung quanh vẫn còn ở đó, nhất là rắc rối với viện số 1, nếu không phải Igis đánh không lại Viktor thì có khi viện số 1 đã sớm bị cô ấy lật lên rồi xoay vòng vòng từ lâu rồi.

Còn về Mary thì không cần phải bàn, Thomas phải nhận xét rằng con bé có vấn đề về mặt nhận thức và đầu óc, với nó thì mấy chuyện như p·há h·oại của công hay gì đó thật ra chẳng quan trọng lắm, sau này thì đỡ rồi do bận vùi đầu vào nghiên cứu.

Chứ trước đó thì Mary hở một chút là khiến vài chục học viên vào thẳng khu dưỡng sức bên trong học viện, là khách quen của bên kỷ luật, thậm chí đến thẩm phán tối cao, kẻ nắm trong tay kỷ luật của học viện như Hao cũng đã nghe về danh tiếng của con bé rồi.

Hiện tại khi cả hai một lần nữa gặp lại nhau thì trong mắt của Thomas thì Mary vẫn vậy, vẫn là đứa bé hay tạo rắc rối năm xưa mà thôi, chẳng có gì khác biệt cả, nhất là khi được bao bọc bởi các trưởng bối bề trên.

Vua chuột nói bản thân 3 tuổi nhưng 3 năm ngoài kia tương đương với 300 năm trong này, rồi còn chưa kể đến chuyện hắn tới đây cũng phải gần cả thế kỷ rồi nữa, vị này thì miễn phải bàn, đích thân Vua chuột nói tra ngược lại thì trước cả khi mọi chuyện bắt đầu.

Tức vô số năm về trước tại mộng giới, đổi vào đây cũng nhân 100 lần lên, nghe đã thấy muốn sụt huyết áp, cũng vì thế nên thái độ mà Thomas dành cho Mary từ đầu đến cuối vẫn như vậy vì cô ấy chưa chứng minh được rằng bản thân thực sự đã trưởng thành.

Đương nhiên nếu mọi chuyện vẫn như trước thì Mary cũng chỉ đành biết im lặng chấp nhận nhưng giờ đã khác rồi, việc nhận được quá nhiều sức mạnh trong một khoảng thời gian ngắn đã khiến cô ấy có đôi phần tự tin hơn hẳn.

"Tiểu thư nói đúng, tiểu thư hiện tại đã có xem là trưởng thành rồi mới phải, nhưng chuyện này thật sự rất phiền toái, nó hệ trọng thực sự quá lớn nên hy vọng tiểu thư có thể ngồi xuống và lắng nghe lấy cuộc nói chuyện này."



Ngay khi Thomas vừa kết thúc thì đã có một luồng âm chấn bay thẳng về mặt anh ta, vẫn nóng tính như ngày nào, việc này anh ta phải công nhận là Mary đã kế thừa rất tốt từ Igis, chỉ là nó sẽ chỉ càng khiến cô ấy càng trẻ con hơn trong mắt anh ta.

Đòn t·ấn c·ông trước khi chạm được tới mặt của Thomas đã trực tiếp xoắn tít lại và tự hóa giải, bù lại thì phần tai của anh ta cũng xuất hiện các vây cá, mô phỏng toàn phần, đây là thứ năng lực mà ngay cả tổ tiên của anh ta, các Jascta thuần chủng cũng không có được.

Đây là ích lợi từ thức tỉnh gen siêu phàm, nó không chỉ cường hóa những thứ mà Thomas có sẵn từ trước lên một tầm cao mới mà còn khai mở ra những năng lực mới, đây căn bản là điều mà không một con đường nào từng được biết đến có thể làm nên được.

Một phần là do nền tảng của Thomas cũng quá rộng từ đầu nữa nên việc thức tỉnh gen siêu phàm đã mang lại cho anh ta rất nhiều lợi ích, hơn cả tuy năng lực này có hạn chế nhưng mô phỏng kẻ yếu hơn mình thì vẫn cứ là dư xăng.

Thấy hai bên chuyện bị đụng độ nhau thì hắn cũng đành phải đứng ra hòa giải, dù sao đây cũng là quen thân biết nhau từ trước rồi, một trong số đó còn là bạn gái(?) của hắn, bên còn lại là khách quen nên nếu có thể dừng được thì nên dừng.

Tuy hắn không lo ngại chuyện Golden Hours sẽ bị hư hại hay gì, dù sao vẫn còn trong kỳ hạn một tháng bảo hành, mọi hỏng hóc đều có thể được sửa chữa ngay lập tức chỉ trong vài giây ngắn ngủi nhưng quan trọng nhất vẫn là hòa khí hai bên.

"Ehem, chuyện này coi như dừng ở đây thôi, về phía Thomas thì rất xin lỗi về cách cư xử, thậm chí có đôi phần hành động b·ạo l·ực thái quá của cô ấy, nếu được thì coi như bên phía này sẽ nợ cậu lần này.

Còn về phía em thì nên tự hạ mình xuống đi, muốn trở nên trưởng thành và đạt được sự công nhận của trưởng bối thì cách cư xử này ngay từ đầu đã sai hoàn toàn, anh sẽ không nói em phải xin lỗi vì chắc chắn Thomas không cần lời xin lỗi này mà cả em cũng sẽ không thật tâm xin lỗi.

Vậy nên tốt nhất là em hãy từ từ hạ nhiệt xuống trước, dù sao thì thời gian vẫn còn dài, vẫn còn có nhiều cơ hội để chứng minh là bản thân em đã trưởng thành, mà không phải em nói rằng cũng muốn kiếm thêm thu nhập hay sao?

Phía học viện chắc sẽ không từ chối một học viện danh giá đâu nhỉ? Nếu thái độ của cô ấy không phù hợp với môi trường chuyên nghiệp của học viện thì cứ ném cô ấy vào nơi nào đó khắc nghiệt là được."

Hiện tại hắn đang dùng quan hệ của mình để cơ cấu cho Mary một việc làm ổn định, dù sao lương của học viện chắc hẳn cũng rất cao, chỉ là thái độ của cô ấy bày ra có chút hơi xấu nên vẫn phải nhìn mặt của Thomas trước đã.

Còn về phần Thomas sau khi nghe lời này cũng đoán được ít nhiều ý của hắn, theo quan điểm của anh ta thì rõ ràng đây là đang đầu tư cho học viện, nhưng nếu xét quan hệ thì ngài ấy ngay từ đầu đã chẳng cần phải tỏ ra quá thân thiết với Mary mới phải.

Không, khả năng cao quan hệ của cả hai là thật nhưng ngài ấy vẫn coi con bé như quân cờ của mình, giáo viên nói không sai, gần vua như gần cọp, vị này thậm chí còn trên cả vậy, có quan hệ tình cảm không có nghĩa là sẽ thoát khỏi việc trở thành một quân cờ.

Chẳng qua là nó sẽ trở thành quân an toàn hơn, đỡ phải chịu rủi ro hơn mà thôi, hơn cả Thomas cũng chẳng có lý do gì để từ chối yêu cầu này, thứ nhất là Mary xứng đáng, thứ hai là hai chữ nợ ân huệ phát ra từ miệng ngài ấy anh ta thực sự không chống nỗi.

Tức nó căn bản là ép buộc Thomas phải làm theo trên danh nghĩa đe dọa, có khi cái kịch bản từ nãy đến giờ đã sớm được ngài ấy dựng lên từ trước, nơi mà anh ta cùng Mary diễn kịch còn ngài ấy chỉ cần nhảy vào tại phút cuối để làm rõ vấn đề mà thôi.