Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 58: Trở lại.




Chương 58: Trở lại.

Việc đầu tiên sau khi tỉnh lại là cậu ta nhanh chóng nhìn về hướng đồng hồ treo tường, thời gian hiển thị trên đó là vừa đúng 5 giờ chiều lệch vài giây, đúng như ngài ấy nói, thời gian hội nhóm chỉ kéo dài trong 1 giờ đồng hồ ngắn ngủi.

Trước khi kiểm tra những thứ khác thì cậu ta nhanh chóng khắc ghi một số thông tin vào trên đầu, chủ yếu là về cuộc họp vừa này cùng tên bác sĩ kia, đương nhiên nếu làm theo cách thông thường thì lão già kia sẽ phát hiện nên cậu ta cũng tự có cách của mình.

Tiếp đến là nhập tâm để truy cập vào hệ thống cyberware, đúng như ngài ấy nói, sau gáy của cậu ta đã được cấy thêm một cái cyberware nhỏ, hơn cả ngay khi cậu ta vừa muốn thử tiếp cận vào thì nó nhanh chóng gửi cảnh báo khiến cả cơ thể cậu ta bị ảnh hưởng.

Nhưng thể chất hiện tại của cậu ta đã sớm không còn như trước sau khi ăn dĩa thức ăn kia rồi, vậy ra ngài ấy cũng không lừa vụ đồ ăn kia, hiện tại cậu ta có cảm giác bản thân có thể dễ dàng đấm nát cả tường thép 5cm chỉ với một cú đấm.

Chắc chắn là bởi vì lúc nãy tồn tại ở trạng thái linh hồn nên cảm giác không mấy sai lệch so với trước, giống như việc cậu ta không thể sử dụng được cyberware khi đang ở trong đó vậy nhưng ra ngoài này thì hiệu quả đúng là hiển lộ rất rõ ràng.

Thể trạng không thay đổi quá nhiều nhưng chất đã thay đổi, ngài ấy nói rằng là do gen đang dần tiến hóa sau khi hấp thụ loại thực phẩm kia, đây chính là công nghệ cải tạo gen mà lão già đang theo đuổi hay sao?

Không, thứ này vượt quá phạm trù thông thường rồi vì cấu trúc mã gen không thay đổi nhưng chất của nó thì lại có, giống như sự khác biệt giữa than đá cùng kim cương vậy, giống nhau về bản nguyên nhưng khác về chất.

Hơn cả vì cấu trúc không thay đổi nên dù có kiểm tra thì cũng chẳng tra ra được thứ gì, quá hoàn hảo, thứ này sẽ giúp cậu ta rất nhiều khi trên đảo, nhưng đám trên đảo cũng không phải bình thường.

Bác sĩ từng nói lão ta hồi trẻ cũng đã lên đảo vài lần, tuy thành công sống sót trở ra nhưng thắng thì chưa bao giờ, hồi đó lão cũng đã phải cấy hơn 8 loại cyberware khác nhau rồi, đồng ý là lão ta không phải thuộc nhóm chiến đấu.

Nhưng độ quỷ dị của lão ta đủ để chơi c·hết rất nhiều đối thủ khác, hơn cả thứ mà trên đảo nhiều nhất chính là những tên điên, một vài trong số đó là mẫu thí nghiệm do các thiên tài điên như ông ta đẩy lên đảo để lấy dữ liệu.

Thậm chí còn có những tên đột biến sau quá trình cải tạo gen nhờ vào công nghệ thô sơ thời đó, chúng đều là những kẻ rất mạnh cả nhưng kẻ mạnh nhất mà lão ta từng gặp cũng là tên vô địch nhiều lần nhất.

Tổng cộng 37 lần, hắn là nhà vô địch thực sự trong các nhà vô địch, là kẻ đã giữ được mạch bất bại của mình từ những ngày đầu cho tới tận khi rửa tay gác kiếm, lý do bác sĩ lên đảo cũng là vì để lấy một số dữ liệu và mẫu vật DNA của tên này.

Chỉ là giờ công nghệ đã càng ngày càng phát triển rồi, lứa sau sẽ càng ngày càng mạnh hơn so với lứa trước, cyberware mạnh mẽ hơn, hấp thụ huyết thanh đời mới hơn hay thậm chí là những sản phẩm cải tạo gen có ý tưởng điên rồ hơn.

Lần lên đảo này của cậu ta căn bản là lành ít giữ nhiều, nếu có thể sống sót trở về thì hệt như lão già muốn, cậu ta đã xứng đáng để trở thành người thừa kế, không chỉ được lão ta công nhận mà những kẻ đứng đầu đến từ các thế lực khác cũng tương tự như vậy.

Chỉ là cậu ta đã sớm phát bệnh với tất cả những thứ này, cậu ta đơn giản chỉ muốn sống một cuộc đời của riêng cậu ta, ăn những gì cậu ta muốn, uống những gì cậu ta thích và ở bên cạnh những người mà cậu ta thực sự yêu quý.

Còn cuộc sống hiện tại thì quả thật quá mệt mỏi, cái gì mà cơ nghiệp của gia đình? Cái gì mà danh dự của bản thân? Cái gì mà trách nhiệm của kẻ mạnh? Tất cả đều là giả dối cả, hắn chỉ muốn là chính hắn mà thôi.



Ngay lúc này thì dạ dày như phản ứng với dục vọng mãnh liệt bên trong hắn, nó bắt đầu réo lên, đúng vậy, hắn đã lấy được dạ dày của Orc, hơn cả đây không phải dạ dày bình thường mà là dạ dày của King Orc.

Theo ngài ấy thì là do xúc tác với cảm xúc tiêu cực của hắn cùng với thực phẩm mà hắn đã ăn vào trước đó, cơn phàm ăn của hắn đã tương thích và tiến hóa, nếu phát triển đúng cách thì hắn có thể trở thành một trong những kẻ sở hữu lòng tham lớn nhất.

Tội đồ phàm ăn, đương nhiên chỉ sở hữu mỗi dạ dày thôi thì vẫn chưa đủ, King Orc có nhiều thứ hơn mà trong hàng ngàn thế hệ King Orc mới sinh ra được một con Orc đủ tiềm lực để trở thành tội đồ phàm ăn.

Nhưng ngài ấy cũng đã kể cho cậu ta nghe câu chuyện của King Orc đó, hắn là một kẻ tham lam, rất tham lam, sinh ra trong một đàn Orc nghèo đói, hắn sẵn sàng cắt thịt của mình ra để đời sau ăn.

Hắn sẵn sàng trở thành kẻ đói khát nhất trong tất cả để không phải ai bên cạnh khác phải bị bỏ đói nữa, hắn gánh chịu lấy tất cả những sự đói khát kia và trở thành tai ương với thế giới nhưng trong mắt của con dân hắn thì hắn là một vị vua vĩ đại nhất.

Tội đồ phàm ăn cũng vì hắn mà xứng đôi, một con Orc vĩ đại nhất theo lời kể của ngài ấy, chỉ là hắn đến cuối cùng cũng không thành công, đúng hơn thì vẫn thiếu một đoạn nữa, vậy nên mới nói con đường này không dễ đi.

Tội đồ chính là như vậy, gánh lấy những lý tưởng, khát vọng mà không một ai dám gánh lấy, cuối cùng trở thành một con quỷ đe dọa đến toàn thể thế giới vì lý tưởng đó, quỷ vương có thể rất khủng kh·iếp nhưng không thể kinh khủng bằng kẻ có lý tưởng trong người.

Cậu ta giờ đây kế thừa dạ dày của King Orc cũng là một cái duyên, phàm ăn có rất nhiều kiểu như King Orc kia, sành ăn hoặc thậm chí là muốm nuốt chửng mọi thứ nhưng tất cả đều ám chỉ độ đói khát vô độ của bản thân.

Rõ ràng cậu ta không phải dạng kiểu đó nhưng ngài ấy vẫn nói rằng không phải tự dưng mà cậu ta lại có thứ này, đây chính là con đường mà cậu ta đã lựa chọn, chẳng qua là cậu ta dám mở ra cánh cửa kia hay không mà thôi.

Có điều đó là chuyện của tương lai còn bây giờ thì cậu ta đang rất đói, trước tiên phải tìm cái gì đó mà ăn trước cái đã, ngài ấy nói nhận được dạ dày sẽ khuếch đại sự đói khát của bản thân lên nhiều lần nhưng không ngờ là đến mức độ này cơ đấy.

"William, nhắn xuống nhà bếp nói bà bà chuẩn bị cho ta một bàn đồ ăn đi, món gì cũng được, ta rất mong chờ vào tay nghề của bà ấy đấy."

William là quản gia AI của biệt phủ này, có thể xem nơi này là nhà riêng của cậu ta, bà bà vừa nhắc tới lúc nãy chính là bảo mẫu kiêm luôn đầu bếp của cậu ta, năm xưa bà ấy cũng là người đỡ đầu cho mẹ của cậu ta.

"Đã hiểu thưa cậu chủ Altare, chỉ là tình trạng hiện tại của ngài hiện tại lão gia đã biết rồi, ngài ấy đang hết sức lo lắng cho tình trạng của ngài ạ."

Tên đầy đủ của cậu ta là Altare•Kaiser, người thừa kế của gia đình Kaiser, nếu xét về danh tiếng tại bên trên thì gia đình này thuộc dạng không mấy tiếng tăm nhưng ở dưới t·hế g·iới n·gầm thì có địa vị khá lớn.

Nhất là tại thành phố Ugos này, đây chính là một trong 17 thành phố nằm dưới quyền điều hành của gia đình Kaiser sau t·hảm h·ọa c·hiến t·ranh h·ạt n·hân năm đó, thế giới đã bị đẩy vào thế tận diệt và chỉ còn sót lại vài nhóm người nhỏ.

Từ họ bắt đầu thành lập lên những cứ điểm phù hợp cho con người sinh sống, thông qua đó mà một vài gia đình cũng đã phát triển thành thế lực che trời như Kaiser, chỉ mình Kaiser thôi đã nắm trong tay 17 trong tổng số 218 căn cứ được công nhận.



Hiện tại thiên hạ đang chia thành 4, một là các gia đình khổng lồ, hai là chính phủ liên bang, ba là đám tân thế giới và cuối cùng là những phần tử nguy hiểm, đảo có thể xem là một trong số ít những khu vực trung lập được thiết lập.

"Ồ, đến mức gắn cả bom vi hạch vào sau gáy ta sao? Người cha này tuyệt vời thật đấy, nhắn với ông ta là tối nay ta sẽ dùng bữa tối với ông ấy để bàn về chuyện hôm trước, à đặt luôn tầng 4 của nhà hàng Guu luôn đi."

Nhà hàng Guu là một nhà hàng gia đình, quy mô nó khá nhỏ so với khu vực này, đúng hơn thì so với mức sống tại nơi đây thì nó cùng lắm chỉ có thể tính là nhà hàng bình dân nhưng đồ ăn lại khá ngon nên Altare cũng thường hay ăn ở đó vào những ngày mà bà bà xin nghỉ phép.

"Đã hiểu thưa cậu chủ, bà bà cũng nhắn lại là bà ấy cảm thấy rất vui khi ngài chủ động đòi ăn, bởi vì ngài đã bỏ bữa giữa chừng trong những ngày qua nên bà ấy cũng cảm thấy rất đau lòng."

"Ta biết rồi, mà tìm giúp ta một bệnh viện thuộc tập đoàn dược phẩm Higi mới tiếp nhận hai ca t·ai n·ạn giao thông vào tối hôm qua đi, khóa chặt những bác sĩ khoa c·ấp c·ứu đã tham gia vào trực ban lúc đó.

Kẻ mà ta đang cần tìm có một vết sẹo bỏng khá lớn kéo dài gần như cả tay phải, nếu tìm được thì báo cho ta, mà cũng đừng báo gì cho cha ta cả, nếu lão ta có chủ động tìm kiếm thì ngươi có thể trực tiếp xóa sạch dữ liệu vừa rồi đi."

"Đã hiểu thưa cậu chủ, rât hân hạnh được làm việc với ngài."

Nói rồi William cũng biến mất để bắt đầu lùng vết của tên bác sĩ kia còn về phần Altare thì cậu ta cũng xuống giường rồi vươn vai ngắm nhìn khung cảnh thành phố tiên tiến bên ngoài cửa sổ với những chiếc xe bay trên bầu trời cùng những biển quảng cáo 3D có khắp mọi nơi.

Thế giới đã phát triển rất nhiều sau hậu tận thế, nhưng đồng nghĩa với đó là phần tính người cũng bắt đầu bị bào mòn dần hệt như ngài ấy nói, đảo chính là một nơi như vậy, nhưng Altare biết rõ rằng đó không phải chuyện mà cậu ta nên quan tâm vào lúc này.

Tại một thế giới khác, nơi mà thế giới vẫn ở thời đại phong kiến nhưng loài chủ đạo không còn là con người nữa mà là một chủng tộc hoàn toàn khác thay thế vào đó và trở thành kẻ cai trị của thế giới này.

"Con gái, đừng làm phụ vương sợ, tuy ta biết là con sẽ chống đối nhưng không cần phải làm đến mức độ này chứ? Chúng ta có gì thì tiếp tục bàn sau có được không, ra đây đi, ta không muốn bà ấy treo ngược lên cả đêm đâu."

Một giọng nói rầu rĩ phát ra từ một kẻ đang bị treo ngược lên, mặt mũi của kẻ đó bầm dập như thể bị ăn hàng trăm quả đấm, thậm chí nếu không cẩn thận thì nhìn từ xa đôi khi nhìn ra thành đầu heo cũng không thể trách được.

"Lão già nhà ngươi còn nói được nữa à!? Ai đời lại gả con gái cho tên phế vật kia? Hoàng tử thì sao kia chứ? Hắn chỉ là một thằng nhóc bị chính phụ hoàng của mình thất sủng mà thôi, còn ngươi là thân vương đấy.

Trấn nam vương oai hùng, bá chủ của cả đất phương Nam, kẻ vì đại quốc mà cống hiến không biết bao nhiêu năm qua đâu rồi? Cái gì mà ban hôn? Rõ ràng là ép hôn muốn con gái của lão nương vào cung chịu khổ."

"Ehem, nàng hiểu sai lòng tốt của hoàng đế rồi..."

"Hiểu sai cái đầu ngươi, rõ ràng là muốn c·ướp sức ảnh hưởng mà ngươi gây dựng mấy năm qua, tuy ngươi là thân vương nhưng năm xưa sớm bị lão hoàng đế trước đây đẩy về vùng biên cương phía Nam để tên chó hoàng đế hiện tại đăng cơ.



Ngươi năm đó chịu thiệt một lần lần này còn định kéo con gái đi c·hết theo à? Hay là mấy năm qua ngươi đánh với đám man di phía Nam nhiều quá nên lây luôn độ ngu xuẩn của chúng? Hơn cả chuyện này lão nương đã quyết rồi, chịu thiệt một lần nhưng không có lần hai đâu."

"Ta đương nhiên biết chứ, ta cùng phương Nam đánh mấy chục năm qua đã sớm đạt được một trạng thái cân bằng vi diệu, thậm chí còn có trải qua trao đổi mua bán nhiều lần, tính toán không sai thì chắc cũng sắp đến lúc sứ giả bên đó được phái qua đây rồi."

"Vậy thì càng nguy to, rõ ràng là chúng ta giờ đã hết giá trị nên hắn muốn triệu chúng ta vào kinh để thu lại quyền hành chứ gì nữa?"

"Không sai, hôn ước này chỉ là che mắt, thật ra thứ mà thằng em trai ta muốn chính là quân quyền trong tay ta, đương nhiên đám phương Nam biết điều đó nên mới có thái độ hòa đồng như vậy vì nếu trấn nam vương ta còn thì chúng đời này khó công vào đại quốc được."

"Đừng nói với ta là tên kia định cắt lãnh thổ cho bọn phía Nam đấy."

"Cắt ba thành, đương nhiên đây là mật báo từ mạch do ta lưu lại trong cung lúc trước báo về, nếu sứ giả qua thì khả năng cao sẽ cắt nhiều hơn ba, dù sao mấy năm qua phía Nam chúng ta cũng phát triển quá nhanh, đứa em trai này của ta lo lắng cũng là chuyện bình thường."

"Vậy nói thử xem, ông đang suy tính cái gì trong đầu vào lúc này vậy?"

"Lập bù nhìn."

Nói ra câu này thì sắc mặt của hắn cũng âm trầm hơn hẳn, rõ ràng đây không phải là chuyện đùa được, nhất là khi mạch của hắn ở trong cung cũng chẳng còn quá nhiều nữa, lập một tên bù nhìn không chỉ khó mà như lên trên.

Hoàng đế hiện tại chắc chắn sẽ phản kháng, dù sao kẻ ngu cũng biết cách để giãy c·hết, đó còn chưa kể đến đám đại thần trong cung nữa, hắn, một kẻ đến từ bên ngoài đương nhiên sẽ không nhận được sự ủng hộ rồi.

Dù sao cung đấu cũng là chuyện rất rối rem, có thể cân bằng được như hiện tại cũng là vì tể tướng cùng đông xưởng duy trì mà thành, giám thiên ty cũng là một điểm mấu chốt, nhưng hiện tại bọn hắn không còn đường lui nữa rồi.

Trong khi hai vợ chồng vì chuyện này mà khiến không khí xung quanh trầm đi không ít thì con gái của bọn họ cũng từ bên trong đi ra, sắc mặt u tối đi rất nhiều cho thấy trải nghiệm của cô ta trong vòng lặp vĩnh sinh đó là kinh khủng đến như thế nào.

Có điều như vị kia nói, không có lần tiếp theo nữa, ngài ấy sẽ chỉ tha cho cô ta lần này, nhưng nếu có lần sau thì cô ta sẽ không còn được coi là khách tại đó nữa, đương nhiên sau khi trải nghiệm qua từng đó thứ thì linh hồn của cô ta đáng lý đã vỡ vụn ra từng mảnh do không chịu nổi rồi.

Tất cả là nhờ vào vĩnh sinh cùng sự duy trì của ngài ấy, nhưng lần kế tiếp thì mọi chuyện sẽ không còn đơn giản như vậy nữa, cô ta đương nhiên cũng không dám có lần sau vì những thứ mà cô ta phải trải qua là 2671 kiểu c·hết khác nhau.

Đồng ý hiện tại cô ta vẫn đứng ở đây tức là vẫn chưa c·hết được nhưng tinh thần hay nói đúng hơn là linh hồn của cô ta đã bị tổn thương rất nhiều, ít ra thì những trải nghiệm đó cũng sẽ in sâu vào bên trong linh hồn cô ta, khiến cô ta thực sự có cái nhìn khác về khái niệm sống và c·hết.

"Zoe! Là do nương, là do nương không bảo vệ được con nên mới hại con ra nông nỗi như thế này."

"Được rồi mẹ, con đã nghĩ kỹ rồi, con sẽ vào cung, hy vọng phụ vương có thể chu toàn cho con."

Tuy vẻ mặt của Zoe tràn đầy những nét mệt mỏi ưu sầu nhưng hai mắt của cô ta hiện tại đang sáng như sao trên trời vậy, cô ta đã đưa ra một quyết định nào đó và quyết định đó liên quan đến chuyện cô ta muốn đạt tới vĩnh sinh.

"Nghĩ kỹ là tốt, nghĩ kỹ là tốt rồi, con đừng quá lo lắng, tuy ta không xứng làm cha nhưng chặng đường còn lại này ta sẽ cố gắng giúp con đi hết, còn sau này thì cả gia đình chúng ta phải phụ thuộc vào con rồi."