Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 55: Khởi đầu không mấy yên bình.




Chương 55: Khởi đầu không mấy yên bình.

"Đây là việc mà chúng ta nên làm."

Hắn đã nghe lời nói này bao nhiêu lần rồi nhỉ? Tên viện trưởng béo luôn nói ra những lời này trong những buổi diễn thuyết của mình và thậm chí còn chẳng hề xấu hổ với nó, hắn đã quá mệt mỏi với tất cả rồi.

Ban đầu hắn lựa chọn theo đuổi cái nghề này cũng là vì hắn tin rằng đây là cách nhanh nhất để cứu được nhiều sinh mệnh nhất có thể, bởi vì cha mẹ của hắn đ·ã c·hết trước khi có thể nhận được bất cứ sự cứu chữa nào.

Tuy chậm trễ nhưng hắn vẫn được cứu bởi y học, cũng vì thế nên hắn tin rằng y học vẫn là thứ có khả năng cứu chữa tất cả, phải, cứu những người giàu và bòn rút tiền của người nghèo, lương y có tồn tại nhưng bác sĩ xấu thì lại có rất nhiều hình thức tồn tại.

Không phải là hắn không còn tin vào y học mà hắn chỉ cảm thấy bản thân đã quá mệt mỏi với nó rồi, có thể hắn thực sự cần một kỳ nghỉ tại một nơi nào đó để giải tỏa bớt đi sự căng thẳng của mình, có thể lúc đó hắn sẽ có thể đưa ra lựa chọn sau cùng của mình.

Còn hiện tại thì hắn đã quá mệt mỏi rồi, vậy ra đây chính là xã hội thực tế, nó khó khăn và trần trụi hơn hắn nghĩ nhiều, nếu có thể thì hắn chỉ hy vọng rằng mình có thể quay ngược lại những năm tháng còn đi học hoặc c·hết đi cho xong chuyện.

Hắn thực sự cảm thấy quá mệt mỏi rồi, cuộc sống này thực sự quá khó khăn, đồng lương thậm chí còn không đủ sống, thời đi học ít ra còn sống qua ngày bằng học bổng cùng một số công việc làm thêm được.

Giờ mọi thứ thật sự quá xa vời, có thể hắn đã bắt đầu có chút hối hận vì lựa chọn trên tờ nguyện vọng vào cái năm đó rồi chăng? Cũng có thể là vì xã hội lúc này luôn liên tục đào thải để tiếp tục hướng tới tương lai.

Nhưng giờ hắn bắt đầu cảm thấy hoa mắt rồi, hình như là do đêm qua hắn phải thức trắng để chạy theo vụ t·ai n·ạn kia thì phải, phải rồi, trực đêm quả đúng là ác mộng mà, giờ hắn chỉ muốn gục xuống và ngủ thẳng cẳng mà thôi.

Một lúc sau thì hắn, kẻ đang nằm co giò, mồm thì liên tục chảy nước miếng bởi vì chấn động mà bắt đầu tỉnh lại với đôi mắt đỏ hoe do thiếu ngủ, bây giờ hắn đang rất điên tiết vì lâu lắm rồi hắn mới có một giấc ngủ say như vậy mà lại bị can thiệp vào.

Chỉ là khi hắn đang muốn tìm xem đầu nguồn của thứ âm thanh kia thì hắn chợt nhận ra bản thân có chút không đúng, đây có phải là phòng hợp đâu? Thậm chí đây còn không phải là một nơi mà hắn từng thấy qua.

Hắn đang đứng trên một mặt biển màu đỏ như máu, mặt nước im ắng và từ bên dưới rọi lên một thứ ánh sáng kỳ ảo nào đó khiến cả không gian bắt đầu dần trở nên sáng rực hơn, hắn bắt đầu quay đầu nhìn về tứ phía xung quanh.

Để rồi chợt nhận ra ở đây ngoài bản thân hắn ra vẫn còn ba kẻ khác nữa, hai trong số đó là nguyên nhân dẫn tới chấn động lúc nãy, bọn họ đang đánh nhau, tuy không ảo như trong phim chưởng nhưng động tác cũng thật sự quá nhanh.

Cận chiến với dao nhưng cả hai đều đồng bộ đón đỡ lấy đòn t·ấn c·ông của nhau trong từng khoảnh khắc, không, con dao trong tay người đàn ông bên phải b·ị đ·ánh văng ra rồi nhưng không vì thế mà hắn bị đẩy vào thế hạ phong.

Con dao kia là do hắn cố tình để lộ thế để khiến đối phương khai thác vào trong khi đó thì hắn đã nhắm tới những sơ hở mà đối phương đã vô tình để lộ ra và rồi chớp lấy thời cơ trực tiếp cùi chỏ vào ngay phần họng của đối phương.



Kẻ đứng ngoài nhìn vào như hắn thôi cũng đã thấy khó thở rồi chứ nói gì đến tên vừa ăn nguyên cái cùi chỏ vào cổ họng kia, may mắn là tên còn lại cũng chỉ dừng ngang đó chứ không tiếp tục, nếu có thì khả năng cao sẽ có án mạng xảy ra.

"Làm nóng người đôi chút thôi, có điều còn trẻ như vậy chắc là con nhà nòi nhỉ? Động tác thiếu đôi chút dứt khoát, chắc là chưa bao giờ g·iết qua người phải không? Thế thì nhóc không thích hợp với giới này đâu."

Kẻ nói đương nhiên là hắn, ông chủ của Golden Hours, đây chính là không gian mà hắn cấu thành bên trong phòng hội nhóm, nếu để ý kỹ thì tại đây không hề có ánh sáng từ bên trên chiếu xuống mà chỉ có bên dưới.

Để thiết kế được cái này thì hắn cũng đã phải tốn kha khá thời gian đấy, đây chính là Mặt Trăng dưới mặt nước, ngoài ra thì dưới này cũng có rất nhiều thứ khác thú vị nữa, ngoài ra thì ở đây hắn có thể tùy thích lấy ra những thứ mà mình muốn.

Hệt như hai con dao nhỏ này chẳng hạn, vậy nên khi mà hắn muốn thì hai con dao này cũng sẽ dần chìm xuống bên dưới, những thứ có thể nổi được ở bên trên đều là những thứ đều được hắn cho phép từ trước bao gồm cả những vị khách.

Còn về màn giao hữu làm nóng người lúc nãy thì cũng là vì ai mà ngờ được hắn đụng phải một tên nhóc khá nóng tính, thậm chí còn đòi đánh cả hắn nên hắn chỉ có thể làm một khóa tẩm quất cho vị khách đặc biệt này mà thôi.

Mà phải công nhận là cơ thể của hắn đã dẻo dai hơn đêm qua nhiều rồi thật, chắc đây là hiệu quả mà thực phẩm có cấp mang lại, đương nhiên trận chiến có thể kéo dài được lâu đến vậy cũng là vì hắn muốn làm nóng người cũng như hiểu sâu hơn về vị khách này đôi chút.

Chứ với thể chất của hắn hiện tại thì có khi hắn trực tiếp bẻ gãy tay đối phương chỉ bằng việc xoay nhẹ cổ tay cũng nên, về căn bản thì có thể tính hắn vào phạm trù siêu phàm được rồi, dù sao kẻ đối đầu với hắn cũng là con nhà nòi.

Tư thế cùng kỹ năng dùng dao rất tốt nhưng bản thân lại thiếu đi tính dứt khoát, khả năng cao là không muốn nối nghiệp bố, dù sao nếu có cơ hội thì chẳng ai muốn phải ra chiến trường để chiến đấu vì lợi ích của những chính trị gia cả.

"Một lần nữa ta gửi lời chào đến với các vị, vì thời gian có giới hạn nên tiệc trà cũng nên bắt đầu thôi."

Dưới lời nói của hắn thì cả không gian bắt đầu rung chuyển, không, là có thứ gì đó đang trồi lên từ mặt nước, đó là cả một khu vườn khổng lồ nhưng đã bị thời gian làm cho hao mòn, giờ đây chỉ còn mỗi màu đen bao phủ lấy tất cả.

Không hề có bất cứ bông hoa hay sự sống nào có thể tồn tại ở đây cả, nhưng những thứ khác thì lại có, phương xa có một cánh rừng đen từ đó truyền ra những tiếng kêu của quạ đen, một loài quạ có tới tận 4 con mắt mỗi hốc mắt.

Ngoài ra còn có con bù nhìn rơm đang liên tục thủ thỉ những lời nói gì đó với chiếc đèn đeo trên tay, nghĩa trang nơi đám chó bị hủ hóa liên tục đào bới để ăn lấy những cái xác đang dần thối rữa, v.v nhưng trung tâm của tất cả chính là khu vườn này, cái bàn đá khổng lồ cùng với bốn chiếc ghế này.

Tên bác sĩ đứng ở phương xa nhìn vào cũng vô thức bắt đầu đi lại gần chiếc ghế của bản thân, tương tự như vậy với hai kẻ còn lại, nhất là tên nhóc lúc nãy, máu cũng bắt đầu ngừng chảy và cơ thể thoát lực của hắn bắt đầu tự động bò dậy để hướng tới chỗ ngồi của mình.



Khi thấy những vị khách của mình đã ngồi xuống thì hắn vỗ tay thật nhẹ và chiếc ghế mà bọn họ đang ngồi bắt đầu động đậy nhằm di chuyển gần tới chiếc bàn đá, lúc này tên bác sĩ bắt đầu nhận ra rằng chiếc ghế này không phải làm bằng đá thật.

Mà là những kẻ xấu số bị hóa đá mà thành, dưới hành động vỗ tay của người đàn ông, không, thứ đó không thể nào là người được, phần "chân ghế" bắt đầu bò trường để nhằm di động được cái ghế này.

Chưa dừng lại ở đó, từ mặt bàn cũng bắt đầu ngọ ngậy chui lên những cánh tay khô héo, chúng bắt đầu thực hiện công việc pha trà cho từng vị khách cũng như bưng ra những dĩa đồ ăn mà hắn đã chuẩn bị từ trước.

"Chúng ta cùng giới thiệu sơ qua nhé, đầu tiên, nơi này nằm trong không gian siêu nhận thức của các ngươi hay còn gọi là mặt sau của mộng giới, các ngươi có thể xem đây chính là vực sâu của Lucid Dream, chỉ tới được khi mà các ngươi chìm quá sâu vào ảo mộng.

Thứ hai, có thể tới được đây cũng là vì các ngươi đã thành công liên kết với ta, đừng quá lo lắng, cơ thể của các ngươi ở ngoài kia vẫn chỉ đang ngủ gục mà thôi, đương nhiên ngủ cũng là khi mọi sinh vật trở nên mất cảnh giác nhất.

Thứ ba, bởi vì đã bị liên kết với ta nên vào mỗi thứ 7 hàng tuần ở đúng cái khung giờ này, từ 4 đến 5 giờ chiều các ngươi sẽ được triệu hồi tới đây, vậy nên nếu tỉnh lại mà các ngươi còn sống và thành công sống tới tuần kế tiếp thì nên tìm một nơi an toàn trước khi tiến vào đây.

Thứ tư, mọi thiệt hại mà các ngươi nhận được ở đây sẽ do ta bảo hộ nên khi ra ngoài mọi thứ sẽ bình thường nhưng nên nhớ rằng đây là không gian siêu nhận thức, thứ tiến vào đây chính là bản nguyên linh hồn của các ngươi.

C·hết tại đây có nghĩa là hết, thậm chí còn chẳng có kiếp sau mà làm lại nữa, đương nhiên trong trường hợp bình thường thì ta vẫn sẽ đứng ra lo liệu mọi chuyện nhưng nếu dám đi sâu vào và thử thách giới hạn của ta thì mọi chuyện sẽ rất khác so với trò chơi lúc nãy.

Thứ năm, hiệu quả của những thứ mà các ngươi dùng ở đây về căn bản sẽ phản hồi ngược lại cơ thể ở bên ngoài, tới tận đây rồi chắc các ngươi cũng hiểu rằng thế giới năng lực siêu nhiên thực sự tồn tại rồi nhỉ?

Trà và đồ ăn nhẹ mà ta cung cấp đương nhiên có thể giúp các ngươi vượt trên phạm trù thông thường, hơn cả nó còn miễn phí nên cứ tự nhiên dùng bữa đi, tất nhiên trên đời có đạo lý là miễn phí chính là thứ đắt nhất.

Đừng quá lo lắng, việc các ngươi xuất hiện ở đây coi như là đã trả đủ phí cho những dịch vụ này rồi, thứ sáu, miễn là các ngươi không đi quá bán kính 10m so với cái bàn này thì mọi chuyện sẽ ổn, đi xa hơn tự chịu trách nhiệm.

Thứ bảy, lý do mà ta gọi các ngươi tới đây là vì để giải tỏa những khúc mắc trong lòng của tất cả, về căn bản đó chính là tư vấn tâm lý, đừng quá lo lắng, cứ xem ta chính là con quỷ bên trong thâm tâm, kẻ duy nhất mà các ngươi có thể tự tin giải trình mọi chuyện.

Thứ tám, đây là biểu tượng cùng trận pháp căn bản để liên hệ với ta ngoài giờ họp trà, đương nhiên vẫn sẽ cần đến vật tế để hoạt động, gồm 10ml máu tim của loài bò sát, 2g vàng, 6 ổ bánh mỳ trắng, còn cách sắp xếp thì theo như trong hướng dẫn.

Thứ chín, có thể thông qua ta để tiến hành giao dịch giữa các thành viên, ta sẽ thu một khoảng phí hoa hồng trị giá 5% vật giao dịch, đương nhiên vẫn phải thông qua trận pháp trước đó để tiến hành giao dịch, ngoài ra còn có thể thông qua ta để chuyển lời cho kẻ khác nhưng mỗi lời nhắn sẽ mất phí là 1g bạc.

Cuối cùng là thứ mười, mỗi thành viên ở đây đều sẽ có một biệt danh để tránh lộ thông tin ở bên ngoài, đương nhiên ta kết nối với nhiều thế giới khác nhau nhưng nếu xui xẻo thì vẫn sẽ có một vài kẻ đến từ cùng một nơi như vị này cùng bên kia."

Hắn chỉ về phía tên bác sĩ cùng quân nhân trẻ, đương nhiên bọn họ không thấy được nhận diện thật của nhau, mặt bọn họ được che phủ bởi một lớp sương mù kỳ ảo nhưng nếu tinh mắt thì có thể thông qua đồng phục để khóa lại phạm vi dò tìm.



Việc hắn tiết lộ hai tên này cùng một thế giới với nhau cũng là để thúc đẩy bọn chúng tự đi tìm nhau, đến lúc đó dù vô tình hay cố ý thì hắn cũng sẽ hưởng được ít nhiều lợi ích từ nó, dù sao muốn phòng hội nhóm được thăng cấp cũng cần độ tương tác giữa các thành viên bao gồm cả hắn trong đó.

Nếu lên được cấp 2 thì hắn sẽ bắt được thêm hai linh hồn vào đây nữa nên hắn cũng rất hy vọng là hai tên này sẽ sớm tìm được nhau để gia tăng thêm độ tương tác mà không cần phải có hắn chen vào giữa.

"Về căn bản thì những điều luật tạm thời chỉ có ngang đây thôi, sau này nếu có ý nghĩ thì ta sẽ bổ sung thêm sau, mà để ý thời gian đi, đã qua hơn 10 phút rồi, các ngươi cũng nên biết quý trọng thời gian ít ỏi của bản thân."

Dưới hiệu lệnh của hắn thì từ trên trời bắt đầu phát ra âm thanh cót két hệt như tiếng bánh răng va vào nhau vậy, việc này đã thu hút ba vị khách và khi bọn họ nhìn lên phía trên thì một mặt đồng hồ cùng vô số bánh răng khổng lồ bắt đầu hiện ra phủ lấy toàn bộ bầu trời trên cao.

Thời gian không còn nhiều nữa, từ nãy đến giờ đã trôi qua 12 phút rồi, điều này cũng có nghĩa là chỉ còn 48 phút nữa là phòng hội nhóm sẽ đóng, trong khoảng thời gian đó hắn phải giải đáp một số thắc mắc cơ bản nữa.

"Vậy biệt danh của ngài là gì?"

Kẻ đặt ra câu hỏi đầu tiên là cô gái duy nhất ở đây, thật ra hắn cũng không bất ngờ lắm khi cô ta là kẻ mở đầu do từ nãy đến giờ cô ta vẫn là kẻ điềm tĩnh nhất để đánh giá tình huống xung quanh, còn hai tên còn lại thì thực sự không đáng nói.

"Ta sao? Ngươi có thể biết tới ta như phản tri thức, đại diện cho không thứ gì cả."

Hắn vừa nói xong thì sau lưng hắn xuất hiện một cột đá khá lớn và từ trên đó, hàng trăm những con mắt đỏ hoe bắt đầu mọc ra rồi nhìn chằm chằm về phía cô gái kia, đây chính là biểu tượng của từng biệt danh mà hắn đã nói tới.

"Vậy ngài phản tri thức đây có thể giúp gì cho tôi?"

Vẫn rất điềm tĩnh, chỉ là cô ta cũng đã tự mở miệng đề cập tới chuyện này tức là bản thân cô ta cũng đã có hứng thú, có điều thái độ điếc không sợ súng này có thể khiến hắn sẽ phải gặp một vài khó khăn nhất định đấy.

"Nói ra vấn đề của ngươi rồi chúng ta sẽ cùng bàn luận về nó."

"Tại đây sao? Nhưng mà tôi cảm thấy rất khó hiểu khi ngài lại kéo chúng tôi tới đây chỉ để làm mấy chuyện như này đấy, tất cả là do ngài đã quá cô đơn hay là vì một lý do nào đó hoàn toàn khác mà chúng tôi không hề hay biết."

"Vậy sao? Ta cũng không biết nữa, ngươi ta cũng phải nhắc nhở ngươi luôn là thời gian đang tiếp tục trôi."

Hắn căn bản là không cảm thấy hứng thú trong việc trả lời một câu hỏi buồn tẻ như vậy, đây là phản ứng mà cô ta đã sớm nhìn thấy rồi, nhất là khi đây còn là sân nhà của hắn, nên quan trọng nhất vẫn là khai thác nhiều thông tin nhất có thể.

Đương nhiên mục tiêu được đề ra vẫn là sống sót sau tất cả, chỉ có sống sót thì mới có thể trở về được, đến lúc đó cô ta sẽ bằng mọi cách để truy tìm thông tin về một tồn tại như thế này nhằm đề phòng cho cuộc họp kế tiếp.